Đôi mắt sáng của Vân Tú quận chúa sáng ngời, tâm thần bất định nhìn về phía La Thiên.
- Phương pháp thì quả thực là có...
La Thiên nhíu mày, dường như có chỗ khó nói.
Bệnh tình của Vân Tú quận chúa, hắn đã nắm giữ nguồn gốc.
Lúc quận chúa đang ở trong bụng mẹ đã bị một cỗ lực lượng thâm độc và thần bí ăn mòn, là do người mẫu thân bị thương kia truyền sang cho nàng.
Cỗ lực lượng thâm độc này vừa tà dị lại mạnh mẽ, thuộc về một loại lực lượng âm minh, có thể thông qua việc thôn phệ sinh cơ và nguyên khí để làm lớn mạnh chính mình, khó có thể gạt bỏ được.
Chuyện khó giải quyết nhất chính là, cỗ lực lượng âm tà đã cắm vào bên trong võ mạch của quận chúa lúc nàng còn là một thai nhi!
Nương theo tu luyện, cỗ lực lượng này đã thôn phệ võ mạch và sinh cơ nguyên khí của nàng, làm cho nó càng lúc càng lớn mạnh, dần dần rót vào lục phủ ngũ tạng.
Bây giờ, bệnh tình của Vân Tú quận chúa rất nguy kịch, rất khó để sống đến hai mươi tuổi.
Về phần phương pháp trị liệu?
Thiên Thư cho La Thiên hai phương pháp dành riêng cho hắn.
Phương pháp thứ nhất, hiệu quả nhanh nhất, mà cũng phải bỏ ra một cái giá nhỏ nhất.
Đó chính là thuật m Dương điều hòa!
Hai người kết hợp lại với nhau, lấy U Long Thần Mạch làm trọng tâm hóa giải, hấp thu cỗ lực lượng âm tà này, cân bằng âm dương, cuối cùng còn có thể lớn mạnh, bồi dưỡng Thần mạch của La Thiên.
Đây là phương pháp Thiên Thư hết sức đề cử.
Nhưng mà, phương pháp này cần phải nam nữ cùng giường, làm chuyện mà người ta phải thẹn thùng kia
Phương pháp này La Thiên nên mở miệng thế nào đây?
Tuy nói Vân Tú quận chúa tài mạo song toàn, thân phận cao quý, thế nhưng trong lòng La Thiên chỉ có Ninh Tuyết Dao, không có cách nào tuỳ ý tiếp nhận chuyện xảy ra quan hệ với một nữ nhân xa lạ.
Coi như La Thiên tình nguyện, dùng thân phận cao quý của Vân Tú quận chúa, chỉ sợ nàng cũng khó mà tiếp nhận được.
- Phương pháp gì? La học trưởng, ngươi nói mau cho ta biết đi.
Thấy La Thiên chậm chạp không mở miệng, trong lòng Vân Tú quận chúa chờ mong, lại có một tia gấp gáp.
Theo lý thuyết.
Căn bệnh kỳ quái của nàng, rất nhiều danh y trong Thương Vân quốc đều bó tay chịu trói.
Một thiếu niên lại có phương pháp cứu chữa, đổi lại là bất kỳ người nào khác cũng sẽ xì mũi coi thường.
Nhưng Vân Tú quận chúa có một trực giác kỳ quái, La Thiên không nói sai, có khả năng hắn thật sự có biện pháp chữa trị cho nàng.
- Phương pháp thì có, chỉ là phải xem quận chúa có tình nguyện thử hay không mà thôi.
La Thiên khẽ thở dài một cái.
Hắn không nói ra phương pháp thứ nhất mà lựa chọn loại thứ hai.
Loại phương pháp thứ hai, bóc tách từn chút một bên ngoài, sau đó rút cỗ lực lượng âm tà trong cơ thể của Vân Tú quận chúa ra ngoài.
Nói một cách tương đối.
Loại phương pháp này rất thô bạo, trong quá trình rút ra sẽ làm cho Vân Tú quận chúa phải thừa nhận một ít thống khổ và nguy hiểm.
Hơn nữa, người hấp thu cũng sẽ phải chịu lực lượng âm nhu ăn mòn, cần phải rất cẩn thận.
Một khi thất bại, người hấp thu sẽ bị cắn trả, hai bên cùng gặp nạn.
Cả hai phương pháp này đều cần có được thể chất âm minh mạnh mẽ, hoặc là võ mạch loại âm minh, nếu không thì sẽ không có cách nào thừa nhận được cỗ lực lượng này ăn mòn.
Có thể nói, đây là phương pháp dùng La Thiên làm cơ sở, suy diễn mà ra.
Sau khi Vân Tú quận chúa biết được phương pháp, đôi mắt ngưng trệ, ngoài khiếp sợ ra, tâm hồn thiếu nữ còn đang cảm động:
- La học trưởng, ngươi tình nguyện mạo hiểm vì Vân Tú hay sao?
- Ta tình nguyện thử một lần.
La Thiên nở một nụ cười, hắn có U Long Thần Mạch, có thể hạ mạo hiểm xuống mức thấp nhất.
- Trái lại, quận chúa thì phải hi sinh một chút.
La Thiên hơi có vẻ xấu hổ nói.
Loại phương pháp thứ hai, tuy rằng không cần làm loại chuyện đó, nhưng vẫn phải cần quận chúa cởi áo nới dây lưng, đặt tay lên người thì mới trị liệu được.
- La học trưởng còn không sợ mạo hiểm thì Vân Tú... Há có thể để ý tới chút lễ nghi thế tục ấy cơ chứ.
Vân Tú quận chúa khẽ đáp, cả khuôn mặt đẹp ửng hồng, không dám đối mặt với La Thiên.
Dứt lời, nàng đi về phía khuê phòng, nằm lên trên giường.
Giờ khắc này, hàm răng Vân Tú quận chúa cắn chặt lấy nhau, khuôn mặt đỏ bừng, ánh mắt có chút phức tạp nhìn La Thiên một cái.
Xùy kéo!
Hai tay của nàng khẽ run lên, cởi bỏ nút áo váy, kéo y phục trước người đi, để lộ ra phần bụng trắng nõn bằng phẳng.
Trong phòng, mùi thơm dày đặc.
La Thiên cảm giác nhiệt độ trong phòng dường như đột nhiên cao lên, miệng lưỡi của hắn thì đắng khô.
- La... Học trưởng, còn không mau xuất thủ.
Thanh âm của Vân Tú quận chúa hơi run rẩy, yếu ớt như là muỗi kêu.
- Được.
La Thiên ngồi ở trên giường, nhẹ nhàng đưa tay đặt lên trên phần bụng bằng phẳng trắng như tuyết của Vân Tú quận chúa, lòng bàn tay nhắm ngay rốn.
Tức thì có một cỗ cảm giác mềm mại, kỳ diệu truyền vào tay hắn.
Từ góc độ này, vừa vặn La Thiên có thể cúi xuống nhìn thân thể mềm mại, đường cong uyển chuyển của Vân Tú quận chúa. Khuôn mặt ửng hồng ướt át đoan trang mà diễm lệ, bộ dạng thẹn thùng, đôi mắt phượng nhắm chặt, không dám đối mặt với ánh mắt của La Thiên.
Quả thực là xinh đẹp hơn người!
- Bắt đầu!
La Thiên thu tâm thần lại, bắt đầu giai đoạn trị liệu.
Chứng bệnh của Vân Tú quận chúa là bệnh có từ lúc trong bụng mẫu thân.
Mà rốn lại xưng là huyệt Thần Khuyết, là mối liên hệ duy nhất giữa thai nhi và mẫu thân.
Cỗ lực lượng âm tà này đã thông qua huyệt Thần Khuyết mà tiến vào trong cơ thể của Vân Tú quận chúa.
Cho nên, La Thiên cần hút ra cỗ lực lượng kia ra từ nơi này.
Vận hành theo bí pháp mà hắn có được từ chỗ Thiên Thư.
Sưu sưu ô...ô...n...g!
La Thiên thúc giục U Long Thần Mạch, lấy Tạo Hóa Quyết để dẫn dắt chân khí, sau đó xoay tròn theo tiết tấu kỳ lạ. Lập tức có một cỗ hấp lực lạnh như băng tuôn ra ngoài.
Như vậy, bàn tay của La Thiên và rốn của Vân Tú quận chúa tiếp xúc với nhau, không có lấy một kẽ hở.
Sưu sưu!
Đột nhiên, một cỗ sương mù âm u vô hình từ huyệt Thần Khuyết chỗ rốn của quận chúa tràn ra ngoài, tràn vào lòng bàn tay của La Thiên.
Cơ thể La Thiên tức thì rùng mình một cái!
Hắn có cảm giác như có một cái động đen kịt, tối tăm, lạnh lẽo đang muốn thôn phệ chính hắn, kéo hắn vào vực sâu vô tận.
Sưu ~
Máu thịt sinh cơ của La Thiên, bảo gồm cả chân khí cũng bị ăn mòn.
Loại cảm giác này, có điểm giống như lúc hắn trúng kịch độc của Liễu Tử Yên, tuy rằng không có mạnh mẽ như vậy, nhưng mà còn quỷ dị đáng sợ hơn nhiều.
- Chỉ vẻn vẹn có một tia khí tức lực lượng mà đã đáng sợ như thế!
Ánh mắt La Thiên trở nên lạnh lùng.
Một tia lực lượng này đối với số lượng trong cơ thể của Vân Tú quận chúa mà nói, chỉ là một góc của núi băng mà thôi.
Cũng may, U Long Thần Mạch của La Thiên có cảm giác khắc chế tự nhiên đối với loại lực lượng thuộc tính âm minh này.
A... sưu sưu!
Thần mạch giống như thần long trong cơ thể hắn hưng phấn chấn động, một mảnh lân phiến màu lam sáng lên, một cỗ sương mù màu lam tràn ra.
Cỗ khí tức âm u bá đạo này đụng vào U Long Thần Mạch một cái đã lập tức uể oải, tán loạn.
- Nuốt!
La Thiên khống chế U Long Thần Mạch, nhanh chóng thôn phệ cỗ lực lượng âm u này.
Rất nhanh, liên tục không ngừng có lực lượng âm u bị La Thiên bóc tách và hấp thu, làm cho Thần mạch trong cơ thể hắn ngày càng sáng ngời và lớn mạnh dần.
- Lạnh quá.
Vân Tú quận chúa kêu lên một tiếng buồn bực, trên khuôn mặt đẹp hiện lên vẻ giãy giụa và thống khổ.
- Không được! Quận chúa không có thân thể âm minh.
La Thiên vội vã giảm bớt tốc độ hấp thu lại, ngăn chặn sự hưng phấn của Thần mạch.
Sau thời gian uống cạn một chén trà.
Mắt của Vân Tú quận chúa mở ra, sắc mặt dần dần trở nên hồng nhuận phơn phớt.
Nàng có thể cảm giác được rõ ràng, cỗ lực lượng bá đạo âm u trong cơ thể của nàng đã bị La Thiên hút đi một chút.
- Hắn làm được thật!
Trong lòng Vân Tú quận chúa kích động, vừa kinh ngạc lại vừa vui mừng.
Con mắt phượng hơi mở, nàng nhìn thấy trong một mảnh sương mù tối tăm có một đạo thân ảnh lạnh lùng cao lớn, thần bí khó lường, giống như là vua của thế giới này vậy!
Sau nửa canh giờ.
Sưu sưu!
Trên mặt La Thiên hiện lên vẻ mệt mỏi, hắn thở dài một hơi, thu bàn tay đặt trên bụng của quận chúa.
Cái phương pháp thứ hai này cần phải kiên trì trong thời gian dài. Mỗi lần không thể quá lâu, nếu không sẽ có hại đối với cơ thể của quận chúa.
- Bệnh của ta, không ngờ lại tốt hơn một chút rồi.
Vân Tú quận chúa mặc váy xong, nàng vui vẻ đứng dậy, cảm giác cơ thể mình đã trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Đôi mắt đẹp tràn ngập dị sắc và gợn sóng của nàng nhìn về phía thiếu niên bên cạnh.
- Biện pháp này cần trị liệu trong thời gian dài. Sau mỗi lần rút ra ngươi phải điều dưỡng một đoạn thời gian...
La Thiên lại cười nói.
Nhìn ánh sáng toả sáng rực rỡ của Vân Tú quận chúa, trong lòng của hắn cũng có cảm giác thành công.
- La học trưởng, cảm tạ ân cứu mạng của học trưởng, Vân Tú suốt đời khó quên.
Vân Tú quận chúa rưng rưng, muốn quỳ xuống hành lễ.
La Thiên vội vã nâng nàng dậy, khẽ cười nói:
- Chuyện này ta hy vọng quận chúa không được truyền ra bên ngoài, ta một lòng theo võ đạo, y thuật chỉ là thứ thỉnh thoảng nghiên cứu mà thôi!
Vân Tú quận chúa vội vã đồng ý, nhưng trong lòng lại rung động.
Chỉ thỉnh thoảng nghiên cứu một chút mà lại có được y thuật cao siêu, còn bảo nàng không được tuyên truyền chuyện này ra bên ngoài?
Bệnh nan y của nàng, rất nhiều danh sư của Thương Vân quốc đều không thể cứu vãn được nữa.
Vô hình trung, Vân Tú quận chúa có cảm giác thiếu niên ở trước mắt nàng là một trí giả ít xuất hiện đi lại trên thế gian, người mang khả năng kinh thiên động địa.
Nhưng La Thiên lại đang cảm thấy đau nhức.
Suy diễn phương pháp trị liệu cho Vân Tú quận chúa, Thiên Thư chi lực mà hắn tích lũy gần đây đã tiêu hao đi mất một nửa.
- La học trưởng, về mặt thù lao, trên người Vân Tú không có vật phẩm gì quý trọng, ngươi cần gì thì cứ việc nói ra, ta sẽ bảo phụ thân phái người đưa tới.
Vân Tú quận chúa lại cười nói.
- Thù lao... Linh Nguyên tệ đi.
La Thiên không có ý định khách khí.
Trong giai đoạn hiện tại, bất kể là tu luyện, hay là lực lượng mà Thiên Thư chứa đựng đều rất cần Linh Nguyên tệ.
- Giá là một...
La Thiên duỗi ra một ngón tay, ý là một trăm Linh Nguyên tệ.
- Một nghìn Linh Nguyên tệ? Trên người Vân Tú chỉ có hơn một trăm Linh Nguyên tệ. Số còn lại ta sẽ về nhà một chuyến, sau đó mới nói phụ thân gom góp một chút.
Vân Tú quận chúa có vẻ áy náy, tay lấy ra hơn một trăm miếng Linh Nguyên tệ.
- Một... Một nghìn?
La Thiên ngây ngẩn cả người.
Theo hắn biết, ở trong tình trạng linh khí thiên địa mỏng manh như hiện tại, sản lượng Linh Nguyên tệ vô cùng nhỏ.
Một nghìn Linh Nguyên tệ, coi như là đối với Linh Hải cảnh phổ thông mà nói, đây cũng là một khoản tiền khá lớn.
Đại lão khu Thanh đồng như Tào Dương, Linh Nguyên tệ trong tay cũng chỉ được mấy chục miếng mà thôi.
Vốn lần trị liệu này tiêu hao một nửa Thiên Thư chi lực đã làm cho La Thiên có chút đau lòng.
Thế nhưng hiện tại xem ra, quả thực là món hời lớn!