Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 814 - Chương 814: Thù Lao Tương Xứng

Chương 814: Thù Lao Tương Xứng Chương 814: Thù Lao Tương Xứng

Chương 814: Thù Lao Tương Xứng

Yến hội kéo dài suốt một ngày.

Sau khi kết thúc, thành viên Mộ gia đều say sưa ra về, trong lòng tràn đầy vui mừng.

Tiềm lực tương lai của La Thiên rất lớn, có quan hệ tốt với La Thiên thì trong tương lai Mộ gia sẽ nhận được những lợi ích không thể tưởng tượng được.

Gia chủ Mộ Càn Thế cũng cảm thấy may mắn vì quyết định lúc trước của mình.

...

La Thiên và Nguyệt Lâm Phỉ ở lại Mộ gia mấy ngày.

Mộ Hải Thiên Sơn rất lớn, tuyết trắng tung bay, cảnh sắc tú lệ, hai người du ngoạn khắp Mộ Hải Thiên Sơn.

Sau khi trở lại Mộ gia, La Thiên đi vào phủ đệ của Mộ Vân Thạch.

“Sư tôn, nơi này có mấy thứ linh tài có thể kéo dài tuổi thọ và gia tăng tiềm lực...”

La Thiên lấy ra vài thiên tài địa bảo hiếm thấy.

Đây đều là thu hoạch của La Thiên trong bảo địa Đạo Vương, hắn đã cố ý giữ lại một ít cho Mộ Vân Thạch.

Mộ Vân Thạch nhìn chúng, ánh mắt không dời nổi.

“Khụ khụ, vậy vi sư không khách khí...”

Mộ Vân Thạch không từ chối, ông biết hiện giờ La Thiên rất có tiền.

“Sư tôn, ta muốn trở về Đông Thần đại lục nhìn xem...”

La Thiên nói tiếp.

Hắn đã rời khỏi Đông Thần đại lục được mấy năm.

Dù sao Đông Thần đại lục cũng là cố hương của La Thiên, hắn muốn trở về.

.

“Vi sư không kiến nghị ngươi về Đông Thần đại lục. Hiện tại ngươi nên dốc lòng tu luyện ở Thái Nguyên Tông mới đúng.”

Mộ Vân Thạch khuyên nhủ.

Đường về Hồi Đông Thần đại lục quá xa xôi, sẽ lãng phí rất nhiều thời gian.

Cũng không ai biết tình hình Đông Thần đại lục hiện giờ ra sao, đang chiến loạn hay đã bị chiếm lĩnh...

La Thiên lắc đầu.

Hắn sẽ không nán lại Thái Nguyên Tông quá lâu, hắn còn định đến Thương Bạch Chi Hoàn một chuyến.

Chuyến đi này không biết sẽ mất bao lâu mới có cơ hội trở về, có lẽ hắn sẽ không còn cơ hội trở về nữa.

Bởi vậy La Thiên mới quyết định trở về Đông Thần một phen.

“Ta muốn mượn Mộ gia mấy vị Thiên Trì cảnh.”

La Thiên đã nghĩ kỹ rồi. Nếu Đông Thần đại lục đã bị chiếm lĩnh, có vài cường giả Thiên Trì cảnh bảo hộ thì hắn có thể bình yên chạy thoát khỏi đó. Nếu nơi đó vẫn đang đấu tranh thì vài cường giả Thiên Trì cảnh này có thể trở thành ngoại viện.

Mộ Vân Thạch câm nín nhìn La Thiên.

Mượn vài tên Thiên Trì cảnh mà sao nói nhẹ nhàng như vậy?

“Ta sẽ đi hỏi giúp ngươi chuyện này.” Mộ Vân Thạch đồng ý.

Sau khi rời khỏi phủ đệ của Mộ Vân Thạch, La Thiên nói tính toán của mình cho Nguyệt Lâm Phỉ biết, cũng bảo nàng về Thái Nguyên Tông trước.

“La sư đệ, ta sẽ cùng ngươi tới Đông Thần đại lục.”

Nguyệt Lâm Phỉ không muốn về tông môn, nàng muốn đi theo La Thiên.

“Không cần.”

La Thiên lắc đầu.

Chuyến đi này không biết sẽ mất bao lâu, còn không biết nguy hiểm thế nào. Nguyệt Lâm Phỉ là đệ tử thiên kiêu của Thái Nguyên Tông, thiên phú tiềm lực không thua gì Hà Vũ Không, La Thiên không muốn trì hoãn nàng.

Nguyệt Lâm Phỉ thấy La Thiên không đồng ý thì có chút mất mát.

La Thiên không nghĩ nhiều, sau khi về phòng mình, hắn uống một ngụm Cửu Dương Liệt Tửu. Sau hai ngày tu luyện, La Thiên lại lấy ra Băng Long Hàn Thiên Thạch, để lực lượng băng hỏa luân phiên rèn luyện thân thể sẽ có hiệu quả tốt nhất.

Mấy ngày sau, La Thiên lấy ra một ít linh tài, bắt đầu tu luyện Thiên Nguyên Ngưng Thủy Quyết.

Hiện tại La Thiên đã tu luyện môn công pháp Võ Tôn này đến cảnh giới tiểu thành tầng thứ ba, chỉ còn cách đại thành có một bước.

Đồng thời, tu vi của La Thiên đang dần dần chạm đến bình cảnh Địa Nguyên Cảnh bát trọng.

Hắn tu luyện vô cùng thông thuận.

Tu vi của La Thiên chậm rãi tinh tiến, chân nguyên trong nguyên trì sôi trào, có xu thế sắp đột phá, vì thế La Thiên quyết định dứt khoát đột phá tu vi.

Thực lực cường đại là một sự đảm bảo để đối mặt với nguy hiểm chưa biết kế tiếp.

La Thiên thiên phú dị bẩm, có được thần mạch tàn khuyết, còn tu luyện công pháp Võ Tôn. Hiện giờ, phương diện tài nguyên cũng không cần sầu não nữa, mọi vấn đề đều trở nên rất đơn giản.

Nửa tháng sau, tu vi của La Thiên thuận lợi tăng lên đến Địa Nguyên Cảnh bát trọng.

Sau khi đột phá tu vi, La Thiên chuẩn bị đi hỏi sư tôn tình hình một chút.

“La đại nhân, gia chủ nói rằng khi ngươi xuất quan thì hãy đến tìm hắn.” Thủ vệ ngoài sân nói.

“Đã biết.”

La Thiên đi tới phủ đệ của gia chủ.

Mộ Càn Thế nhìn thấy La Thiên thì hơi ngạc nhiên, cười nói: “Không hổ là đệ tử chân truyền Thái Nguyên Tông, tốc độ tu luyện thật kinh người.”

“Gia chủ quá khen.”

La Thiên khách sáo vài câu.

Chốc lát sau, có hai vị trưởng lão đi đến, một người trong đó là lão giả mặt đỏ mà La Thiên cảm thấy vô cùng quen mắt. Khi hắn tới Mộ gia, lão giả mặt đỏ này đã rất khinh thường hắn, còn tranh chấp với Mộ Vân Thạch trước mặt mọi người.

Sau đó chính vị lão giả mặt đỏ này đã hộ tống đám người La Thiên, Mộ Trạch đến Thái Nguyên Tông.

Bên cạnh lão giả mặt đỏ là một phụ nhân trung niên làn da trắng nõn, phong vận chưa tàn.

“Vân Thạch đã nói với ta rồi. Chuyện này có nguy cơ nhất định, Mộ gia không thể phái ra quá nhiều Thiên Trì cảnh bảo hộ ngươi.”

Mộ Càn Thế trịnh trọng nhìn hai người lão giả mặt đỏ, sau đó nói tiếp: “Hai vị trưởng lão này nguyện ý theo ngươi đến Đông Thần đại lục một chuyến.”

“Hai vị nguyện ý đồng hành, La mỗ cũng sẽ trả thù lao tương ứng, ít nhất sẽ giúp các ngươi tăng lên một tiểu cảnh giới.”

La Thiên lạnh nhạt gật đầu, quan sát hai vị trưởng lão này.

Lão giả mặt đỏ tu vi Địa Nguyên Cảnh nhị trọng, vị phụ nhân kia là Thiên Trì cảnh nhất trọng đỉnh.

Sau khi hai người nghe xong lời La Thiên nói thì lộ vẻ vui mừng.

Đến tầm tuổi của bọn họ, tiềm lực đã hao hết, mỗi bước tiến đều vô cùng gian nan.

Nếu thù lao của La Thiên có thể khiến bọn họ tăng lên một tiểu cảnh giới thì chuyến đi này hoàn toàn đáng giá.

Bình Luận (0)
Comment