Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 681 - Chương 681: Khách Quý

Chương 681: Khách Quý Chương 681: Khách Quý

Chương 681: Khách Quý

La Thiên giao đan phương ra, lão nhân lập tức nâng lên, đọc không sót một chữ.

“Đan phương Tĩnh Linh Tán này là thật!”

Thân là luyện dược sư lâu năm, lão nhân nhanh chóng xác nhận tính chính xác của đan phương, thần sắc càng thêm kích động.

Lão không ngờ La Thiên lại khẳng khái tặng đan phương cho mình như vậy.

Trong tương lai, chỉ có Thiên Trân Dược Phường có thể luyện chế ra Tĩnh Linh Tán, sẽ có rất nhiều khách hàng bị hấp dẫn tới, bọn họ sẽ kiếm được lợi nhuận kếch xù!

Đan phương này có ý nghĩa cực kỳ trọng đại đối với Thiên Trân Dược Phường.

“Ta muốn 3 phần Tĩnh Linh Tán.”

La Thiên mở miệng.

Dù sao cũng không phải cung cấp tài liệu, còn được luyện chế miễn phí, hắn không cần phải khách khí.

“Không thành vấn đề, nửa tháng sau ngươi hãy đến đây lấy thuốc.”

Lão nhân sảng khoái đáp ứng.

Sau khi tiễn La Thiên đi.

“Người đâu! Nhanh lấy mấy phần dược liệu theo danh sách cho ta!”

Lão nhân quát.

“Vâng, phường chủ!”

Một người hầu gái vội vàng chạy tới, tiếp nhận danh sách rồi nhanh chóng rời đi.

...

Sau khi trở lại Tiên Nhân Cư, La Thiên bế quan tu hành.

Sau nửa tháng bế quan, tu vi của hắn lại tiến bộ, chỉ thiếu chút nữa là có thể đột phá Địa Nguyên Cảnh tứ trọng! Dù hắn không dùng Bạo Linh Đan thì chỉ cần bế quan thêm mấy ngày là có thể đột phá.

“Có lẽ Tĩnh Linh Tán đã luyện chế xong rồi.”

La Thiên ra khỏi Tiên Nhân Cư, đến Thiên Trân Dược Phường.

Vừa tiến vào dược phường, La Thiên lại gặp phải Tôn Diệp và Công Tôn Long.

“Tiểu tử, sao ngươi lại chạy tới đây?”

Tôn Diệp thấy La Thiên thì cười lạnh hỏi.

“Hay ngươi tới đây cầu ta ư?”

Tôn Diệp khoanh tay trước ngực, bộ dáng ngạo mạn không ai bì nổi.

Gã nghĩ rằng La Thiên không tìm được luyện dược sư tốt nên tới Thiên Trân Dược Phường cầu xin gã.

“Cút!”

La Thiên lười nói nhiều với người này.

Tôn Diệp sửng sốt, không ngờ La Thiên quát mình trước mặt nhiều người như vậy ở Thiên Trân Dược Phường.

“Tiểu tử thúi, ngươi nói bậy gì đó? Ngươi có tin ta cho người đuổi ngươi ra khỏi đây ngay bây giờ không!”

Tôn Diệp căm tức nhìn hắn!

“Đã xảy ra chuyện gì?”

Phó đại sư bỗng nhiên đi ra.

“Phó đại sư, ta và Công Tôn sư huynh tới lấy Linh Trì Đan nhưng lại gặp phải kẻ tới gây chuyện.”

Tôn Diệp thấy Phó đại sư thì ý cười càng sâu.

“Người nào to gan như thế, dám đến Thiên Trân Dược Phường gây chuyện ư?! Người đâu, đuổi hắn ra ngoài!”

Phó đại sư uy nghiêm quát, vài tên thủ vệ đi tới!

“Mau ra ngoài!”

Vài tên thủ vệ vây quanh La Thiên.

“Ta tới lấy đan! Lấy xong thì sẽ tự rời đi.”

La Thiên đứng yên tại chỗ.

“Lấy đan? Nực cười, ngươi nói xem là vị luyện dược sư nào giúp ngươi luyện đan?”

Phó đại sư cười nhạo. Ngày ấy, lão đã bảo các luyện dược sư không nhận đơn từ La Thiên, cũng không bán đan dược cho La Thiên.

La Thiên không đáp lời.

Lúc ấy hắn đã quên hỏi tên lão nhân ục ịch kia.

Thấy La Thiên không trả lời được, Phó đại sư càng thêm khinh thường, La Thiên phẩm hạnh quá kém, chỉ biết khua môi múa mép lừa dối người đời.

Nhưng ngay sau đó, La Thiên đột nhiên hét lớn: “Lão béo, mau ra đây!”

Hắn vận dụng lực lượng chân nguyên, giọng vang như sấm, toàn bộ người trong Thiên Trân Dược Phường đều có thể nghe thấy.

“Làm càn, sao ngươi dám kêu gào trong Thiên Trân Dược Phường?! Đuổi hắn ra ngoài!”

Sắc mặt Phó đại sư trầm xuống!

Vài tên thủ vệ rút kiếm vây quanh La Thiên.

“Người này thật to gan, không ngờ lại gây chuyện ở Thiên Trân Dược Phường!”

“Lát nữa hắn sẽ phải trả giá thôi, đắc tội với Phó đại sư thì chẳng khác gì tự tìm đường chết!”

Đám người vây xem không ngừng nghị luận.

Đúng lúc này, sâu trong dược phường có một tiếng gầm gừ bất mãn truyền ra.

“Kẻ nào dám ồn ào trong Thiên Trân Dược Phường, quấy rầy lão phu luyện dược?!”

Từ trong hành lang, một lão nhân ục ịch bay đến, sắc mặt không vui.

“Bái kiến phường chủ!”

Trong dược phường, dù là thủ vệ, người hầu, quản sự hay là luyện dược sư thì đều cúi đầu cung kính hô.

Toàn bộ dược phường an tĩnh lại.

Đám người vây xem bên ngoài cũng cung kính nhìn về phía lão nhân ục ịch.

.

Phường chủ Thiên Trân Dược Phường là luyện dược đại sư nổi tiếng khắp mười mấy giao diện quanh đây.

Ông từng nhận 7 người đồ đệ, hiện giờ bọn họ đều có thể tự mình đảm đương một phía.

Ngay cả Phó đại sư hiện giờ cũng từng muốn bái phường chủ làm sư nhưng bị cự tuyệt.

“Xong đời rồi, tiểu tử này chọc giận vị đại nhân vật kia rồi!”

“Chà chà, đắc tội với Thiên Trân phường chủ, dù hắn có thể sống sót rời đi thì cũng sẽ có người âm thầm giải quyết hắn để lấy lòng lão nhân gia!”

Ngoài dược phường, mọi người đều cảm thấy tiếc hận vì hành vi ngu xuẩn của La Thiên.

“Bái kiến phường chủ, chính người này đã càn quấy trong Thiên Trân Dược Phường, gào thét ồn ào, nhiễu loạn trật tự!”

Phó đại sư lại gần cung kính nói.

“Lão béo, cuối cùng ngươi cũng ra ngoài rồi!”

La Thiên hô.

Tất cả mọi người trong ngoài Thiên Trân Dược Phường đều trợn mắt há hốc mồm, nghẹn họng nhìn trân trối!

Ở ngay trước mặt Thiên Trân phường chủ gọi lão béo, tiểu tử này muốn chết đến thế ư?

Tôn Diệp và Công Tôn Long đều trợn tròn mắt.

La Thiên điên rồi sao?

“Ngu xuẩn!” Tôn Diệp cười gằn.

“Bắt lấy hắn!” Phó đại sư quát.

Đám thủ vệ lập tức hành động, muốn bắt lấy La Thiên!

Đúng lúc này.

“Dừng tay!”

Thiên Trân phường chủ hét lớn, thanh âm chấn động tứ phương!

Đám thủ vệ khí huyết quay cuồng, cứng đờ tại chỗ, không dám nhúc nhích nửa bước.

“Phường chủ, ngài muốn đích thân ra tay giáo huấn tên vô phép vô tắc này sao?”

Phó đại sư cười nịnh.

Thiên Trân phường chủ nhìn lão, trong đôi mắt vẩn đục tràn đầy giận dữ: “Khốn kiếp, ngươi nói bậy gì đó?”

Thiên Trân phường chủ tỏa ra khí thế vô hình lan tràn bát phương!

Khí thế Địa Nguyên Cảnh cao giai khiến Phó đại sư hô hấp khó khăn, liên tiếp lui về phía sau mấy bước, lão vô cùng kinh hãi.

“Phường chủ, vì sao ngươi...”

Phó đại sư không rõ nguyên nhân vì sao Thiên Trân phường chủ lại nổi giận với mình?

Lão không chọc giận phường chủ, chỉ muốn lấy lòng ông mà thôi!

“Ngươi muốn làm gì khách quý của ta?”

Thiên Trân phường chủ lạnh giọng chất vấn.

“Cái gì? Khách quý?”

Phó đại sư lộ vẻ kinh hãi!

Tôn Diệp và Công Tôn Long vô cùng giật mình!

La Thiên là khách quý của phường chủ ư?

“Dược luyện xong chưa?” La Thiên hỏi.

Hắn chỉ muốn lấy thuốc.

“Xong rồi, đây là 3 phần Tĩnh Linh Tán.”

Trong tay phường chủ xuất hiện ba cái bình ngọc, bên trong là bột phấn trắng đến mức gần như trong suốt.

Bình Luận (0)
Comment