Ở bên trong Linh trì.
La Thiên lại tu luyện thêm một ngày, sau khi tu vi vững chắc, cái khí mạch thứ sáu cũng được mở ra thêm một phần sáu.
Lúc này, tốc độ tu luyện của hắn đã chậm lại.
La Thiên hiểu rõ, đây là do nội tình đã tiêu hao hết sau khi trùng kích, không nên mạnh mẽ tu luyện nữa.
Rời khỏi Linh trì.
Lúc trở về Vọng Nhật Phong, La Thiên đã nghe được một ít tiếng nghị luận.
Những ngày này, bên trong Trục Nhật Thánh phủ truyền ra hai tin tức kinh người.
Thứ nhất.
Thú triều bộc phát, các đạo sư Thánh Phủ tuyên bố nhiệm vụ, để các đệ tử đi tới tiền tuyến giết Yêu thú, ma luyện vũ kỹ.
Thứ hai.
Một mỹ nữ thiên tài dùng thân phận chiêu sinh đặc biệt để tiến vào Trục Nhật Thánh phủ, sau đó trực tiếp trở thành học viên Hoàng kim, rất được cao tầng Thánh Phủ coi trọng, rất nhiều học viên truy cầu.
- Mỹ nữ thiên tài, học viên Hoàng kim?
Trong mắt La Thiên lóe lên lệ mang.
Không cần nghĩ hắn cũng biết, mỹ nữ thiên tài này tất nhiên là Liễu Tử Yên.
Mục Vũ Yến đã sớm nói cho hắn biết tin tức này, nhưng lúc Liễu Tử Yên chính thức đến, La Thiên lại cảm thấy có một cỗ áp lực ép lên trên người mình.
Trở về khu Bạch ngân.
La Thiên như bị kim đâm, bởi vì hắn đã cảm nhận được một ít ánh mắt tràn ngập địch ý.
Vài tên học viên Bạch Ngân đi ngang qua hắn, ở trong ánh mắt của bọn họ có chứa một ít thương cảm và cười cợt.
Vừa mới trở về thì La Thiên đã nhìn thấy Trần Hạo Phi đang nhanh chóng chạy đến.
- Trần huynh, sao lại rảnh rỗi tới tìm ta vậy?
La Thiên cười hỏi.
Bây giờ, La Thiên và Trần Hạo Phi đều là đệ tử của Lâm Đạo sư, thậm chí cũng được coi là có quan hệ sư huynh đệ.
- Đạo sư bảo ta tới nhắn với ngươi một câu, vừa vặn cũng tiện tới hỏi thăm sức khoẻ của La huynh một chút.
Trần Hạo Phi dò xét hoàn cảnh chung quanh, hắn rất là hâm mộ chỗ ở của học viên Bạch ngân.
- Lâm Đạo sư truyền xuống nhiệm vụ, bảo chúng ta ba ngày sau đi ra tiền tuyến chống cự Thú triều, ma luyện Võ đạo. Nghe nói, mỗi một năm Thú triều xảy ra đều là cơ hội để các đệ tử như chúng ta trưởng thành, không thể bỏ qua được.
Trần Hạo Phi giải thích rõ ý đồ đến của mình.
- Được.
La Thiên đã biết tin tức về Thú triều, giờ phút này hắn cũng có chút động tâm.
Chống cự Thú triều có thể thông qua việc đánh chết Yêu thú mà đạt được điểm cống hiến, còn có thể ma luyện vũ kỹ, xúc tiến tu vi.
- Đúng rồi La huynh, ở chỗ ta còn có một tin tức xấu với La huynh nữa.
Trên mặt Trần Hạo Phi hiện lên một tia lo lắng.
- Ta nghe người ta nói, một trong bốn vị đại lão của khu Hoàng kim là Nhạc Tĩnh đã lên tiếng, hắn muốn chỉnh đốn ngươi một trận.
Đệ tử khu Hoàng kim đều là người có chiến lực Khai mạch cửu trọng.
Huống chi là một trong bốn vị đại lão của khu Hoàng kim.
- Nhạc Tĩnh?
La Thiên nhíu mày, hắn chưa bao giờ gặp qua người này.
- Hơn nữa, Liễu Tử Yên kia cũng đã tới Thánh Phủ, liên tiếp đánh bại mấy tên học viên Hoàng kim, lại còn đánh bại một gã đại lão Hoàng kim, trở thành một trong bốn vị đại lão Hoàng kim mới!
Trần Hạo Phi hít sâu một hơi, vẻ mặt có chút hồi hộp.
Hắn không khỏi cảm thấy lo lắng thay cho La Thiên.
Như vậy La Thiên đã bị hai vị đại lão khu Hoàng kim nhìn chằm chằm vào.
- Liễu Tử Yên? Nhạc Tĩnh?
Sắc mặt của La Thiên trầm xuống.
Liễu Tử Yên vừa mới gia nhập Trục Nhật Thánh phủ mà Nhạc Tĩnh này đã tuyên bố muốn đối phó với La Thiên, hơn phân nửa hai người này là cùng một phe với nhau.
Xem ra, quan hệ của Liễu Tử Yên này còn lợi hại hơn so với trong tưởng tượng của hắn.
Trần Hạo Phi đi rồi thì đột nhiên…
Két..!
Cửa lầu các bên cạnh đột nhiên mở ra.
Một gã thiếu niên thon dài tuấn mỹ có mái tóc dài hiện lên trong tầm mắt hắn, ngũ quan tinh xảo đủ để làm cho rất nhiều thiếu nữ ghen ghét.
- Nam Cung Ngọc.
La Thiên phát hiện ra mình đã có thêm hàng xóm mới.
- La Thiên, nghe nói đại lão khu Hoàng kim đã lên tiếng muốn hung hăng chỉnh đốn ngươi một trận. Có cần ta xin tha thứ giúp ngươi hay không?
Khóe miệng Nam Cung Ngọc nhếch lên, tạo thành một đường cong.
Xin tha thứ?
Khóe miệng La Thiên nhếch lên, bộ dạng của Nam Cung Ngọc này giống như đang chờ xem kịch vui, cũng có chút hả hê a.
Chẳng qua cũng đúng.
La Thiên đã cứng rắn cướp đi ngôi vị quán quân của Nam Cung Ngọc trong thử thách Thánh Phủ, nếu nói đối phương hoàn toàn không ghi hận là chuyện không có khả năng.
- Một đại lão Hoàng kim mà thôi, ta còn ứng phó được, trái lại chuyện ngươi thiếu ta nhân tình ta lại nhớ rất kỹ.
La Thiên không nhượng bộ đối phương một chút nào.
- Trong đám người cùng thế hệ, ngươi là người duy nhất làm cho ta nếm thử cảm giác thất bại, nhưng đừng có vẫn lạc quá nhanh đó.
Nam Cung Ngọc lãnh đạm nói xong lập tức trở về phòng của mình.
Trên mặt La Thiên hiện lên vẻ dị sắc, tuy rằng Nam Cung Ngọc làm mặt lạnh, chẳng qua trong lời nói lại có nhắc nhở ý mình.
...
Trở về phòng, La Thiên bắt đầu suy tư.
Ba ngày sau hắn sẽ phải đi tới tiền tuyến chống cự Thú triều.
Săn giết Yêu thú sẽ có mạo hiểm. Ở trong Thú triều có không ít Yêu thú nhất tinh cao giai, thậm chí hàng năm cũng sẽ xuất hiện một ít Yêu thú nhị tinh Linh giai.
Số lượng đệ tử táng thân ở trong Thú triều hàng năm cũng không ít.
Huống chi, nguy cơ mà La Thiên gặp phải tuyệt đối không chỉ giới hạn ở trong đám Yêu thú mà còn có mối uy hiếp đến từ Liễu Tử Yên, Nhạc Tĩnh.
Trước khi xuất phát, đương nhiên La Thiên cần phải chuẩn bị một phen.
Ngoại trừ một ít vật tư đan dược tất yếu ra, vũ khí bảo vệ tính mạng cũng không thể thiếu được.
Về mặt vũ khí, chuẩn Bảo khí La Thiên khó khăn lắm mới dùng được.
Trái lại Kim Tỏa Giáp trên người hắn ở dưới lần ám sát bất ngờ trước đó đã có tổn hại, cần phải tu bổ một chút.
- Đúng rồi.
La Thiên đột nhiên nhớ tới một vật, hắn lấy ra một cái vỏ sò lớn cỡ bàn tay, trắng óng ánh.
Cái vỏ sò này là một trong hai kiện đồ cổ mà La Thiên chọn trúng ở trong Võ thị ngày đó, về sau hắn lại đoạt lại từ trong tay của Nghiêm Lỗi.
- Thiên Thư, suy diễn lai lịch của vỏ sò này cho ta.
Tay La Thiên cầm vỏ sò, ý thức tiến vào trong Thiên Thư.
Ô...ô...n...g!
Thiên thư nhanh chóng tiêu hao hơn một tờ lực lượng.
Tất nhanh trên trang sách đã hiển hiện ra một hàng chữ:
- Đây là vật phẩm luyện khí Thượng cổ, chính là quan tài của một ít chủng tộc dưới biển sâu, cũng dùng để gửi vật phẩm quý trọng, bên trong có càn khôn, vỏ ngoài gần như ngăn cách tất cả lực lượng, khó có thể phá hủy được.
Xem hết giới thiệu của Thiên Thư, La Thiên có chút nhức răng.
Cái đồ chơi này, không ngờ lại là một cái quan tài tùy thân, ở thời kỳ Thượng cổ, có khả năng cũng không phải là thứ hiếm thấy.
Đặt ở trong tay của La Thiên cũng không có tác dụng gì, mở không ra, cũng không phá hủy được.
So sánh với nó, vẫn là cái roi da có móc kia tương đối thực dụng, năng lực cũng rất quỷ dị, làm cho người ta không thể phòng ngự được.
Leng keng! Sưu!
Tay La Thiên cầm trường kiếm chuẩn Bảo khí phát động công kích với vỏ sò, thậm chí còn thúc giục Thần mạch đến cực hạn, phát động thức thứ ba của Thiên Tinh kiếm quyết mà cũng không thể làm gì được nó.
- Coi như là Linh Hải cảnh thì cũng rất khó làm hỏng vỏ sò này mảy may.
La Thiên nỉ non, bỗng nhiên trong đầu sinh ra một ý nghĩ.
Nếu vỏ sò này đã cứng rắn như vậy thì có thể làm Hộ tâm kính, khảm nạm nó ở vị trí trước ngực trên hộ giáp, bảo vệ bộ phận quan trọng là trái tim.
Lúc mấu chốt, không chỉ có thể bảo vệ được tính mạng mà còn có được hiệu quả bất ngờ.
Xế chiều hôm đó.
La Thiên đi thẳng đến Chú tạo phường ở bên trong Thánh Phủ.
Còn chưa đến thì La Thiên đã cảm giác được nhiệt độ bốn phía tăng cao, còn nghe được một trận thanh âm leng keng liên tục vang lên.
Sau khi đến gần, đập vào mắt hắn chính là một tòa kiến trúc màu đen chiếm diện tích vài mẫu, rất khổng lồ, như là Cự thú bằng sắt thép đang phủ phục vậy.
Chú tạo phường là nơi chuyên môn rèn luyện đúc khí.
Ở nơi này có thể mua được vũ khí tinh phẩm, còn có thể luyện chế hoặc định chế Bảo khí (hàng đặt theo yêu cầu), chẳng qua phải đưa ra một số lớn Linh Nguyên tệ và điểm cống hiến xa xỉ thì mới được.
Giờ phút này, ở trước Chú tạo phường có một đội ngũ rất dài, phần lớn là học viên Thanh đồng, Bạch Ngân.
- Nhiều người như vậy sao?
La Thiên có chút ngoài ý muốn.
Thông qua lời nói chuyện với nhau ở bốn phía La Thiên đã biết, bởi vì Thú triều ở Thiên Cực Sơn mạch bộc phát cho nên đại đa số đệ tử của Thánh Phủ đều tham dự. Vì vậy số người muốn chế tạo vũ khí, tu bổ trang bị cũng nhiều.
La Thiên gia nhập đội ngũ, từ từ chờ đợi.
Sau nửa canh giờ.
Người phía trước La Thiên đã hoàn thành giao dịch ủy thác, cũng đã tới phiên hắn.
- Ngươi chính là La Thiên?
Một đạo thanh âm không nghiêm túc từ phía sau truyền đến.
Ánh mắt La Thiên thoáng nhìn qua, lập tức nhìn thấy Lệ Hải và một gã thiếu niên có cánh tay dài khác đi tới.
Người nói chuyện là tên thiếu niên cánh tay dài mà hắn vốn không quen biết kia.
- Quý mỗ đang bận, nhường một chút!
Thiếu niên có cánh tay dài ngạo nghễ nói, không coi ai ra gì, chân đi lên phía trước người La Thiên.
Rất rõ ràng, thiếu niên có cánh tay dài đang định chen ngang!
- Là Quý Hành Quân!
- Gia hỏa này là người cùng môn hạ với Nhạc Tĩnh, ỷ vào chỗ dựa này mà hoành hành không sợ trong khu Bạch ngân.
Một ít học viên ở gần đó có chút kiêng kỵ và chán ghét.
Đối với hành vi chen ngang của Quý Hành Quân, bọn hắn giận mà không dám nói gì.
Ngay cả một vị học viên Hoàng kim ở đây cũng nhíu mày, không nói gì thêm.
- Chen ngang cũng không phải là thói quen gì tốt đâu.
La Thiên lãnh đạm cự tuyệt.
Thiếu niên có cánh tay dài đi cùng một chỗ với Lệ Hải, rất rõ ràng bọn họ tới đây là để gây sự a.
Coi như La Thiên nhượng bộ thì bọn hắn sẽ có biện pháp khác để gây ra đủ loại phiền toái.
- Ha ha!
Thiếu niên có cánh tay dài kia khẽ cười một tiếng, trên mặt hiện lên vẻ khinh thường.
Sưu!
Thân thể hắn hóa thành tàn ảnh, vẽ ra một đường vòng cung mơ hồ, nhanh chóng cắt vào phía trước La Thiên, hóa ra là định cưỡng ép chen ngang.
- Tốc độ thật nhanh!
- Tuy rằng Quý Hành Quân này ỷ vào Nhạc Tĩnh, thế nhưng tu vi cũng đạt đến tới thất trọng đỉnh phong, lại tu luyện Phi Hồ bộ nhiều năm, tốc độ đủ để khinh thường Khai mạch thất trọng bình thường.
Các học viên Bạch Ngân xung quanh vừa hận lại sợ.
Mắt thấy thiếu niên có cánh tay dài tên là Quý Hành Quân giống như ma quỷ sắp chen ngang thành công.
Đúng lúc này, thân thể của La Thiên khẽ chuyển, hư ảnh lóe lên ở tại chỗ.
Sưu!
Cũng đúng lúc này Quý Hành Quân đã hoàn thành động tác chen ngang, đứng ở phía trước vị trí trước đó của La Thiên.
Nhưng sau một khắc, hắn đã biến sắc.
Phía trước mặt hắn có một thiếu niên tuấn tú, vừa vặn ngăn ở phía trước mặt của hắn.
- Đúng rồi, vị trí đằng sau ta sẽ tặng cho ngươi.
La Thiên khoát tay áo, ra vẻ ta đại nhân đại lượng không so đo với ngươi.
Quý Hành Quân muốn chen ngang, những người còn lại không ngăn cản.
La Thiên cũng mặc kệ, nhưng chỉ cần không đứng ở trước mặt mình là được rồi.
Thế nhưng Quý Hành Quân sẽ tình nguyện đứng ở sau bờ mông của La Thiên sao?
- Ngươi... dám đùa giỡn ta?
Vẻ mặt Quý Hành Quân xanh mét, hàn mang trong mắt lóe lên.
Ngày thường hắn luôn ôm bắp đùi của Nhạc Tĩnh, hoành hành đã quen.
Gần đây đại lão như Nhạc Tĩnh đã lên tiếng, muốn chỉnh đốn La Thiên, cho nên hắn mới nhiệt tình như vậy.
Hiện giờ hắn bị La Thiên chỉnh ngược lại, sao hắn có thể chịu đựng được chuyện này cơ chứ?