Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 650 - Chương 650: Luân Hãm Quá Sâu

Chương 650: Luân Hãm Quá Sâu Chương 650: Luân Hãm Quá Sâu

Chương 650: Luân Hãm Quá Sâu

“La Thiên, để xem ngươi sẽ làm gì!” Mộ Trạch hả hê.

Đám con cháu Mộ gia, kể cả Mộ Tấn Nguyên thấy cảnh này thì đều lộ ra ý cười.

Nhưng ngay sau đó, Quanh thân La Thiên nổi lên một tầng xoáy nước nồng đậm, nó khuếch trương lớn hơn, bộc phát ra lực hút cực mạnh.

“Hả?”

“Sao lại thế này?”

Bốn thiên tài Mộ gia bao quanh La Thiên đồng thời mở to mắt.

Linh khí thiên địa quanh bọn họ đang trở nên loãng hơn.

Võ Mạch chịu áp chế, chỉ có thể phát huy ra năm sáu thành lực lượng.

“Thật đáng sợ!”

Nữ tử kinh ngạc cảm thán.

“Có vẻ Võ Mạch của người này cũng không đơn giản!”

“Nhưng chúng ta có bốn người, chắc chắn sẽ có ảnh hưởng lớn hơn hắn, hơn nữa chúng ta có Mộ Trạch đại ca!”

Đám thiên tài Mộ gia nói.

Cách đó không xa, Mộ Trạch nghe được tiếng nghị luận thì sắc mặt trở nên khó coi, mày nhíu chặt.

Không ai biết rằng Võ Mạch Thiên giai của gã cũng bị áp chế, hiệu suất tu luyện hạ thấp ba bốn thành!

“Không có khả năng! Tại sao lại như vậy?! Ta có Võ Mạch Thiên giai cơ mà!”

Mộ Trạch rít gào trong lòng.

Đây rõ ràng là một kế hoạch rất hoàn hảo, tại sao lại xảy ra vấn đề?

“Đáng chết, hắn cũng có Võ Mạch Thiên giai ư?”

Mộ Trạch hung tợn nhìn chằm chằm La Thiên.

Không ngờ đồ nhà quê đến từ tiểu giao diện cũng có Võ Mạch Thiên giai!

Bốn người bọn họ liên thủ quấy nhiễu La Thiên đều thất bại!

Mộ Trạch từ bỏ!

“Thôi, mặc kệ hắn, chuyên tâm tu luyện, đột phá Địa Nguyên Cảnh ngũ trọng!”

Mộ Trạch thầm nhủ.

Gã không định rời đi, làm vậy chẳng khác gì nhận thua.

Hơn nữa, bọn họ có bốn người vây quanh La Thiên quấy nhiễu hắn, nếu bỏ chạy thì quá mất mặt.

Vậy nên Mộ Trạch chỉ có thể chịu đựng bị La Thiên quấy nhiễu mà tu luyện.

Thời gian chậm rãi trôi đi.

Năm ngày qua đi.

“Sắp đột phá Địa Nguyên Cảnh ngũ trọng rồi!”

Mộ Trạch mừng thầm trong lòng.

Linh khí thiên địa trong Vân Trì cực kỳ dồi dào, tu luyện một ngày tương đương với mười ngày ở ngoại giới!

Nếu tu vi đột phá, hiệu suất hấp thu linh khí cũng sẽ tăng lên, không chừng có thể san bằng cục diện.

Sau 2 canh giờ ấp ủ, Mộ Trạch chuẩn bị đột phá bình cảnh.

Đúng lúc này...

Oanh!

Sương mù nồng đậm quanh thân bị hút đi.

Đáng lẽ quanh mỗi người đều có một vòng xoáy linh khí, lúc lúc này tất cả đều bị hút lấy.

Linh khí thiên địa bốn phía rất nồng đậm, nhưng bọn họ không cướp được!

“Có người đột phá ư?”

“Dù Địa Nguyên Cảnh trung giai đột phá thì cũng không có khả năng tạo ra dị tượng kinh người như vậy!”

Đám đệ tử bị kinh động!

Mộ Tấn Nguyên mở mắt, việc tu luyện bị quấy nhiễu khiến y vô cùng không vui.

“Phương hướng kia là Mộ Trạch!”

Một đệ tử Mộ gia kinh hô!

“Hóa ra là Mộ Trạch, hắn là thiên tài có thiên phú mạnh nhất Mộ gia, có Võ Mạch Thiên giai!”

“Hóa ra Võ Mạch Thiên giai lợi hại như vậy!”

Không ít người phát ra tiếng kinh ngạc cảm thán.

Thân hình Mộ Trạch cứng đờ, khóe miệng run rẩy!

Kẻ đột phá tu vi không phải gã! Mà là La Thiên!

Gã vốn đang định đột phá Địa Nguyên Cảnh ngũ trọng nhưng lại bị quấy nhiễu!

Nghe tiếng kinh ngạc, cảm thán và hâm mộ bốn phía, trong lòng Mộ Trạch vô cùng hụt hẫng.

“Không hổ là Vân Trì! Nhanh như vậy đã đột phá bình cảnh!”

La Thiên thầm nghĩ.

Trong nguyên trì khí hải, vách nguyên trì khuếch trương, chân nguyên bên trong nhanh chóng tràn đầy.

Vòng xoáy linh khí xung quanh hắn dần dần trở nên ảm đạm.

Sau khi tu vi đột phá Địa Nguyên Cảnh tam trọng, La Thiên tiếp tục tu luyện.

Kỳ ngộ Vân Trì rất hiếm có, mỗi ba năm Mộ gia mới mở ra một lần, chỉ duy trì nửa tháng!

Còn lại 10 ngày, nếu chỉ dùng để củng cố tu vi thì quá lãng phí!

La Thiên phát hiện ngâm Thủy Nguyên Dịch để tu luyện giúp căn cơ vững chắc hơn, tốc độ tu luyện nhanh hơn mà còn không để lại tai hoạ ngầm.

Vì thế La Thiên tiếp tục tu luyện, ngưng luyện chân nguyên, khuếch trương vách nguyên trì.

Hắn an tâm tu luyện, nhưng có người lại không an tâm.

“Mộ Trạch đại ca, chúng ta phải tiếp tục quấy nhiễu La Thiên ư?”

Nữ tử kia truyền âm hỏi.

Tuy nói là quấy nhiễu La Thiên nhưng ả có cảm giác mình mới là người bị quấy nhiễu, tu luyện không thoải mái chút nào.

“Đương nhiên phải tiếp tục!”

Mộ Trạch trừng mắt đáp.

“Nhưng hình như chẳng có ích gì cả!”

Nam tử mũ trắng nói.

Bọn họ không dám làm trái ý Mộ Trạch, chỉ có thể tiếp tục ngồi gần La Thiên.

Mãi đến ngày thứ 10, có một người không biết đã âm thầm trốn mất từ lúc nào.

“Đáng chết, ta cũng đi đây!” Nam tử mũ trắng nói.

Trong 10 ngày qua, hắn ta tâm thần khó yên, hiệu suất tu luyện rất thấp.

Mấu chốt là hình như La Thiên không chịu ảnh hưởng, mọi điều bọn họ làm đều là vô dụng.

Mộ Trạch đang tu luyện nhăn mày, có chút bực bội, gã mở to mắt ra.

“Hả?”

Gã lập tức ngây ngẩn.

Bốn người vây quanh La Thiên giờ chỉ còn mình gã.

“Khốn kiếp, các ngươi chạy hết rồi ư?!”

Mộ Trạch liếc bốn phía.

“Mộ Trạch đại ca, hay là ngươi cũng đi chỗ khác đi.” Nam tử mũ trắng ngượng ngùng truyền âm.

“Muốn đi thì phải là La Thiên đi!”

Thái độ Mộ Trạch rất kiên quyết.

Gã không nhận ra rằng trong lòng mình đã sinh ra chấp niệm.

Mộ Trạch tâm phiền ý loạn, suy nghĩ miên man.

Chấp niệm càng lúc càng sâu sắc, càng ngày càng nghiêm trọng.

Nếu Mộ Trạch không thể tỉnh ngộ, kịp thời thoát khỏi thì khúc mắc kia sẽ biến thành tâm ma, đeo bám cả đời, rất khó loại trừ!

Trước đây, Mộ Vân Thạch còn bị tâm ma tra tấn không biết bao nhiêu năm, tầm thường suy sút.

Hai ngày sau.

“Không ổn!”

Cuối cùng Mộ Trạch cũng nhận ra mình đã hãm quá sâu, sinh ra khúc mắc.

Sắc mặt gã ngưng trọng đánh giá La Thiên, sau đó đứng dậy rời xa.

- - -

Truyện cùng dịch giả, mong được các huynh đệ, tỷ muội ủng hộ: Vô Thượng Sát Thần (Dịch) - Tác giả: Tà Tâm Vị Mẫn <3

Bình Luận (0)
Comment