Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 676 - Chương 676: Cược Thêm Một Ván

Chương 676: Cược Thêm Một Ván Chương 676: Cược Thêm Một Ván

Chương 676: Cược Thêm Một Ván

Đột nhiên, tầm nhìn của La Thiên thay đổi, ánh sáng bốn phía vặn vẹo lập loè, hiện ra một cảnh tượng khác.

Trong phòng ốc tối tăm, một lão giả bạch y đứng trước mặt Ứng Long, khuôn mặt âm lãnh tà dị...

Hình ảnh chỉ lướt qua, sau đó tầm nhìn của La Thiên lại khôi phục bình thường, chưởng pháp sát ý mãnh liệt, khí thế ngập trời đã đến trước mắt hắn.

“Trảm!”

La Thiên hấp tấp ứng đối, cầm bán Huyền Khí chém một nhát.

Chưởng lực hắc ám bá đạo bị cắt ra, dư uy đánh trúng La Thiên, ép hắn phải lui lại hơn mười mét.

“Tình huống vừa rồi... Chẳng lẽ là năng lực sau khi Ma Niệm Thuật tiến giai?”

La Thiên đã tu luyện Ma Niệm Thuật đến cảnh giới đại thành, nếu tiến thêm một bước, hắn có thể ngưng tụ ra ma niệm cường đại, xâm lấn tâm linh mục tiêu.

Đây là điều mà hiện tại La Thiên không làm được.

Nhưng hình như nhờ có Thiên Nhãn nên La Thiên tình cờ xâm lấn tâm linh của Ứng Long, nhìn trộm một chút hình ảnh ký ức.

“Ha ha ha, La Thiên, nhận lấy cái chết đi!”

Ứng Long đánh lui được La Thiên, gã cười to dữ tợn, dường như gã cảm thấy rằng mình mạnh hơn La Thiên, có thể dễ dàng đánh chết hắn.

Nhưng đây chỉ là ảo giác của gã.

La Thiên khôi phục tỉnh táo, chính diện đón đánh Ứng Long, U Long Thần Mạch bùng nổ, hàn ý khủng bố bao phủ phạm vi 50-60 mét.

Bán Huyền Khí phối hợp cùng thần mạch khiến uy lực càng cường đại hơn!

Liên tục mười kiếm, trên người Ứng Long có thêm 10 vết thương!

Ầm!

Đến chiêu kiếm thứ 11, Ứng Long bị đánh bay xa 30-40 mét, trên người có một miệng vết thương dữ tợn, máu phun tung toé.

Sinh cơ nhanh chóng trôi đi, thân thể dần trở nên lạnh băng, tử vong tới gần.

Lúc này, Ứng Long mới thanh tỉnh lại.

“Ta thua ư?!”

Khuôn mặt gã tràn đầy bi phẫn tuyệt vọng!

Dưới sự trợ giúp của Lữ quản sự, tu vi gã đột phá Địa Nguyên Cảnh lục trọng, vậy mà vẫn không giết được La Thiên ư?!

“Chủ nhân của ngươi là ai?”

La Thiên chậm rãi tới gần, biểu tình lạnh nhạt chất vấn.

Trong giây lát vừa rồi, hắn chỉ thấy đối phương là người Thái Nguyên Tông, tuy nhiên hắn không biết đó là ai.

“Muốn giết thì cứ giết, ta sẽ không cho ngươi biết!”

Ứng Long điên cuồng quát.

“Ngươi cho rằng ta không dám giết ngươi ư?”

La Thiên giơ kiếm lên.

Lão giả sai sử Ứng Long là người Thái Nguyên Tông, sau khi trở về, La Thiên có thể điều tra ra.

Bỗng nhiên…

Oanh!

Phương xa truyền đến tiếng nổ vang kịch liệt, một con thuyền đen nhánh khổng lồ bay nhanh đến, quỷ khí lạnh lẽo bao phủ bát phương!

“Đoàn đạo phỉ Tử Linh!”

Ứng Long thấy cờ xí trên chiếc Hư Không Thuyền đen nhánh kia thì sắc mặt cả kinh.

“Ta hiểu rồi, Dư Đinh phản bội Thái Nguyên Tông là muốn gia nhập đoàn đạo phỉ Tử Linh...”

Trong địa bàn của 3 thế lực bá chủ, bọn họ xưng vương xưng bá, trấn áp tất cả.

Nhưng trong hư không ngoại giới hỗn loạn, 7 đoàn đạo phỉ truyền kỳ uy danh hiển hách, hoành hành không cố kỵ. Nguồn gốc của bọn họ có thể ngược dòng đến vạn năm trước, bắt nguồn từ Đạo Vương xưng bá một phương.

Người muốn gia nhập đoàn đạo phỉ truyền kỳ nhiều không đếm xuể, đặc biệt là những kẻ thích liều mạng, nhưng bọn họ phải thông qua khảo nghiệm thì mới có thể gia nhập.

Dư Đinh từng là đệ tử Thái Nguyên Tông, khảo nghiệm của gã ta là giết một đệ tử Thái Nguyên Tông.

Gã ta đã hoàn thành khảo nghiệm, nhưng kết cục lại là cái chết.

“Ha ha ha, La Thiên, ngươi chết chắc rồi, đoàn đạo phỉ Tử Linh sẽ không bỏ qua cho chúng ta!”

Ứng Long cười to.

Bảy đoàn đạo phỉ truyền kỳ thích giết chóc, to gan lớn mật.

Hơn nữa, hai người bọn họ đều chỉ là đệ tử sườn phong, nếu là đệ tử chủ phong thì có lẽ đoàn đạo phỉ Tử Linh sẽ phải cố kỵ một chút.

Có La Thiên chôn cùng cũng coi như Ứng Long đã hoàn thành nhiệm vụ chủ nhân phân phó.

La Thiên liếc nhìn một con thuyền của đoàn đạo phỉ Tử Linh, cảm thấy rất quen mắt.

.

Chiếc thuyền khổng lồ nhanh chóng đi tới, bao phủ La Thiên, Ứng Long trong bóng của nó, quỷ khí lạnh lẽo tràn ngập bát phương.

Là 1 trong bảy đoàn đạo phỉ truyền kỳ, mặt cờ có lực uy hiếp khủng bố khiến người ta kinh hãi run sợ!

Trên đầu thuyền xuất hiện vài đạo thân ảnh.

“Hả? Dư Đinh chết rồi à?”

Dư Đinh muốn gia nhập bọn họ, cũng đã tiếp nhận khảo nghiệm.

“Hai tên này hình như là đệ tử Thái Nguyên Tông.”

Vài tên đạo phỉ nghị luận, không hề sợ hãi đệ tử Thái Nguyên Tông, bọn họ đánh giá không kiêng nể gì.

“Tiểu tử kia đã đoạt bảo bối của chúng ta trong Hỗn Loạn Phong Lưu!”

Một dị tộc mập mạp trợn mắt trừng trừng.

Lúc trước gã tự mình ra tay nhưng vẫn để La Thiên chạy trốn, xong việc gã đã bị mắng một trận.

“Hắn giết thuyền viên dự bị của chúng ta ư?”

Vài tên đạo phỉ lộ ra ánh mắt hung tàn.

“Hóa ra là bọn họ...”

La Thiên nhớ lại chuyện từng gặp phải đoàn đạo phỉ Tử Linh trong Hỗn Loạn Phong Lưu.

Ứng Long nghe tiếng mắng của đám đạo phỉ thì sửng sốt, không ngờ La Thiên và đoàn đạo phỉ Tử Linh có quan biết, hơn nữa hình như còn có thù hận!

“Ha ha ha! La Thiên, ngươi tự làm bậy thì không thể sống.”

Ứng Long cuồng vọng cười to.

Sau đó gã nhìn về phía đoàn đạo phỉ Tử Linh, hô lớn: “Ta muốn gia nhập các ngươi! Dù là khảo nghiệm gì thì ta cũng chấp nhận!”

So với việc chết trong tay La Thiên, gã thà gia nhập đoàn đạo phỉ Tử Linh còn hơn.

Đoàn đạo phỉ này có thù oán với La Thiên, gã là kẻ thù của La Thiên, thực lực và tư chất đều thuộc hàng đầu, đoàn đạo phỉ Tử Linh chắc chắn sẽ tiếp nhận gã!

Đúng lúc này, đám đạo phỉ đứng ở đầu thuyền bỗng nhiên an tĩnh, ngoan ngoãn đứng sang hai bên.

Một nữ tử vũ mị chậm rãi đi tới, nàng ta mặc 1 bộ sa y màu đỏ bán trong suốt, dáng người quyến rũ đầy đặn như ẩn như hiện, trên khuôn mặt trắng nõn có một đôi môi đỏ câu nhân.

La Thiên còn thấy bên hông nàng ta quấn một cái roi màu tím.

“Đây là huyền khí trên bộ hài cốt lúc trước!”

Đồng tử La Thiên hơi co lại.

Bảo vật quý trọng nhất sao lại rơi vào tay nàng ta?

“Bái kiến thuyền trưởng!”

Đoàn đạo phỉ đồng thời hành lễ.

“Thuyền trưởng đại nhân, xin hãy nhận ta!”

Ứng Long cũng cung kính hô.

Nữ tử lãnh ngạo không thèm quan tâm đến Ứng Long, nàng ta nhìn về phía La Thiên.

“La Thiên, chúng ta lại gặp mặt rồi!”

“Không ngờ chưa đến một năm mà ngươi đã trở thành thuyền trưởng, chúc mừng!”

La Thiên mặt ngoài bình tĩnh nhưng trong lòng có chút khiếp sợ.

Nữ tử áo đỏ trở thành thuyền trưởng, cộng thêm việc đang sở hữu kiện huyền khí cường đại kia, có vẻ nàng ta đã xử lý Cửu đương gia trước kia và thay thế gã!

Trong các đoàn đạo phỉ truyền kỳ cạnh tranh rất tàn khốc, thậm chí còn hơn cả Thái Nguyên Tông.

Nữ tử quyến rũ này đã trổ hết tài năng, trở thành thuyền trưởng, nàng ta thực sự là một nhân vật tàn nhẫn!

“Nhưng thuyền của ta vẫn thiếu một người cầm lái.”

Nữ tử áo đỏ cười nhạt.

“Ta là đệ tử Thái Nguyên Tông, ta không thể nào từ bỏ tiền đồ để đi làm đạo phỉ cùng ngươi.”

La Thiên uyển chuyển cự tuyệt.

Ứng Long thấy La Thiên và thuyền trưởng đạo phỉ chuyện trò vui vẻ thì lập tức trợn tròn mắt.

“Thuyền trưởng, ta muốn gia nhập với các ngươi!”

Ứng Long nơm nớp lo sợ mở miệng.

Nữ tử áo đỏ liếc mắt nhìn gã, không hề đáp lại, nàng ta quay sang La Thiên hỏi: “Kẻ thù của ngươi à?”

La Thiên gật đầu.

“Còn nhớ lời ta nói khi rời khỏi Võ Thị Linh Điện không? Chúng ta cược thêm một ván đi!”

Ánh mắt nữ tử áo đỏ toát ra vẻ hứng thú mãnh liệt.

Bình Luận (0)
Comment