Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 585 - Chương 585: Lôi Kéo

Chương 585: Lôi Kéo Chương 585: Lôi Kéo

Chương 585: Lôi Kéo

La Thiên và Dịch Tĩnh Văn đã thành công bước lên thuyền.

Nhân viên chủ yếu trên thuyền là Tử Lân tộc có đặc thù là tóc màu tím, trên làn da có mộc văn màu tím, ngoài ra còn có vài chủng tộc khác.

“Tại hạ Tử Sơn, không biết phương danh cô nương là gì? Đến từ đâu?”

Thanh niên tên Tử Sơn mời La Thiên và Dịch Tĩnh Văn lên thuyền mỉm cười dò hỏi.

Tử Sơn nhiệt tình hỏi Dịch Tĩnh Văn rất nhiều chuyện, tuy rằng Dịch Tĩnh Văn có hơi phản cảm nhưng Tử Sơn đã giúp bọn họ một phen, nàng lễ phép đáp lại câu hỏi của hắn ta.

Sau đó Tử Sơn sắp xếp nơi ở cho La Thiên và Dịch Tĩnh Văn.

Trong phòng, La Thiên lấy ra không gian trữ vật của thanh niên kim y, xem xét chiến lợi phẩm.

Sau khi lục lọi hết, La Thiên khẽ lắc đầu: “Không có bản đồ!”

Ở nơi xa lạ, không biết gì về địa lý, có cảm giác như ruồi nhặng không đầu đâm loạn.

“Đích đến của con thuyền này là một tiểu thế giới tên Địa Thủy giới, tới đó chắc là có thể mua được bản đồ.”

La Thiên vẫn chưa nhụt chí.

Tề Vân Thiên từng nói với hắn rằng không gian ngoại giới rất hỗn loạn và nguy hiểm.

Rất nhiều chủng tộc cùng tồn tại, vậy nên cũng có rất nhiều mâu thuẫn, chuyện đốt giết đánh cướp, đánh nhau ẩu đả là chuyện thường ngày, cũng khi có chiến tranh bùng nổ.

Có bản đồ thì La Thiên mới xác định được mục tiêu, phải nhanh chóng đi tới lãnh địa Nhân tộc thì sẽ an toàn, ổn thỏa hơn một chút.

“Cây thương này không tồi!”

La Thiên thưởng thức vũ khí của thanh niên kim y, đây là một kiện Bảo Khí cực phẩm đáng giá không ít Linh Nguyên Tệ.

Ngoài ra, trong không gian trữ vật của thanh niên kim y còn có không ít bảo bối, có cả vài món Bảo Khí trung phẩm và thượng phẩm, một ít tài nguyên tu luyện và linh đan diệu dược.

“Sao Linh Nguyên Tệ lại ít như vậy? Chỉ có 6000 ư?”

Thanh niên kim y không phải ngũ nhi tử của tộc trưởng Thanh Giáp tộc sao? Sao lại nghèo như thế?

La Thiên phát hiện ra năm khối ngọc thạch màu trắng hình thoi bên cạnh Linh Nguyên Tệ, mặt ngoài trong suốt mượt mà, bên trong ẩn chứa linh khí thiên địa cực kỳ tinh thuần.

Chẳng lẽ là bảo vật để tu luyện ư?

Sau khi dò hỏi thiên thư, La Thiên có được đáp án: Linh Tinh hạ phẩm, tiền cấp bậc cao, một Linh Tinh hạ phẩm trị giá tương đương một vạn Linh Nguyên Tệ!

“Năm Linh Tinh, năm vạn Linh Nguyên Tệ. Không hổ là ngũ nhi tử tộc trưởng Thanh Giáp tộc, rất có tiền!”

La Thiên lộ ra ý cười.

Sau khi sửa sang chiến lợi phẩm xong, La Thiên rời phòng, định đi dạo hỏi thăm tình báo.

“Ồ, hình như trên con thuyền này có rất ít Nhân tộc.”

La Thiên gặp được nam tử áo đen.

Chính người này đã thấy chết không cứu, nhưng bọn họ đều là Nhân tộc, vậy nên La Thiên vẫn tới nói chuyện với y.

“Đúng vậy!”

Nam tử áo đen đáp rất ngắn gọn, nhưng những gì La Thiên hỏi, nam tử áo đen đều trả lời hết.

Con thuyền này di chuyển giữa vài tiểu thế giới, chủ yếu là vận chuyển hàng hóa, ngoài ra còn chở khách là võ giả lữ hành ngoại giới.

Nam tử áo đen là khách khanh của Tử Lân tộc.

Rồi La Thiên biết được rằng Địa Thủy giới là một tiểu giới bên cạnh Phá Toái tinh vực, diện tích lớn hơn Đông Thần đại lục.

La Thiên quyết định, sau khi đến Địa Thủy giới, hắn sẽ xuống tàu mua một phần bản đồ, một con thuyền, sau đó lập tức xuất phát đến lãnh địa Nhân tộc.

“Hai người các ngươi chỉ là Địa Nguyên Cảnh nhất trọng, sao lại đi tới ngoại giới?”

Nam tử áo đen thuận miệng hỏi.

La Thiên nói sơ qua những gì mình đã trải qua, cùng với việc Đông Thần đại lục bị địch nhân xâm lấn.

Không ngờ tiểu thế giới quê hương của nam tử áo đen cũng bị địch tộc công chiếm, y và muội muội cùng nhau trốn thoát.

Tử Lân tộc có ân với y nên nam tử áo đen trở thành khách khanh của bọn họ.

“Ta là Nghiêm Lập Huy, về sau nếu gặp khó khăn gì thì có thể tìm ta.”

Nghiêm Lập Huy vỗ bả vai La Thiên, sau đó trở lại phòng mình.

La Thiên gật đầu.

Tuy người này trông có vẻ lãnh đạm nhưng nhân phẩm không tệ lắm, quen biết một vị Địa Nguyên Cảnh trung giai như vậy cũng là một phần thu hoạch.

Sau khi đi dạo khắp nơi, La Thiên trở về phòng.

Lộ trình còn năm ngày nữa sẽ Địa Thủy giới, La Thiên bắt đầu tu luyện.

Hư không ngoại giới linh khí loãng, hoàn cảnh tu luyện kém, phụ thuộc rất nhiều vào trân tài tu luyện và Linh Nguyên Tệ.

May mà chiến lợi phẩm La Thiên lấy được từ thanh niên kim y có không ít trân tài tu luyện dự trữ.

La Thiên lấy ra mấy thứ, thúc giục thần mạch hấp thu linh khí thiên địa bên trong, bắt đầu tu luyện.

Hắn đột phá Địa Nguyên Cảnh đã được một thời gian, hiện giờ cách Địa Nguyên Cảnh nhất trọng đỉnh không xa.

Trong Nguyên Trì, xoáy nước chân nguyên màu xanh nhạt chậm rãi xoay tròn, dung nhập vách Nguyên Trì bốn phía, tiến hành khuếch trương.

Nửa ngày qua đi, bỗng nhiên lệnh bài thân phận của La Thiên hơi chấn động, bạch quang lập loè.

Đây là lệnh bài thân phận của đệ tử hạch tâm Vân Tiêu Tông, ở đây, trừ Diệp Phong và Trình Vạn Lý đang mất tích thì chỉ có Dịch Tĩnh Văn có thể truyền tin.

“Mau tới đây!” Lệnh bài vang lên thanh âm vội vàng của Dịch Tĩnh Văn.

...

“Dịch cô nương, ngươi mới đến ngoại giới, trời xa đất lạ, không bằng ở lại Tử Lân tộc đi!”

Tử Sơn mỉm cười chậm rãi tới gần Dịch Tĩnh Văn.

“Chỉ cần ngươi nguyện ý theo ta, vậy ngươi không cần phải lưu lạc khắp nơi nữa, có thể ở lại Địa Thủy giới hưởng thụ vinh hoa phú quý.”

Trong mắt Tử Sơn lộ ra ý cười dâm tà.

“Tử Sơn công tử, xin hãy tự trọng.”

Dịch Tĩnh Văn lạnh băng từ chối.

“Ta có lòng tốt cứu giúp ngươi, Dịch cô nương sao lại lạnh nhạt như thế?”

Tử Sơn mặc kệ sự kháng cự của Dịch Tĩnh Văn, thái độ hắn ta cường thế, tản ra khí tức Địa Nguyên Cảnh nhị trọng đỉnh phong!

Hắn ta không tin nữ tử yếu ớt không nơi nương tựa như Dịch Tĩnh Văn lại dám phản kháng trên địa bàn của mình!

Viu!

Tử Sơn bỗng nhiên ra tay, tản ra khí thế cưỡng bách, áp bách khiến chân nguyên trong cơ thể Dịch Tĩnh Văn rung động, thân hình trở nên trầm trọng.

Xoẹt!

Tay áo Dịch Tĩnh Văn bị Tử Sơn trực tiếp kéo xuống, bờ vai lộ ra, bộ ngực no đủ cũng lộ ra một chút.

“Dịch cô nương, chuyện này có lợi cho cả hai chúng ta, không phải sao?”

Tử Sơn nở nụ cười dâm đãng, chậm rãi tới gần.

Đúng lúc này, cửa phòng trực tiếp mở ra, một thanh âm tò mò truyền đến: “Chuyện gì vậy? Có lợi gì cho ta không?”

Bình Luận (0)
Comment