Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 751 - Chương 751: Đối Thoại

Chương 751: Đối Thoại Chương 751: Đối Thoại

Chương 751: Đối Thoại

Viu viu!

Hàn long bơi lội trong xoáy nước, nơi nó đi qua, hàn lực tăng lên gấp bội!

Xoáy nước khổng lồ giáng xuống!

Mặt hồ nhanh chóng đông cứng, lạnh như mùa đông!

2 đầu Ám Lân Song Đầu Mãng cách La Thiên gần nhất bị hàn lực cường đại xâm nhập, bị đóng băng trong hồ.

Khi chúng nó tỉnh táo lại, giãy giụa phá vỡ băng quanh thân thì La Thiên đã dừng trên mặt hồ, duỗi tay hái Tịnh Nguyệt Liên, sau khi để hoa vào không gian trữ vật, hắn tiếp tục hái thêm đóa nữa.

Ầm! Ầm!

Mãng Vương nhanh chóng cắn nát hàn băng quanh thân, nhảy lên hồ băng, nhanh chóng trườn đến chỗ La Thiên.

Mãng Vương Thiên cấp tỏa ra khí thế khủng bố, một tầng áp bách vô hình che trời lấp đất vọt tới.

Vèo!

La Thiên hái được hai đóa Tịnh Nguyệt Liên xong liền lập tức chạy trốn, lao thẳng đến chỗ Hà Vũ Không.

“Hà sư huynh, cứu ta.”

La Thiên hô.

Hà Vũ Không thấy La Thiên chủ động chạy về phía mình thì suýt nữa chửi ầm lên!

Mãng Vương còn mạnh hơn Hắc Nham Cự Ngạc Thiên cấp lúc trước! Khi ấy Hà Vũ Không có thể chống lại Hắc Nham Cự Ngạc Thiên cấp là bởi vì tốc độ của nó chậm, y chiếm ưu thế ở phương diện này.

Vèo!

Hà Vũ Không quay đầu bỏ chạy.

La Thiên theo sát phía sau.

Tốc độ của hai người không chênh lệch nhiều.

“Đáng chết, ngươi muốn hại ta!”

Hà Vũ Không mắng.

La Thiên sẽ bị Ám Lân Song Đầu Mãng ăn thịt, nhưng ngay sau đó sẽ đến phiên y.

“Hà sư huynh, sao ngươi lại thấy chết mà không cứu? Lúc trước ngươi đã giao thủ với Hắc Nham Cự Ngạc Thiên cấp rồi mà.”

La Thiên nói tiếp, giọng nói không có vẻ gì là sợ hãi.

Hà Vũ Không không đáp lời.

Y có thể giao thủ vài chiêu, nhưng y không muốn cứu La Thiên!

Đúng lúc này…

“Giết!”

Từ trên không trung, tiếng gầm gừ vang lên.

Đám người Hổ Dược Phong đánh tới!

Chân nguyên kim sắc quay cuồng quanh thân Hổ Dược Phong, nó tách thành năm đạo kim tiễn lao đi!

Những người khác cũng ra tay.

Ầm!

Mãng Vương Thiên cấp bị quần công, tốc độ chậm lại, trên người có thêm vài vết thương.

La Thiên thành công thoát vây, tạm thời rút khỏi hồ nước.

“Hổ Dược Phong của đoàn đạo phỉ Bách Thú!”

Nam tử trường tiêu và đám người Hạ Uyên nhận ra người này.

Không ngờ thế lực thứ ba luôn quan vọng lại là đội ngũ của gã!

Thực lực Hổ Dược Phong tương đương hai người bọn họ, đối mặt với loại cường địch này, dù đội ngũ của Hạ Uyên và nam tử trường tiêu liên hợp thì cũng khó đánh bại được đội ngũ của Hổ Dược Phong.

Đội ngũ của nam tử trường tiêu và Hạ Uyên tạm thời rút lui.

“Hổ Dược Phong, ngươi ở nơi xa quan vọng đến giờ mới ra tay, từ khi nào ngươi trở nên cẩn thận như thế?”

Nam tử trường tiêu bất mãn.

Y đã từng nghe nói về Hổ Dược Phong của đoàn đạo phỉ Bách Thú, nhưng lời đồn và hiện thực hoàn toàn khác nhau.

Hổ Dược Phong không đáp lời.

Quả thật ban đầu gã đã đề nghị động thủ, nhưng La Thiên chỉ muốn quan chiến.

“Hổ Dược Phong, mau thả đệ tử tông môn ta ra!”

Hạ Uyên quát lớn.

Trong đội ngũ của Hổ Dược Phong, trừ La Thiên ra thì còn một đệ tử Thái Nguyên Tông khác.

Nếu cứu La Thiên khỏi ma trảo của Hổ Dược Phong, vậy hắn ta chắc chắn sẽ được chia một phần Tịnh Nguyệt Liên.

Sắc mặt Hổ Dược Phong trầm xuống, tức giận mà không biết nên đáp lại như thế nào.

Sao lại bảo ta thả đệ tử Thái Nguyên Tông ra? Hiện tại gã còn muốn La Thiên – tên đệ tử Thái Nguyên Tông kia thả mình đây này.

Nam tử trường tiêu và Hạ Uyên thử thái độ gã mà không được hồi đáp, vậy nên cảm thấy Hổ Dược Phong là một kẻ vô cùng tự tin!

Hai người coi trọng đề phòng Hổ Dược Phong hơn trước.

“Ta đã bảo mà, chắc chắn La Thiên đã bị đạo phỉ khống chế chứ sao có thể cấu kết với đạo phỉ được.”

Nguyệt Lâm Phỉ nói với Hà Vũ Không.

Hà Vũ Không ánh mắt âm u nhìn chằm chằm La Thiên, y không hiểu tình hình lúc này là như thế nào.

“Hà sư huynh, vừa rồi ngươi có thể chặn lại Ám Lân Song Đầu Mãng để cứu hắn, vì sao ngươi không ra tay?”

Nguyệt Lâm Phỉ trách cứ.

Nàng nhận ra Hà Vũ Không không muốn cứu La Thiên.

May mà Hổ Dược Phong kịp thời ra tay, nếu không có lẽ La Thiên đã táng thân trong bụng mãng xà rồi.

Bên kia, Hạ Uyên nói tiếp: “Hổ Dược Phong, họng ngươi không khỏe sao? Sao lại không nói lời nào?”

“Thả đệ tử đồng môn của ta ra, nếu không Thái Nguyên Tông sẽ không để yên cho đoàn đạo phỉ Bách Thú đâu!”

Trong tay La Thiên có hai cây Tịnh Nguyệt Liên, hắn ta muốn lấy được ít nhất một cây, vậy nên hắn ta nhất định phải cứu được La Thiên.

“Khốn kiếp, không để yên thì ra tay đi, ta sợ các ngươi chắc!”

Hổ Dược Phong tức giận, quanh thân nổi lên một tầng kim quang!

Hạ Uyên kinh hãi, không ngờ Hổ Dược Phong lại ngang ngược như thế, chẳng cho hắn ta chút cơ hội đàm phán nào.

“Rốt cuộc Hổ Dược Phong có thứ gì ỷ vào mà không thèm kiêng nể ai như vậy!”

Hạ Uyên lo lắng đắn đo.

Đúng lúc này, La Thiên chậm rãi đi tới.

“Kim Mao huynh, nói chuyện với sư huynh đồng môn của ta khách khí một chút.”

La Thiên lạnh nhạt nhắc nhở.

“Biết rồi!”

Hổ Dược Phong mặt không cảm xúc đáp lại.

Đối thoại của hai người khiến đám người chấn động.

Bình Luận (0)
Comment