Chương 732: Miệng Quạ Đen
La Thiên nhanh chóng hái Tam Nguyên Quả và thu hoạch tất cả linh tài ở đây!
“Không tồi, không tồi!”
Hắn lộ ra ý cười nhàn nhạt.
Trừ Tam Nguyên Quả, những thứ còn lại cũng có giá trị đến hơn 2 vạn Linh Nguyên Tệ.
“Quả là không tồi, nhưng đáng tiếc, tất cả bảo vật đều là của ta.”
Tiếng cười lạnh bỗng nhiên truyền đến.
Vèo!
Một nam tử mặc y phục màu xanh lục từ nơi xa nhanh chóng lao đến.
“Đệ tử Hải Ma Cung!”
Sắc mặt La Thiên lạnh đi.
Không ngờ vừa tới đây thì đã gặp phải đệ tử Hải Ma Cung.
Nam tử lục bào này là Địa Nguyên Cảnh cửu trọng, toàn thân tản ra khí tức uy áp cưỡng bách!
“Hả? La Thiên?”
Sau khi thấy rõ là La Thiên, nam tử lục bào lập tức lộ ra ý cười.
“Ta quá may mắn, dù lần này không lấy được bảo vật gì nhưng chỉ cần bắt ngươi về là đủ rồi.”
Nam tử lục bào cười gằn.
Từ khi La Thiên gia nhập Thái Nguyên Tông, tiến vào chủ phong, Hải Ma Cung liền điều chỉnh giải thưởng.
Đánh chết La Thiên, mang thi thể về sẽ được nhận 50 vạn Linh Nguyên Tệ!
Bắt sống La Thiên, 100 vạn Linh Nguyên Tệ!
Không có võ giả dưới Thiên cấp nào có thể nhịn được dụ hoặc lớn như vậy!
Dù là võ giả Thiên cấp thì cũng sẽ có người nổi lòng tham.
La Thiên cũng biết việc này, đây cũng là nguyên nhân khiến hắn hiếm khi ra ngoài sau khi trở thành đệ tử chủ phong.
“Muốn bắt ta về ư? Hình như ngươi đang nghĩ quá đơn giản đấy.”
La Thiên lãnh đạm nói, thân hình nháy mắt phóng về phía trước.
“Vậy ư? Phải là suy nghĩ của ngươi quá ngây thơ mới đúng!”
Trong tay nam tử lục bào xuất hiện một thanh đại đao, gã chém xuống một nhát!
Oanh!
Đao quang hình quạt màu lục sẫm quét ngang đến!
Trong phút chốc, cây cối trong phạm vi trăm mét bị chặt đứt ngang!
La Thiên lập tức bại lộ giữa không trung!
Hắn rùng mình!
Thật mạnh!
Có lẽ thực lực người này không kém gì Hà Vũ Không!
“Hiện tại ngươi cảm thấy mình có thể thoát khỏi lòng bàn tay ta nữa không?”
Nam tử lục bào nhếch khóe miệng.
Đúng lúc này…
“Cạc cạc cạc, sao thế? Ai đang chặt chém lung tung đấy?”
Quạ đen kêu to bay tới.
Nó thấy Tam Nguyên Quả thụ bị chém, Tam Nguyên Quả và những linh tài khác đều không còn!
“Ai? Kẻ nào đã trộm Tam Nguyên Quả của bản thần!”
Quạ đen phẫn nộ gầm rú.
Nó dẫn đám Hắc Oánh Ong rời đi rồi nhanh chóng vòng về để thu hoạch chiến lợi phẩm, không ngờ lại chẳng còn gì cả!
“Sửu Điểu, Tam Nguyên Quả? Tam Nguyên Quả gì? Không phải ngươi nói quanh đây không có bảo vật sao?”
La Thiên hỏi.
Quạ đen hoảng loạn bịa đặt chống chế: “Vốn là không có, nhưng bản thần đột nhiên phát hiện ra một trái Tam Nguyên Quả.”
“Ngươi nói vậy ta mới nhớ, hình như gia hỏa này vừa cầm mấy trái cây 3 màu!”
La Thiên vu oan giá họa.
“Hai tên thiểu năng trí tuệ.”
Nam tử lục bào không cần biết La Thiên và quạ đen nói chuyện gì, thực lực của gã đủ để nghiền áp bọn họ.
“Là ngươi! Đồ xấu xí, bộ dáng xấu như vậy mà cũng dám ra đường, cẩn thận kẻo bị ong mật chích chết đấy!”
Quạ đen nổi giận đùng đùng mắng.
Nó cực khổ bỏ công lại để kẻ khác được lợi, quạ đen vô cùng không cam lòng.
“Ta sẽ giết ngươi trước!”
Nam tử lục bào bị quạ đen ồn ào làm cho bực bội, chém ra một đao!
Viu!
Đao quang bay ra, uy áp âm lãnh cường hãn xẹt qua vòm trời!
Quạ đen vội vàng vỗ cánh mạo hiểm tránh thoát.
“Hả?”
Nam tử lục bào nhăn mày, không ngờ con chim xấu xí kia lại tránh được công kích của mình.
Khi gã định tiếp tục ra tay, tiếng vo ve ong ong truyền đến kèm theo khí tức nguy hiểm.
Ngay sau đó, 60 - 70 điểm đen nhanh chóng bay tới!
Hắc Oánh Ong trở về phát hiện nhà mình đã bị người ta phá hủy, Tam Nguyên Quả cũng không còn, chúng còn tức giận hơn quạ đen, lập tức khởi xướng tiến công.
La Thiên và quạ đen lập tức lui về phía sau.
Nam tử lục bào cười nhạo, cảm thấy mình có thể dễ dàng giải quyết đám ong mật kia.
Nhưng 3 tức sau, nam tử lục bào sắc mặt âm trầm ngưng trọng, trên trán có thêm một vết sưng to!
“Đáng chết, sao đám ong kia khó chơi như thế?”
Gã tức giận muốn thoát khỏi nhưng lại bị đám ông đuổi chặt bao vây.
Cũng không biết vì sao đám Hắc Oánh Ong chỉ nhằm vào gã, xem nhẹ La Thiên và quạ đen.
“Cạc cạc cạc, chờ bị đốt chết đi.”
Quạ đen kêu to.
La Thiên cũng nhớ tới hình như vừa rồi quạ đen đã vận dụng năng lực “Miệng quạ đen”.
Với tu vi của nam tử lục bào, đáng lẽ gã có thể thủ thắng hoặc ít nhất là thoát khỏi vòng vây của đám Hắc Oánh Ong một cách dễ dàng, nhưng năng lực miệng quạ đen khiến đám Hắc Oánh Ong kia may mắn hơn, khả năng sinh tồn cũng tăng lên.
Còn nam tử lục bào như bị vận đenquấn thân, thường xuyên xuất hiện sai lầm, bị Hắc Oánh Ong đốt trúng.
Không đến mười tức sau, mặt nam tử lục bào sưng thành đầu heo.
Nam tử lục bào cũng cảm thấy không thích hợp, liên tưởng đến lời quạ đen vừa nói, gã không nào tin được.
Quá tà môn!
Đám ong mật chỉ lao tới đốt gã, đã đốt là trúng.
“Đi thôi.”
La Thiên bay đi.
Quạ đen không muốn rời đi, nó vẫn còn nhớ thương Tam Nguyên Quả.
“Đám Hắc Oánh Ong chỉ có thể tạm thời vây khốn người này, không giết được hắn.” La Thiên nói.
Bọn họ cũng không tiện ra tay.
Nam tử lục bào bị Hắc Oánh Ong vây quanh, nếu La Thiên tiến công thì sẽ tiêu diệt Hắc Oánh Ong trước.
Ngoài ra, giết nam tử lục bào không dễ, cũng chẳng được lợi gì.
Quạ đen vẫn không muốn rời đi.
Vèo, viu!
Nơi xa bỗng nhiên có một đoàn hắc ảnh bay tới, tốc độ cực nhanh, tản ra sát khí huyết tinh nùng liệt chấn nhiếp tứ phương.
“Đi mau!”
La Thiên cảm ứng được nguy cơ, thực lực người đang tới không hề thấp.
Vèo! Vèo!
Một người một chim nhanh chóng rời đi.