Chương 666: Người Thú Vị
Vèo!
Nguyệt Lâm Phỉ rời khỏi Bát Phong, nhanh chóng trở về 1 trong 3 chủ phong Thái Nguyên Tông.
“Lâm phỉ sư muội hỏi được đáp án chưa?”
Một thanh âm trong sáng truyền đến.
Một nam tử tuấn tiếu bất phàm bay tới, trong mắt lấp lánh thần quang, khí vũ phi phàm.
“Vũ Không sư huynh, vấn đề giải quyết được rồi.”
Nguyệt Lâm Phỉ cười đáp.
“Hình như tâm tình Lâm phỉ sư muội hôm nay không tồi?”
Hà Vũ Không hỏi.
“Đúng, ta đã gặp được một người khá thú vị.”
Nguyệt Lâm Phỉ gật đầu.
“Có ai ở Bát Phong có thể khiến sư muội cảm thấy thú vị sao?”
Hà Vũ Không cười hỏi, sâu trong đôi mắt lóe lên ánh sáng lạnh.
Y vẫn luôn ái mộ sư muội, y quyết không cho phép người khác cướp đi!
“Sao sư huynh lại nhàn nhã đi dạo như vậy, chẳng lẽ ngươi đã quên ước định 5 năm mà sư tôn đã nói sao?”
“Đến lúc đó, ngươi sẽ phải quyết đấu với người ta đấy.”
Nguyệt Lâm Phỉ trêu ghẹo.
Nghe nói người muốn quyết đấu với Hà Vũ Không là đệ tử kẻ thù của sư tôn.
“Sư tôn đã nói rồi, hiện giờ người nọ còn đang lang thang bên ngoài, trong khi 4 năm sau Thái Nguyên Tông mới tuyển nhận đệ tử mới...”
“Đừng nói là 5 năm, dù cho hắn 10 năm, 100 năm thì hắn cũng không đuổi kịp ta!”
Hà Vũ Không cười phong khinh vân đạm, trong giọng nói lộ vẻ vô cùng tự tin.
Nguyệt Lâm Phỉ gật đầu, nàng cũng không cho rằng Hà Vũ Không sẽ thua.
“Sư muội, ba tháng sau là đại hội của đệ tử chính thức khóa các ngươi đúng không? Có gì không hiểu thì có thể hỏi ta bất cứ lúc nào!”
Hà Vũ Không tươi cười ấm áp.
“Được.”
Nguyệt Lâm Phỉ gật đầu, sau đó cáo từ Hà Vũ Không.
“Đúng rồi, nếu có cơ hội, sư muội hãy giới thiệu cho ta người mà ngươi thấy thú vị kia!”
Hà Vũ Không hô lên với Nguyệt Lâm Phỉ đã đi xa.
.
Sau khi trở lại nơi ở, La Thiên dùng nửa tháng để củng cố tu vi, sau đó hắn tu luyện Thiên Lô Bảo Thể và Ma Niệm Thuật.
Thiên Lô Bảo Thể tầng thứ năm, năng lực phòng ngự tăng thêm một bước, nắm giữ thủ đoạn phòng ngự Thiên Lô Bảo Thuẫn.
“Nếu tu luyện đến tầng thứ sáu, tu luyện Thiên Lô Thuẫn Thể đến cảnh giới viên mãn thì có thể thi triển bí thuật phòng ngự Bất Diệt Bảo Lô...”
Thi triển Bất Diệt Bảo Lô, phòng ngự sẽ tăng gấp mấy lần trong mấy tức, sau khi thi triển, vết thương sẽ khôi phục với tốc độ cực nhanh.
Có thủ đoạn bực này thì hắn sẽ ngăn cản được một số tổn thương trí mạng.
Mà điều khiến La Thiên chờ mong nhất vẫn là nội dung tu luyện Thiên Lô Kiếm Thể sau Thiên Lô Bảo Thể tầng thứ sáu.
Năm ngày sau, La Thiên thu hồi Băng Long Hàn Thiên Thạch, hàn ý thấu xương bao ngoài thân thể dần tan đi.
“Cách cảnh giới tiểu thành tầng thứ năm rất gần rồi.”
La Thiên rất vừa lòng.
Bảo vật Băng Long Hàn Thiên Thạch này không chỉ thỏa mãn nhu cầu thần mạch mà còn có thể dùng để luyện thể.
Ngoài ra, bảo vật này còn có một tác dụng nữa, đó là nếu đột nhiên phóng ra hàn lực thì sẽ tạo nên uy lực cực kỳ đáng sợ.
Hiện giờ La Thiên vẫn chưa thể làm được điều đó.
Sau khi thực lực đạt tới Địa Nguyên Cảnh lục trọng trở lên, có lẽ hắn có thể thử xem.
Kế tiếp, La Thiên tu luyện Ma Niệm Thuật.
Hắn lấy được môn bí thuật này tương đối sớm, là tà thuật do Thiên Ma nhất tộc thái cổ lưu lại, tu luyện rất khó, yêu cầu tối thiểu để nhập môn là phải có linh thức.
Trong tình huống bình thường, Địa Nguyên Cảnh đỉnh cấp mới có thể thuận lợi tu luyện.
La Thiên tu luyện môn bí thuật này hồi lâu, nó cũng dần dần tinh tiến.
Ong ong!
La Thiên không ngừng lầm bẩm những âm phù mơ hồ như vang vọng tới từ vực sâu Cửu U, quanh quẩn bên tai mãi không tiêu tan.
Căn phòng trở nên tối tăm, không khí u ám ma huyễn.
Dường như có mấy trăm người đang lẩm bẩm, thể hiện sự buồn vui giận hờn.
Dần dần, thanh âm càng ngày càng ồn ào, càng ngày càng dày đặc, khiến người nghe sởn tóc gáy, không rét mà run.
Sau khi tu luyện ba canh giờ, La Thiên dừng lại.
Tu luyện Ma Niệm Thuật vô cùng hung hiểm, thậm chí sẽ ảnh hưởng đến tâm trí tinh thần bản thân.
La Thiên lấy ra thánh châu, thúc giục nó, một tầng quang hoa u lam thuần tịnh bao phủ hắn, tâm thần hắn dần trở nên trầm tĩnh.
Sau khi khôi phục, hắn tiếp tục tu luyện.
10 ngày sau!
Cuối cùng Ma Niệm Thuật cũng bước vào cảnh giới đại thành!
Hắn tiến bộ rất nhanh, điều đó là nhờ có Lam Hải Thánh Châu và tạo hóa quyết phụ trợ, ngoài ra còn cần năng lực lĩnh ngộ và tinh thần ý chí cường đại.
“Ở cảnh giới đại thành, phạm vi công kích của Ma Niệm Thuật đã tăng lên, phạm vi tầm bốn năm chục mét, nhắm đến sơ hở trong tâm trí của mục tiêu, thậm chí kích thích tâm ma!”
Phạm vi và uy lực đều tăng lên rất lớn.
Con đường võ đạo vừa tu võ vừa tu tâm, một khi có tâm ma thì sẽ ảnh hưởng cực lớn đến võ đạo và thậm chí là nhân cách!
Khi xưa Mộ Vân Thạch vốn là tuyệt thế thiên tài của Thiên Sơn giới, bởi vì tâm ma mà trốn vào Đông Thần đại lục, ngăn cách với thế nhân, trở nên tầm thường.
“Không hổ là bí thuật tà ma, quả nhiên rất cường đại.”
Trong tình huống bình thường, La Thiên sẽ không vận dụng bí thuật này, bởi tà thuật này có khả năng hủy diệt cả đời một võ giả.
“Phạm vi là 40 – 50 mét, nếu chỉ nhằm vào một mục tiêu thì sao?”
La Thiên thử nghiệm.
Linh thức hắn bao trùm vài trăm thước, nhắm đến một con sâu trong khe đá cách đó 80 mét, sau đó thi triển Ma Niệm Thuật!
Rít!
Con sâu kia hai mắt đỏ lên, trở nên vô cùng điên cuồng, nó tìm được một con sâu gần đó thì lập tức tấn công, cuối cùng gặm sạch đối thủ.
Sau khi thí nghiệm, La Thiên đã có kết luận.
“Nếu chỉ nhằm vào một mục tiêu thì khoảng cách hữu hiệu chừng 100 mét!”
Khoảng cách càng xa thì hiệu quả càng kém.
Sau khi bế quan một tháng, La Thiên ra khỏi phòng.
“Mình có 1000 điểm cống hiến...”
La Thiên quyết định đến Hầm Hỏa Linh một chuyến.
Muốn Thiên Lô Bảo Thể tiến bộ thì nên luân phiên rèn luyện bằng băng hỏa, như vậy mới có hiệu quả lớn hơn.
Thời gian qua La Thiên luôn dùng Băng Long Hàn Thiên Thạch để rèn luyện, cứ tiếp tục như vậy thì hiệu suất tu luyện sẽ dần dần giảm đi.
Không lâu sau, La Thiên đi tới Hầm Hỏa Linh.
Nơi này có rất nhiều thủ vệ, La Thiên còn cảm giác được khí tức võ giả Thiên cấp.
Hầm Hỏa Linh có tổng cộng 20 phòng.
Trong mật thất ẩn chứa địa tinh linh hỏa khổng lồ, có lợi cho người tu luyện công pháp hỏa hệ hoặc rèn luyện thân thể.
Ngoài ra, nếu dùng bí pháp đặc thù thì còn có thể tinh luyện chân nguyên, củng cố tu vi.
Khi La Thiên đến, trong 20 mật thất đều có người, hắn chỉ có thể chờ đợi.