Chương 605: Tiêu Chí Quen Mắt
Băng cướp Tử Linh không đuổi theo, mọi người nhẹ nhàng thở ra.
La Thiên khoanh chân ngồi xuống điều dưỡng thương thế.
Hắn bị thương rất nhẹ, nhưng Hàn Ngọc Giáp đã bị tổn hại.
So ra thì Nghiêm Lập Huy cuối cùng lao tới ngăn cản hai đạo công kích bị thương nặng hơn, trên người có vài miệng vết thương.
“Biểu hiện không tồi! Chiến lợi phẩm sẽ có một phần của ngươi.”
La Thiên gật đầu, lấy ra toàn bộ thu hoạch lần này.
Đầu tiên, hắn mở ra không gian trữ vật của hai gã đạo phỉ.
Hai gã đạo phỉ kia là Địa Nguyên Cảnh tứ trọng và Địa Nguyên Cảnh ngũ trọng, trong không gian trữ vật có không ít đồ, có rượu và một ít công cụ đánh bạc.
Của cải của băng cướp Tử Linh không nhiều như tưởng tượng.
Trên thực tế, đám đạo phỉ thích sinh hoạt phóng túng, ăn nhậu chơi bời, tiêu hao gia sản tương đối nhanh, nhưng bảo vật quý trọng thì vẫn còn không ít, tổng cộng có năm vạn Linh Nguyên Tệ và 3 khối Linh Tinh!
Mà thu hoạch lớn nhất là không gian trữ vật của nam tử cường tráng, trong đó có một phần bản đồ!
“Có lẽ bản đồ này do chính gã vẽ!”
Phạm vi hoành hành của băng cướp Tử Linh rất rộng lớn, nam tử cường tráng vào băng đã được hơn 10 năm, gã đã đánh dấu những nơi mình đi và tin tức nghe được lên bản đồ.
Phạm vi bản đồ rất lớn, bao gồm 30 giao diện quanh đây, nhưng không đủ chi tiết.
“Phá Toái hải vực có tất cả 3 thế lực bá chủ, phân biệt là Hải Ma Cung, Man Vương Điện và Thái Nguyên Tông! Trong đó Thái Nguyên Tông là thế lực Nhân tộc, khu vực thống trị tên là Thái Nguyên Vực.”
“Hình như mảnh đất giáp ranh phía Đông của bản đồ này chính là Thái Nguyên Vực!”
Nghiêm Lập Huy cẩn thận nhìn bản đồ, chậm rãi nói.
“Địa bàn của Nhân tộc là Thái Nguyên Vực sao?”
La Thiên xác định được mục tiêu!
Hắn cất bản đồ, tiếp tục chia của.
“Linh Nguyên Tinh Thạch là của ta!”
La Thiên thu hồi vật ấy.
Vừa rồi hắn đã kiểm tra khối Linh Nguyên Tinh Thạch này, chân nguyên kết tinh bên trong không nhiều lắm nhưng cực kỳ ngưng luyện.
La Thiên phỏng đoán hài cốt kia khi còn sống không phải chỉ là Thiên Trì cảnh cao giai mà là Chân Võ cảnh cường đại hơn!
Sau khi Võ Vương chết, chân nguyên kết tinh có tác dụng kinh người với võ giả cấp bậc như La Thiên, có thể giúp hắn tăng tốc độ tu luyện.
“Nghiêm Lập Huy, cho ngươi một gốc Huyết Thi Hoa!”
Tổng cộng có 3 cây Huyết Thi Hoa, tác dụng tốt nhất là để luyện thi, nhưng võ giả cũng có thể trực tiếp sử dụng để chữa khỏi thương thế, cường hóa thân thể.
Nếu dùng nhiều Huyết Thi Hoa thì thậm chí có thể tu luyện ra thể chất thi đạo nào đó.
La Thiên không muốn theo đạo này, đối với hắn mà nói, Thiên Lô Bảo Thể là đủ rồi.
Phẩm chất Huyết Thi Hoa rất cao, có ích lợi rất lớn với Địa Nguyên Cảnh trung giai.
Còn hai cây Huyết Thi Hoa còn lại, La Thiên cho Dịch Tĩnh Văn một gốc, tuy rằng nàng không làm gì nhưng dù sao cũng là đồng môn, còn sớm chiều làm bạn với hắn.
“Cảm ơn!”
Dịch Tĩnh Văn xấu hổ nhận lấy.
Cuối cùng còn một trái cây màu tím, La Thiên dò hỏi thiên thư thì biết vật ấy tên là “Âm Linh Quả”.
Âm Linh Quả là trân tài tương đối hiếm thấy, có hiệu quả bổ dưỡng với cả thân thể và linh hồn.
Loại quả này thích hợp với nữ tử, nó bồi bổ thân thể, cải thiện tư chất, linh hồn cũng được xoa dịu.
“Hả? Hình như trái cây này có hiệu quả không tồi với bệnh tình của Tiểu Hạ.”
La Thiên ngạc nhiên lên tiếng.
Nghiêm Lập Huy nghe thế thì khóe miệng hơi run rẩy.
Rõ ràng La Thiên đang đào hố cho y nhảy, nhưng y vẫn nguyện ý nhảy vào: “La Thiên, trái cây này giá bao nhiêu, ta mua giúp Tiểu Hạ!”
“Ha hả, hiện tại ta không thiếu tiền!”
La Thiên cất đống Linh Nguyên Tệ dưới chân vào không gian trữ vật của chính mình.
“Từ nay về sau, ngươi chỉ cần hoàn toàn phục tùng mệnh lệnh của người thuyền trưởng là ta thì ta sẽ không tính phí trị liệu cho Tiểu Hạ!”
La Thiên cười nói.
Sau trận chiến vừa rồi, La Thiên nhìn ra tu vi của Nghiêm Lập Huy là Địa Nguyên Cảnh tứ trọng đỉnh!
Y đi theo La Thiên chỉ bởi vì Nghiêm Tiểu Hạ.
Vừa rồi y ra tay hỗ trợ cũng là vì an nguy của chính mình và muội muội, nếu La Thiên chết thật, e rằng bọn họ rất khó sóng sót rời khỏi Hỗn Loạn Phong Lưu này.
Trong lòng Nghiêm Lập Huy, y không tin phục La Thiên – kẻ vừa tới ngoại giới này, có đôi khi y tin tưởng kinh nghiệm của chính mình hơn.
“Ta đáp ứng!”
Nghiêm Lập Huy tự hỏi một lát liền gật đầu.
Yêu cầu của La Thiên chẳng khác gì Tử Lân tộc, khi ở đó y cũng phải hoàn toàn phục tùng mệnh lệnh của Tử Lân tộc, chỉ là tình cảnh hiện tại nhẹ nhàng hơn một chút.
Hơn nữa, hiện tại bệnh tình của Nghiêm Tiểu Hạ đã cải thiện hơn rất nhiều.
“Tới đây, trực tiếp ăn vào là được.”
La Thiên ném Âm Linh Quả cho Nghiêm Tiểu Hạ.
Dưới tác dụng của pháp môn La Thiên cho, bệnh của Nghiêm Tiểu Hạ dần dần chuyển biến tốt đẹp, hiện giờ đã không còn bị ốm đau tra tấn, ăn Âm Linh Quả xong thì gần như có thể hoàn toàn tiêu trừ tai hoạ ngầm.
Lần tranh bảo vật với băng cướp Tử Linh này, mọi người đều có thu hoạch.
Nhưng người thu hoạch lớn nhất vẫn là La Thiên, chỉ riêng khối Linh Nguyên Tinh Thạch kia đã khó có thể đánh giá được giá trị.
La Thiên đoán rằng với Địa Nguyên Cảnh cao giai thì vật ấy cũng có hiệu quả nhất định!
...
Khu vực trung tâm Hỗn Loạn Phong Lưu.
Oán quỷ bị băng cướp Tử Linh vây công, cuối cùng cũng bị đánh chết.
Cửu đương gia cũng biết được hành động vừa rồi của La Thiên.
“Chỉ là Địa Nguyên Cảnh nhất trọng đỉnh mà dám nhặt thi thể thành viên băng cướp Tử Linh, còn dám cướp đoạt mảnh hài cốt!”
Cửu đương gia vừa ngạc nhiên vừa phẫn nộ!
“Hắn chỉ là Địa Nguyên Cảnh nhất trọng đỉnh, chẳng lẽ các ngươi không ngăn cản được sao?”
Phó thuyền trưởng - nữ tử áo đỏ hỏi.
Vài tên đạo phỉ lộ sắc mặt khó coi.
Cửu đương gia cũng cảm thấy cổ quái.
Tuy rằng thủ hạ của gã ta đã bị thương nhẹ khi đấu với oán quỷ, nhưng không đến mức không giải quyết được một tên Địa Nguyên Cảnh nhất trọng đỉnh.
“Đuổi theo! Đồ của băng cướp Tử Linh mà cũng dám cướp, xem ra mấy năm gần đây chúng ta cướp bóc quá ít, chỉ là một tên Nhân loại Địa Nguyên Cảnh nhất trọng mà cũng dám tới khiêu khích chúng ta!”
Cửu đương gia hạ lệnh.
Nhưng lúc này, từ phía sau có hai chiếc Hư Không Thuyền chậm rãi đi đến khiến băng cướp Tử Linh chú ý.
“Hả? Tiêu chí trên chiếc Hư Không Thuyền kia trông hơi quen mắt!”
Một đạo phỉ suy tư.