Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 713 - Chương 713: Không Tin Tưởng

Chương 713: Không Tin Tưởng Chương 713: Không Tin Tưởng

Chương 713: Không Tin Tưởng

“Nhan trưởng lão, đệ tử không cảm thấy mình không có tư cách làm sư tôn của nàng.”

. . .

La Thiên nói vậy không sợ sau này bị hiện thực vả mặt ư?

“Haizz, người trẻ tuổi tâm cao khí ngạo là điều bình thường, nhưng ngươi kiêu ngạo quá rồi!”

Nhan Ngọc Phong không hề buồn bực, mà ngược lại còn nở nụ cười nhạt.

Lời nói cuồng vọng của La Thiên cho lão lý do để ức hiếp giáo huấn hắn!

“Thế này đi nếu ngươi cảm thấy mình có tư cách làm sư tôn của nàng thì hãy triển lãm ra đi.”

“Thân là sư phó, chỉ ra khuyết điểm của đệ tử, giúp họ sửa lỗi, hoàn thiện, trở nên tiến bộ hơn là điều cơ bản nhất!”

Nhan Ngọc Phong lạnh nhạt lên tiếng.

“Nghiêm Tiểu Hạ, ngươi hãy nghe cho kỹ...”

Nhan Ngọc Phong truyền âm cho Nghiêm Tiểu Hạ.

Một lúc sau, Nhan Ngọc Phong cười nói: “Được rồi, giờ ngươi diễn luyện kiếm pháp ta vừa nói đi!”

Nghiêm Tiểu Hạ không dám cãi lời, nàng đi lên trên đài diễn luyện kiếm pháp!

Đông đảo võ giả Thiên cấp ở đây lập tức nhận ra Nghiêm Tiểu Hạ đang thi triển kiếm pháp mà mình đã dùng trong trận đấu lúc trước, nhưng bây giờ uy lực kiếm pháp đã tăng lên hơn 3 thành, mượt mà linh động hơn, cũng có thêm một chút biến hóa!

“Chỉ tùy tiện xem vài lần mà đã chỉ đạo kiếm pháp được cho Nghiêm Tiểu Hạ, còn tiến bộ nhiều như vậy! Không hổ là trưởng lão Thái Nguyên Tông kinh nghiệm phong phú, học thức uyên bác!”

“Không hổ là Nhan trưởng lão, bội phục bội phục!”

Vài tên trưởng lão tông môn khác tự thấy mình không bằng.

Hồ trưởng lão cũng lộ vẻ khâm phục, trong phương diện này, quả thật ông không bằng Nhan Ngọc Phong!

“Nghiêm Tiểu Hạ, Nhan trưởng lão mới là sư tôn tốt, ngươi còn chưa trở thành đệ tử của hắn mà Nhan trưởng lão đã chỉ điểm cho ngươi! Còn La Thiên thì hắn đã dạy cho ngươi cái gì?”

Hồ trưởng lão khuyên nhủ.

Nghiêm Tiểu Hạ không nói nên lời.

Lúc trước La Thiên không muốn nhận nàng làm đồ đệ, cũng không dạy Nghiêm Tiểu Hạ bất cứ thứ gì.

“Còn không mau đi bái sư đi?”

Hồ trưởng lão thúc giục Nghiêm Tiểu Hạ bái Nhan Ngọc Phong làm sư tôn.

Khóe miệng Nhan Ngọc Phong nhếch lên, nói với La Thiên: “La Thiên, không phải ngươi cho rằng mình đủ tư cách sao? Ngươi chỉ điểm thử xem!”

Nhan Ngọc Phong thần thái phong khinh vân đạm, mơ hồ lộ vẻ đắc chí.

Tất cả mọi người đều nhìn ra Nhan Ngọc Phong đang cố ý làm khó dễ La Thiên.

Mọi người đều nghĩ rằng dù La Thiên có thể chỉ điểm thì cũng không thể so với Nhan Ngọc Phong được. La Thiên chắc chắn sẽ thua.

Nhưng các vị cao tầng đều cảm thấy hành vi của Nhan Ngọc Phong không có gì là không ổn.

Nghiêm Tiểu Hạ làm đề đệ của lão chắc chắn tốt hơn La Thiên gấp 100 lần!

La Thiên chỉ có thể khiến Nghiêm Tiểu Hạ chậm trễ tiền đồ mà thôi.

“Trông có vẻ như Nhan trưởng lão làm khó dễ La Thiên nhưng kỳ thật là muốn hắn biết khó mà lui, hành động này của Nhan trưởng lão là đang đồng thời cứu vớt hai thiên tài trẻ tuổi!”

Hồ trưởng lão cảm thấy hành vi của Nhan Ngọc Phong vô cùng đại nghĩa.

“Được, ta đây sẽ thử xem.”

La Thiên bỗng nhiên mở miệng.

Hồ trưởng lão ngẩn ra, La Thiên đáp ứng ư?

Rất nhiều người đều lộ vẻ quái dị.

Theo lý thuyết, La Thiên nên biết khó mà lui, từ bỏ việc nhận Nghiêm Tiểu Hạ làm đồ đệ, như vậy hắn sẽ không quá mất mặt.

Nhưng La Thiên lại không biết trời cao đất dày mà đáp ứng, muốn ganh đua cao thấp với Nhan Ngọc Phong trưởng lão!

“Lát nữa, La Thiên không chỉ mất hết mặt mũi mà còn đắc tội với Nhan Ngọc Phong trưởng lão. Thân là đệ tử Thái Nguyên Tông mà lại đắc tội với trưởng lão, tháng ngày sau này của hắn không tốt lành nổi đâu.”

“Thiên tài đều kiêu ngạo, còn hắn thì kiêu ngạo đến mất đi lý trí.”

Mọi người thở dài.

Không có bất cứ kẻ nào tin La Thiên.

Ngay cả Nghiêm Tiểu Hạ cũng không tin, bởi dù sao La Thiên chỉ là Địa Nguyên Cảnh tứ trọng đỉnh, còn Nhan trưởng lão đã là võ giả Thiên cấp!

Nhan Ngọc Phong kiềm nén xúc động muốn bật cười, La Thiên đúng là thích tự mình chuốc lấy cực khổ.

“Được, ngươi thử đi, mọi người chờ thêm một lát cũng không sao.” Nhan Ngọc Phong nói.

La Thiên đi đến bên cạnh Nghiêm Tiểu Hạ.

“Sư phó, để ta diễn luyện lại kiếm pháp một lần là được.”

Nghiêm Tiểu Hạ không hy vọng La Thiên sẽ thua.

“Không cần!”

La Thiên lắc đầu.

Nghiêm Tiểu Hạ tu luyện kiếm pháp Địa cấp thượng phẩm, tiếp cận Thiên cấp.

La Thiên đã trực tiếp dùng thiên thư để hoàn thiện thăng cấp cho nó.

Thiên thư chính là cơ sở để khiến La Thiên tự tin đến vậy.

Hơn nữa La Thiên đã tu luyện kiếm pháp Thiên cấp thượng phẩm và Vương cấp, còn lĩnh ngộ kiếm ý chân chính, vậy nên lần này thiên thư suy đoán vô cùng đơn giản, không hao phí bao nhiêu năng lượng.

La Thiên trực tiếp hoàn thiện, tăng phẩm giai kiếm pháp của Nghiêm Tiểu Hạ đến Thiên cấp!

Ngón tay hắn điểm lên giữa mày Nghiêm Tiểu Hạ.

Thoáng chốc, một cỗ tin tức khổng lồ dũng mãnh tràn vào trong đầu nàng.

Nghiêm Tiểu Hạ ngây dại!

“Được rồi, thi triển kiếm pháp đi.” La Thiên bình tĩnh nói.

“Sư phó, chuyện này...”

Sắc mặt Nghiêm Tiểu Hạ cứng đờ, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.

Sau đó nàng lộ vẻ chần chờ, nhíu mày suy tư, một hồi lâu sau vẫn không hề cử động.

“Tiểu Hạ, làm sao vậy?”

Hồ trưởng lão nhíu mày mở miệng.

“Có lẽ La Thiên đưa ra nội dung quá lung tung rối loạn nên nàng không thực hiện được!”

“Không chừng La Thiên chỉ điểm xong còn khiến uy lực kiếm pháp giảm đi ấy!”

Đám người thấp giọng nghị luận, chờ xem trò cười của La Thiên.

Rất nhiều đệ tử thiên tài đều không có hảo cảm với La Thiên, cảm thấy hắn quá cuồng vọng kiêu ngạo.

Các trưởng lão cũng cảm thấy La Thiên nên trải qua thất bại để thành thục ổn trọng hơn.

Mất một lúc Nghiêm Tiểu Hạ mới tỉnh táo ngẩng đầu lên, trong đôi mắt màu đỏ là ánh sáng tự tin.

“Ngại quá, kiến thức sư phó chỉ điểm cho ta quá mức thâm ảo, phải mất một thời gian ta mới hiểu thấu đáo được.”

Nghiêm Tiểu Hạ cười nói, sau đó đi lên đài luận võ.

Đám người nghe vậy thì đều buồn cười.

“Haizz, đứa nhỏ này quá thiện lương, đến giờ vẫn còn bảo vệ La Thiên.”

Hồ trưởng lão thở dài, cảm thấy Nghiêm Tiểu Hạ đang nói láo.

Nhan Ngọc Phong khẽ cười, không hề tin lời Nghiêm Tiểu Hạ.

Bình Luận (0)
Comment