Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 780 - Chương 780: Ta Nhất Định Sẽ Tìm Được Nàng!

Chương 780: Ta Nhất Định Sẽ Tìm Được Nàng! Chương 780: Ta Nhất Định Sẽ Tìm Được Nàng!

Chương 780: Ta Nhất Định Sẽ Tìm Được Nàng!

“Khởi hành!”

Đại trưởng lão quát.

“Đại trưởng lão, có thể chờ một chút hay không?”

La Thiên bỗng ngắt lời.

Đệ tử bàng thính mà lại ngắt lời đại trưởng lão, đây là chuyện khó có thể tưởng tượng nổi, dù là đệ tử chân truyền thì cũng chưa chắc có gan làm vậy.

“Ngươi còn chuyện gì?”

Đại trưởng lão vẫn giữ vẻ bình tĩnh.

“Đệ tử có một việc sẽ làm xong ngay đây.”

“Đi đi.”

Đại trưởng lão gật đầu đồng ý.

La Thiên rời khỏi Thái Nguyên Chu, đi đến trước đội ngũ Võ Thị Linh Điện.

Bà lão tóc bạc nhìn La Thiên, lạnh lùng nói: “Không ngờ ngươi da mặt dày như thế, vẫn còn không chịu từ bỏ, còn đuổi tới tận đây!”

Bà ta cứ tưởng rằng lúc trước phân rõ ranh giới với La Thiên thì sẽ không còn gặp lại nữa. không ngờ La Thiên lại xuất hiện!

Bà lão tóc bạc càng ngày càng không kiên nhẫn, thậm chí muốn trực tiếp giết chết La Thiên cho xong hết mọi chuyện.

“Ta đã nói rồi, ta sẽ tìm được Tuyết Dao. Hơn nữa chuyện này chẳng liên quan gì đến da mặt.”

La Thiên đạm nhiên trả lời.

“Ngươi tìm được thì sao? Ta đã nói rồi, ngươi và Tuyết Dao không phải người cùng một thế giới, ngươi không xứng với nàng, đến giờ những lời này vẫn không thay đổi!”

Bà lão tóc bạc lạnh nhạt mở miệng.

Nếu La Thiên là đệ tử chính thức của Thái Nguyên Tông thì có thể bà sẽ lau mắt mà nhìn, còn đệ tử bàng thính thì chẳng là gì cả!

“Tuyết Dao, đi thôi.”

Bà lão tóc bạc lôi kéo Ninh Tuyết Dao muốn rời đi.

“Đợi đã! Lão thái bà, chúng ta đánh cuộc đi?”

La Thiên hô.

Lão thái bà?

Ánh mắt bà lão lạnh đi, xem ra La Thiên vào Thái Nguyên Tông thì nghĩ mình ghê gớm lắm, hoàn toàn không để bà vào mắt!

“Ngươi mà chặn được một chiêu của ta thì ta sẽ tạm tha cho tội thất tín của ngươi lúc trước!”

La Thiên lạnh lùng nói.

Lúc trước, trên đỉnh Vân Tiêu Sơn, bà lão tóc bạc muốn mang Ninh Tuyết Dao rời đi, bà ta nói rằng chỉ cần La Thiên chặn được một chiêu của mình thì sẽ cho La Thiên gặp Ninh Tuyết Dao để nói lời từ biệt.

Cuối cùng La Thiên chặn được nhưng bà ta nuốt lời!

Hắn vẫn luôn nhớ kỹ thù này!

“Ha ha ha, tiểu tử thúi, ta không cần ngươi tha thứ, mau cút đi.”

Bà lão tóc bạc cười lớn, không thèm để ý, cũng không đồng ý cá cược.

“Hừ!”

La Thiên hừ lạnh một tiếng.

Hắn cảm thấy ngứa mắt với lão thái bà này từ lâu rồi!

La Thiên nâng tay, ngân quang hiện lên, chân nguyên hội tụ trong lòng bàn tay, một cỗ hàn lực bá đạo dung nhập vào trong đó!

Oanh!

Một chưởng đánh ra, chưởng lực lớn tựa tòa lầu 5 - 6 tầng, khí thế mãnh liệt, hàn ý lạnh thấu xương!

“Hả?”

Bà lão tóc bạc không ngờ La Thiên dám trực tiếp động thủ với mình, mà điều khiến bà ta giật mình hơn chính là uy lực một chưởng này của La Thiên!

Bà ta lập tức ra tay, sương mù tỏa ra hóa thành một cột đá lớn ẩn chứa áp lực khổng lồ như núi cao bắn ra.

“Hả? Bên kia đánh nhau à?”

Cách đó không xa, đội ngũ Hải Ma Cung và 4 đoàn đạo phỉ truyền kỳ thấy vậy thì rất kinh ngạc.

Sao La Thiên lại đánh nhau với người Võ Thị Linh Điện?

Hơn nữa La Thiên chỉ là Địa Nguyên Cảnh lục trọng đỉnh còn bà lão kia đã là Địa Nguyên Cảnh bát trọng đỉnh, hai người chênh lệch hai tầng cảnh giới!

La Thiên muốn tự rước lấy nhục sao?

Nhưng khi chưởng quang giao phong chỉ lực…

Ầm!

Răng rắc!

Ngón tay giống như nhánh cây yếu ớt bị đứt từng khúc, nghiền áp thành tro!

Sau đó, bà lão tóc bạc cũng bị đánh bay xa mấy chục mét, toàn thân ngưng kết một tầng sương lạnh.

“Trả lại chiêu lúc trước của ngươi!”

La Thiên quát.

Bà lão tóc bạc ngẩng đầu, lau khô vết máu trên khóe miệng, gương mặt tràn đầy hoảng sợ!

Sao lại như vậy?

La Thiên đã chỉ là Địa Nguyên Cảnh lục trọng đỉnh, tốc độ tiến bộ rất nhanh, nhưng bà ta là Địa Nguyên Cảnh bát trọng đỉnh, sao lại bị La Thiên dễ dàng đánh bại như vậy?!

Bà ta không tin nổi.

Kẻ có thể bị mình tiện tay bóp chết lúc trước sao lại trưởng thành đến độ có thể dễ dàng bóp chết bà trong khoảng thời gian ngắn như vậy!

Quá kinh người!

Tư chất võ đạo của La Thiên nhất định rất kinh người, Võ Mạch tuyệt đối không đơn giản, thành tựu tương lai không thể hạn lượng.

Nhưng việc đã đến nước này thì bà muốn làm người xấu đến cùng.

“Tiểu bối, hình như lá gan của ngươi lớn quá rồi, sao ngươi dám khinh nhục khách quý của Võ Thị Linh Điện?”

Trong đội ngũ Võ Thị Linh Điện, một vị trung niên đầu trọc mặc kim bào phiêu nhiên đi ra.

Võ Thị Linh Điện luôn bảo trì trung lập nhưng không có nghĩa là bọn họ để mặc cho người ta khi dễ.

Hơn nữa Ninh Tuyết Dao và bà lão tóc bạc tới từ nơi đó, là khách quý của hắn ta!

“Là Hoa Phong điện chủ!”

“Hắn ra mặt vì lão thái bà kia ư?”

Đám người Hải Ma Cung và đoàn đạo phỉ truyền kỳ cảm thấy ngạc nhiên.

Người có thể đảm nhiệm chức vị điện chủ của Võ Thị Linh Điện hoặc là có tu vi cường đại, hoặc là bối cảnh không tầm thường.

Hoa Phong điện chủ là người có thực lực!

Hắn ta là Thiên Trì cảnh cao giai!

Uy áp vô hình tỏa ra giống như biển rộng mênh mông, khiến người ta cảm thấy áp lực hít thở không thông!

“Hoa Phong điện chủ, ngươi so đo với vãn bối làm gì?”

Đại trưởng lão Thái Nguyên Tông đi ra, khí tức thâm hậu vô biên tràn đến giảm bớt áp lực cho La Thiên.

Hoa Phong điện chủ nhíu mày.

Thái Nguyên Tông và Võ Thị Linh Điện vẫn luôn giao lưu hữu hảo, cho đối phương vài phần thể diện.

Mình chỉ giáo huấn một đệ tử bàng thính của Thái Nguyên Tông mà thôi, sao đại trưởng lão lại tự mình ra mặt.

Rốt cuộc tiểu gia hỏa này có lai lịch ra sao?

Bà lão tóc bạc cũng nhận ra La Thiên không đơn giản như mặt ngoài, ít nhất là đệ tử bàng thính Thái Nguyên Tông bình thường không thể khiến đại trưởng lão ra mặt vì hắn như vậy!

“Tuyết Dao, đi thôi!”

Bà lão tóc bạc giữ chặt tay Ninh Tuyết Dao.

Ninh Tuyết Dao lộ vẻ lưu luyến, không muốn rời đi.

La Thiên không thích Ninh Tuyết Dao khó xử, vì thế nói rằng: “Tuyết Dao, dù ngươi đi đâu, ta cũng sẽ tìm được ngươi.”

Đôi mắt Ninh Tuyết Dao lộ vẻ kích động, gật đầu thật mạnh, cuối cùng đi xa dưới sự khuyên bảo không ngừng của bà lão tóc bạc.

Bình Luận (0)
Comment