Chương 620: Không Ai Có Thể Kháng Cự
“Ba con chó săn các ngươi mà không chịu dừng tay thì đừng trách ta không khách khí!”
Sắc mặt La Thiên trầm tĩnh, ánh mắt lạnh lẽo!
“Tên khốn! Ngươi mắng ai đấy?”
Lão nhị lạnh lùng cầm rìu bổ tới.
Vèo!
U quang kéo theo tiếng gió rít chói tai lao tới, uy thế hung mãnh, trực tiếp chặt đứt một đạo điện quang mà uy lực không giảm chút nào!
Lão đại và lão tam phong tỏa đường lui của La Thiên, đẩy hắn vào tuyệt cảnh!
“Đây là do các ngươi tự làm tự chịu!”
La Thiên lạnh lùng thúc giục năm thành U Long Thần Mạch!
Hàn Phong Chưởng!
Bàn tay La Thiên tản ra hàn ý khủng bố, đánh ra một chưởng.
Ầm!
Chưởng pháp đỡ lấy công kích của lão nhị, chính diện đánh nát u quang.
Gió bão băng hàn thấu xương thổi quét ra, thân thể lão nhị lập tức bị một tầng sương lạnh bao phủ, thân hình cứng đờ chậm chạp!
Ở điện các, tình cảnh của gã hiện tại là một bất lợi lớn!
Vèo! Vèo!
Lập tức có 2 đạo điện quang xuyên qua chân và cánh tay gã.
Ngay sau đó, gã đã bị truyền tống ra ngoài!
“Cái gì? Lão nhị!”
Lão đại và lão tam kinh hô.
Đúng lúc này, La Thiên tấn công 2 người bọn họ, 2 đạo Hàn Phong Chưởng lao ra, gió lạnh thấu xương thấm vào xương tủy, băng tuyết tung bay!
Ầm!
Lão tam bay hơn mười mét, bị trọng thương, trực tiếp bị loại trừ.
Lão đại đánh ra một đạo kiếm quang đỏ đậm chống lại chưởng pháp.
Ngay sau đó, hỏa kiếm quang của gã đã bị dập tắt!
Lão đại bị hàn khí đánh trúng, bay ngược hơn mười mét, ngoài thân ngưng kết một tầng sương lạnh.
“Hàn ý thật đáng sợ!”
Hổ Đấu lão đại rùng mình!
Gã không ngờ thực lực La Thiên cường hãn như vậy!
Đúng lúc này, Tôn Tuấn và Triệu Ngọc Nhiên đi vào tầng thứ sáu.
Bọn họ trùng hợp nhìn thấy Hổ Đấu lão nhị và lão tam bị La Thiên loại khỏi khảo nghiệm.
Sau đó La Thiên áp sát Hổ Đấu lão đại, sau mấy chưởng, kẻ kia cũng bị đào thải.
“Này...”
Hai người dại ra.
Ở tầng thứ tư, La Thiên đâm bay Nhiếp Nỗ khiến bọn họ đến giờ còn chưa bình tĩnh nổi.
Vừa đến tầng thứ năm, Hổ Đấu Tam Huynh Đệ lợi hại hơn đã bị La Thiên đuổi hết ra khỏi Võ Các!
Trong lòng hai người nổi lên sóng gió ngập trời, hoàn toàn không biết nói cái gì!
Ánh mắt lạnh lùng của La Thiên đảo qua, mọi người run lên, lộ vẻ sợ hãi.
Viu! Viu! Viu!
Thân pháp của La Thiên nhanh như mây khói đi đến trung tâm, lấy được ấn ký, sau đó truyền tống đến tầng thứ sáu.
Hắn cường đại lãnh khốc, không ai có thể kháng cự!
.
Tầng thứ sáu Võ Các, băng các.
Nơi đây là một thế giới băng tuyết, hàn ý thấu xương, trong bão tuyết có cả mưa đá lớn bằng nắm tay, uy lực khủng bố như sao băng từ trên trời giáng xuống.
Hiện tại ở tầng thứ sáu chỉ có năm người.
Kẻ có thể đi đến đây gần như đều là tồn tại đứng đầu trong cảnh giới Địa Nguyên Cảnh tam trọng.
Cách đó không xa có một cái động lớn, hàn ý bên trong nồng đậm hơn bên ngoài gấp mấy lần, rất nhiều mưa đá giáng xuống đó.
Vật thông quan đang ở ngay trong hố.
La Thiên thấy năm người đang vượt ải đều có chuẩn bị đạo cụ hoặc là tu luyện bí pháp đặc thù để ngăn cản hàn ý ăn mòn.
Bọn họ đều có chuẩn bị mà đến.
Lộc Nguyệt không cần làm vậy, ả có thể dùng thực lực bản thân để đi đến bước này.
“Băng các là ải dễ dàng nhất đối với ta.”
La Thiên thúc giục U Long Thần Mạch, một dòng nước lạnh xuất hiện tạo thành một tầng phòng hộ, ngăn cản hàn ý nơi đây.
Ở đây, hàn lực của U Long Thần Mạch càng thêm lạnh băng bá đạo!
La Thiên chậm rãi tới gần hố khiến năm người còn lại chú ý.
“La Thiên?”
Lộc Nguyệt kinh ngạc.
Không phải vừa rồi có 3 tên Hổ Đấu Tam Huynh Đệ gì đó muốn giúp ả giải quyết La Thiên sao? Sao bây giờ La Thiên đã ở tầng sáu rồi còn Hổ Đấu Tam Huynh Đệ thì không thấy tung tích.
Ngô Hách cũng giật mình, La Thiên đến tầng thứ sáu quá nhanh, sao hắn có thể giải quyết được Hổ Đấu Tam Huynh Đệ?
“A!”
Bên cạnh bỗng nhiên truyền đến một tiếng hét thảm.
Một nam tử bị hàn ý ăn mòn, toàn thân cứng đờ bị mưa đá đập trúng, lồng ngực đẫm máu, sau đó bị truyền tống ra ngoài.
Ngô Hách thấy vậy thì điều động nhiều chân nguyên hơn để ngăn cản hàn ý, nhanh chóng tiếp cận vật thông quan.
Gã không thể ở đây quá lâu, nếu không thì cũng có khả năng bị đào thải.
Ngoài ra, tiêu hao quá nhiều tinh lực ở tầng thứ sáu sẽ khiến bản thân khó vượt qua mấy tầng sau.
Viu! Viu!
Ngô Hách và Lộc Nguyệt dần dần tới gần vật thông quan.
Hai người đều coi đối phương là đối thủ cạnh tranh.
“Không hổ là thiên tài Hải Ma Cung, nhưng ta sẽ không thua!”
Ngô Hách hừ nhẹ một tiếng, thân hình cao lớn cường tráng như một lò lửa tản ra khí tức chí dương cương mãnh!
Chân nguyên tráo quanh thân gã như một tầng kim loại ngăn cách tất cả ngoại vật, khả năng phòng ngự cực kỳ xuất sắc.
Viu! Viu!
Ngô Hách bay vọt lên, bước chân nhanh hơn.
Bên kia, Lộc Nguyệt cũng không yếu thế, thân pháp càng thêm nhanh nhạy, kiếm pháp cường hãn tuyệt luân, trực tiếp chém nát mưa đá quanh thân.
Hai người gần như song song tới gần vật thông quan, không kẻ nào nhanh hơn kẻ nào!
Đúng lúc này, bên cạnh Ngô Hách xuất hiện một thân ảnh, kẻ đó chính là La Thiên!
Ong!
Ba người đồng thời tới gần vật thông quan, lấy được ấn ký.
Lộc Nguyệt và Ngô Hách lập tức nhìn sang hướng La Thiên, trong lòng có chút giật mình.
La Thiên đến sau mà lại đồng thời vượt ải thành công với bọn họ! So ra thì sẽ thấy rõ hơn thua - cao thấp.
Ngoài Võ Các trở nên ồn ào.
Không ai đoán được rằng một tên Địa Nguyên Cảnh nhị trọng, ban đầu bị bỏ lại phía sau như La Thiên lại nhanh chóng đuổi kịp hai vị thiên kiêu là Ngô Hách và Lộc Nguyệt!
“Hay lắm!”
Điện chủ Võ Thị Linh Điện vuốt chòm râu.
“Sao trước đây chưa từng nghe nói đến tên La Thiên này? Hắn thuộc thế lực nào?”
Điện chủ hỏi.
“Có lẽ người này chỉ là tán tu, lâm thời đại biểu Phi Vân Môn tham gia hoạt động Võ Các.”
Bên cạnh, một người hầu cung kính đáp.