Chương 651: Biểu Hiện Tốt
Vân Trì, ngày thứ 15!
Lúc này, linh khí thiên địa đã dần dần loãng đi.
Tất cả mọi người tu luyện quên mình, tranh thủ chút thời gian cuối cùng để tăng tiến tu vi.
“Đã đến giờ, tất cả ra ngoài!”
Ngoài Vân Trì, thanh âm đại trưởng lão vang vọng tứ phương, đánh thức mọi người.
“Kết thúc rồi!”
La Thiên phun ra một ngụm trọc khí, đôi mắt hắn đen nhánh sáng chói, bắn ra quang huy sắc bén!
15 ngày tu luyện trong Vân Trì, La Thiên thu hoạch rất lớn.
Không chỉ thành công đột phá Địa Nguyên Cảnh tam trọng mà còn tiến bộ không ít.
“Với tình hình này thì trong ba tháng tới có hi vọng đột phá Địa Nguyên Cảnh tam trọng đỉnh!”
La Thiên vui sướng!
Những người còn lại cũng kết thúc tu luyện.
Tu vi mọi người đều tăng lên rất nhiều.
“Tiểu tử La Thiên kia sao rồi?”
Không ít con cháu Mộ gia hào hứng nhìn về phía La Thiên.
Sau đó biểu tình bọn họ lập tức cứng đờ.
La Thiên vẫn ngồi nguyên tại chỗ không hề dịch chuyển, bốn người Mộ Trạch thì đã rời xa.
“Mộ Trạch, ngươi làm gì vậy?”
Mộ Tấn Nguyên quát.
Trước khi Vân Trì mở ra, Mộ Trạch mạnh miệng tuyên bố rất hay, sao cuối cùng bốn người bọn họ đều rời đi hết?
Nam tử mũ trắng cũng bị hỏi vấn đề này, trong lòng có khổ mà không nói nên lời.
Kết giới Vân Trì mở ra, từng thân ảnh đi ra.
Đám cao tầng Mộ gia chờ mong đánh giá mọi người!
Mỗi lần kỳ ngộ Vân Trì tiến hành, tu vi của 20 thiên tài đều sẽ tăng lên trên diện rộng.
Trong tình huống bình thường, sự tiến bộ của mọi người đều sẽ nằm trong một tiêu chuẩn nhất định, có kẻ hơi thấp một chút, có kẻ cao hơn một ít!
Kẻ thiên tư hơn người chân chính nhất định sẽ là kẻ nổi bật nhất!
“Ừm!”
Các vị cao tầng gật đầu.
Bọn họ đều là Thiên cấp, ánh mắt tinh chuẩn, có thể phán đoán ra sự tiến bộ của đám vãn bối Địa Nguyên Cảnh.
90% thiên tài đều thành công đột phá cảnh giới nhỏ.
Có thiên tài tiến bộ nhiều, có kẻ tiến bộ ít.
“Tuy Mộ Tấn Nguyên đột phá Địa Nguyên Cảnh ngũ trọng nhưng tiến bộ tổng thể thấp hơn mặt bằng chung, trong nửa năm tới rất khó đột phá Địa Nguyên Cảnh lục trọng!”
Đại trưởng lão thầm nói.
Sau đó, con lão - Mộ Trạch đi ra.
Đại trưởng lão mỉm cười, Mộ Trạch thiên phú tuyệt đỉnh, có hy vọng kế nhiệm chức gia chủ tương lai.
Nhưng ngay sau đó lão nhăn chặt mày.
Tuy rằng Mộ Trạch đã đột phá Địa Nguyên Cảnh ngũ trọng nhưng đại trưởng lão liếc mắt liền nhìn ra Mộ Trạch nóng nảy đột phá, căn cơ không vững, tiến bộ không nhiều, thấp hơn mặt bằng chung!
Các trưởng lão khác cũng phát hiện điểm này.
Tại sao lại như vậy?
Mộ Trạch thiên phú tốt nhất, không ngờ sự tiến bộ lại đứng chót trong 20 thiên tài!
La Thiên là người cuối cùng đi ra.
Đám trưởng lão nhìn thấy La Thiên thì không thoải mái.
Khi bọn họ quan sát La Thiên, cả đám mở to hai mắt để nhìn!
Không ngờ La Thiên lại là người tiến bộ lớn nhất lần này!
“Nếu để hắn tu luyện trong linh trì thêm 10 ngày nữa thì có lẽ đã đột phá Địa Nguyên Cảnh tam trọng đỉnh!”
Lão giả mặt đỏ vô cùng kinh hãi.
Sự tiến bộ của La Thiên cao hơn cả các lần linh trì mở ra trước đó!
“Kỳ ngộ Vân Trì kết thúc, tu vi của các ngươi đều tiến bộ rất lớn, không thích hợp tiếp tục bế quan tu luyện, luận bàn học tập lẫn nhau sẽ có ích hơn cho việc tu hành.”
Đại trưởng lão mở miệng.
Sau mỗi lần Vân Trì mở ra, theo lệ thường, bọn họ sẽ tổ chức một lần tụ hội.
Địa điểm tụ hội là Diễn Võ Trường đối diện Vân Trì.
20 người bước vào Diễn Võ Trường, bọn họ lập tức nghe thấy tiếng nghị luận ồn ào.
“Vân Trì kết thúc, bọn họ ra rồi!”
“Không hổ là Vân Trì, bọn họ đều tiến bộ rất lớn, đáng chết, vì sao ta không có danh ngạch Vân Trì!”
Đông đảo con cháu Mộ gia cùng với thiên tài ngoại lai vô cùng hâm mộ.
Các đệ tử Mộ gia và thiên tài ngoại lai đều tham dự tụ hội lần này, nhưng vai chính là 20 thiên tài vừa tu luyện trong Vân Trì!
La Thiên không có hứng thú với tụ hội.
Hắn có ấn tượng rất kém với con cháu Mộ gia, không muốn giao lưu cùng bọn họ.
Hắn định rời đi, bỗng nhiên Mộ Vân Thạch truyền âm cho hắn: “La Thiên, hãy biểu hiện thật tốt trong tụ hội lần này.”
La Thiên nhìn sang, không ngờ Mộ Vân Thạch cũng ở trong Diễn Võ Trường.
“Được.”
Nếu đây là việc sư tôn yêu cầu thì La Thiên sẽ đáp ứng.
Đồng thời, hắn cảm thấy lần tụ hội này không đơn giản.
Chẳng lẽ biểu hiện tốt trong tụ hội thì sẽ nhận được khen thưởng ư?
.
Diễn Võ Trường.
La Thiên tùy tiện tìm vị trí ngồi xuống.
Nơi này tụ tập tất cả con cháu dưới 50 tuổi của Mộ gia và các thiên tài ngoại lai.
Nhân số hơn hẳn số người tham gia trận tranh đoạt danh ngạch Vân Trì.
Đại trưởng lão và các vị cao tầng ngồi tán gẫu trong một tòa lầu các nơi xa, bộ dáng như người đứng ngoài cuộc.
Trong lần tụ hội này, đám cao tầng chỉ có vai trò giám sát, nếu không xảy ra chuyện lớn thì sẽ không ra tay can thiệp.
Đại trưởng lão, lão giả mặt đỏ và các vị cao tầng khác hơi ngạc nhiên nhìn về phía Mộ Vân Thạch.
Theo lý thuyết, Mộ Vân Thạch biết con cháu Mộ gia xa lánh La Thiên.
Mộ Vân Thạch không cần tới tụ hội, La Thiên cũng không cần tham gia, như vậy sẽ thoải mái hơn.
“Không có việc gì thì không dậy sớm, gia hỏa này chắc chắn có ý đồ gì đó!”
Lão giả mặt đỏ suy đoán.
Rốt cuộc đôi sư đồ giảo hoạt này có âm mưu gì?
Đúng lúc này, một thân ảnh già nua đĩnh bạt đột nhiên đi vào trong lầu các.
“Gia chủ!”
Đám cao tầng hành lễ.
“Lần này thu hoạch trong Vân Trì của bọn họ thế nào?” Gia chủ Mộ Càn Thế dò hỏi.
“Đều không tồi.” Đại trưởng lão đáp.
“Tốt, biểu hiện trong tụ hội hôm nay sẽ là tiêu chuẩn để bình phán tư cách bàng thính Thái Nguyên Tông.”
Gia chủ nói với giọng vô cùng nghiêm túc.
Tư cách bàng thính Thái Nguyên Tông cực kỳ trân quý, cả Mộ gia chỉ có ba cái, mỗi cái đều phải tranh đến vỡ đầu chảy máu.
Dùng biểu hiện hôm nay để đánh giá là chuyện rất bình thường, không có vị cao tầng nào phản đối.
“May mà trước đó ta đã dặn dò Trạch Nhi!”
Đại trưởng lão thầm nói trong lòng.
Lão giả mặt đỏ cũng khẽ gật đầu, bọn họ đã chuẩn bị từ trước.
Bỗng nhiên có vài tên trưởng lão nhìn về phía Mộ Vân Thạch.
Ông cũng xuất hiện ở đây, La Thiên ngoan ngoãn tham gia tụ hội, chẳng lẽ...
“Ta đã biết về biểu hiện của La Thiên trong cuộc tranh đoạt danh ngạch Vân Trì, ta cũng biết Vân Thạch huynh đã đề cử đệ tử hắn.” Gia chủ mở miệng.
“Quả nhiên…!”
Đám cao tầng còn lại sắc mặt đều là trầm xuống, hung hăng trừng mắt nhìn Vân Thạch.
Mộ Vân Thạch làm như mình chẳng liên quan, coi như không thấy gì hết.