Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 516 - Chương 516: Vào Bí Cảnh

Chương 516: Vào Bí Cảnh Chương 516: Vào Bí Cảnh

Chương 516: Vào Bí Cảnh

Cùng lúc đó, trong một con sông, Đồ Giai đang khoanh chân chữa thương.

Ầm!

Tiếng sóng đinh tai nhức óc truyền đến đánh thức gã ta.

“Đã xảy ra chuyện gì?”

Đồ Giai lập tức bay lên trời, gã còn tưởng nhân loại đến đuổi giết.

Gã nhìn bốn phía, phát hiện không một bóng người, sau đó nhìn về phía thanh âm truyền đến, ánh mắt lập tức lộ vẻ chấn động.

“Đó là… Truyền thừa sao?”

Xem quy mô này thì rất có khả năng là truyền thừa của vị đại năng nào đó.

Hơn nữa truyền thừa này thiết lập trong biển, cho thấy vị đại năng kia tu hành thủy đạo hoặc là chủng tộc trong biển.

“Đáng chết, dù có truyền thừa, chỉ còn mình ta thì không cướp đoạt được với đám nhân loại kia.”

Đồ Giai lộ vẻ oán hận, tức giận không thôi!

Đúng lúc này, nơi xa có một thân ảnh bạch y bay qua, trên quần áo có đồ án ba ngọn núi và đám may.

“Nhân loại Địa Nguyên Cảnh?”

Đồ Giai cả kinh.

Hiện giờ gã bị thương nặng, chỉ có sáu bảy thành thực lực.

Mấu chốt là gã thế đơn lực mỏng, lẻ loi một mình, còn nhân loại kia có thể gọi viện quân.

“Hả? Quái vật này là?”

Diệp Phong nhìn về phía Đồ Giai, trong lòng tò mò, dần dần tới gần.

Y cũng lựa chọn Lẫm Đông bí cảnh, bị truyền tống đến trên đảo nhỏ, không lâu trước mới đến hòn đảo lớn nhất này.

Mấy ngày qua y thu hoạch không ít trân tài hiếm thấy, còn đây là lần đầu tiên y nhìn thấy Hải Liệp tộc.

Thình thịch!

Đồ Giai ngay lập tức nhảy xuống sông, nhanh chóng đi xa.

“Tuyệt đối không thể để những nhân loại này đạt được truyền thừa của đại năng!”

Đồ Giai bơi trong sông oán hận thầm nhủ.

Sau khi do dự một lát, gã lấy ra một khối lệnh bài, sắc mặt vô cùng ngưng trọng, cuối cùng mới hạ quyết tâm bóp nát nó.

Tam tức sau, lực lượng không gian thần bí bỗng nhiên buông xuống, không gian bốn phía đong đưa.

Trước mặt Đồ Giai hiện lên một hố đen, nó nhanh chóng khuếch trương, tạo nên một không gian thông đạo u lam sắc.

Gã lập tức chui vào trong đó rồi biến mất.

...

Cùng lúc đó, tại một nơi lấp lánh sao trời nào đó.

Trên 1 đỉnh núi lớn, mấy thân ảnh vĩ ngạn trôi nổi, tản ra khí thế khủng bố khó có thể hình dung, giống như thiên uy mênh mông cuồn cuộn, chấn nhiếp vạn vật.

Người cầm đầu khoác lục bào, đặt mình trong thánh huy sáng chói, thân hình và dung mạo đều mờ ảo khó thấy rõ.

“Cung chủ, bí cảnh đã được kéo lại, chúng ta có thể truyền tống thêm một vài người vào, nhưng không thể quá nhiều.”

Một lão giả hơi còng nói.

“Không vội! Chờ đám người Đồ Giai ra rồi lại nói.”

Cung chủ Hải Ma Cung lãnh đạm lên tiếng.

Bí cảnh bị cướp đi, bọn họ hoàn toàn không biết gì về thế lực thần bí kia, không thể tùy tiện hành động.

Nếu đám người Đồ Giai không còn kẻ nào trở về thì thế lực thần bí cướp đi bí cảnh chắc chắn không phải người thường, tùy tiện phái người vào sẽ chỉ khiến tổn thất tăng thêm.

Đúng lúc này, trên bầu trời, trong xoáy nước màu lam lơ lửng, quang động vặn vẹo hiện ra, Đồ Giai cuống quít đi ra từ trong đó.

“Trở lại rồi ư?”

“Những người khác đâu?”

Ánh mắt cao tầng Hải Ma Cung đồng thời tụ tập lên người Đồ Giai.

Đồ Giai cảm thấy sự áp bách khó có thể miêu tả, quỳ lạy hành lễ với các cao tầng.

“Đồ Giai, bên trong đã xảy ra chuyện gì? Vì sao chỉ có mình ngươi trở về?”

Một cao tầng thúc giục.

“Hồi bẩm trưởng lão, trừ ta ra thì những người còn lại đều đã chết!”

Đồ Giai cúi đầu, nói đúng sự thật.

Vừa dứt lời, đám cao tầng Hải Ma Cung đều khiếp sợ.

Trừ Đồ Giai ra, những người còn lại đều đã chết! Chẳng lẽ thế lực thần bí cướp đi bí cảnh rất cường đại ư?

“Thế lực nhân loại đã cướp lấy bí cảnh, trong đó đều là thiên tài nhân loại...”

Đồ Giai nói tiếp.

“Nhân loại?”

Các cao tầng lộ vẻ kinh ngạc.

Ở thời đại này, Nhân tộc đã xuống dốc, không còn huy hoàng như trước.

Hải Liệp tộc và Nhân tộc là 2 thế lực đối địch nhau, bọn họ căn bản không sợ Nhân tộc.

“5 người các ngươi bị thiên tài nhân loại tàn sát đến chỉ còn một người ư?”

Một cao tầng lạnh giọng hỏi.

Nhân tộc có ưu thế học tập nhanh, tốc độ sinh sản kinh người, còn thực lực thân thể và thiên phú thể chất kém xa Hải Liệp tộc!

Đồ Giai cũng cảm thấy nhục nhã, nhưng đây là sự thật.

Sau đó gã bẩm báo lại mọi chuyện đã xảy ra trong bí cảnh.

“Một đám phế vật!”

“Vậy mà lại bị nhân loại tàn sát!”

Các cao tầng đều giận dữ mắng.

Nghe Đồ Giai tự thuật, nhân loại có tu vi mạnh nhất trong bí cảnh hình như chỉ là Địa Nguyên Cảnh nhất trọng.

Đám địch thủ yếu ớt như vậy mà không thể ứng đối, chỉ còn một người trốn về!

Ngay sau đó, Đồ Giai nói đến truyền thừa thần bí khiến cao tầng chú ý!

“Được rồi, đã biết tình huống bên trong, truyền lệnh của ta, triệu tập đám tân đệ tử tiến vào!”

Thanh âm lạnh nhạt của cung chủ Hải Ma Cung văng vẳng khắp vòm trời!

Bí cảnh này vốn để cho lứa tân tú Hải Ma Cung thí luyện, thông đạo bí cảnh chỉ có thể thừa nhận Địa Nguyên Cảnh cấp thấp.

Không lâu sau, tân đệ tử Hải Ma Cung tụ tập ở đây.

Tổng cộng có 15 người!

Trong đó, năm người dẫn đầu đều có thiên phú không tồi, được cao tầng nhận làm đồ đệ, trở thành đệ tử hạch tâm, thực lực đều cao hơn Đồ Giai!

10 người còn lại chỉ có 4 người là Địa Nguyên Cảnh nhất trọng, sáu người còn lại là Địa Nguyên Cảnh nhất trọng đỉnh!

“Cung chủ, xin cho ta tiến vào bí cảnh lần nữa!”

Đồ Giai quỳ trên mặt đất cầu xin.

Gã muốn báo thù, muốn bầm thây La Thiên thành vạn đoạn!

“Phế vật, ngươi còn đi vào làm gì?”

Một nữ tử tóc xanh lục quyến rũ đứng trên cao khinh thường nhìn xuống Đồ Giai.

Nàng có tu vi Địa Nguyên Cảnh nhị trọng đỉnh, là tồn tại đứng đầu trong đội ngũ.

Đồ Giai không dám phản bác, chỉ hướng về cung chủ cầu xin.

“Chuẩn!”

Cung chủ Hải Ma Cung trầm ngâm, một lát sau thốt nhẹ một chữ.

Đồ Giai vô cùng vui sướng.

“Đồ Giai, dù sao ngươi cũng đã ở trong đó mấy ngày, sau khi trở lại hãy phụ trách dẫn đường!”

Trong đội ngũ 15 người tinh anh, một nam tử lười nhác lạnh nhạt liếc Đồ Giai một cái.

“Vâng, Ô sư huynh!”

Đồ Giai gật đầu liên tục, ánh mắt nhìn về phía nam tử lười nhác tràn ngập kính sợ và sùng bái!

Nam tử lười nhác tên là Ô Dạ, là kẻ mạnh nhất đám tân đệ tử Hải Ma Cung lần này, thực lực sâu không lường được!

Đồ Giai tin tưởng, dưới sự dẫn dắt của Ô Dạ, mọi người nhất định có thể xử lý tất cả nhân loại trong bí cảnh, đoạt được truyền thừa!

...

Trong bí cảnh.

Các thiên tài Linh Bảng bị dị tượng trong biển hấp dẫn, sôi nổi chạy đến.

Nhưng La Thiên biết hiện giờ chưa đến thời điểm quái vật khổng lồ kia hoàn toàn xuất hiện trong không gian này.

Hắn nhớ tới một sự kiện khác.

“Hình như khi Đồ Giai và Vu Tam Thủy đến chi viện đã không mang theo tù binh...”

La Thiên đoán rằng Đồ Giai đã giấu tù binh ở nơi bí ẩn nào đó.

Thậm chí Đồ Giai có thể đã trở về nơi đó sau khi chạy trốn.

Vì thế, La Thiên dùng thôi toán chi thuật của tạo hóa quyết, vận dụng hình thức ban đầu của Thiên Nhãn, cuối cùng đã suy tính ra vị trí đại khái của Cực Băng tiên tử.

“Nếu Đồ Giai còn ở đó, thương thế của gã vẫn chưa khỏi hẳn, hoàn toàn không cần phải sợ!”

La Thiên thầm nói trong lòng.

Dù gặp nguy hiểm thì hắn vẫn còn thủ đoạn bảo mệnh chưa dùng.

Một canh giờ sau, La Thiên quan sát núi rừng phía trước, lẩm bẩm: “Cực Băng tiên tử đang ở gần đây...”

Bình Luận (0)
Comment