Chương 730: Xông Vào
Trong hư không bỗng nhiên xuất hiện chín chiếc Hư Không Thuyền cực lớn, trên đầu mỗi chiếc thuyền đều khắc đầu rắn đen phun lưỡi.
“1 trong 7 đoàn đạo phỉ truyền kỳ, đoàn đạo phỉ U Xà!”
Một đệ tử Thái Nguyên Tông sợ hãi kêu lên.
“Cút, ở đây không có phần của đoàn đạo phỉ U Xà các ngươi!”
Đại trưởng lão Thái Nguyên Tông sắc mặt lãnh trầm quát!
“Ta đồng ý với đại trưởng lão Thái Nguyên Tông, nơi này không có việc của các ngươi, nhưng đoàn đạo phỉ Tu La chúng ta thì có đấy!”
1 kẻ khác lên tiếng.
Từ 1 hướng khác, mấy Hư Không Thuyền hiện lên.
“Đoàn đạo phỉ Tu La? Đoàn đạo phỉ hung tàn nhất, giết chóc nhiều nhất trong 7 đoàn đạo phỉ truyền kỳ!”
“Nghe nói bọn họ từng tàn sát cả một tiểu giao diện, cướp đoạt tất cả tài nguyên.”
“Có vẻ bảo tàng Hư Không Đạo Vương thật sự rất hấp dẫn, khiến cả đoàn đạo phỉ U Xà và Tu La phải tới đây!”
Các đệ tử Thái Nguyên Tông nghị luận kịch liệt, bọn họ không quá lo lắng.
Chỉ hai đoàn đạo phỉ truyền kỳ mà muốn chen chân vào bảo tàng Hư Không Đạo Vương ư? Đừng mơ!
Nhưng ngay sau đó, sắc mặt đám thiên tài trẻ tuổi của Thái Nguyên Tông, Hải Ma Cung và Võ Thị Linh Điện đều cứng đờ!
“Khặc khặc khặc! Hư Không Đạo Vương là tổ tiên của chúng ta, chúng ta đến để bái tế!”
“Bảo tàng Hư Không Đạo Vương mất tích vạn năm cuối cùng cũng xuất hiện, ha ha ha!”
Từ bốn phương tám hướng, vô số con thuyền lần lượt xuất hiện, tất cả đều là thuyền của đoàn đạo phỉ truyền kỳ!
Đoàn đạo phỉ Tử Linh!
Đoàn đạo phỉ Bách Thú!
Đoàn đạo phỉ Thiên ca!
5 trong số 7 đoàn đạo phỉ truyền kỳ đồng thời xuất hiện!
Đây là tình huống ngàn năm khó gặp.
“Xông vào đó!”
“Giết!”
Đám đạo phỉ rất trực tiếp, bọn họ tiến công thẳng tới!
“Xem ra các ngươi đã quên thế lực bá chủ mạnh thế nào!”
Đại trưởng lão sắc mặt lạnh băng mở miệng!
Vèo vèo vèo!
Gần 20 cao tầng Thiên cấp từ trong Thái Nguyên Chu đi ra!
Bên phe Hải Ma Cung cũng có không ít cường giả.
Đại chiến có thể bùng nổ bất cứ lúc nào!
Ầm!
Tiếng nổ mạnh không ngừng vang lên, năng lượng tàn phá hư không, quang hoa đủ loại màu sắc hỗn loạn va chạm vỡ nát!
Trận chiến đột nhiên nổ ra khiến đám đệ tử Thái Nguyên Tông kinh ngạc ngây người!
Bọn họ không thể xen vào trận chiến này, nếu tùy tiện lao ra thì sẽ bị dư uy nhẹ nhàng nghiền nát.
Đám đệ tử không ngờ được rằng lần thăm dò bảo tàng này sẽ có nguy cơ lớn như thế.
Trong phòng, La Thiên bị trận đại chiến bên ngoài đánh thức.
“Quả nhiên là rất nguy hiểm!”
Hư Không Đạo Vương là 1 trong những nhân vật truyền kỳ của Phá Toái Tinh Vực, tài phú lão tích trữ cả đời khiến không biết bao nhiêu người mơ ước.
La Thiên ngừng diễn luyện kiếm chiêu.
“Đi!”
Hắn khẽ quát, Thủy Hàn Kiếm trong tay tự ra khỏi vỏ, lẳng lặng huyền phù trên hư không.
Hắn dùng ý niệm điều khiển!
Viu!
Thủy Hàn Kiếm tự di chuyển giữa không trung, thi triển kiếm chiêu!
Viu viu!
Thủy Hàn Kiếm như một con chim ngao du trong không gian hạn hẹp của hẹp hòi.
“Thu!”
La Thiên khẽ quát, Thủy Hàn Kiếm hóa thành một đạo cực quang nhanh chóng trở về, bị La Thiên thu vào không gian trữ vật.
Trước đó không lâu, La Thiên đã thuận lợi tu luyện đến Thiên Kiếm Quyết tầng thứ ba - Tùy Tâm Cảnh!
“Tùy Tâm Cảnh có thể dùng niệm ngự kiếm...”
La Thiên kích động.
Không cần ra tay, lấy niệm ngự kiếm, tùy tâm sở dục!
Uy lực kiếm pháp không quá mạnh nhưng trong tình huống ra tay bất ngờ sẽ tạo ra hiệu quả không tưởng tượng được!
La Thiên đẩy cửa đi lên boong tàu, lập tức bị trận đại chiến trước mắt chấn trụ.
Những kẻ ra tay là các thế lực đứng đầu Phá Toái Tinh Vực.
Võ Thị Linh Điện thì vẫn luôn đứng ở địa vị trung lập, không hề tham dự chiến đấu.
“Mau vào đi!”
Đại trưởng lão Thái Nguyên Tông bỗng nhiên rống lên!
Trong trận đại chiến, Thái Nguyên Tông và Hải Ma Cung chiếm ưu thế.
Các vị cao tầng mở đường cho đệ tử của tông môn mình!
“Đi mau!”
Đám đệ tử không dám chần chờ, dùng tốc độ kinh người lao ra khỏi Thái Nguyên Chu, lao về phía không gian thông đạo!
La Thiên cũng lập tức hành động, hắn vọt đi theo đám người.
Đám đạo phỉ bỗng nhiên phát động thế công mãnh liệt đánh vỡ trận thế của Thái Nguyên Chu và cao tầng Hải Ma Cung, có không ít đạo phỉ vọt đi vào.
Các thân ảnh dần biến mất trong không gian thông đạo.
Thông đạo u lam trở nên vặn vẹo, có xu thế không ổn định!
Ầm!
Một con thuyền định lao vào thì bỗng nhiên bị cắn nát, hơn mười đạo phỉ lập tức bị cắt thành thịt vụn!
Thấy vậy, đám người phía sau lập tức dừng lại, không dám tiến về phía trước nửa bước.
Trận chiến cũng vì thế mà ngừng lại.
Trận chiến vừa rồi là để tranh đoạt danh ngạch tiến vào, hiện tại thông đạo không ổn định, không ai có thể đi vào nữa.
“Các đệ tử của chúng ta vào cả rồi ư?!”
Đại trưởng lão trở lại thuyền.
“Vào cả rồi.” Lỗ trưởng lão đáp.
Đại trưởng lão khẽ gật đầu.
Hải Ma Cung và Võ Thị Linh Điện cũng kiểm tra người bên mình, kết quả cũng khá vừa lòng. Đám người được bọn họ mang đến cũng đã đi vào.
Nhưng số lượng đạo phỉ thành công tiến vào lại hơi ít.
“Ha hả, mấy tên đạo phỉ quèn kia đi vào thì cứ đợi bị đệ tử tông môn ta nghiền áp đi!”
Một vị trưởng lão Hải Ma Cung cười lạnh.
Đó cũng là suy nghĩ của Thái Nguyên Tông.
Nhân số hai đại tông môn chiếm ưu thế tuyệt đối, hoàn toàn có năng lực chém tận giết tuyệt đám đạo phỉ đã tiến vào!
Thực ra vừa rồi hai tông môn thấy đệ tử nhà mình gần như đều thành công vào hết nên mới thả lỏng vòng phòng ngự, mặc cho vài tên đạo phỉ tiến vào.
Đám đạo phỉ nghe vậy thì hoảng loạn, nhưng mấy vị thủ lĩnh đều giữ vẻ bình tĩnh tự nhiên.
“Hắc hắc, hình như bọn họ đã quên rằng đây là bảo tàng của Hư Không Đạo Vương...”
Đại đương gia của đoàn đạo phỉ Tử Linh ngồi dựa vào bảo tọa hắc cốt, khóe miệng nở nụ cười lạnh âm trầm.