Đây là lần đầu tiên La Thiên toàn lực thôi phát Thần mạch chi lực từ khi vào Thánh Phủ đến nay.
Roẹt roẹt!
Lấy hắn làm trung tâm, trong phạm vi sáu bảy thước chung quanh tràn ngập một tầng sương mù tối tăm, mặt đất và cỏ cây ở gần đều bị một tầng sương lạnh bao phủ.
Tốc độ và tính linh hoạt của ba người đang vây công hắn bị giảm mạnh, ước chừng ba thành so với lúc toàn thịnh.
- Sao tiểu tử này lại có được dị lực võ mạch cơ chứ?
Đường Uy gầm nhẹ một tiếng, vẻ mặt rất là kinh sợ.
- Chỉ có võ mạch Địa giai trở lên mới có năng lực thiên phú, tiểu tử này...
Sắc mặt của Quý Hành Quân và Lệ Hải cùng biến đổi.
Dị lực võ mạch của La Thiên, vượt xa võ mạch Địa giai bình thường, có hiệu quả lĩnh vực giảm tốc độ.
Hơn nữa, ở trong sương mù kia còn có một cỗ lực lượng lạnh lẽo đang cố gắng ăn mòn sinh cơ của bọn họ.
Trong khoảnh khắc, cục diện La Thiên bị áp chế, lại thay đổi.
Truy Tinh Cản Nguyệt! Di Tinh Hoán Ảnh!
Trường kiếm trong tay La Thiên vung vẩy, không ngừng đánh ra kiếm ảnh.
Giờ khắc này, La Thiên bằng vào sức một mình chiến với ba gã học viên Bạch Ngân mà vẫn không rơi vào thế hạ phong mảy may. Đồng thời còn tạm thời càng chiến càng thêm dũng mãnh.
Coi như là Khai mạch bát trọng bình thường cũng rất khó làm được điểm này.
- Còn không thi triển át chủ bài! Nhanh chóng chém giết người này...
Sắc mặt của Lệ Hải có chút sợ hãi, truyền âm nói.
Thời gian càng kéo dài thì sương mù bốn phía sẽ càng ăn mòn thêm sinh cơ của bọn họ, trạng thái cũng sẽ càng ngày càng kém hơn trước.
Nghe vậy, Quý Hành Quân và Đường Uy ăn vào một viên đan dược màu đỏ, chính là Bạo Linh đan có thể giúp tăng thực lực lên trong một khoảng thời gian nhất định.
Vù vù oanh!
Chân khí trên người của hai người bỗng nhiên tăng vọt, thực lực kéo lên một đoạn.
Thực lực của Đường Uy kéo thẳng tới gần Khai mạch bát trọng!
Chiến lực của Quý Hành Quân còn tăng lên tới Khai mạch bát trọng chính thức!
- Hừ! Kế hoạch lần này của chúng ta có thể giết chết được Khai mạch bát trọng a.
Lệ Hải nở nụ cười lạnh lẽo, Phi độc châm trong tay áo đã tụ lực chờ phát.
La Thiên lập tức cảm nhận được một cỗ áp lực, dùng Linh thức khống chế cục diện, mượn sương mù giảm tốc độ, hắn thúc giục thân pháp đến mức tận cùng, chống lại một kích phản công của ba người.
Mấy lần Lệ Hải muốn phát động Phi độc châm .
Thế nhưng thân pháp của La Thiên vào thời khắc quan trọng luôn có thể lấy thân Đường Uy và Quý Hành Quân để yểm hộ cho mình, làm cho hắn không tìm thấy được thời cơ tốt để ra tay.
Đinh đinh đinh! Xùy xùy SƯU...U...U!
Kiếm quang La Thiên xuất ra ngày càng sáng chói, tốc độ cũng càng lúc càng nhanh.
Trên mặt của hắn hiện lên vẻ điên cuồng, chiến lực bộc phát đến mức tận cùng.
Đúng vậy, quả thật La Thiên có lòng tin toàn thân lui ra ngoài. Thế nhưng nếu không tiêu diệt ba người này thì làm sao hắn có thể yên tâm được chứ?
Ô...ô...n...g SƯU...U...U!
Trường kiếm trong tay La Thiên lóe lên tinh mang, đột nhiên vẽ ra một đạo kiếm quang lập lòe chói mắt, bắn ra một cỗ lực lượng cường đại tuyệt luân.
- Đó là...
Tim của ba người Lệ Hải đập mạnh một cái, gần như có ảo giác mình đang phải đối mặt với học viên Hoàng kim.
Phốc xuy sưu!
Đạo kiếm quang sáng lạn rực rỡ kia dễ dàng làm tan rã thế công mạnh mẽ của ba người.
Thiên Tinh kiếm pháp của La Thiên, cuối cùng đã đạt tới cấp độ Tinh Ngân.
- Không tốt!
- Tiểu tử này luyện được kiếm pháp gì vậy, không ngờ lại khủng bố như thế.
Ba người kinh hãi lạnh mình, bị đạo kiếm quang sáng lạn đáng sợ kia đánh cho liên tục lui về phía sau.
Giờ khắc này, La Thiên như là tồn tại vĩ đại, làm cho các chúng sinh sinh ra một loại cảm giác nhỏ bé, không thể ngăn cản.
SƯU...U...U!
Rút cuộc Lệ Hải đã tìm được một cơ hội, Phi độc châm trong tay áo được phát động, một mũi độc châm đen kịt nhanh như điện đâm về phía La Thiên.
Nhưng cùng một lúc.
- Chấm dứt đi thôi…
Trong mắt của La Thiên có thần quang lóe lên, giống như là ngôi sao rực rỡ, sáu cái khí mạch trong cơ thể được thúc giục đến mức tận cùng, từng cỗ chân khí tuôn ra, tiến vào trường kiếm trong tay của hắn.
Thiên Tinh Kiếm Pháp, Thất Tinh Liên Châu!
Hưu...hưu... HƯU...U...U sưu.
Kiếm trong tay La Thiên huyễn hóa thành ánh sáng, trong nháy mắt đã bắn ra bảy đạo kiếm quang sáng lạn hỗ trợ lẫn nhau, kiếm sau vượt qua kiếm trước, hình thành một tấm võng kiếm mênh mông vô bờ.
- Không tốt…
Ba người Lệ Hải bị bao phủ ở trong Thất Tinh võng kiếm lập tức có cảm giác hít thở không thông, thể xác và tinh thần run rẩy.
Hình ảnh tử vong đang tới gần hơn trong mắt của bọn họ.
Đinh một tiếng.
Độc châm do Lệ Hải bắn ra còn không tới gần thân thể của La Thiên thì đã bị Thất Tinh võng kiếm đập tan ở trong võng kiếm.
Ngay sau đó, một đạo kiếm khí hoa mỹ như từ trong tinh không mênh mông bắn ra, đâm vào lục phủ ngũ tạng của Lệ Hải.
- Ngươi...
Thân thể Lệ Hải run rẩy, con ngươi giãn rã, ngã xuống mặt đất.
Cùng lúc đó, từng đạo kiếm khí đan vào tạo thành Tinh Thần Kiếm võng, đi qua người của Quý Hành Quân và Đường Uy.
Phốc sưu!
Đường Uy chỉ vẻn vẹn thủ được nửa hơi thì đã bị kiếm khí xuyên thủng đầu, người chết thảm tại chỗ.
- A! Không…
Trên mặt Quý Hành Quân hiện lên vẻ sợ hãi, trong lòng thầm gào rú.
Chiến lực giờ phút này của hắn có thể so với Khai mạch bát trọng hơi yếu một chút a.
Nhưng mà, Quý Hành Quân cũng chỉ vẻn vẹn kiên trì được nửa hơi thì số kiếm quang còn lại bện thành lưới đã xuyên thủng thân thể hắn, chỉ để lại vài lỗ máu.
Bịch! Bịch! Bịch!
Ba cỗ thi thể học viên Bạch Ngân gần như chẳng phân biệt được trước sau ngã xuống mặt đất.
Toàn bộ bữa tiệc tử vong lộng lẫy, kỳ thật tất cả chỉ xảy ra trong một lần hít thở ngắn ngủi mà thôi.
Tất cả chỉ được khái quát trong bốn chữ, đó chính là:
Một chiêu tam sát!
Sưu!
Ánh sáng bện thành võng kiếm trong không trung bỗng nhiên biến mất, trở thành trường kiếm bình thường không có gì lạ ở trong tay của La Thiên.
- Đây chính là thức thứ ba Thất Tinh Liên Châu sao, tiêu hao quả thực là lớn.
La Thiên hít thở không thông, sắc mặt có vẻ tái nhợt, sương mù tối tăm bốn phía chậm rãi thu lại vào trong cơ thể hắn.
Chẳng qua, Thiên Tinh kiếm pháp đột phá tới cấp độ Tinh Ngân, uy lực khi phát động thức thứ ba Thất Tinh Liên Châu so với trong tưởng tượng của La Thiên còn kinh khủng hơn rất nhiều.
Phối hợp với Thần mạch chi lực, chiêu này có thể giết chết được đại bộ phận Khai mạch bát trọng a.
Nhưng dùng tu vi sáu cái khí mạch của La Thiên, hắn không thể nào liên tục thi triển ra chiêu này hai lần.
Mấy hơi thở sau.
Khí tức của La Thiên ổn định lại, nhìn qua xác chết của ba gã học viên Bạch Ngân, ánh mắt lập lòe.
Trục Nhật Thánh phủ nghiêm cấm đồng môn tàn sát lẫn nhau.
Cho dù La Thiên tự vệ giết người, thế nhưng thân phận và bối cảnh của ba người này đều không bình thường, một khi để lộ ra việc này, hậu hoạn vô cùng.
Đồ trên thân ba người, vũ khí hộ giáp La Thiên đều không động vào; chỉ lấy Linh Nguyên tệ trên người bọn họ, tổng cộng có bảy tám chục miếng mà thôi.
Chuyện này cũng rất là bình thường.
Bởi vì chuẩn bị cho Thú triều cho nên Linh Nguyên tệ trên người phần lớn đệ tử đều dùng vào việc chuẩn bị vật tư chiến đấu. Ví dụ như tu bổ bảo dưỡng vũ khí hộ giáp, mua sắm đủ loại đan dược.
Huống chi, ba người này vì giết La Thiên mà còn chuẩn bị át chủ bài mạnh mẽ.
Vơ vét hết tài vật trên thân ba người.
La Thiên lại đi tới bên người thiếu niên da vàng đã ngất xỉu, lấy ra ba mũi tiêu độc ở trên người của đối phương.
Hắn đâm ba thanh phi tiêu vào mấy bộ phận quan trọng trên thân ba người Đường Uy.
Sưu ~
Kịch độc trên phi tiêu phát tác, xác của ba người thối rữa, vết thương do kiếm ở trên người cũng bị phá hủy.
Mặc dù nói, nếu như người có tâm vẫn có thể kiểm tra ra được vết thương từ kiếm ở trên thân ba người, nhưng mà số lượng Võ giả sử dụng kiếm quá nhiều, khó có thể phân tích ra cụ thể là do loại vũ kỹ nào tạo thành.
- A...
Lúc này, thiếu niên sát thủ da vàng đang tỉnh táo lại.
Võ mạch của sát thủ bị phế, tu vi hoàn toàn biến mất, đã không có cách nào tạo thành uy hiếp đối với La Thiên được nữa.
- Nói, là ai thuê ngươi tới giết ta.
La Thiên lãnh đạm nói.
Hiển nhiên thiếu niên da vàng này là một tên sát thủ chuyên nghiệp, có chuyên môn và tổ chức.
- Hừ! Đừng mơ thu được bất kỳ tin tức gì từ ta.
Thiếu niên da vàng bỡn cợt nói.
Phanh~!
La Thiên tát một cái, khóe miệng của thiếu niên da vàng có mấy cái răng văng ra ngoài.
Trong đó, ở bên trên một cái răng có một viên độc dược.
- Ha ha, ngươi định tự sát ở trước mặt ta sao?
Trên mặt La Thiên hiện lên vẻ châm chọc.
- Ngươi... Ngươi...
Thiếu niên da vàng hoảng sợ, hắn có cảm giác như đang phải đối mặt với một vị Đại ma vương.
Trên răng của hắn có độc, vừa rồi hắn đang chuẩn bị cắn nát thì đã bị một cái tát của La Thiên quạt bay ra ngoài.
Nào có chuyện gì trùng hợp như vậy cơ chứ?
Lại nghĩ tới việc đối phương đã sớm nhìn thấu thân phận của mình, trong lòng thiếu niên da vàng thầm run rẩy.
Bình thường sát thủ uống thuốc độc tự sát là vì đề phòng bị người ta bắt, lại dùng đủ loại cực hình tra tấn moi móc tin tức. Dưới loại tình huống đó sẽ không có mấy người có thể giữ vững được bí mật.
Hiện giờ ngay cả tự sát cũng không làm được, đương nhiên hắn phải sợ hãi rồi.
Ồ!
La Thiên đột nhiên phát hiện ra, sau khi bị tát một cái, trên mặt sát thủ xuất hiện nếp nhăn.
- Thì ra là thế.
Linh thức của La Thiên quét qua, lấy tay bóp một cái lên trên mặt thiếu niên này.
Rất nhanh, một tấm mặt nạ da người mỏng như cánh ve bị La Thiên gỡ xuống, để lộ ra gương mặt tái nhợt của một nam nhân chừng hai mươi tuổi ở bên trong.
- Cũng có chút bản lĩnh nha.
La Thiên như cười mà không phải cười thu mặt nạ lại, lại lục soát ra hai môn bí tịch từ trên người của sát thủ.
Một môn bí tịch là Súc cốt công, đẳng cấp Hoàng cấp trung phẩm.
Một môn là bí kỹ ám khí, không ngờ lại là Linh cấp hạ phẩm.
- Nói! Là ai thuê ngươi.
Ánh mắt lãnh đạm của La Thiên quét về phía tên sát thủ này.