Chương 816: Tôn Quật
“Điện chủ, xin hỏi quy tắc thi đấu võ đạo thế nào?”
La Thiên hỏi tiếp.
Cầm, kỳ, tiễn, võ, 3 thứ đầu hắn không biết nhưng vấn đề cuối cùng không có vấn đề gì.
“Người dự thi có tu vi dưới Thiên Trì cảnh, chỉ có một danh ngạch!”
Người trung niên hoàn toàn không coi trọng La Thiên.
Tốc độ tu luyện của La Thiên khiến ông giật mình nhưng tu vi Địa Nguyên Cảnh bát trọng còn chưa đủ tư cách để tham gia thi đấu võ đạo.
“Rất tốt, tại hạ nguyện giúp điện chủ thắng một trận!”
La Thiên chủ động nhận nhiệm vụ.
Sau khi đột phá Địa Nguyên Cảnh bát trọng, La Thiên đã có năng lực đối phó với Thiên Trì cảnh bình thường.
Đánh nhau với những kẻ có tu vì dưới Thiên Trì cảnh ư? Chuyện này chẳng có chút tính thử thách nào cả.
Người trung niên nhíu mày, khẩu khí của La Thiên không nhỏ chút nào.
Ông uyển chuyển cự tuyệt: “La tiểu hữu, người tham dự thi đấu võ đạo cơ bản đều có tu vi Địa Nguyên Cảnh cửu trọng, thậm chí là nửa bước Thiên Trì cảnh.”
.
Chỉ có một danh ngạch thi đấu võ đạo.
Điện chủ tương đối coi trọng trận đấu này, ông muốn giành lấy thứ hạng tốt nên đã uyển chuyển cự tuyệt lời đề nghị của La Thiên.
“Điện chủ hãy yên tâm, nếu tại hạ đã nói ra thì chắc chắn sẽ giành chiến thắng.”
La Thiên biết điện chủ coi thường thực lực của hắn.
Nơi này cách Thái Nguyên Tông quá mức xa xôi, Địa Nguyên Cảnh cấp thấp dùng Hư Không Thuyền di chuyển cũng phải mất 5 - 6 năm thì mới có thể đến được Thái Nguyên Tông nếu điều kiện thuận lợi.
Cũng bởi vậy, sự tích của La Thiên ở Thái Nguyên Tông còn chưa truyền tới đây.
Đúng lúc này, ngoài điện truyền đến một thanh âm khinh thường vang dội: “Ồ? Ai mà to mồm thế?”
Một nam tử tục tằng tiến vào.
Nam tử tục tằng nhìn La Thiên vài lần, sau đó bật cười: “Địa Nguyên Cảnh bát trọng mà đòi thay thế ta tham gia thi đấu võ đạo ư? Cút sang một bên đi!”
Hóa ra điện chủ đã xác định được người thi đấu võ đạo.
Nam tử tục tằng không khách khí chút nào với kẻ muốn thay thế mình này.
Lão giả mặt đỏ và phụ nhân trung niên bất giác nhìn về phía La Thiên, chỉ cần La Thiên gật đầu, bọn họ sẽ lập tức giải quyết nam tử tục tằng này.
La Thiên lắc đầu.
Việc nhỏ này cần gì võ giả Thiên cấp phải ra tay.
Hơn nữa La Thiên không phải loại người thô tục dã man, động một cái là dùng bạo lực giải quyết vấn đề.
“Tôn Quật, chú ý thái độ.”
Điện chủ nhíu mày nhắc nhở.
La Thiên là khách của ông, dù La Thiên không thích hợp tham gia thi đấu võ đạo nhưng tiềm lực tương lai của hắn chắc chắn lớn hơn Tôn Quật.
Ngoài ra, điện chủ còn phát hiện hai vị trưởng bối Thiên cấp bên cạnh La Thiên, ông làm vậy cũng là vì Tôn Quật.
“Điện chủ, ta đã chú ý thái độ lắm rồi.”
Thái độ Tôn Quật đối với điện chủ có chút bất mãn.
Hắn ta tới giúp điện chủ tham gia thi đấu võ đạo, điện chủ lại bảo vệ loại rác rưởi như La Thiên, quát mắng hắn ta.
“Thượng điện chủ yên tâm đi, Tôn mỗ tham gia thi đấu chắc chắn có thể trở thành 5 người đứng đầu.”
“Tiểu tử ngươi có thể giành hạng mấy? Hay ngươi muốn muốn thành người hạng nhất đếm ngược?”
Tôn Quật kiêu căng khiêu khích.
Hắn ta muốn La Thiên hiểu rằng chênh lệch giữa hai người lớn ra sao, cũng để điện chủ hiểu rõ tầm quan trọng của hắn ta.
“Hạng mấy ư?”
La Thiên tự hỏi.
Hắn không biết quy tắc thi đấu, chỉ biết tu vi của người dự thi đều dưới Thiên Trì cảnh.
Chắc giành hạng nhất không phải chuyện khó đâu đúng không?
“Có lẽ là hạng nhất.” La Thiên đưa ra câu trả lời.
Thượng điện chủ sửng sốt.
Tên thiên tài tự đại Tôn Quật này đã làm ông đau đầu, nhưng trình độ cuồng vọng của La Thiên còn hơn Tôn Quật gấp mấy lần!
“Ha ha ha!”
Tôn Quật lập tức cười lớn, sau đó lộ ra ý cười nghiền ngẫm khinh miệt: “Xem ra các hạ rất tự tin vào thực lực bản thân. Tôn Quật ta cho ngươi một cơ hội, chỉ cần ngươi có thể đỡ ba chiêu của ta thì ta sẽ chắp tay nhường lại danh ngạch dự thi!”
Tôn Quật quyết định phải giáo huấn cái tên không biết trời cao đất dày này!
Thượng điện chủ vừa định ngăn lại thì….
“Được.”
La Thiên đã đáp ứng.
Hình như hắn không thèm tự hỏi, cũng hoàn toàn không để trong lòng.
“Được, đi theo ta...”
Thượng điện chủ cảm thấy bất đắc dĩ, cũng lười nhúng tay.
La Thiên tiến bộ rất lớn nhưng tâm thái tự cao tự đại như thế sẽ huỷ hoại chính hắn.
Ông không phản đối trận này, ông muốn để La Thiên gặp chút suy sụp, từ đó kịp thời thanh tỉnh.
Thượng điện chủ dẫn dắt La Thiên và Tôn Quật đi đến một bãi đất trống.
“Tiểu tử, đây là chiêu thứ nhất, hy vọng ngươi có thể đỡ được!”
Tôn Quật nhếch mép lên tiếng.
Tiếng nói vừa dứt, Tôn Quật đã bay lên, chân nguyên toàn thân hội tụ trong nắm tay.
Hắn ta đập ra một quyền, quyền quang lộng lẫy như mặt trời hung mãnh nghiền áp xuống!
“Hả?”
Thượng điện chủ nhíu mày, Tôn Quật trực tiếp ra tay toàn lực như vậy rõ ràng là muốn khiến La Thiên trọng thương, thậm chí là đánh hắn tàn phế!
Ông đã chuẩn bị để ra tay cứu tính mạng La Thiên bất cứ lúc nào, nhưng La Thiên lại lộ vẻ uể oải ỉu xìu, hỏi một câu: “Chỉ vậy thôi à?”
La Thiên thản nhiên nâng tay tung chưởng.
Cánh tay hắn lóe lên ngân quang lạnh băng, chân nguyên vờn quanh, chưởng của hắn đánh trúng quyền quang!
Răng rắc!
Ầm!
Trong khoảnh khắc, kim sắc quyền quang vô cùng uy năng xuất hiện vô số vết nứt, sau đó nổ mạnh vỡ tung.
“Sao có thể như vậy?”
Tôn Quật cứ tưởng rằng La Thiên sẽ bị thương nặng, nhưng cảnh tượng trước mắt khiến hắn ta hoàn toàn chấn động.
- - -
Truyện cùng dịch giả, mong được các huynh đệ, tỷ muội ủng hộ: Vô Thượng Sát Thần (Dịch) - Tác giả: Tà Tâm Vị Mẫn <3