Chương 621: Ngươi Thì Tính Là Thứ Gì?
Ba người La Thiên, Lộc Nguyệt, Ngô Hách đồng thời truyền tống đến tầng thứ bảy Võ Các - vân các.
Hiện tại tầng này mới chỉ có một người đã tiến vào vượt ải từ trước.
Tên thiên tài này đã ở vân các ước chừng một nén nhang mà vẫn chưa thành công.
Bốn phía trắng xoá một mảnh, mây mù quay cuồng, không nhìn thấy bất cứ thứ gì khác.
“Hả? Vật thông quan?”
Trước mắt La Thiên bỗng có một quang đoàn màu trắng mơ hồ lướt qua rồi nhanh chóng đi xa.
Hắn đuổi theo theo bản năng, sau đó nhận thấy không thích hợp.
Sao vật thông quan lại xuất hiện trước mắt đơn giản như vậy?
“Ảo giác ư?”
La Thiên thúc giục chừng bốn thành lực lượng Thiên Nhãn, giữa mày hiện lên một con mắt màu xanh nhạt.
Thiên Nhãn có thể nhìn thấu các loại hư ảnh, nhìn thẳng vào bản chất.
Ảo giác không thể gạt được Thiên Nhãn!
Ong!
Mây mù trước mắt dần trở nên mờ nhạt, vốn chỉ có thể nhìn thấy ở khoảng cách hơn mười mét, hiện tại chỉ có thể thấy rõ cảnh tượng hơn 100 mét.
Hắn thấy rõ phân nửa cảnh tượng trong Vân các.
La Thiên thấy ba người khác đều vòng vòng tại chỗ, còn mãnh liệt tấn công không khí.
“Vân các là khảo nghiệm ảo cảnh sao?”
Rất khó thoát khỏi ảo cảnh, mà vật thông quan tầng thứ bảy còn vô cùng mịt mờ khó tìm.
La Thiên mơ hồ bắt giữ được một tầng hư không màu trắng nhanh chóng tán loạn vào bốn phía, hòa hợp với mây mù, mắt thường gần như không nhìn thấy!
“Trốn đi đâu rồi?!”
La Thiên đuổi theo.
Hàn Phong Chưởng!
Chưởng phong thổi quét tứ phía, vật thông quan bị lan đến, tốc độ chậm lại vài phần.
Hắn lại đánh ra một đạo Hàn Phong Chưởng, tốc độ vật thông quan lại giảm.
La Thiên lộ ý cười, bay qua!
Đúng lúc này, Ngô Hách xoay quanh tại chỗ ứa mồ hôi lạnh, ánh mắt khôi phục tỉnh táo.
“May mà trước đó đã dùng năm vạn Linh Nguyên Tệ để mua viên Ninh Tâm Châu này!”
Ngô Hách sờ hạt châu màu bạc bên hông, phát ra ánh huỳnh quang nhàn nhạt, khiến tâm thần tĩnh lặng.
“Có lẽ ta thoát khỏi ảo cảnh nhanh hơn mọi người.”
Ngô Hách nghĩ thầm.
Lộc Nguyệt chỉ đi ngang qua đây, trước đó không biết về các khảo nghiệm trong hoạt động Võ Các, không làm chuẩn bị trước.
La Thiên tu vi thấp, dường như hắn cũng không chuẩn bị trước.
Đột nhiên, Ngô Hách lộ vẻ sửng sốt, chỉ thấy La Thiên cách đó không xa đang mỉm cười tới gần vật thông quan!
Không ngờ La Thiên lại thoát khỏi nhanh hơn gã, hơn nữa còn tìm được vật thông quan và sắp vượt ải thành công, tiến vào tầng thứ tám!
Cuối cùng Ngô Hách cũng cảm nhận sự uy hiếp đến từ La Thiên!
“Dừng tay, lui ra, để ta vào tầng tám trước, nếu không đừng trách ta không khách khí!”
Ngô Hách hét lớn.
La Thiên liếc mắt nhìn Ngô Hách, cười lạnh hỏi: “Ngươi thì tính là thứ gì?”
Hắn không dừng lại chút nào, bay về phía vật thông quan.
Ngô Hách lập tức ra tay tấn công La Thiên.
Đây là giao thủ cạnh tranh thứ hạng, không phải ác ý đả thương đối thủ!
Ầm!
Nắm tay Ngô Hách lộng lẫy kim quang, đánh ra một quyền, kim quang vỡ nát hóa thành một hùng sư kim sắc hung mãnh bá đạo, nhào về hướng La Thiên!
Ở đấu trường Địa Nguyên Cảnh cấp thấp, Ngô Hách vẫn luôn duy trì chiến tích 60 trận thắng liên tiếp, trong cùng giai, gã chưa từng gặp được địch thủ!
La Thiên vẫn bình tĩnh, ngân quang lưu động quanh thân, hắn thúc giục Thiên Lô Bảo Thể.
Ầm!
Ầm!
Một tầng hàn khí bao trùm nắm tay, hắn cũng đánh ra một quyền chống đỡ công kích của Ngô Hách!
U quang và kim quang đan xen, khí lãng thổi quét bát phương!
Ngoài Võ Các, rất nhiều người xem phải ngừng thở!
“La Thiên không bị ảo cảnh ảnh hưởng ư?”
“Ngô Hách động thủ với La Thiên! Đó là Kim Sư Quyền, Ngô Hách mài giũa thông qua các trận chiến ở đấu trường, khi quyền pháp này tu luyện đến cảnh giới đại thành tầng thứ 10, vô cùng khủng bố!”
“Không ngờ La Thiên lại chính diện chống lại quyền pháp của Ngô Hách, chắc chắn hắn sẽ thua!”
Ngay sau đó, kết quả giao thủ của La Thiên và Ngô Hách là hai người không phân thắng bại!
“Không thể nào, La Thiên và Ngô Hách đánh ngang tay nhau, không phải hắn chỉ là Địa Nguyên Cảnh nhị trọng sao?”
Có kẻ khiếp sợ, nghi ngờ, bởi vì Ngô Hách chính là thiên tài có thể khiêu chiến vượt cấp!
“Hay lắm! Quả nhiên ta không nhìn lầm người!”
Mục Ly vỗ tay trầm trồ khen ngợi.
Biểu hiện của La Thiên vượt quá dự đoán của ông.
Cứ theo tình huống này, chỉ cần không bị Ngô Hách đánh trọng thương thì La Thiên có thể đi vào tầng thứ tám!
Trong hoạt động Võ Các lần trước, rất ít người có thể đi vào tầng thứ tám, những người đó đều có thể nằm trong 20 hạng đầu hay thậm chí là 10 hạng đầu!
Bỗng nhiên, tất cả người xem cả kinh, đôi mắt mở to nhìn không chớp mắt, nhìn chằm chằm tầng thứ bảy Võ Các.
“Không ổn rồi! Là Lộc Nguyệt!”
Mục Ly biến sắc!
La Thiên đang giao thủ cùng Ngô Hách, phía sau bỗng nhiên có một đạo kiếm quang thâm trầm lạnh băng cuồng bạo, chia đôi mây mù, lực sát thương mạnh hơn quyền pháp của Ngô Hách!
“La Thiên, mau ngoan ngoãn lui ra, để ta đi trước, nếu không ta chỉ có thể đánh lui ngươi!”
Thanh âm từ phía sau truyền đến.
“Ngươi cũng tính là thứ gì?”
La Thiên nhìn Lộc Nguyệt, nói không chút khách khí!
Ngô Hách lắc đầu.
Bị hai thiên kiêu vây công mà La Thiên lại cuồng vọng như thế, hắn quá vô tri tự đại!
Nhưng câu nói tiếp theo của La Thiên lại khiến Ngô Hách hoàn toàn chấn động.
“Thủ hạ bại tướng mà thôi, còn dám hô to gọi nhỏ trước mặt ta ư?!”
La Thiên quát!
Tiếp theo, một tầng nước lạnh băng khuếch tán thổi quét phạm vi trăm mét, bao trùm Lộc Nguyệt và Ngô Hách!
Băng Ngân Kiếm ra khỏi vỏ, kiếm ý sơ thức bùng nổ, hắn thúc giục Thiên Kiếm Quyết!
Lấy một địch hai thì sao?
Một cỗ kiếm thế sắc bén kinh thiên phát ra!
Bảo kiếm trong tay Lộc Nguyệt run run cộng minh!
Vèo! Vèo!
La Thiên thi triển kiếm pháp, kiếm quang trong suốt lộng lẫy giống như tia chớp bay về 2 phía, lộ ra hàn ý lạnh thấu xương!
Ngô Hách vừa định châm biếm La Thiên dám một mình đối đầu với hai người.
Nhưng khi kiếm quang sắc bén lạnh băng kia chém tới, sắc mặt gã lập tức trở nên ngưng trọng!
Ầm!
Gã đánh ra một đạo quyền quang tạo thành hình kim sư, chấn vỡ mười mấy đạo kiếm khí, mười mấy đạo kiếm khí còn lại dùng góc độ vô cùng xảo quyệt đánh tới!
Ngô Hách thi triển chân nguyên phòng hộ, quanh thân ngưng tụ một tầng hào quang kim sắc.
Keng keng keng!
Kiếm khí chém tới, từng tiếng kim loại thanh thúy vang lên.
Bỗng nhiên, chân nguyên phòng hộ của gã bị cắt ra một lỗ hổng, sau đó vỡ tan!