Chương 750: Rồng
Bên cạnh bồ nước.
“Hạ huynh đệ, có một đội ngũ khác tới!”
Nam tử dùng trường tiêu của đoàn đạo phỉ Thiên Ca nói.
“Không cần ngươi nói, ta đã cảm nhận được từ lâu rồi.”
Hạ Uyên đáp lại.
Hư Không Thuyền không giống phong cách của đạo phỉ, hẳn là đội ngũ Hải Ma Cung.
“Bọn họ không dám tới gần, chỉ quan chiến từ xa chứng minh thực lực bọn họ không mạnh.”
Hạ Uyên nói tiếp: “Chỉ cần chúng ta đứng cùng chiến tuyến thì không cần để ý tới bọn họ.”
“Không thành vấn đề!”
Nam tử trường tiêu gật đầu.
Tuy nói vậy nhưng bọn họ vẫn cảm thấy áp lực khi bị thế lực thứ ba nhìn chằm chằm, bọn họ hành động càng thêm cẩn thận, cũng vì thế mà chiến cuộc kéo dài hơn.
Chốc lát sau, bọn họ phát hiện Hư Không Thuyền dần dần tới gần, đi đến phía trên hồ nước, nhưng đội ngũ thần bí chỉ quan vọng, không có ý định ra tay.
“Đáng chết, đám khốn kiếp đó không ra tay thì sao không cút đi đi, sao lại quan chiến trắng trợn như vậy, bọn họ có ý gì?”
Hạ Uyên thấp giọng mắng.
Áp lực vô hình của đội ngũ thứ 3 ảnh hưởng đến trạng thái của bọn họ, khiến bọn họ phân tâm lo lắng.
Thậm chí Hạ Uyên còn định tạm thời rút lui, giải quyết xong đội ngũ kia rồi mới mưu đoạt Tịnh Nguyệt Liên.
Rống!
Ám Lân Song Đầu Mãng đột nhiên công kích mãnh liệt, muốn loại bỏ đám người ngoại lai này.
Võ giả đoàn đạo phỉ Thiên Ca cùng với Thái Nguyên Tông vì chú ý đến thế lực thứ 3 nên hơi phân tâm, liên tục bị đánh lui về phía sau.
“Đội trưởng, hiện tại là thời cơ để ra tay!”
Đôi mắt Hổ Dược Phong sáng ngời.
Không biết đoàn đạo phỉ Thiên Ca và Thái Nguyên Tông bị làm sao mà lại bị đánh lùi.
Bây giờ bọn họ tham gia thì sẽ ảnh hưởng lớn đến cục diện, cuối cùng có thể phân phối được nhiều ích lợi hơn!
“Ngươi nói không sai!”
La Thiên bước vài bước về phía trước.
“Chuẩn bị ra tay.” Nam tử lông vàng nói với đám người còn lại.
“Các ngươi đừng ra tay vội, ta sẽ đi một mình!”
La Thiên đột nhiên xoay người lên tiếng.
“Gì?”
Đám người trợn mắt há hốc mồm, hoài nghi mình đã nghe lầm.
“Quá tự đại!”
Nam tử lông vàng giật mình, trong lòng cười lạnh mỉa mai.
Làm thủ lĩnh thì kiêu ngạo tự mãn cũng là chuyện bình thường, nhưng La Thiên quá cuồng vọng.
Một tên Địa Nguyên Cảnh ngũ trọng đỉnh yếu ớt mà muốn tranh đoạt bảo vật với đội ngũ Thái Nguyên Tông và đoàn đạo phỉ Thiên Ca ư?
Sợ là La Thiên còn chẳng chạm đến nổi một cánh hoa của Tịnh Nguyệt Liên thì đã bị địch nhân tiêu diệt.
Nam tử lông vàng không khuyên can, thậm chí còn vỗ tay trầm trồ khen ngợi.
La Thiên chết cũng tốt, gã có thể trở thành thủ lĩnh.
Vèo!
La Thiên nhảy xuống khỏi boong tàu, đoàn đạo phỉ Thiên Ca và đội ngũ Thái Nguyên Tông lập tức chú ý tới động tĩnh phía trên.
Thế lực thứ 3 luôn quan vọng cuối cùng cũng ra tay ư?
Rốt cuộc là thần thánh phương nào?
Đám người nhanh chóng thấy rõ dung mạo người tới, kẻ đó rõ ràng là La Thiên!
“Đệ tử bàng thính của Thái Nguyên Tông?”
Hạ Uyên ngây người.
“La Thiên?”
Hà Vũ Không nhận ra hắn!
“Chắc chắn La sư đệ đã bị người của đoàn đạo phỉ truyền kỳ khống chế, các vị sư huynh sư tỷ đừng ra tay với hắn.”
Nguyệt Lâm Phỉ hô.
Chuyện này rất thường gặp ở đây.
Có vài đạo phỉ cường đại, Hư Không Thuyền lắp ráp linh kiện của Đạo Vương Chu nên có ưu thế tại đây, bọn họ thế đơn lực mỏng nên khống chế mạng sống của người khác, khuếch trương đội ngũ.
Hiện tại đã có vài đệ tử Thái Nguyên Tông bất đắc dĩ phải đi theo địch nhân.
“Lâm Phỉ sư muội, ta từng nghe người ta nói rằng La Thiên có liên quan đến Lữ Hồng Y và Lữ Hàn Dạ, không chừng La Thiên vốn có cấu kết với đạo phỉ.”
Hà Vũ Không nói.
Lúc trước y để Nguyệt Lâm Phỉ lại đi đuổi giết La Thiên, cuối cùng bị Lữ Hồng Y và Lữ Hàn Dạ dọa chạy nhưng y không nói với bất cứ kẻ nào về chuyện này.
“Nhất định là người đó nói hươu nói vượn.”
Nguyệt Lâm Phỉ cảm thấy không có khả năng.
“Không ngờ đó là đệ tử của tông môn ta. Hắn muốn làm gì?”
Hạ Uyên ngẩng đầu nhìn La Thiên, một tên Địa Nguyên Cảnh ngũ trọng đỉnh, còn là thân phận bàng thính mà thôi, sao lại có thể lấy được danh ngạch?
Hơn nữa đoàn đạo phỉ nào lại muốn có thủ hạ yếu như vậy?
Vèo!
La Thiên lao thẳng đến Tịnh Nguyệt Liên ở trung tâm hồ nước, võ giả ngoại lai và Ám Lân Song Đầu Mãng chiến đấu kịch liệt quanh hồ nước.
Cảnh tượng này khiến mọi người đều ngây ngẩn.
“Tiểu tử kia muốn cướp Tịnh Nguyệt Liên cơ đấy, ý nghĩ thật kỳ lạ!”
Nam tử trường tiêu lập tức nhìn ra ý đồ của La Thiên.
Nếu dễ dàng như vậy thì bọn họ đã thành công từ lâu rồi.
Trong hồ nước, Ám Lân Song Đầu Mãng chiếm ưu thế cực lớn, nếu thâm nhập thì sẽ bị Ám Lân Song Đầu Mãng bao vây, tuyệt đối có đi mà không có về!
“Ha ha ha! Tiểu tử này muốn tự sát đúng không?”
Hổ Dược Phong cười lớn, chờ xem La Thiên chết như thế nào!
Rống! Rống!
Ám Lân Song Đầu Mãng chú ý thấy La Thiên tới gần, hai con tới gần trung tâm hồ nước, chuẩn bị diệt sát kẻ xâm lấn phía trên!
Bỗng nhiên hai đầu Ám Lân Song Đầu Mãng cảm nhận được lãnh ý.
Ngẩng đầu lên, phần lưng La Thiên lập loè lân văn màu lam, phác hoạ thành hình long mạch, phóng ra làn sương mù lạnh giá!
“Thần mạch! Mở!”
Oanh!
La Thiên toàn lực thúc giục U Long Thần Mạch, một tầng xoáy nước lạnh mênh mông cuồn cuộn thổi quét phạm vi trăm mét, hàn ý thấu xương đông cứng hết thảy.
Trong xoáy nước mơ hồ truyền ra tiếng rồng ngâm.
Viu!
Ám Lân Song Đầu Mãng như thấy một con rồng dữ tợn khủng bố bơi lội trong xoáy nước kia, chúng nó kinh sợ ngây ngốc.
“Rồng?”
La Thiên cũng nhìn thấy.
Hắn đoán ra đó không phải rồng thật, đây là kết quả của việc dùng nửa cây Thiên Diệp Du Long Thảo để bồi dưỡng thần mạch!
Thần mạch được bù đắp, uy lực mạnh hơn trước, thậm chí xảy ra biến hóa!