Chương 665: Muốn Nghe Thử Suy Nghĩ Của Ngươi
“Ngươi có vấn đề gì?” Lỗ trưởng lão nhìn về phía Nguyệt Lâm Phỉ, hai người đi đến bóng cây cách đó không xa nói chuyện.
Lúc này, 2 bóng người hùng hổ từ xa bay tới, đó chính là Ứng Long và đệ tử Túc gia.
“La Thiên, ngươi cho rằng mình trốn tránh ở giảng đường thì sẽ thoát sao?”
Ứng Long hét lớn.
Đa số đệ tử ở đây đều biết chuyện giữa La Thiên và Ứng Long hôm qua, bọn họ cũng nhìn ra Ứng Long tới đây để gây sự với La Thiên.
Nhưng Lỗ trưởng lão còn chưa rời đi...
“Ứng huynh, ngươi đến rồi.” Nam tử môi dày lập tức bước đến đón, đưa mắt ra hiệu với Ứng Long.
“Ngươi tránh ra trước, để ta giải quyết tiểu tử này!”
Ứng Long đẩy bạn tốt sang một bên.
Đệ tử Túc gia khoe khoang cười lạnh, chờ mong La Thiên bị nhục nhã trước mặt mọi người!
“Hôm nay, ta sẽ cho ngươi biết bản lĩnh của đệ tử chính thức là như thế nào!”
Ứng Long hét lớn, khí thế khủng bố như núi lửa bùng nổ, quanh thân quanh quẩn dòng khí màu đen, bốn phía cuồng phong gào thét.
Ứng Long là một kẻ có thực lực cực mạnh trong đám đệ tử cùng giai ở Thái Nguyên Tông.
Hôm qua, hắn ta chỉ vận dụng một nửa thực lực mà đệ tử bàng thính có thể chịu được 2 chiêu của hắn ta cũng ít ỏi không có mấy.
Viu!
Ứng Long lao đến tấn công, trong hư không xuất hiện một ma trảo đen nhánh âm lãnh dữ tợn phóng về phía La Thiên, dù là Mộ Tấn Nguyên thì cũng khó có thể ngăn cản uy lực của chiêu thức này, chỉ có thể tránh lui.
“Làm càn!”
Bỗng nhiên, một tiếng quát vang lên, thiên địa hư không run rẩy, linh khí càn quét bát phương.
Công kích khủng bố Ứng Long thi triển ra đi đè xuống rồi tiêu tán!
Lỗ trưởng lão chậm rãi đi đến, uy thế vô hình trấn áp toàn trường!
“Cãi nhau ầm ĩ như vậy còn ra thể thống gì!”
Lỗ trưởng lão quát.
“Lỗ trưởng lão?”
Ứng Long kinh sợ, cúi đầu bái lạy.
Theo lý thuyết, các trưởng lão sẽ không nhúng tay vào mâu thuẫn nhỏ của đám đệ tử.
Lỗ trưởng lão chỉ cảm thấy hứng thú đối với linh quặng trân tài thần bí, không chú ý đến mâu thuẫn giữa các đệ tử.
“Thân là đệ tử chính thức thì phải có bộ dáng của đệ tử chính thức, đừng lúc nào cũng bắt nạt đệ tử bàng thính như vậy, có bản lĩnh thì ngươi bắt nạt đệ tử chủ phong đi?”
Lỗ trưởng lão răn dạy.
Ứng Long liên tục gật đầu, không dám nói tiếng nào nhưng trong lòng thì vô cùng buồn bực.
“Chờ Lỗ trưởng lão đi rồi, ta nhất định sẽ khiến tiểu tử ngươi phải trả giá!”
Ứng Long thầm nói.
Vèo!
Lỗ trưởng lão không ở lại lâu, ông ta nhanh chóng rời đi.
“La Thiên!”
Ứng Long ngẩng đầu, ánh mắt lãnh lệ.
“Ứng huynh, vừa rồi tiểu tử này...”
Nam tử môi dày tiến lên nói lại chuyện ban nãy.
“Cái gì?”
Ứng Long vô cùng giật mình.
Nghe bạn tốt nói xong, sắc mặt hắn ta trầm xuống.
Gã cứ tưởng rằng mình chỉ xui xẻo nên Lỗ trưởng lão mới quản việc này, ai ngờ Lỗ trưởng lão đang cố ý giúp La Thiên.
Ứng Long không dám động thủ nữa, nếu Lỗ trưởng lão vẫn muốn giúp La Thiên thì sao?
Nếu hắn ta đánh La Thiên thì không chừng sẽ bị phạt.
“Đi thôi!”
Ứng Long quát lên với đệ tử Túc gia.
“Cứ thế liền đi ư?”
Đệ tử Túc gia không cam lòng.
Gã cứ tưởng rằng mình đầu phục đệ tử chính thức thì có thể sống thoải mái, ai ngờ lão đại của gã cũng phải kiêng kị La Thiên, không dám động thủ.
“Câm miệng, đừng nghi ngờ lời ta nói!”
Ứng Long tức giận, trực tiếp tát tên đệ tử Túc gia kia một cái, tên kia cảm thấy vô cùng ủy khuất, vì sao người bị thương luôn là mình.
Đám người tan đi.
Mộ Trạch và nữ tử áo lục thần sắc phức tạp nhìn La Thiên vài lần.
“Mộ Trạch đại ca, chúng ta có nên tạo quan hệ với hắn hay không?”
Nữ tử áo lục hỏi.
Bọn họ đều do trưởng lão Mộ gia đưa đến đây, vậy mà La Thiên đã vào ở trong khu vực xa hoa mà đệ tử chính thức mới có thể cư trú.
Hiện tại, La Thiên còn quen biết nhân vật cấp bậc trưởng lão!
“Không cần, Lỗ trưởng lão chỉ nghĩ La Thiên là đệ tử tốt nghiêm túc học tập mà thôi, nếu La Thiên lại gặp phiền toái, Lỗ trưởng lão sẽ cảm thấy hắn thích gây chuyện thị phi, không quan tâm đến hắn nữa.”
Mộ Trạch lắc đầu.
Trong lòng gã vẫn không phục La Thiên, không muốn cúi đầu.
“Chúng ta không phải là không có chỗ dựa...”
“6 năm trước, Mộ gia có hai thiên tài tiến vào Thái Nguyên Tông, nghĩ biện pháp tìm được bọn họ trước. Là đồng tộc, bọn họ nhất định sẽ quan tâm đến chúng ta.”
Mộ Trạch lộ ra chút sự ngạo nghễ.
Đợi đến khi bọn họ tìm được chỗ dựa, lúc đó La Thiên chắc chắn sẽ quay sang nịnh bợ bọn họ để được giúp đỡ.
...
La Thiên nhanh chóng rời khỏi giảng đường.
“Có 1000 điểm cống hiến là có thể hưởng thụ tài nguyên tu luyện trong tông môn, tỷ như Thiên Trúc Lâm.”
Hôm nay, La Thiên chỉ tu luyện bên ngoài Thiên Trúc Lâm, nếu tiến vào bên trong thì hiệu quả tu luyện chắc chắn sẽ tốt hơn nữa.
Trong Thái Nguyên Tông, các phương tiện tu luyện có rất nhiều nơi đặc thù, đa số đều yêu cầu tiêu điểm cống hiến để sử dụng.
Mỗi tháng đệ tử chính thức đều được nhận một số điểm cống hiến nhất định.
Đệ tử bàng thính thì chỉ có thể tự mình kiếm.
“Chờ một chút.”
Phía sau truyền đến một thanh âm dễ nghe.
La Thiên quay đầu nhìn, người nói đúng là Nguyệt Lâm Phỉ.
“Có chuyện gì?”
Ngữ khí La Thiên hơi lạnh lùng.
Khi hắn dẫn đường cho Nguyệt Lâm Phỉ, thái độ đối phương lãnh đạm, chưa bao giờ nhìn thẳng vào mình, một câu cảm ơn cũng không có.
Khi hắn bị vu hãm, chỉ một câu của Nguyệt Lâm Phỉ là có thể làm chứng cho hắn nhưng nàng lại khoanh tay đứng nhìn.
La Thiên không có ấn tượng tốt với vị mỹ nữ này.
“Vừa rồi ta đã định giúp ngươi, không ngờ ngươi lại có thể nói ra điểm Lỗ trưởng lão giảng sai.”
Thái độ Nguyệt Lâm Phỉ tốt hơn trước rất nhiều, còn cười nhẹ với hắn.
“Ta gặp một nan đề, muốn nghe thử suy nghĩ của ngươi.”
Nguyệt Lâm Phỉ nói tiếp.
“Ta không biết gì hết.”
La Thiên không thèm để ý tới.
Muốn giải được nan đề thì hắn đều phải hỏi thiên thư, như vậy sẽ phải tiêu hao năng lượng.
“Này, đừng đi...”
Nguyệt Lâm Phỉ đuổi theo, nói ra nan đề chính mình gặp phải.
La Thiên nhíu mày.
Thân phận Nguyệt Lâm Phỉ không đơn giản, không nên đắc tội với nàng thì hơn.
Vì thế hắn vận dụng năng lực thiên thư trực tiếp hỏi ra đáp án, thẳng thắn trả lời nàng.
“Tái kiến.”
Xong xuôi, La Thiên liền xoay người rời đi.
Nguyệt Lâm Phỉ sững sờ tại chỗ.
“Nói giống lời Lỗ trưởng lão, nhưng mà tỉ mỉ hơn.”
Nguyệt Lâm Phỉ lẩm bẩm.
Lỗ trưởng lão là người ra sao? Ông ta đã sống hơn 100 năm, là chuyên gia trong phương diện này. Mà La Thiên chỉ là đệ tử bàng thính, hơn nữa còn rất trẻ, không ngờ điều hắn biết lại có thể so với Lỗ trưởng lão.