Chương 507: Đồ Giai
Tiểu đội trở lại sơn động, giờ phút này chỉ có bốn người: La Thiên, Tùng Lộ Dao, Dịch Tĩnh Văn, Lộc Lâm.
Tâm Ma Hoa, Độc Mãng Âm Linh Quả đều còn ở đây!
Hô hấp mọi người trở nên dồn dập, trái tim đập kịch liệt.
Tuyệt cảnh phùng sinh, còn có thể lấy được kỳ ngộ lớn, hạnh phúc tới quá đột ngột khiến tất cả mọi người đều choáng váng.
Nhưng sau đó mọi người đều tỉnh táo lại, lần này bọn họ được cứu là nhờ La Thiên, nếu không, bọn họ đã chết oan chết uổng giống nam tử mặt vàng rồi.
Hơn nữa có cái danh Thiên Kiêu Chi Vương của La Thiên uy hiếp, bọn họ không tùy tiện đi ngắt lấy bảo vật.
La Thiên không khách khí, đi đến góc sơn động hái Tâm Ma Hoa.
Tổng cộng có 4 trái Độc Mãng Âm Linh Quả, La Thiên hái 3 trái, trái cuối cùng để lại cho những người khác tự chia.
La Thiên lấy nhiều như vậy khiến trái tim đám người nhức nhối.
Một mình hắn thu lấy Tâm Ma Hoa và 3 trái Độc Mãng Âm Linh Quả, chỉ để lại một trái Độc Mãng Âm Linh Quả cho ba người các nàng phân phối.
Nhưng ba người Dịch Tĩnh Văn, Tùng Lộ Dao, Lộc Lâm không một câu oán hận.
Cuối cùng Tùng Lộ Dao lấy được Độc Mãng Âm Linh Quả, đưa ra ích lợi khác để bồi thường cho Dịch Tĩnh Văn và Lộc Lâm.
“Thiếu niên, kế hoạch lần này thành công là nhờ công lao của bản thần, ngươi không thể độc chiếm bảo vật!”
Quạ đen đứng trên bả vai La Thiên, kêu to bên cạnh lỗ tai hắn.
Không chịu nổi con chim xấu xí này, La Thiên ném ra một trái Độc Mãng Âm Linh Quả, quạ đen lập tức há mồm nuốt vào, sợ La Thiên đòi lấy về.
“Không sợ bị độc chết à?” La Thiên nói.
Độc Mãng Âm Linh Quả ẩn chứa kịch độc, với phẩm chất của trái này thì Địa Nguyên Cảnh trung giai ăn trực tiếp cũng có khả năng bị độc chết.
Nhưng quạ đen lại chẳng hề hấn gì, còn nấc một tiếng:”Hương vị hơi tệ!”
Tùng Lộ Dao trợn mắt há hốc mồm, một người một chim này quả thực là yêu nghiệt.
“Ở đây còn một quả trứng nữa này!”
Lộc Lâm vén cỏ, nhìn thấy một quả trứng xanh sẫm.
Trứng của yêu thú hiếm thấy như cự mãng viễn cổ này có giá trị cực cao, nếu dốc lòng bồi dưỡng thì sau này sẽ có một linh sủng vô cùng trung thành là cự mãng viễn cổ!
“Không sợ chết thì ngươi lấy đi.”
La Thiên lạnh nhạt nói.
“Ngươi đã lấy Ma Tâm Hoa, ba trái Độc Mãng Âm Linh Quả, còn muốn cướp quả trứng này sao?”
Lộc Lâm khó chịu, ỷ vào việc mình cùng tông môn với La Thiên, cảm thấy La Thiên không dám làm gì mình nên mở miệng chất vấn.
“Không phải, nếu ngươi lấy quả trứng này đi thì nhất định sẽ bị cự mãng viễn cổ đuổi giết.”
Tùng Lộ Dao giải thích.
Lộc Lâm ngẫm nghĩ, cảm thấy điều này là đúng, vậy mà nàng lại nghĩ xấu về La Thiên đã cứu mạng mình, nàng lập tức vô cùng hổ thẹn, không chỗ dung thân.
“Đi nhanh thôi, không chừng cự mãng viễn cổ sắp trở về rồi.”
La Thiên mở miệng.
Hắn muốn lập tức dùng chiến lợi phẩm, tăng cường thực lực để ứng đối với nguy cơ đến từ Hải Liệp tộc và bí cảnh, nhưng sơn động này không thích hợp để ở lại.
Bốn người rời khỏi hẻm núi, quyết định cùng nhau thăm dò nơi đây.
Sau khi đi được 1 đoạn, bỗng nhiên một thanh âm lạnh băng từ phía sau truyền đến:”Các ngươi muốn đi đâu?”
Bốn người La Thiên cả kinh, nhìn lên không trung phương xa, chỉ thấy một người da xanh mặc hắc y bay nhanh tới.
Đó chính là Đồ Giai của Hải Liệp tộc!
“Đồ Giai!”
Bốn người giật mình!
Giờ phút này, toàn thân Đồ Giai có không ít vết thương, hơi thở yếu ớt hơn trước, gã giận dữ trừng mắt, hung ác đáng sợ.
Máu ướt đẫm người Đồ Giai nhưng đó không phải máu màu lam của Hải Liệp tộc mà là máu đỏ tràn ngập khí tức yêu sát, đó là máu của cự mãng viễn cổ!
“Chẳng lẽ... Cự mãng viễn cổ đã bị gã giết?”
Giọng Tùng Lộ Dao run rẩy!
Cự mãng viễn cổ khủng bố như vậy mà cũng chết trong tay Hải Liệp tộc ư? Sao bọn họ làm được? Trước đó mọi người đều cảm thấy cự mãng viễn cổ mạnh hơn Đồ Giai!
La Thiên cũng giật mình, không dự đoán được kết quả này.
Xem ra trước đó Đồ Giai vẫn chưa ra tay toàn lực, thực lực của gã cao thâm khó đoán!
Thấy Đồ Giai tới gần, tuy toàn thân tràn đầy vết thương nhưng lại cho người ta cảm giác áp bách và uy hiếp cực lớn!
Hai chân Lộc Lâm run run, sắc mặt tái nhợt.
“Các ngươi đi mau!”
La Thiên nói với 3 nữ nhân đi cùng mình.
Lộc Lâm nghe vậy thì lập tức chạy trốn.
Dịch Tĩnh Văn và Tùng Lộ Dao kinh ngạc nhìn La Thiên.
“Ở lại đây thì chỉ liên lụy đến ta mà thôi, đi mau!”
La Thiên lại hét lên.
Hai người nhíu mày, không hề cảm thấy mất hứng.
“La sư đệ, hãy cẩn thận.”
Dịch Tĩnh Văn trịnh trọng nói, sau đó rời đi.
“Cảm ơn.”
Tùng Lộ Dao cảm kích nói, sau đó cũng rời đi.
“Thiếu niên, bản thần cũng đi đây.” Quạ đen mở miệng.
Khóe miệng La Thiên run rẩy, quát:”Ngươi ở lại cho ta!”
Vèo!
Ngay sau đó Đồ Giai đã tới gần, khí thế âm lãnh trầm trọng ngập trời bao trùm phạm vi trăm mét, cỏ cây bốn phía đều khô héo hóa đen.
“Ngươi muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân ư?”
Đồ Giai cười khẩy.
La Thiên lắc đầu:”Nhiều người bắt nạt ngươi thì thắng cũng không vinh, không phải sao?”
Tuy Đồ Giai rất mạnh nhưng hiện giờ gã không ở trạng thái toàn thịnh.
Dù khó địch nổi gã nhưng La Thiên có Hồng Liên Kiếm , còn có một thủ đoạn bảo mệnh sư tôn Mộ Vân Thạch cho.
Hắn bảo đám người Dịch Tĩnh Văn rời đi là vì không muốn bại lộ thủ đoạn.
Trong mắt Đồ Giai bắn ra hàn quang, nhe hàm răng sắc bén, trầm giọng nói:”Ta rất tò mò một chuyện, rõ ràng ngươi sắp chết đến nơi mà sao vẫn có tự tin như vậy?!”
Vù!
Đồ Giai vung tay, lưu quang nổi lên hóa thành một cây trường mâu, nó bỗng nhiên phi đến.
Cực Băng tiên tử đã bị chiêu này đánh bại, nam tử mặt vàng cũng chết vì nó!
Lúc trước La Thiên cũng từng bị chiêu này đánh lui!
“Phá!”
La Thiên quát to, thúc giục Thiên Lô Bảo Thể, toàn thân bành trướng một vòng, ngoài thân hiện lên quang mang thanh ngọc.
Hắn thi triển kiếm ý, thúc giục《 Thiên Kiếm Quyết 》, lợi kiếm trong suốt băng hàn đâm mạnh!
Phụt!
Mũi kiếm đâm trúng đầu mâu.
Ngay sau đó trường mâu đen nhánh bị La Thiên đâm thành hai nửa rồi tiêu tán!
Lần này, La Thiên thể hiện ra ưu thế thân thể, dùng lực đạo cường đại phối hợp với kiếm pháp sắc bén để phản kích.
“Xem ra trước đó ngươi đã ẩn giấu thực lực, quả thật cũng có chút bản lĩnh.”
Đồ Giai cười nhạt, không để trong lòng.
Trước đó gã cũng không ra tay toàn lực.
Đồ Giai mở rộng hai tay, lòng bàn tay phun trào hắc quang, ngưng tụ thành hai cây trường mâu, sau đó nhanh như chớp bắn ra!
La Thiên cảm nhận được áp lực, không sợ hãi chút nào,《 Thiên Kiếm Quyết 》Như Ý Cảnh thi triển, kiếm pháp không theo chiêu thức nguyên bản mà là biến hóa theo chiêu thức của địch nhân.