Chương 746: Lòng Tin
Sau khi chia xong 3 bồn Thiên Diệp Du Long Thảo, một người một chim lập tức cướp đoạt các bảo bối khác.
Chất lượng và số lượng của bảo vật trong cung điện này vượt xa các cung điện khác, La Thiên không rảnh phân biệt bọn chúng, hắn cảm thấy vật phẩm nào không tầm thường liền trực tiếp nhét vào không gian trữ vật.
Gần 3 tức sau, La Thiên cảm nhận được vài cỗ khí tức cường đại nhanh chóng tới gần.
...
“Lữ cô nương, chính là nơi này!”
Nam tử lông vàng và gần mười võ giả chậm rãi tới gần cung điện màu đỏ.
Người đi đầu là Lữ Hồng Y.
“Lữ cô nương hãy cẩn thận, yêu thú kia có thể là Lưu Kim Huyễn Thải Tước thượng cổ, mạnh hơn con nhện Thiên cấp chúng ta đã gặp rất nhiều!”
Nam tử lông vàng nhắc nhở.
Mấy người còn lại sắc mặt trắng bệch, toàn thân căng thẳng đề phòng, thậm chí có mấy người muốn rút lui.
Yêu thú còn đáng sợ hơn Yêu Chu Thiên cấp thì bọn họ có thể ứng phó nổi sao?
Lữ Hồng Y nhíu mày.
Nếu nam tử lông vàng nói thật thì những người này quả thật không đủ để đối phó với Lưu Kim Huyễn Thải Tước.
“Không có động tĩnh gì sao?”
Một người nghiêng tai lắng nghe.
“... Có lẽ Lưu Kim Huyễn Thải Tước đang trốn ở bên trong. Trước đó ta bị nó đánh lén nên mới trọng thương!”
Nam tử lông vàng nói với giọng khẳng định.
Đám người càng thêm khẩn trương.
Yêu thú Thiên cấp khủng bố còn thích đánh lén như vậy thì có khả năng bọn họ sẽ phải chết ở đây.
Mọi người lo sợ chậm rãi tới gần cung điện!
Đúng lúc này, một thân ảnh xuất hiện ở cửa điện!
“Mọi người cẩn thận!”
Nam tử lông vàng hét lớn, đám người giật mình, sắc mặt càng thêm ngưng trọng.
Nhưng ngay sau đó, mọi người đều đờ người ra.
Thân ảnh ra khỏi cung điện kia không phải yêu thú mà là La Thiên, phía sau hắn còn có một con quạ đen xấu vô cùng.
“Sao lại là ngươi?”
Nam tử lông vàng sửng sốt.
Với thực lực cường đại của Tam Sắc Điểu thì giết chết quạ đen và La Thiên còn nhẹ nhàng hơn bóp chết một con kiến.
Gã đi rồi về chỉ mất hơn 20 tức, đủ cho La Thiên và quạ đen chết đi sống lại mười mấy lần.
Đám người còn lại vô cùng xấu hổ.
Bọn họ cẩn thận sợ hãi, kết quả kẻ đi ra lại là La Thiên, điều này không chỉ khiến bọn họ hổ thẹn đỏ mặt mà còn có tức giận.
Bọn họ nhìn chằm chằm nam tử lông vàng, trong ánh mắt là vẻ nghi ngờ, dường như đang hỏi “Lưu Kim Huyễn Thải Tước mà ngươi nói ở đâu?”
“Yêu thú vừa rồi đi đâu rồi?”
Nam tử lông vàng hỏi La Thiên.
“Nó bay đi rồi.”
La Thiên trả lời đúng sự thật.
“Bay đi rồi ư?”
Nam tử lông vàng không chấp nhận được đáp án này.
Yêu thú mạnh như vậy sao lại đột nhiên bay đi.
Dù nó bay đi nhưng sao La Thiên và con quạ đen kia vẫn còn sống?
Nam tử lông vàng đột nhiên nhận ra một vấn đề nghiêm trọng khác.
Lưu Kim Huyễn Thải Tước bay đi, cung điện không còn nguy hiểm, bảo bối trong đó...
Vèo!
Nam tử lông vàng lập tức vọt vào cung điện, đám người còn lại cũng lập tức hành động, tất cả đều đi vào.
Sau đó bọn họ nhìn thấy một cung điện đơn sơ, nhìn lướt qua một lượt cũng biết là không có bảo vật quý trọng gì!
“Tại sao lại như vậy? Trước đó nơi này không phải như vậy!”
Nam tử lông vàng đánh giá bốn phía, ánh mắt trầm xuống!
Gã đã vào cung điện này, tuy không quan sát cẩn thận nhưng gã tin rằng cảnh tượng khi đó khác hẳn bây giờ!
Còn nữa, 3 bồn Thiên Diệp Du Long Thảo đã biến mất!
“La Thiên, 3 cây Thiên Diệp Du Long Thảo đâu rồi?”
Nam tử lông vàng xoay người nhìn chằm chằm La Thiên, tản ra khí thế uy áp mãnh liệt.
Gã hoài nghi La Thiên đã lấy đi 3 cây Thiên Diệp Du Long Thảo, những bảo bối khác cũng bị La Thiên cướp đoạt.
Gã không thể chịu đựng được việc mình không lấy được bất cứ thứ gì, tất cả chiến lợi phẩm đều bị một nhân loại Địa Nguyên Cảnh ngũ trọng đỉnh cầm đi.
“Yêu thú Thiên cấp kia mang đi hết rồi.”
La Thiên lộ vẻ vô tội nói.
“Ngươi cho rằng ta sẽ tin ư?”
Nam tử lông vàng ánh mắt hung lệ, nhếch miệng lộ ra răng nhọn như muốn ăn sống La Thiên!
“Sự thật là vậy mà, nếu ngươi không tin thì nói xem chuyện gì đã xảy ra đi?”
La Thiên bình tĩnh không sợ sệt hỏi lại nam tử lông vàng.
“Chắc chắn 3 cây Thiên Diệp Du Long Thảo kia đã bị ngươi lấy mất!”
Nam tử lông vàng kiên quyết khẳng định.
“Thế tại sao Lưu Kim Huyễn Thải Tước không ngăn cản ta làm vậy?”
La Thiên lập tức hỏi lại.
Nam tử lông vàng nghẹn họng, không trả lời được.
“Yêu thú Thiên cấp đó đã đánh lén Kim Mao huynh khi ngươi định lấy đi Thiên Diệp Du Long Thảo. Thế vì sao ta lấy được Thiên Diệp Du Long Thảo mà bình an vô sự được?”
La Thiên hỏi tiếp.
Nghe được ba chữ “Kim Mao huynh”, khóe miệng nam tử lông vàng run rẩy.
Nhưng La Thiên nói không sai.
Vì sao Lưu Kim Huyễn Thải Tước không giết La Thiên và Sửu Điểu? Còn trơ mắt nhìn hắn lấy đi Thiên Diệp Du Long Thảo? Chuyện này rõ ràng là không có khả năng!
Nhưng nam tử lông vàng vẫn nghi ngờ Thiên Diệp Du Long Thảo đang ở trong tay La Thiên.
Trong lúc gã rời đi đã xảy ra chuyện gì?
Nam tử lông vàng không nghĩ ra được, sắc mặt càng thêm âm trầm, ánh mắt lộ ra sát ý nhàn nhạt, có vẻ gã muốn tiếp giết La Thiên, tra xét không gian trữ vật của hắn, như vậy thì sẽ biết chân tướng.
Nhưng nể mặt mũi Lữ Hồng Y nên gã không thực sự ra tay.
“La Thiên, mở không gian trữ vật của ngươi ra, chứng minh rằng ngươi không lấy Thiên Diệp Du Long Thảo đi!”
Nam tử lông vàng quát.
Lúc này lại có thêm mấy người đến, nữ tử ngân bào Hải Ma Cung cũng đến.
Nàng nhanh chóng biết được tình huống nơi này, cũng tán đồng với đề nghị của gã, nàng ta lên tiếng: “La Thiên, mở không gian trữ vật ra.”
“Lữ cô nương, ngươi là người thấu tình đạt lý, chắc chắn sẽ không thiên vị thủ hạ của mình đúng không?”
Nam tử lông vàng hỏi Lữ Hồng Y.
Lữ Hồng Y gật đầu: “La Thiên, mở không gian trữ vật ra!”
Nam tử lông vàng và nữ tử ngân bào lộ ra ý cười nhàn nhạt.
Nhưng ngay sau đó, Lữ Hồng Y khóe mép cười lạnh, nàng ta mỉa mai nhìn nam tử lông vàng và nữ tử ngân bào: “Các ngươi muốn ta nói thế đúng không?!”