Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 664 - Chương 664: Giải Quyết Vấn Đề

Chương 664: Giải Quyết Vấn Đề Chương 664: Giải Quyết Vấn Đề

Chương 664: Giải Quyết Vấn Đề

“Ta chưa nói gì cả.”

La Thiên trả lời.

“La Thiên, không ngờ ngươi còn dám giảo biện, Lỗ trưởng lão chưa nói sẽ trừng phạt ngươi, chỉ bảo ngươi nói ra vấn đề, đừng nghị luận sau lưng người khác!”

Nam tử môi dày lộ vẻ chính nhân quân tử, khinh thường châm chọc La Thiên.

“Nói đi, kiến thức lão phu giảng có vấn đề gì?”

Lỗ trưởng lão mất kiên nhẫn.

“Ha hả, tiểu tử, đây là kết cục của việc cuồng vọng vô tri, xem thường đệ tử chính thức của ngươi.”

Nam tử môi dày truyền âm châm chọc.

Cuồng vọng vô tri? Xem thường đệ tử chính thức ư?

La Thiên chỉ không sợ hãi, lấy lòng nịnh hót đệ tử chính thức như những người khác, vậy là cuồng vọng vô tri, xem thường bọn họ ư?

“Nếu không xử lý tốt chuyện này, chỉ sợ...”

La Thiên lộ vẻ ngưng trọng.

Đệ tử bàng thính đắc tội trưởng lão thì chắc chắn sẽ không có kết cục tốt.

Nghe nói một nửa số đệ tử bàng thính khoá trước của Thái Nguyên Tông đã bị đuổi đi...

Trong giảng đường, đám người nhìn chằm chằm La Thiên, muốn xem hắn sẽ giải quyết như thế nào.

Ngay cả Nguyệt Lâm Phỉ cũng dừng bước chân.

Nàng cách La Thiên rất gần, nàng biết La Thiên chưa hề nói gì về Lỗ trưởng lão.

“Có nên giúp hắn không?” Nguyệt Lâm Phỉ tự hỏi.

Đúng lúc này, Nguyệt Lâm Phỉ nghe thấy tiếng hắn trả lời.

“Đệ tử La Thiên bái kiến Lỗ trưởng lão. Trong nội dung ngài vừa giảng giải quả thật có một vấn đề!”

La Thiên không kiêu ngạo không siểm nịnh lên tiếng.

Nam tử môi dày nghe vậy thì suýt nữa bật cười.

Không ngờ La Thiên đâm lao lại theo lao, thừa nhận chuyện này.

Tính cách Lỗ trưởng lão rất cứng đầu, nếu La Thiên không nói rõ nguyên cớ thì nhất định sẽ bị đuổi khỏi Thái Nguyên Tông.

“Haizz!”

Nguyệt Lâm Phỉ thở dài.

Hiện tại, nàng có muốn giúp La Thiên chứng thực thì cũng sẽ rất phiền phức, vậy nên nàng sẽ không nhúng tay.

“Ồ! Ngươi nói xem lão phu sai ở đâu?”

Lỗ trưởng lão vừa bực mình vừa buồn cười.

Một đệ tử bàng thính kiến thức thiển cận thì có thể biết được gì chứ?

“Trưởng lão vừa giảng về linh quặng thượng cổ hiếm thấy là Hắc Nguyệt Ngân Khoáng, ngài nói rằng chỉ cần ngâm Thủy Nguyên Dịch là có thể hấp thu năng lượng thần bí bên trong, lắng đọng lại tạo thành Nguyệt Linh Dịch.”

La Thiên chậm rãi nói.

“Không sai.”

Lỗ trưởng lão gật đầu.

“Nhưng Nguyệt Linh Dịch không thể dùng trực tiếp.”

La Thiên trịnh trọng lên tiếng.

“Ngươi nói không thể dùng thì nó không thể dùng thật chắc?”

Nam tử môi dày châm biếm.

Tất cả đệ tử ở đây kỳ thật đều không hiểu, thậm chí không biết loại bảo vật Hắc Nguyệt Ngân Khoáng này, mọi kiến thức đều do Lỗ trưởng lão giảng giải.

Lỗ trưởng lão nói rằng có thể dùng Nguyệt Linh Dịch mà La Thiên lại nói không thể trực tiếp dùng, vậy chẳng phải là đang nghi ngờ quyền uy của Lỗ trưởng lão hay sao?

Lỗ trưởng lão nhíu mày suy tư.

“Vậy ngươi nói xem vì sao không thể dùng trực tiếp?” Lỗ trưởng lão hỏi.

“Sau khi ngâm Thủy Nguyên Dịch, bên trong còn trộn lẫn một chút nguyên tố kim loại Hắc Ngân Phấn thần bí, nó dễ hòa tan vào nước thuốc, sau khi dùng sẽ rất khó bài xuất, dần dần gây tắc gân mạch, ảnh hưởng tu luyện và thậm chí là tiềm lực tương lai.”

La Thiên bình tĩnh nói.

Hắn biết được những tri thức này thông qua thiên thư.

“Nói hươu nói vượn!”

“Dùng Nguyệt Linh Dịch sẽ tắc gân mạch, ảnh hưởng tu luyện ư?!”

“Nguyệt Linh Dịch rõ ràng là bảo vật, sao có thể là độc vật?”

Một vài đệ tử chính thức lập tức phản bác, hoàn toàn tin tưởng kiến thức của Lỗ trưởng lão.

Nhưng Lỗ trưởng lão lại lâm vào trầm tư.

Trong ghi chép có nói dùng Nguyệt Linh Dịch sẽ có tác dụng phụ, nhưng chưa được chứng thực.

Lời La Thiên vừa nói ông ta đã từng đọc được trong một cuốn sách cổ tàn khuyết, nhưng đó chỉ là một câu suy đoán đơn giản, không có chứng cứ xác thực.

Tuy nhiên, giờ phút này, La Thiên giảng giải vô cùng tỉ mỉ, Lỗ trưởng lão suy tư theo lời La Thiên, cảm thấy hoàn toàn chính xác!

“Ngươi nghe được điều này từ đâu?”

Lỗ trưởng lão nhìn La Thiên chăm chú.

Không ít đệ tử cảm thấy kỳ quái, tại sao Lỗ trưởng lão không trách phạt răn dạy La Thiên? Ông ta hỏi điều này để làm gì?

“Ta đọc được trong một quyển sách.”

Đọc trong thiên thư.

“Đúng vậy, có thể dùng Nguyệt Linh Dịch, nhưng chỉ nên dùng lượng ít, nếu dùng nhiều thì sẽ có tác dụng phụ rõ ràng.”

Lỗ trưởng lão sửa đổi nội dung vừa giảng giải.

Đám đệ tử trong diảng đường ngây người.

Một lát sau, bọn họ mới phản ứng lại.

Lỗ trưởng lão đang thừa nhận mình giảng sai, điều La Thiên nói là chính xác!

“Này...”

Nam tử môi dày cứng đờ người.

Tình cảnh thế này mà La Thiên vẫn có thể hóa giải ư?

.

Trong giảng đường, tất cả đệ tử bàng thính và đệ tử chính thức đều ngây dại nhìn về phía La Thiên, vẻ mặt như đang nhìn quái vật.

Lỗ trưởng lão là 1 trong những người nắm giữ tri thức linh quặng trân tài thần bí đứng đầu toàn bộ Thái Nguyên Tông.

Vậy mà La Thiên lại có thể chỉ ra điểm sai lầm của Lỗ trưởng lão.

Tên này tuyệt đối là quái vật!

Những đệ tử còn lại ở đây đa số còn chưa từng nghe đến Hắc Nguyệt Ngân Khoáng chứ đừng nói là những thứ phức tạp khác.

“Ngươi là La Thiên đúng không, ý tưởng ngươi đưa ra không tồi, lão phu thưởng cho ngươi 1000 điểm cống hiến!”

Lỗ trưởng lão cười nói.

Trên thực tế, La Thiên giải quyết được nỗi băn khoăn của ông ta, giá trị này hơn xa 1000 điểm cống hiến.

“1000 điểm cống hiến!”

Các đệ tử chính thức trừng mắt, La Thiên chỉ nói mấy câu mà lại được thưởng nhiều điểm như vậy ư?!

Bọn họ ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, thậm chí trải qua nguy cơ sinh tử, một lần cũng chỉ được khoảng 1000 điểm cống hiến mà thôi.

“Đa tạ trưởng lão.”

La Thiên cảm kích.

Trong lòng, hắn khẽ thở ra một hơi.

Không chỉ hóa giải được nguy cơ mà còn lấy được hảo cảm của Lỗ trưởng lão và 1000 điểm cống hiến, lần này hắn kiếm lớn rồi.

“Các ngươi nên học tập La Thiên. Không thì về sau gặp được bảo vật thần bí nhưng không biết thì sẽ lỡ mất cơ duyên.”

Lỗ trưởng lão bắt đầu răn dạy, vẻ mặt nghiêm khắc.

Đám đệ tử nhìn La Thiên nhận được khen thưởng với ánh mắt mơ ước, còn bọn họ thì bị vô duyên vô cớ phê bình, trong lòng vô cùng hụt hẫng.

Đám đệ tử chính thức lại càng cảm thấy mất hết mặt mũi, đặc biệt là hiện giờ Nguyệt Lâm Phỉ vẫn đang ở đây, thật mất mặt.

“Được rồi, khóa hôm nay kết thúc.”

Lỗ trưởng lão đứng dậy.

“Cung tiễn trưởng lão.”

Các đệ tử đứng dậy tiễn đưa.

Bình Luận (0)
Comment