Chương 508: Không Cho Chạy Thoát
Đinh! Đinh!
La Thiên dùng toàn lực chém ra hai nhát, kiếm khí ngưng luyện băng hàn, lạnh băng vô ngần, đại thế sắc bén ngút trời đồng thời đánh trúng hai trường mâu.
Tiếng nổ mạnh vang lên, kiếm quang bị đánh nát, 2 đạo lưu quang tấn công La Thiên.
Nhưng công kích của Đồ Giai đã bị suy yếu, tính uy hiếp giảm đi, La Thiên không sợ chút nào, thân hình phiêu tán như gió, tránh được công kích.
Sau đó hắn chủ động tiếp cận tấn công Đồ Giai.
Mục đích của La Thiên không chỉ là ngăn cản Đồ Giai.
“Có vẻ cự mãng viễn cổ đã bị hắn giết, chắc chắn hắn cũng đã phải trả giá đắt, giờ là lúc hắn suy yếu...”
Lấy mạng đối thủ nhân lúc gã suy yếu!
“Kiếm Quyển Tàn Vân!”
La Thiên khí thế hung mãnh, kiếm khí hàn quang chém ra, tạo thành vòi rồng lạnh băng cuồng bạo, dường như muốn cắn nuốt hết thảy.
Đồ Giai cảm nhận được uy lực mạnh mẽ của một kích này, ánh mắt gã trở nên ngưng trọng, dùng chưởng chính diện phản kích!
Nhưng lúc này...
“Cạc cạc cạc!”
Trên bầu trời, quạ đen phát ra tiếng kêu như cắt kim loại khiến Đồ Giai ức chế khó chịu, chóng mặt nhức đầu.
Công kích gã mới vừa ngưng tụ đã xuất hiện dao động, khi Đồ Giai muốn ra tay thì chậm mất nửa nhịp, uy lực công kích cũng suy giảm vài phần.
Ầm!
Lưu quang đen nhánh cuồng bạo như một cột sáng lớn màu đen đánh trúng kiếm khí.
Cơn lốc kiếm khí không ngừng xoay tròn, kiếm quang lăng liệt lóe lên, dần dần cắn nuốt hết cột sáng.
Công kích của La Thiên chiếm thượng phong.
“Cuồng Kiếm Vũ!”
Khí thế của La Thiên lại tăng lên, thi triển sát chiêu mạnh hơn!
Trong hư không hiện lên mấy ngàn đạo kiếm khí, phong vân biến hóa, linh khí thiên địa cộng minh cùng kiếm khí, phát ra khí thế vĩ ngạn khổng lồ.
Biển kiếm khí rậm rạp khiến trái tim Đồ Giai run rẩy!
“Tuy rằng tu vi thấp nhưng thực lực không tầm thường, không hổ là thiên kiêu nhân loại mạnh nhất.”
Đồ Giai không ngạc nhiên cho lắm.
“Cuồng Ma Sát!”
Đồ Giai hét lớn, sau lưng nổi lên khí thế sông cuộn biển gầm, loạn lưu đen nhánh điên cuồng tuôn ra, hóa thành một cái đầu lớn với hàm răng bén nhọn, trông như một loại hải quái nào đó.
Trong không trung, kiếm khí cuồng bạo đầy trời va chạm đầu hải quái!
Chân nguyên trong cơ thể Đồ Giai điên cuồng phóng thích, đầu hải quái bị kiếm khí phá hủy được chữa trị nhanh chóng, nó há to miệng, đánh nát từng đạo kiếm khí.
Chín tầng vòng xoáy Linh Hải trong cơ thể La Thiên nhanh chóng xoay tròn, chân khí bị được điều động nhanh chóng, kiếm pháp sắc bén điên cuồng giáng xuống như mưa rào!
Hai người giằng co tam tức.
Đồ Giai bỗng nhiên nhíu mày, bụng gã đau đớn, máu màu lam loang ra trên quần áo.
“Đáng chết, vết thương chưa lành.”
Cự mãng viễn cổ đã bị gã và Vu Tam Thủy chém giết, cũng vì thế mà bọn họ trả giá thảm trọng.
Đồ Giai bị trọng thương, nhưng gã tự cao tự đại, cho rằng dù mình bị thương thì vẫn có thể dễ dàng bắt lấy mấy nhân loại kia, cho nên một mình đến đây.
Nhưng kết quả là gã chỉ đối mặt với một mình La Thiên mà cũng không thể đánh bại hắn, còn bị động đến vết thương cũ.
Oanh!
Kiếm pháp của La Thiên lập tức nghiền áp tấn công, đánh nát đầu hải quái đen nhánh dữ tợn, tấn công Đồ Giai!
Đồ Giai vung tay, trước mặt xuất hiện một xoáy nước khổng lồ.
Kiếm khí của La Thiên đâm tới bị xoáy nước phân hoá tiêu tán, ngăn cản lại.
“Có vẻ ngươi đã bị thương không nhẹ!”
La Thiên khẽ cười.
Cuồng Kiếm Vũ không ngừng lại, kiếm pháp cuồn cuộn không ngừng tấn công, kiếm vũ cuồng bạo đầy trời đánh xuống như muốn cuốn sạch tất cả!
Dù thủ đoạn phòng ngự của Đồ Giai rất cao minh nhưng không chống đỡ được thế công hung ác của La Thiên.
Xoáy nước màu đen dần dần nhạt đi, sau đó bỗng nhiên rách nát.
Vèo!
Đồ Giai bay ngược mấy chục mét nhưng vẫn bị 2 đạo kiếm quang đả thương, trên cánh tay, trên đùi xuất hiện vết thương mới.
“Hàn Phong Chưởng !”
La Thiên bổ ra một chưởng, chưởng pháp băng hàn kéo theo gió bão thổi quét đến.
《 Hàn Phong Chưởng 》phiêu dật âm hàn, hàn khí ẩn chứa trong chưởng pháp có thể thẩm thấu vào cơ thể địch nhân, dần dần ăn mòn.
Chưởng pháp gào thét đi qua, Đồ Giai có chân nguyên tráo bảo hộ mà vẫn bị hàn khí ăn mòn, toàn thân cứng đờ, thương thế càng thêm nghiêm trọng.
.
Vết thương cũ của Đồ Giai bị La Thiên dẫn phát, trạng thái của gã càng tệ hơn.
“Bị thương mà cũng dám tới gây chuyện, vậy ta đây sẽ tiễn ngươi về Tây thiên!”
Sắc mặt La Thiên lạnh băng, dùng cả chưởng cả kiếm.
Kiếm pháp của hắn quỹ đạo xảo quyệt, khiến Đồ Giai bó tay bó chân, không thể né tránh.
Chưởng pháp của hắn phiêu dật âm hàn, khó lòng phòng bị.
Đồ Giai dùng 2 tay xuất chưởng, đánh ra từng đạo quang hoa hung ác lạnh lẽo, chính diện đối chọi với La Thiên.
Nhưng lúc này La Thiên đã ra tay toàn lực, Đồ Giai bị thương nên chiến lực giảm xuống, không chiếm được ưu thế, càng kéo dài thì càng bất lợi cho gã.
“Cứ như vậy thì không ổn!”
Sắc mặt Đồ Giai trở nên âm trầm khó coi.
Thân là kiếm tu, kiếm pháp của La Thiên vô cùng sắc bén, am hiểu tấn công.
Nhưng thân pháp và phòng ngự của La Thiên cũng rất cường đại, Đồ Giai không tìm thấy điểm đột phá.
“Lần này tạm tha cho ngươi một mạng!”
Sau khi do dự, Đồ Giai lựa chọn rút lui.
Gã đột nhiên đánh ra một mảnh hắc quang mãnh liệt mênh mông như biển, sau đó nhanh chóng xoay người muốn chạy trốn.
“Muốn chạy ư?”
Sao La Thiên có thể dễ dàng để gã thoát được, Quy Nguyên Bài Vân Thủ đánh ra, chưởng quang cao mấy mét, giống như tường thành dày nặng nghiền áp lao đến.
Quy Nguyên Bài Vân Thủ thiên về phòng ngự và phong tỏa, nó phá ra một lỗ hổng trên biển hắc quang.
La Thiên nhanh chóng đuổi theo, thi triển Hàn Phong Chưởng đánh ra chưởng pháp lạnh thấu xương.
“Ta muốn chạy thì không ai có thể cản được!”
Đồ Giai lộ vẻ khinh thường, hừ lạnh một tiếng.
Thân hình gã hóa thành một đạo lưu quang lao về phía chân trời, chợt lóe rồi biến mất.
Xét về tốc độ, gã là Địa Nguyên Cảnh nhị trọng, tốc độ hơn hẳn La Thiên.
“Sửu Điểu, quấy nhiễu!”
La Thiên hạ lệnh cho quạ đen.
Lúc này Đồ Giai đang bị thương nặng, là cơ hội tốt nhất để nhổ cỏ tận gốc. Nếu không, đến khi gã dưỡng thương xong, thực lực khôi phục thì nhân loại tiến vào nơi đây sẽ gặp nguy hiểm.
“Cạc cạc cạc!”
Quạ đen lập tức phát ra tiếng kêu chói tai khiến Đồ Giai khó chịu, chân nguyên bất ổn, do đó ảnh hưởng đến tốc độ thân pháp.