Chương 731: Hắc Oánh Ong
Thông qua không gian thông đạo, sau một trận thác loạn đảo điên, La Thiên bỗng nhiên rơi xuống phía dưới.
“Hả?”
La Thiên nhìn xuống dưới, thấy một vùng biển rộng lớn nhìn không thấy điểm cuối.
Hắn lập tức thúc giục chân nguyên, thân hình trôi nổi giữa không trung.
“Linh khí thật nồng đậm!”
Hư không ngoại giới linh khí loãng, còn linh khí trong không gian đặc thù này không kém gì Thái Nguyên Tông - thánh địa tu hành của Nhân tộc.
La Thiên quan sát bốn phía, trong phạm vi 1000 mét không có một ai, chỉ có sóng biển mãnh liệt.
“Xem ra sau khi tiến vào, mọi người sẽ bị truyền tống ngẫu nhiên.”
Cùng lúc đó, La Thiên nhận được tin tức tập hợp các đệ tử Thái Nguyên Tông, nhưng các đệ tử đã bị phân tán, không rõ mình đang ở đâu, trong thời gian ngắn không có cách nào tập hợp lại được.
Nơi đây là một vùng đất bí ẩn, không ai biết ở đây có gì, có lẽ thật sự là bảo tàng của Hư Không Đạo Vương, cũng có thể là nguy cơ lớn.
Liên Không Châu lấy được từ tông môn nếu được rót đầy chân nguyên thì có thể đưa người rời khỏi đây, có thể cứu mạng trong thời khắc nguy cơ.
Nhưng thủ đoạn này cần thời gian, sau khi rời đi thì không thể tiến vào nữa.
La Thiên cẩn thận thả Sửu Điểu trong thiên thư ra.
“Sửu Điểu, thông minh một chút cho ta!” La Thiên dặn dò.
“Bản thần vẫn luôn rất thông minh, còn ngươi thì phương diện nào cũng kém, ngươi nên học tập bản thần nhiều vào.”
Quạ đen bất mãn.
La Thiên đã tự tạo thói quen mặc kệ Sửu Điểu, nếu không thì đã bị nó chọc tức đến tẩu hỏa nhập ma rồi.
Một người một chim bay trên biển rộng, phía trước xuất hiện một hòn đảo nhỏ.
La Thiên lập tức lên đảo tra xét tình huống.
Trên đảo nhỏ cỏ cây tươi tốt, cổ mộc cao tới 300 mét, tràn ngập khí tức nguyên thủy.
“Thật nhiều linh tài, niên đại còn rất xa.”
Ánh mắt La Thiên sáng lên.
Hắn đi đến đâu cũng thu hoạch tất cả linh tài đến đó.
Trên thực tế, La Thiên không sử dụng đến đa số linh tài, mang ra ngoài còn phải chia cho tông môn một nửa, còn lại cầm đi bán lấy tiền cũng không kiếm được bao nhiêu.
Nhưng mục đích La Thiên thu hoạch đám linh tài này là để bổ sung năng lượng cho thiên thư.
“Trước khi ra ngoài, các vật phẩm giá trị không lớn đều có thể dùng để bổ sung năng lượng cho thiên thư, thà làm vậy còn hơn là cho người ngoài.”
La Thiên đã quyết định chú ý.
“Thiếu niên, quanh đây không có gì tốt cả, chúng ta chia nhau ra hành động thì hiệu suất sẽ cao hơn.”
Quạ đen bỗng nhiên đề nghị.
La Thiên lộ vẻ cổ quái, sau đó gật đầu nói: “Được, nếu phát hiện ra bảo bối gì thì nhớ gọi ta, không được ăn mảnh.”
“Bản thần là kẻ như vậy sao? Có phúc cùng hưởng, có nạn cùng chịu, có thứ tốt thì chắc chắn sẽ có phần của ngươi.”
Quạ đen dùng ánh mắt khinh thường đáp lại, vỗ ngực nói.
Mãi đến sau khi La Thiên đi xa, quạ đen lập tức trở nên lấm la lấm lét đánh giá khắp nơi, sau đó hai mắt sáng lên, cười hắc hắc quái dị.
“Cạc cạc cạc, La Thiên, ngươi còn quá non!”
Quạ đen vẫy cánh bay đi nơi nào đó.
nó nhanh chóng đi sâu vào trong rừng cây, nơi này có một cái ao, xung quanh là 5 – 6 cái cây màu sắc rực rỡ, bên cạnh chúng còn có vài loại linh thảo kỳ lạ.
“Chà chà, không tồi, nơi này có linh khí nồng đậm nhất, thiên tài địa bảo cũng nhiều hơn chỗ khác.”
“Thứ trân quý nhất là Tam Nguyên Quả!”
Trong mắt Quạ đen lập loè tinh quang, nó nhìn chằm chằm trái cây trên thân cây rực rỡ, tổng cộng có bốn trái.
Vỏ quả có ba màu sắc giao hòa, là thiên tài địa bảo vô cùng hiếm thấy, có thể bổ sung sinh cơ, nguyên khí, thậm chí điều hòa tâm thần, hiệu quả không xuất chúng nhưng có rất nhiều công dụng.
Nhưng thứ quạ đen coi trọng không phải dược hiệu của Tam Nguyên Quả mà là năng lượng dồi dào ẩn chứa trong nó.
Quạ đen mới vừa tới gần.
Ong ong ong!
Cây cối màu sắc rực rỡ truyền ra thanh âm nguy hiểm, chợt có 20 - 30 chấm đen bay ra!
“Hắc Oánh Ong!”
Quạ đen lập tức nhận ra.
Loài ong này có tốc độ cực nhanh, vô cùng linh hoạt, thể tích lại cực nhỏ, rất khó nhìn rõ.
Ban đêm, loài ong này gần như không thể bị phát hiện ra, trình độ nguy hiểm tăng gấp bội!
“Một đám ong mật nhỏ mà đòi uy hiếp bản thần ư?!”
Quạ đen tức giận quát nhưng thực ra nó hơi sợ Hắc Oánh Ong.
Nó bồi hồi quanh đó trong chốc lát, cuối cùng đưa ra quyết định, há mồm kêu to: “Cạc cạc cạc!”
Tiếng gào như tiếng kim loại cọ xát đâm thẳng vào tâm linh, làm người ta phát điên.
Không chỉ thế, sau tiếng kêu của quạ đen còn có một trận khói đen vụt ra bao phủ Hắc Oánh Ong!
Thanh âm ong ong ong vô cùng vang dội thể hiện tâm tình đám Hắc Oánh Ong lúc này.
Chỉ một thoáng, 50 - 60 con Hắc Oánh Ong bay vụt ra ngoài.
Quạ đen vừa kêu to vừa bay nhanh chạy trốn, nó mang theo đám Hắc Oánh Ong đi xa.
Chốc lát sau, La Thiên phiêu nhiên đi tới, nhẹ nhàng nói với Sửu Điểu đã đi xa: “Sửu Điểu, làm tốt lắm.”
“Tam Nguyên Quả là linh tài đặc thù bổ sung tinh khí thần, thậm chí có thể xoay chuyển thắng bại ở thời điểm mấu chốt.”
La Thiên mỉm cười nhìn chằm chằm Tam Nguyên Quả.
Hắn tới gần Tam Nguyên Quả, chuẩn bị hái nó.
Ong ong ong!
Nơi đây vẫn con mười mấy con Hắc Oánh Ong.
Viu!
La Thiên đánh ra một chưởng, gió lạnh thổi bay Hắc Oánh Ong ra xa hơn mười mét.
Hắc Oánh Ong vẫn chưa chết, chúng nhanh chóng bay lại.
“Hắc Oánh Ong có khả năng chống đỡ chân khí rất mạnh, thể tích nhỏ, sức sống mãnh liệt...”
La Thiên dùng linh thức quan sát rồi đưa ra kết luận.
Tu vi của Hắc Oánh Ong đa số là Địa Nguyên Cảnh ngũ trọng, nhưng kể cả Địa Nguyên Cảnh thất bát trọng gặp chúng, trong tình huống không biết rõ tình hình thì cũng sẽ cảm thấy khó giải quyết.
“Thành băng hết cho ta!”
La Thiên thúc giục lực lượng thần mạch rồi xuất chưởng lần nữa.
Một chưởng thổi qua, khí lạnh đông cứng tất cả, Hắc Oánh Ong bị đông thành cục băng nhỏ rơi xuống mặt đất.
“Không chết ư?”
La Thiên kinh ngạc nhưng không quan tâm lắm.
Hắn lập tức hái Tam Nguyên Quả và thu hoạch tất cả linh tài ở đây!