Chương 680: Đan Phương Tĩnh Linh Tán
“Nói đi, ngươi muốn luyện chế cái gì? Đã chuẩn bị tài liệu chưa?”
Phó đại sư lơ đễnh hỏi.
Lão đang định giao nhiệm vụ luyện đan của La Thiên cho đồ đệ của chính mình.
“Tĩnh Linh Tán.” La Thiên đáp.
Phó đại sư nghe vậy thì sửng sốt, cảm giác cái tên này vô cùng xa lạ.
“Tĩnh Linh Tán? Nó là dược tán được hoàng thân quý tộc sử dụng ở thời kỳ thượng cổ, đan phương đã thất truyền, không thể luyện chế.”
Phó đại sư trầm ngâm một lát mới nhớ ra ghi chép liên quan đến Tĩnh Linh Tán.
“Dù lão phu có đan phương thì phí dụng luyện chế Tĩnh Linh Tán cũng vô cùng sang quý, ngươi không trả nổi.”
Phó đại sư lắc đầu.
“Ta có...”
La Thiên vừa định mở miệng, một người hầu đã đi vào nói: “Phó đại sư, có khách nhân tìm ngươi, nói là nhi tử của Tôn Hoắc.”
“Có khách tới rồi, ngươi đi đi.”
Phó đại sư trực tiếp bảo La Thiên rời đi, sau đó đứng dậy ra khỏi phòng luyện dược. Vừa đến cửa, hai gã nam tử trẻ tuổi đã đi tới.
“Bái kiến Phó đại sư!”
Tôn Diệp cung kính hành lễ, bên cạnh gã là Công Tôn Long.
“Tiến vào ngồi đi.”
Phó đại sư cười nhạt lên tiếng.
Lão là luyện dược sư thân phận địa vị cao, nhưng Tôn Diệp và Công Tôn Long là đệ tử chính thức của Thái Nguyên Tông, địa vị cũng không tầm thường.
Lão liếc mắt một cái liền nhìn ra Công Tôn Long có tu vi nội tình thâm hậu, có hi vọng trở thành đệ tử chủ phong.
Khi Công Tôn Long và Tôn Diệp tiến vào, bọn họ thấy La Thiên đang ở đó.
“La sư đệ đấy à? Sao ngươi lại ở đây?”
Tôn Diệp lộ ra ý cười nhàn nhạt.
Người tới đây chỉ có mục đích là mua đan dược hoặc luyện đan.
Công Tôn Long muốn luyện chế đan dược, Tôn Diệp liền dựa vào quan hệ của phụ thân để tìm đến vị Phó đại sư này.
“Các ngươi quen nhau ư?”
Phó đại sư cảm thấy kinh ngạc.
Nghe khẩu khí của Tôn Diệp thì có vẻ La Thiên cũng là đệ tử Thái Nguyên Tông, nghĩ đến ngữ khí của mình vừa rồi, lão có chút xấu hổ.
“Vị này là đệ tử bàng thính nổi tiếng nhất.”
Tôn Diệp cười nói.
Từ giọng điệu của gã, Phó đại sư đoán rằng Tôn Diệp không thích La Thiên.
Hơn nữa La Thiên chỉ là đệ tử bàng thính, vậy nên Phó đại sư không nghĩ quá nhiều nữa.
“Phó đại sư, để ta giới thiệu cho ngươi, vị này chính là đệ tử chính thức Công Tôn Long của Tứ Phong Thái Nguyên Tông!”
Tôn Diệp trịnh trọng giới thiệu Công Tôn Long.
“Hiện giờ Công Tôn sư huynh muốn luyện chế Linh Trì Đan!”
Linh Trì Đan là một loại đan dược gia tăng tu vi nội tình, củng cố nguyên trì, thậm chí mở rộng nó.
Giá trị đan dược này rất sang quý.
“Nếu là sư huynh của Tôn Diệp thì lão phu sẽ giảm giá 20% cho các ngươi.”
Phó đại sư vuốt râu cười nói.
“Đa tạ Phó đại sư.”
Công Tôn Long nói lời cảm tạ.
Luyện dược sư càng tốt sẽ luyện chế ra linh đan phẩm chất càng cao, mà Phó đại sư còn giảm giá cho y 20%, Công Tôn Long được lợi rất lớn.
“La sư đệ, ngươi cũng muốn mời Phó đại sư luyện đan ư?”
Tôn Diệp nhìn La Thiên, khóe miệng nhếch lên!
“Luyện dược sư của Thiên Trân Dược Phường có giá luyện dược rất cao, không phải loại chó mèo gì cũng có thể mời được!”
Tôn Diệp cười lạnh: “Phó đại sư còn là 1 trong những luyện dược sư chiêu bài của Thiên Trân Dược Phường, ngươi muốn mời ông ấy luyện dược e là khó đấy.”
Phó đại sư cảm thấy giữa Tôn Diệp và La Thiên có thù hận không nhỏ.
Tôn Diệp và Công Tôn Long đều là đệ tử chính thức của Thái Nguyên Tông còn La Thiên chỉ là đệ tử bàng thính, vậy nên đương nhiên lão sẽ đứng về phía Tôn Diệp.
“Nhưng dù sao chúng ta cũng là đồng môn, nếu ngươi cầu ta thì ta có thể thuyết phục Phó đại sư giúp ngươi.”
Ở giảng đường, gã hãm hại La Thiên thất bại, còn bị Lỗ trưởng lão giáo huấn một trận.
Ở Tiên Nhân Cư, gã cũng không chiếm được lợi ích gì, mà có vẻ La Thiên còn là khách quý của ghế lô chữ Thiên.
Lần này, Tôn Diệp nhất định phải khiến La Thiên cúi đầu cầu mình!
Nếu không, gã sẽ vận dụng quan hệ với Phó đại sư để khiến tất cả luyện dược sư nơi này không luyện dược giúp La Thiên!
Công Tôn Long chỉ lạnh nhạt đứng nhìn, không nói gì cả.
Phó đại sư cũng thế. Lão vốn không thể luyện chế Tĩnh Linh Tán, nhưng nếu La Thiên yêu cầu đan dược khác, lão nguyện ý giúp Tôn Diệp lấy được ân tình này.
La Thiên bình tĩnh lên tiếng: “Phó đại sư, ngươi chắc chắn không giúp ta luyện dược đúng không?”
Tôn Diệp thấy La Thiên bỏ qua mình thì có chút buồn bực, gã quát: “Tiểu tử thúi, ngươi không nghe thấy lời ta nói sao? Phó đại sư địa vị cao quý, không phải dạng người tiểu nhân vật có thể mời được!”
Phó đại sư nghiêm khắc đáp lại: “Luyện cái gì? Ta đã nói rồi, ta không có đan phương, không thể luyện chế!”
“Nhưng ta có.”
La Thiên bình tĩnh nói một tiếng, sau đó xoay người rời đi.
“Hả? Ngươi nói cái gì?”
Phó đại sư nghe không rõ, không tin được lời La Thiên nói nên hỏi lại một câu, nhưng La Thiên không hề quay đầu lại, nhanh chóng rời đi.
“Phó đại sư, ở trong tông môn, tiểu tử này vốn thích khoác lác, đừng quan tâm đến hắn, hắn chỉ đang lừa dối ngươi thôi.”
Tôn Diệp cười nói.
“Ừ!”
Phó đại sư gật đầu.
Một người trẻ tuổi như La Thiên sao lại có đan phương Tĩnh Linh Tán đã thất truyền được, nhất định là lão nghe lầm rồi, hoặc là La Thiên đang khoác lác.
...
“Thiên Trân Dược Phường cũng chỉ đến thế mà thôi.”
La Thiên lắc đầu, chuẩn bị tìm kiếm nhà khác.
Bỗng nhiên, một cánh cửa bên trái hắn mở ra, một lão nhân thân hình ục ịch, râu tóc dài phết đất nhíu mày nói: “Tiểu huynh đệ, sao ngươi lại nói vậy? Có gì bất mãn thì cứ nói ra đi.”
Lão nhân ục ịch nói tiếp.
La Thiên kể lại chuyện vừa rồi.
Sắc mặt lão giả trầm xuống, trong lòng thầm nghĩ: “Không ngờ tên Phó Mạt kia lại đãi khách như thế.”
Nhưng ngay sau đó, ông đã sửng sốt hỏi lại.
“Ngươi vừa nói, ngươi có... đan phương Tĩnh Linh Tán?”
Lão giả trừng mắt, vô cùng kích động nói!
“Không sai.” La Thiên gật đầu.
“Tiểu huynh đệ, để ta giúp ngươi luyện chế Tĩnh Linh Tán nhé!”
Lão nhân ục ịch lập tức đề nghị: “Dược liệu, ta trả, phí dụng luyện chế, miễn phí!”
“Ngươi luyện ư?”
La Thiên hoài nghi đánh giá lão nhân ục ịch.
“Trên phương diện luyện đan này, lão phu chưa bao giờ bị người khác nghi ngờ tài nghệ!”
Lão nhân ục ịch dở khóc dở cười, đã lâu rồi ông chưa từng nhận được ánh mắt như vậy.
“Được rồi!”
La Thiên thấy lão nhân ục ịch tự tin như vậy, điều kiện ông đưa ra cũng rất tốt nên lười tìm nhà khác.
“Tiến vào ngồi đi!”
Lão nhân ục ịch mời La Thiên vào phòng.
La Thiên giao đan phương ra, lão nhân lập tức nâng lên, đọc không sót một chữ.