Chú tạo phường.
Mắt thấy La Thiên nổi lên xung đột với Quý Hành Quân, Lệ Hải âm thầm cười lạnh.
Quý Hành Quân này nổi tiếng là lòng dạ hẹp hòi, La Thiên làm mất mặt hắn, hắn há có thể từ bỏ ý đồ cơ chứ?
Quan trọng là ....
Quý Hành Quân rất biết kết giao, hắn có quan hệ rất tốt với đại lão khu Hoàng kim là Nhạc Tĩnh.
La Thiên đấu với hắn chỉ có con đường chết mà thôi.
- La Thiên! Quý học trưởng là người đã ở lâu trong khu Bạch ngân này, lại là sư đệ của đại lão Hoàng kim Nhạc Tĩnh, ngươi có biết từ khiêm nhường viết thế nào hay không?
Lệ Hải lớn tiếng quát lớn.
- Khiêm nhường? Các ngươi còn không xứng.
La Thiên chẳng muốn để ý tới bọn hắn, chuẩn bị tiến vào Chú tạo phường.
- Hừ! Chỉ là gà yếu Khai Mạch lục trọng mà còn không biết xấu hổ!
Sắc mặt Quý Hành Quân âm trầm, trong mắt hiện lên hàn mang.
PHANG...!
Hắn rút bội kiếm ra, chém ra một đạo kiếm khí lạnh lẽo như băng, nhanh như sét đánh.
Quý Hành Quân cũng đã luyện thành Phá Không Kiếm khí, tăng thêm tu vi của hắn là Khai mạch thất trọng đỉnh phong cho nên một kiếm này của hắn có thể chém vách tường dày nửa thước thành hai đoạn.
- Bũ kỹ Linh cấp Tật Điện Kiếm Pháp, lấy tốc độ mà nổi danh, ở bên trong Linh cấp hạ phẩm cũng được coi là cực hạn.
Ánh mắt Lệ Hải sáng ngời.
SƯU...U...U xùy!
Đạo kiếm khí mạnh mẽ như điện kia từ phía sau bất ngờ công kích tới, chém về phía cánh tay của La Thiên, rất khó để trốn tránh.
- Coi như ta phế bỏ một tay của ngươi, thế nhưng Nhạc Tĩnh lão đại lại là cháu ruột của Phó Phủ chủ, đến lúc đó ta cũng sẽ không bị trọng phạt.
Vẻ mặt Quý Hành Quân có chút âm lãnh.
Bỗng nhiên, trong nháy mắt La Thiên đang đưa lưng về phía hắn lại xuất kiếm, quét ra một đạo kiếm khí lạnh như băng, như tinh mang nở rộ.
Đinh phốc!
Mũi kiếm của hai thanh kiếm đâm vào nhau, kiếm khí va chạm rồi từ từ biến mất.
Không chỉ như thế.
Thanh kiếm kia của đối phương còn bộc phát ra uy năng mạnh mẽ bức lui Quý Hành Quân về phía sau.
Thiên Tinh kiếm pháp của La Thiên ở cấp độ Tinh mang có được lực bộc phát đơn thể rất mạnh.
Huống chi, cấp độ tinh mang này hắn cũng đã tu luyện tới đỉnh phong rồi.
- Gia hỏa này, không biết hắn tu luyện kiếm pháp gì...
Quý Hành Quân giật mình không nhỏ.
Một kiếm kia của hắn không dùng toàn lực, bởi vì ở trước mặt công chúng hắn không dám thực sự hạ sát thủ.
- Hừ!
Sắc mặt La Thiên trầm xuống, sau khi ngăn cản một kiếm, hắn nhanh chóng phản kích.
Phốc! Phốc! Phốc!
Trường kiếm trong tay hắn huyễn hóa ra vài đạo kiếm ảnh lạnh lẽo như hàn tinh nở rộ, hư thực bất định chém về phía bả vai, cánh tay của Quý Hành Quân.
Quý Hành Quân biến sắc, trong lúc vội vã hắn không phân biệt rõ được những kiếm quang này là thật hay là giả.
Đây chính là thức thứ hai của Thiên Tinh kiếm pháp, Di Hình hoán ảnh!
Đinh đinh đinh!
Quý Hành Quân chỉ có thể vung kiếm, cố gắng đón đỡ.
Có chút kiếm quang nhìn như là hư ảnh, thế nhưng lại đột nhiên như ngôi sao nổ tung, sản sinh ra uy lực cực kỳ đáng sợ.
Có chút kiếm quang nhìn như là thật, thế nhưng hắn vừa ngăn cản hóa ra lại là trống không.
Mấy chiêu qua đi.
Sưu phốc!
Một đạo kiếm quang nhìn như hư ảnh biến mất lại hóa thành một đạo kiếm quang sắc lạnh, để lại trên cánh tay của Quý Hành Quân một cái miệng máu sâu nửa tấc.
Quý Hành Quân kêu lên một tiếng buồn bực, hoảng sợ lui về phía sau.
- Quý Hành Quân bị La Thiên làm cho bị thương sao?
Một ít học viên Bạch Ngân ở đây, chấn động, cảm giác rất là ngoài ý muốn sâu sắc.
- La Thiên, ngươi đang tự tìm cái chết đó!
Vẻ mặt Quý Hành Quân có chút dữ tợn, gầm lên một tiếng.
Vừa rồi hắn cũng không dùng hết toàn lực, tăng thêm bản thân khinh địch, lại bị kiếm pháp quỷ dị của La Thiên áp chế cho nên mới chịu thiệt thòi lớn như vậy.
- Om sòm! Chú tạo phường là chỗ các ngươi náo loạn hay sao
Một tiếng hét lớn thô kệch truyền đến, giống như là sấm sét, làm cho màng nhĩ của người ta chấn động, đau nhức, khí huyết bay bổng.
Toàn trường trở nên yên lặng.
Các học viên ngay cả thở mạnh cũng không dám, ánh mắt có chút kính sợ nhìn về phía trong.
Ở bên trong Chú tạo phường của Thánh Phủ có một vị Luyện Khí Đại Sư tu vi cao thâm, tính khí táo bạo.
Coi như là cao tầng Thánh Phủ thì cũng có chút cung kính đối với vị Luyện Khí Đại Sư này.
Hừ!
Quý Hành Quân oán hận trừng mắt nhìn La Thiên một cái, đè lửa giận trong lòng xuống, sau đó vung tay áo rời đi.
- Không hổ là Thánh Phủ, ngay cả Chú tạo phường cũng có cao thủ che giấu.
Trong lòng La Thiên thầm cảm thán.
Hắn không dám lãnh đạm, vội vã đi vào trong đó, lại lấy ra Kim Tỏa giáp.
Bên lưng kiện tỏa giáp này có vài vết rách nhỏ.
Trong đám Bảo khí, phẩm chất của Kim Tỏa giáp cũng không cao, cho nên lần trước gặp thích khách đánh lén đã bị hư tổn khá nặng.
- Ta muốn tu bổ hộ giáp, khảm nạm cái vỏ sò này vào khu vực phía trước ngực...
La Thiên nói rõ ý đồ đến của mình.
- Chúng ta cung cấp tài liệu, tiêu hao ba trăm điểm cống hiến, ba ngày sau tới lấy.
Một gã hán tử luyện khí thân thể vạm vỡ có vẻ không kiên nhẫn nói.
- Được.
La Thiên rất quyết đoán trả ba trăm điểm cống hiến, hoàn thành ủy thác nhiệm vụ.
...
Ba ngày sau.
Trên đỉnh một ngọn núi thấp của Thánh Phủ có hai mươi mấy học viên hội tụ, phần lớn là học viên Thanh đồng, còn có vài tên học viên Bạch Ngân.
Mỗi ngày, Thánh Phủ sẽ tụ tập một ít đệ tử tới đây, đi tới tiền tuyến chống cự Thú triều.
Sưu!
Bỗng nhiên, một gã thiếu niên tuấn tú mặc áo bào Bạch ngân nhẹ nhàng lướt tới.
- La huynh.
Trần Hạo Phi ở trong đám người hô to.
- Đi Chú tạo phường lấy đồ cho nên mới tới chậm.
La Thiên cười nói.
Kim Tỏa giáp bên trong áo bào của hắn như tỏa sáng, khu vực tim được khảm vào một miếng vỏ sò lớn cỡ bàn tay.
- Người đã đông đủ.
Một gã Chấp sự mày rậm, người vạm vỡ, kiểm kê quân số.
Tăng thêm La Thiên, lúc này ở đây đã có năm tên học viên Bạch Ngân xuất ngoại lần này.
- La Thiên?
Lệ Hải chính là một trong năm tên học viên Bạch Ngân còn lại, khóe miệng hắn nhếch lên, nở một nụ cười âm độc.
- Lên đường!
Tên Chấp sự mày rậm kia dẫn theo mọi người rời khỏi nơi này.
Trục Nhật Thánh phủ được kiến tạo ở gần Thiên Cực sơn mạch.
Hai canh giờ sau.
Phía trước xuất hiện một chỗ núi non, nơi này bị một tòa chiến bảo hùng vĩ cao lớn chặn trước mặt, đang có từng đám Yêu thú đang phát động tấn công.
Trên tường thành cao tới vài chục trượng của Chiến bảo này có thể nhìn thấy dấu vết và vết máu nhìn thấy mà giật mình.
Ở bốn phía tường thành, xác chết của Yêu thú chồng chất như núi, máu chảy thành sông.
- Nơi này là một trong các cứ điểm quan trọng chống cự Yêu thú ở tiền tuyến, cũng là nơi có chiến đấu thảm thiết nhất, thường xuyên có Yêu thú nhị tinh đột kích.
Vị Chấp sự mày rậm kia giới thiệu.
- Phàn Chấp sự, chúng ta phải chiến đấu ở chỗ này sao?
Một gã học viên Bạch Ngân hỏi.
Chấp sự phổ thông của Trục Nhật Thánh phủ phần lớn đều là Khai mạch cửu trọng trở lên. Có một chút người vốn là học viên Hoàng kim hết hai mươi tuổi, thoát khỏi thân phận đệ tử, ở lại Thánh Phủ làm Chấp sự.
- Không! Các ngươi mới đến, đi tới thôn trang gần đây, ngăn cản Yêu thú rải rác trước đã.
Vị Phàn Chấp sự mày rậm kia nói.
Chiến bảo là nơi được xây dựng giữa con đường thông từ bên trong ra ngoài, là một trong các điểm trùng kích trọng tâm của Thú triều.
Nhưng xung quanh núi non gần đây cũng sẽ gặp phải Thú triều, thế nhưng chỉ có thể coi là một chút áp lực nhỏ mà thôi.
Tiếp theo, Phàn Chấp sự chia các học viên ở đây làm năm tiểu đội, mỗi đội ngũ có năm đến sáu người, do một tên học viên Bạch Ngân làm đội trưởng.
La Thiên cũng là một trong các đội trưởng, Trần Hạo Phi bị phân vào trong đội ngũ của hắn, trong đội cũng có năm người.
Lệ Hải dẫn theo tiểu đội sáu người, rất thành thạo phân chia công tác cho mấy học viên Thanh đồng.
- Tiểu tử này ngay cả một chút kinh nghiệm cũng không có, để xem ngươi có thoát khỏi lần này được không.
Lệ Hải cười lạnh nói.
Tuy rằng La Thiên làm đội trưởng, thế nhưng hắn lại chưa phân phối nhiệm vụ công tác cho các đội viên mà vẫn còn rất thư thái đứng tại chỗ.
Xế chiều hôm đó.
Năm học viên Bạch Ngân dẫn đầu đội ngũ của mình đến một thôn trang cỡ lớn có mấy nghìn dân cư ở gần đó.
Ở xung quanh thôn trang cũng có Võ giả như hắn bảo vệ, còn có đệ tử đến từ các Võ phủ khác hỗ trợ phòng ngự.
- Tốt rồi, nơi này giao cho các ngươi, điểm cống hiến sẽ căn cứ vào số lượng Yêu Hạch để đổi.
Chấp sự mày rậm kia nói xong đã lập tức rời đi.
...
Rống! Rống!
Ở gần thôn trang thi thoảng có mấy đầu Yêu thú điên cuồng khát máu đánh tới.
Những Yêu thú này, phần lớn đều là nhất tinh cấp thấp, ngang với Võ giả dưới Khai Mạch tam trọng, sự uy hiếp cũng không lớn.
Nhất tinh trung giai cũng có một chút, nhưng muốn ứng phó cũng không quá khó khăn.
Phốc phốc sưu!
Những Yêu thú này, mới tới gần thôn trang mấy trăm thước đã bị đệ tử của các Đại Võ phủ giết chết.
- La học trưởng, điểm cống hiến đều bị bọn hắn đoạt lấy, chúng ta có cần lên phía trước kiếm một chút điểm cống hiến hay không?
Một gã đội viên Thanh đồng không kìm nén được mà ói.
Sau khi La Thiên dẫn đội luôn canh giữ ở trong thôn trang, chưa từng chủ động đi giết Yêu thú.
- La huynh, không phải chúng ta đang đi giết yêu thú hay sao?
Trần Hạo Phi có chút không hiểu nói.
- Không vội, các ngươi cứ tĩnh dưỡng trước đi. Một chút Yêu thú cấp thấp ấy, tăng nhiều thịt ít, không cần phải đi tranh giành làm gì cả.
Vẻ mặt La Thiên có chút bình tĩnh.
Hắn có thuật quan khí, lực cảm ứng kéo về phía chân trời xa xa, bên đó có một cỗ Yêu khí đang tới gần.
Hơn nữa, Tạo Hóa Quyết của hắn còn cảm ứng được một tia cảm giác nguy cơ nhàn nhạt.
La Thiên phán đoán, tối nay, nhất định sẽ còn có một lượng lớn Yêu thú tới đây.
Mà giờ phút này, đám người Lệ Hải vì tranh đoạt quyền sở hữu hai đầu Yêu thú mà đã nảy sinh xung đột với đệ tử của Võ phủ khác, thiếu chút nữa đã đánh nhau.
La Thiên không khỏi lắc đầu, hắn cứ để cho các đội viên nghỉ ngơi dưỡng sức trước.
Khi màn đêm buông xuống.
Một ít học viên đến từ các Võ phủ đã bận rộn một ngày, tất cả đều có mệt mỏi.
- Chuẩn bị chiến đấu!
La Thiên khẽ quát một tiếng, làm cho Trần Hạo Phi và vài tên đội viên trong đội hắn đều đứng dậy.
- Tên ngu ngốc La Thiên này! Ban ngày tầm mắt rộng rãi, không đi giết Yêu thú. Ban đêm nên phòng thủ thì lại muốn tỏ rõ uy phong, hừ.
Lệ Hải cười nhạo, vẻ mặt rất là xem thường.
Hắn đứng dậy, đi tới một nơi hẻo lánh để đi tiểu.
Oanh phanh phanh!
Mặt đất bỗng nhiên rung rung, từ phía xa xa có bụi bặm cuồn cuộn, có một nhóm lớn Yêu thú đang giết tới đây.
Đồng thời, trên bầu trời còn có phi cầm đang công tới.
Ở bên trong rất nhiều Yêu thú này thậm chí còn có mười mấy đầu nhất tinh cao giai, toàn bộ sơn trang đang gặp phải áp lực phòng thủ rất lớn.
- Không tốt! Nhanh chuẩn bị chiến tranh...
Đệ tử của các đại Võ phủ vội vàng cầm lấy vũ khí.
Không ít người phản ứng chậm, hoặc là ban ngày chiến đấu mệt mỏi, lại bị Yêu cầm bất ngờ công kích cho nên làm cho bọn họ bị thương, có người thì bỏ mạng.
- Đội trưởng, ngươi thật sự là liệu sự như thần!
Trong đội ngũ của La Thiên, trên mặt mấy vị đội viên có vài phần kính sợ và cảm kích.
Phốc! Sưu sưu!
Bởi vì trước đó La Thiên đã nhắc nhở cho nên mấy người đã chuẩn bị chiến đấu xong, cả đám nhẹ nhõm thu hoạch được một đám Yêu thú.
- A! Làm sao lại có thể như thế được chứ?
Bên kia, Lệ Hải vừa mới giải quyết xong được một nửa thì phi cầm trên bầu trời kéo tới, lại càng làm hắn hoảng sợ, trực tiếp tiểu lên trên ống quần.