Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 57 - Chương 57: Linh Nguyên Tệ

Chương 57: Linh Nguyên tệ Chương 57: Linh Nguyên tệ

Tào Dương trợn mắt nhìn hắn, tức giận đến phát run.

- Lão Đại, ngươi sao vậy...

Hai thiếu niên khác ngây ngốc nói.

Phanh ~! Phanh~!

Lại là hai cái cái tát vang lên, mặt của hai gã thiếu niên còn lại bị tát cho sưng đỏ. Làm cho bọn họ sợ tới mức kinh hãi lạnh mình, không dám nói tiếng nào nữa.

- Nói hươu nói vượn! Ai là lão đại của các ngươi?

Trong lòng Tào Dương kinh hoảng, lại hết sức tức giận, không ngờ hai tên ngu xuẩn này lại không hiểu ý của hắn.

Vừa rồi ở Diễn Võ trường.

Hắn đã tận mắt thấy sự bá đạo cường thế của La Thiên, ngay cả lúc đối phương phế ba người Đường Uy, Khai mạch thất trọng Lệ Hải cầu xin tha thứ nhưng cũng bị đánh cho lui ra khỏi Diễn Võ trường.

Dùng thân phận quán quân thử thách, tu vi Khai mạch ngũ trọng làm được một bước này.

Tiềm lực như vậy quả thực là đáng sợ, thậm chí còn có hi vọng trở thành một đời thiên kiêu!

Nhân vật như thế rất đáng sợ, trong lòng Tào Dương vốn đang suy nghĩ, lúc nào phải tới viếng thăm, giữ mối quan hệ tốt đẹp với La Thiên.

Nào có thể đoán được, mấy tên tiểu đệ giống như heo của hắn không chỉ đắc tội với La Thiên mà còn muốn kéo mình xuống vũng bùn.

- Tào... Tào Dương?

Trong lòng Trần Hạo Phi run lên, đây chính là đại lão khu Thanh đồng nha.

Dùng cấp độ của hắn, kỳ thật không tiếp xúc được đến Tào Dương, trước kia hắn bị bắt nạt sỉ nhục, đều là lí do của thủ hạ Tào Dương.

Nhưng bây giờ tại sao lại như vậy chứ?

Sau khi Tào Dương tới đây, không những không tìm mấy người bọn hắn gây phiền toái mà còn giáo huấn đám tiểu đệ một trận.

- Ngươi chính là Tào Dương, lão đại của bọn hắn sao?

La Thiên lãnh đạm nói.

- La... La học trưởng, là do Tào mỗ dạy dỗ không tốt, thu mấy tên ngu xuẩn, mắt chó không biết thái sơn này.

Tào Dương cố gắng tươi cười, trong lòng bàn tay đã xuất hiện mồ hôi lạnh.

Nếu như La Thiên này khó chịu, dùng đạo Phá Không Kiếm khí kia chém hắn, khi đó hắn sẽ không có sức phản kháng.

Dùng thân phận học viên Bạch Ngân, đối phương lại nắm nhược điểm của mình, khi đó dù có giày vò hắn thì Thánh phủ cũng sẽ không quan tâm.

La học trưởng?

Trong lòng Trần Hạo Phi giật mình, không phải La Thiên đã bị người khiêu chiến thay thế hay sao? Sao Tào Dương lại gọi La Thiên như vậy chứ?

- Bằng hữu của ta đã bị bọn hắn làm cho gãy chân.

La Thiên bình tĩnh nói.

Nếu như đại lão khu Thanh đồng như Tào Dương đã nhận sai thì hắn cũng lười truy cứu quá sâu.

- Chuyện này dễ nói.

Vẻ mặt Tào Dương cung kính, gánh nặng trong lòng được hóa giải. Sau đó hắn dùng ánh mắt hung ác nhìn về phía ba người Thẩm Khai.

Vừa mới nói xong, trên cánh tay của Tào Dương hiện lên đao mang màu đỏ nhạt, sau đó bắn về phía ba người Thẩm Khai.

Rắc rắc! Rắc rắc! Rắc rắc!

Ba người Thẩm Khai phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, mỗi người đều bị chém đứt một chân.

Trong mắt La Thiên hiện lên dị sắc, thực lực của Tào Dương này lại còn hơn cả Tiểu Hầu gia Đường Uy.

Hắn cũng không biết, thiên phú võ mạch của Tào Dương bình thường, đã ngây người ở khu Thanh đồng ba năm, cho nên hắn cũng chỉ có thể tu luyện một môn vũ kỹ Linh cấp không trọn vẹn tới cảnh giới rất cao mà thôi.

- Chuyện khiến người chê cười rồi! Không biết La học trưởng có vừa lòng hay không?

Tào Dương khiêm tốn cười cười.

Mặc dù tạo nghệ vũ kỹ của hắn cao, nhưng so với La Thiên lại giống như là đồ đệ gặp sư phụ.

- Huynh đệ ta bị đánh tổn thương, không biết các ngươi bồi thường thế nào?

Vẻ mặt La Thiên có chút hòa hoãn.

Trần Hạo Phi ở bên cạnh sợ hãi kêu lên một tiếng, mình bị đánh, báo thù đã rất hài lòng rồi, làm sao có thể đòi đại lão khu Thanh đồng bồi thường được chứ.

Hắn vừa mới chuẩn bị nói chuyện thì lại bị Mục Vũ Yến mỉm cười đưa tay ngăn lại.

- Bồi thường? Đây là chuyện nhất định phải làm rồi, La học trưởng không nói thì ta cũng đã tự chuẩn bị sẵn.

Tào Dương tươi cười nói.

La Thiên nhắc tới bồi thường, hắn lại cảm thấy an tâm.

Chuyện này cũng có ý nghĩa việc này có thể chân chính hóa giải, về sau La Thiên sẽ không thù hằn gì bọn hắn nữa.

Lúc này Tào Dương móc ra kim phiếu một vạn lượng, còn có một bình thuốc, một lọ đan dược. Dưới ánh mắt ra hiệu của La Thiên, hắn đưa cho Trần Hạo Phi.

- Đây là Kim Sang Dược cực phẩm, còn có một Dưỡng Khí Đan chữa thương nữa.

Trần Hạo Phi tiếp nhận, trong lòng thì đang nổi lên sóng to gió lớn.

Những bồi thường này đã vượt xa chuyện hắn bị thương.

Nhất là lọ chữa thương Dưỡng Khí Đan kia, vừa có thể giúp đỡ hắn khôi phục nội thương lại còn có thể xúc tiến tu vi Khai Mạch cảnh.

La Thiên khẽ gật đầu, hắn rất hài lòng đối với thái độ của Tào Dương.

- Trần huynh, ngươi đi dưỡng thương trước đi.

La Thiên đưa Trần Hạo Phi về nhà đá khu Thanh đồng, sau khi hàn huyên vài câu, lúc này hắn mới rời khỏi nơi này cùng Mục Vũ Yến.

Rời khỏi khu Thanh đồng.

- La học trưởng chờ một lát.

Tào Dương từ phía sau đuổi theo, kín đáo đưa cho La Thiên mười miếng ngọc trắng giống như tiền xu.

- Đây là?

La Thiên chạm vào ngọc trắng như tiền xu, bề mặt của nó trong suốt mượt mà, bên trong ẩn chứa một cỗ linh khí thiên địa tinh thuần mà khổng lồ.

Đồng thời, hắn còn cảm nhận được Thiên Thư trong đầu chấn động, truyền đến một tia hấp lực, thế nhưng đã bị La Thiên ngăn lại.

- Đây là Linh Nguyên tệ! Tào Dương đã hạ đủ vốn gốc, chỉ sợ hắn đang muốn sau này ngươi làm chỗ dựa cho hắn.

Mục Vũ Yến cười nói.

- Cái này là Linh Nguyên tệ sao?

La Thiên kinh ngạc nói.

Linh Nguyên tệ là loại tiền thông dụng trong thế giới Võ đạo, chính là thứ thu thập tinh thạch trong thiên địa rồi luyện chế mà thành, kích thước lớn nhỏ từ xưa đến nay đã được thống nhất.

Ở trong Linh Nguyên tệ ẩn chứa linh khí thiên địa tự nhiên, thuần túy, rất là thuần khiết, dù là Võ giả cấp độ nào thì cũng có thể hấp thu và sử dụng được.

Ở trong vòng tròn Võ Đạo chính thức, hoàng kim không có giá trị gì cả, đây chỉ là một loại tiền của thế tục mà thôi.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao dùng hoàng kim để mua sắm một ít tài nguyên Võ Đạo cấp thấp động một chút cũng có cái giá ngàn vạn là vậy.

- Đợi đến khi tu vi đạt tới Khai mạch thất trọng trở lên, chúng ta sẽ chính thức bước vào vòng tròn này. Vì vậy trên cơ bản sẽ không dùng hoàng kim nữa. Những Linh Nguyên tệ này ngươi cứ thu, nhất định sẽ có tác dụng.

Mục Vũ Yến bổ sung.

La Thiên khẽ gật đầu, cất kỹ Linh Nguyên tệ.

Rất nhanh, La Thiên đã đi ra khỏi phạm vi khu Thanh đồng, lại đi lên trên khu Bạch ngân.

- Mục cô nương, ngươi không quay lại sao?

La Thiên kinh ngạc nhìn về phía Mục Vũ Yến, không phải nàng là hảo hữu của Liễu Vũ Yên sao, sao lại đột nhiên nhiệt tình và quan tâm tới hắn như vậy chứ.

Thậm chí La Thiên còn hoài nghi, có phải nàng ta được Liễu Tử Yên phái tới đây theo dõi mình hay không.

- La Thiên, ngươi đừng hiểu lầm, bổn cô nương không có ác ý gì cả. Ta chỉ có tâm tư thưởng thức và sùng bái ngươi mà thôi.

Hai gò má của Mục Vũ Yến ửng đỏ, tim đập như hươu chạy, lại rất lớn gan đối mặt với La Thiên.

Những lời này của nàng đã có vài phần ý vị thổ lộ.

La Thiên có chút giật mình, Mục Vũ Yến này thật là nhiệt tình nha.

Chỉ có điều, đối với chuyện này hắn cũng không quá tin tưởng.

- Ta đi về trước.

La Thiên phất phất tay, đi đến khu Bạch ngân.

- Đợi một chút, ta có chuyện muốn nói với ngươi!

Nhìn bóng lưng rời khỏi nơi này của La Thiên, Mục Vũ Yến nghĩ đến cái gì đó mà đột nhiên cắn răng một cái, gọi hắn quay lại.

- Mục cô nương còn có chuyện gì nữa sao?

La Thiên kỳ quái nhìn nàng.

- La Thiên, ta nói cho ngươi biết một tin tức xấu. Không bao lâu nữa Tử Yên tỷ sẽ tiến vào Trục Nhật Thánh phủ.

Mục Vũ Yến nghiêm túc trả lời.

Cái gì?

Liễu Tử Yên cũng sẽ tiến vào Trục Nhật Thánh phủ sao?

Sắc mặt La Thiên trầm xuống, không nhịn được hỏi một câu:

- Nàng không tham gia vào thử thách nhập môn khóa này, sao còn có thể gia nhập Trục Nhật Thánh phủ được chứ?

- Vốn chí hướng của Tử Yên tỷ là tiếp nhận chức vụ Phủ chủ Võ phủ, phát triển lên vị trí cao tầng ở Thánh phủ của Thương Vân quốc.

Mục Vũ Yến dừng lại một chút rồi lại nói.

- Nhưng mà bởi vì ngươi tỷ ấy đã thay đổi. Quyết định dùng thân phận chiêu sinh đặc biệt tiến vào Trục Nhật Thánh phủ.

Chiêu sinh đặc biệt?

Sắc mặt La Thiên trầm xuống, nữ nhân rắn rết Liễu Tử Yên này thật đúng là âm hồn không tan, vì mình mà tình nguyện bỏ qua lý tưởng trước đây, trực tiếp đuổi tới Trục Nhật Thánh phủ.

Thân phận chiêu sinh đặc biệt của Trục Nhật Thánh phủ, hắn đã từng được nghe qua.

Đầu tiên, nhất định phải được một Phủ chủ Võ phủ cấp cao đề cử.

Tiếp theo, phải trải qua thử thách và khiêu chiến vô cùng hà khắc, độ khó so với thử thách bình thường còn cao hơn gấp mười lần.

Nhưng mà hai điểm này, hiển nhiên cũng không cản được nổi Liễu Tử Yên.

- Liễu Tử Yên! Ngươi nhiều lần bố trí ta vào chỗ chết! Ta sẽ chờ ngươi ở Thánh phủ, đá ngươi xuống vũng bùn, rửa sạch sỉ nhục trước đây!

Sắc mặt La Thiên có chút âm tàn, vừa cảm thấy áp lực đồng thời lại cảm thấy kích thích, ý chí chiến đấu và sát ý sục sôi.

Bình Luận (0)
Comment