Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 84 - Chương 84: Vui Vẻ

Chương 84: Vui vẻ Chương 84: Vui vẻ

Khuôn mặt của Nhạc Tĩnh lạnh dần, có một cỗ uy nghiêm của thượng vị giả.

Lâm trận đào thoát?

Sắc mặt của các học viên Thánh Phủ gần đó thay đổi, càng có chút thương hại khi nhìn về phía La Thiên.

Lần Thú triều này là nhiệm vụ tập thể của Trục Nhật Thánh phủ, đồng thời cũng nghiêm trị không tha đối với người lâm trận bỏ chạy.

Một khi tra ra, thậm chí Nhạc Tĩnh còn có quyền hạn xuất thủ với La Thiên.

- Tiểu tử! Còn không mau khai ra? Vì sao lại chỉ có một mình ngươi về, lại còn muộn như vậy?

Một gã thiếu niên tóc tím bên cạnh Nhạc Tĩnh quát lên một tiếng chói tai.

- Ngoan ngoãn cung khai thì còn có thể giảm bớt hình phạt.

Một vị thiếu nữ xinh đẹp khác cũng lên tiếng, cặp môi đỏ mọng mở ra, nở nụ cười nghiền ngẫm.

Thiếu niên tóc tím và thiếu nữ này đều là phụ tá đắc lực của Nhạc Tĩnh, có tu vi Khai mạch bát trọng trở lên, là cường giả trong các học viên Bạch Ngân.

Giờ khắc này, uy thế mạnh mẽ của một Khai mạch cửu trọng, hai Khai mạch bát trọng áp bách đến chỗ La Thiên.

Đổi lại là Khai mạch lục, thất trọng bình thường, chỉ sợ đã sớm bị hù cho sắc mặt tái nhợt, toàn thân run rẩy rồi.

Nhưng La Thiên thì vẫn bình tĩnh, lạnh nhạt nói:

- Toàn bộ thôn trang đều bị Thú triều công phá, tất cả người đóng giữ ở trong các thôn trang đều rút lui, tại sao lại nói ta lâm trận bỏ chạy cơ chứ?

Thực lực hôm nay của hắn, trong các học viên Bạch Ngân cũng được tính là tồn tại hàng đầu.

Nếu địa vị và thực lực ở cùng một chỗ, cái này chính là tự tin.

Nếu như Nhạc Tĩnh không có đầy đủ lý do, muốn chất vấn và làm khó hắn, không dễ như vậy đâu.

- Không phải kiếm cớ! Một thôn trang sao có thể gặp Thú triều lớn như bên này cơ chứ.

Nhạc Tĩnh cười lạnh nói.

Hắn biết rõ tình cảnh của thôn trang bên La Thiên, nhưng lại ra vẻ không biết.

Quan trọng là, La Thiên lại một mình trở về, bản thân lại không hao tổn gì, mà ba người Quý Hành Quân tới giờ vẫn còn chưa về.

Nhạc Tĩnh có chút nghi hoặc, đồng thời cũng lấy lý do này để chất vấn La Thiên.

- Khà khà! Người từ bên thôn trang lui về cũng không chỉ có các học viên như chúng ta, còn có La đạo sư nữa. Chẳng lẽ ngay cả đạo sư cũng là người lâm trận bỏ chạy hay sao? Tại sao ngươi không đi chất vấn đạo sư đi?

La Thiên cười lớn một tiếng, trả lời lại một cách mỉa mai.

Lời vừa nói ra, các học viên Thánh Phủ xung quanh nhao nhao nghị luận.

- Láo xược! Bây giờ ta đang hỏi ngươi đó!

Sắc mặt Nhạc Tĩnh trầm xuống, bị một tên học viên Bạch Ngân khiêu chiến quyền uy, hắn có chút căm giận.

Hắn không nghĩ tới, ở dưới uy thế mạnh mẽ của ba người bọn hắn mà La Thiên vẫn còn có thể bình tĩnh, thậm chí còn có thể phản kích rất là xảo trá.

- Tiểu quỷ! Người khác đều hăng hái chiến đấu, tắm máu mà đi, chém giết vô cùng thê thảm với Yêu thú mới có thể rút về được. Thế nhưng trên người của ngươi lại không có một chút vết thương nào, vết máu cũng ít, ngươi giải thích thế nào về chuyện này?

Thiếu nữ xinh đẹp kia mỉa mai mỉm cười, nói.

Ồ!

Các Võ giả ở đây đều kinh ngạc nhìn về phía La Thiên.

Ở trong Thú triều mà có thể giữ cho bản thân không bị thương, ngay cả vết máu cũng rất ít, muốn làm được chuyện này quá khó khăn.

Lại thêm, La Thiên một thân một mình trở về, quả thực có không ít điểm đáng ngờ.

- Ai nói ta không chiến đấu, tắm máu mà đi! Các ngươi nói ta lâm trận đào thoát, như vậy thứ này giải thích thế nào?

La Thiên hừ lạnh một tiếng.

Xoạt xoạt!

Hắn cởi cái bao sau lưng ra, từng khỏa Yêu Hạch dính đầy vết máu rơi đầy đất, chí ít cũng có bảy tám chục khỏa

Từ độ lớn nhỏ và khí tức của Yêu Hạch là có thể đoán được, trong đó có Yêu Hạch của bốn năm đầu Yêu thú nhất tinh cao giai.

- Đây là thu hoạch một ngày của ta ở trên tiền tuyến.

La Thiên lạnh nhạt nói.

Xoạt!

Các đệ tử và Võ giả xung quanh khiếp sợ, ánh mắt tràn ngập vẻ khó có thể tin được.

- Điều này sao có thể?

- Mới một ngày mà đã thu hoạch được nhiều Yêu Hạch như vậy. Ta đến tiền tuyến vài ngày cũng không được nhiều như vậy.

Một ít học viên Bạch Ngân trợn mắt há hốc mồm.

Vẻ mặt của Nhạc Tĩnh đột nhiên trở nên âm trầm, không nói ra được thành lời.

Thiếu nữ xinh đẹp và thiếu niên tóc tím bên cạnh hắn cũng á khẩu không trả lời được, bộ dạng kinh ngạc, lại có chút nghi hoặc.

Dựa vào tu vi của hai người, bản thân đã tới đây vài ngày mà thu hoạch cũng không mạnh hơn được bao nhiêu so với La Thiên.

Mỗi lần Thú triều, số lượng Yêu Hạch thu được chính là bằng chứng chém giết Yêu thú.

La Thiên mới đến một ngày mà đã thu được nhiều Yêu Hạch như vậy, ai dám chất vấn hắn lâm trận đào thoát, không hăng hái chiến đấu cơ chứ?

- Nhạc Tĩnh, một đại đội trưởng như ngươi muốn dùng việc quan báo thù riêng thì cũng phải tìm một cái cớ tốt một chút đi chứ?

La Thiên chậm rãi cất kỹ Yêu Hạch.

Hắn thu được nhiều Yêu Hạch như thế, một mặt là do Linh thức khống chế, một mặt khác là công lao của con quạ đen kia.

Yêu thú cao giai nào có dễ giết như vậy a?

Trong năm cái Yêu Hạch cao giai, có một cái là thứ hắn đoạt từ trong tay của Lệ Hải, còn lại là do trên đường trở về, hắn và quạ đen phối hợp đánh cheết yêu thú.

- La Thiên, ngươi không nên nói lung tung, ta lấy tư cách đội trưởng, đưa ra lời chất vấn cũng không được sao?

Nhạc Tĩnh biến sắc, vội vã bào chữa cho mình.

Ở đây có nhiều người như vậy, một khi danh tiếng lạm dụng chức quyền báo thù riêng truyền đi, không chỉ bất lợi đối với hắn mà cũng có ảnh hưởng với Nhạc Phó Phủ chủ phía sau lưng hắn.

- Được rồi, chuyện này là một hiểu lầm, trở lại đội đi.

Nhạc Tĩnh ra vẻ trấn định khoát tay áo, cố nén lửa giận trong lòng.

La Thiên khoan thai rời khỏi, chuẩn bị hội họp với đám người Trần Hạo Phi.

Kết quả hắn lại phát hiện ra.

Hoá ra đội ngũ đã tán loạn, Trần Hạo Phi bị sắp xếp vào những đội ngũ khác.

Nhạc Tĩnh cũng chú ý tới tình huống này, khóe miệng hắn không khỏi nhếch lên, nở nụ cười nghiền ngẫm.

- La Thiên, tiểu đội của ngươi đã giải tán. Tinh anh giống như ngươi vừa vặn được sắp xếp vào trong đội ngũ tinh anh của ta.

Nụ cười của Nhạc Tĩnh rất sáng lạn, ra vẻ chính nghĩa nói.

La Thiên nhíu mày, hắn không có biện pháp nào để cự tuyệt mệnh lệnh này.

Dù sao, Nhạc Tĩnh là đại đội trưởng trong phiến khu vực này, thống lĩnh các học viên ở trong khu vực này chiến đấu.

Một học viên Bạch ngân lạc đàn như La Thiên bị hắn sắp xếp vào trong đội ngũ cũng xem như giải quyết việc chung.

- Cũng được .

La Thiên có chút khó chịu gia nhập đội ngũ của Nhạc Tĩnh.

Tiểu đội tinh anh là tổ đội chuyên môn chịu trách nhiệm đối phó với một ít cao giai Yêu thú, có không ít Yêu thú có thể so sánh được với Khai mạch bát, cửu trọng.

Ở chỗ này, cơ hội thu được chiến công càng lớn hơn.

Nhưng mà, Nhạc Tĩnh sắp xếp La Thiên vào trong đội ngũ của mình, nhất định là do không yên lòng về hắn.

- Cạc cạc! Thiếu niên, địch nhân của ngươi quả thực rất nhiều, đi đến đâu cũng có nha.

Con quạ đen sau lưng La Thiên có chút hả hê nói.

Quạ đen... biết nói chuyện?

Trong nháy mắt, sự tồn tại của quạ đen đã hấp dẫn các học viên ở gần đây.

Trên mặt của mấy người Nhạc Tĩnh cũng hiện lên vẻ kinh ngạc.

Mặc dù con quạ đen này khá xấu, thế nhưng lại có thể nói rõ từng chữ, thần thái phong phú, thoạt nhìn dường như linh trí cũng không thấp.

- Chim xấu! Câm miệng cho ta!

La Thiên quát lạnh một tiếng, nếu như để cho con quạ đen này vô ý nói ra chuyện mình giết đám người Đường Uy, Lệ Hải, như vậy quả thực là họa lớn ập xuống đầu a.

- La Thiên, ngươi đi tới góc Tây Bắc, đề phòng Yêu thú cao giai đột kích từ bên kia.

Nhạc Tĩnh liếc qua con quạ đen, phân phó một tiếng.

Thế giới Võ đạo này mênh mông xinh đẹp, có không thiếu cái lạ, một con chiến thú có thể nói chuyện cũng không tính là chuyện gì kinh thế hãi tục cả.

- Được.

La Thiên không suy nghĩ nhiều, lập tức mang theo quạ đen đi tới phía Tây Bắc.

Góc Tây Bắc khá gần Thiên Cực sơn mạch. Thường xuyên có phi cầm cao giai vượt qua chiến bảo, chính diện phát động công kích về phía này.

- Khà khà! Bên góc Tây Bắc kia là nơi có thương vong lớn nhất a.

Thiếu niên tóc tím bên cạnh Nhạc Tĩnh cười lạnh một tiếng.

- Hơn nữa, bên kia phần lớn đều là phi cầm công kích bất ngờ, không dễ dàng chém giết nha.

Thiếu nữ xinh đẹp kia mỉm cười nói.

Hai người đều là tâm phúc của Nhạc Tĩnh, cho nên cũng không cố kỵ cái gì cả.

Sau khi phái La Thiên đi tới góc Tây Bắc, Nhạc Tĩnh lại âm thầm triệu hồi hai gã học viên Bạch Ngân.

Đương nhiên, tất cả mọi chuyện đều được làm rất kín đáo, nếu như không phải là người để ý thì sẽ rất khó phát hiện ra được hành động này của hắn.

Nhạc Tĩnh thân là đại lão Hoàng kim, lại là cháu ruột của Phó Phủ chủ, coi như âm thầm gài bẫy một tên học viên Bạch Ngân không có bối cảnh thì cũng không ai truy cứu chuyện này.

Góc Tây Bắc.

Sau khi La Thiên đến một lát đã hiểu được ý đồ của Nhạc Tĩnh.

Nơi này là một nơi khá cao, Yêu thú tầm thường dễ đối phó không tới được.

Ngược lại, một ít Yêu cầm mạnh mẽ sẽ đột nhiên từ một bên khác của chiến bảo bất ngờ công kích tới đây, khó có thể phòng ngự được.

Đánh chết phi cầm còn có độ khó lớn hơn so với việc giết chết tẩu thú.

Trước khi Võ giả tấn chức Thiên Trì cảnh, có được năng lực phi hành, lúc đối mặt với phi cầm cùng giai sẽ rơi vào thế yếu.

Cho dù là Võ giả Địa Nguyên cảnh, nhiều nhất cũng chỉ có thể lăng không bay ngang một chút trong giây lát mà thôi.

Cũng may La Thiên có Linh thức và lực phản ứng mạnh mẽ, còn có thể ứng phó được với đám phi cầm đánh lén.

Giờ phút này đang có hai đầu phi cầm quanh quẩn một chỗ ở trên đầu của La Thiên, một đầu có tu vi ngang với Khai mạch thất trọng, một đầu có thể so với Khai mạch bát trọng.

Trừ hai đầu này ra còn có mười mấy đầu Yêu thú nhất tinh trung giai.

Ở dưới tình huống không muốn hoàn toàn bại lộ thực lực của mình, La Thiên muốn đả thương, đánh lui Yêu cầm cao giai cũng không có bao nhiêu khó khăn.

Nhưng nếu như muốn giết chết chúng thì lại rất vướng tay vướng chân.

Nếu như đổi lại là học viên Bạch Ngân bình thường, giờ phút này đã sớm chật vật không chịu nổi, thậm chí là chết thảm tại chỗ rồi.

- La Thiên này cũng có chút bản lĩnh.

- Chẳng qua, hắn làm như vậy có thể kiên trì được bao lâu cơ chứ? Coi như có thể kiên trì được, hiệu suất thu chiến công cũng sẽ hạ thấp đáng kể nha.

Phía xa xa, trên mặt ba người Nhạc Tĩnh hiện lên vẻ đùa cợt.

Trong khoảng thời gian ngắn, quả thực La Thiên vẫn có thể ứng phó được, vẫn còn tương đối thong dong. Thế nhưng, hắn không thể chịu đựng được việc hiệu suất thu hoạch chiến công giảm đi nhiều như vậy.

- Chim xấu, còn muốn ăn tim nữa không.

La Thiên hừ lạnh một tiếng.

- Cạc cạc cạc... Có ngay, có ngay!

Quạ đen nịnh nọt lấy lòng, lập tức bay lên trên không trung.

Nó vừa mới hiện thân giống như có một cỗ khí tức dẫn những đầu phi cầm kia tới, hai mắt cả đám đỏ hồng, điên cuồng đánh tới đây.

- A a... Nhanh cứu ta...

Quạ đen lập tức chật vật bay đến bên cạnh người La Thiên.

- Truy Tinh Cản Nguyệt!

Trường kiếm trong tay La Thiên vung vẩy, bắn ra ba đạo kiếm quang sáng rọi, chém giết Yêu thú ở tầng trời thấp gần đó.

Những đầu phi cầm kia đang điên cuồng đuổi theo quạ đen, cho nên mới làm cho La Thiên có thể nhẹ nhàng thu hoạch được Yêu Hạch như vậy.

Phốc phốc sưu!

Chỉ trong giây lát, La Thiên đã chém giết hai Yêu thú cao giai và mười mấy Yêu thú cùng bậc đơn độc ở góc Tây Bắc, giết chết không còn một đầu nào nữa.

Rồi sau đó, lại có phi cầm lẻ tẻ tới đây, lập tức bị quạ đen hấp dẫn, sau đó bị La Thiên nhẹ nhõm thu hoạch tính mạng.

- Khà khà! Vị trí này cũng không tệ...

La Thiên nhếch miệng cười to.

- Cạc cạc cạc... Nơi này rất là thoải mái nha.

Vẻ mặt của quạ đen cũng rất sung sướng, nó vui vẻ ăn tươi trái tim của từng đầu Yêu thú một.

Trong lúc mơ hồ, một người một chim này đã làm góc Tây Bắc vốn là nơi khiến cho người khác đau đầu trở thành một đạo phòng tuyến khá là đặc biệt.

Khi đó phi cầm kéo tới, đều ngây ngốc trong giây lát, sau đó bị quạ đen hấp dẫn, kế tiếp lại bị La Thiên chém giết.

Thậm chí còn có một đầu phi cầm thực lực gần tới cửu trọng, cũng bị La Thiên đánh cho trọng thương, phải lui về phía sau.

Chuyện này có chút quan hệ với thực lực của La Thiên, nhưng không phải là nguyên nhân chủ yếu.

Bởi vì, những phi cầm kia gần như không công kích La Thiên, hỏa lực đều bị con quạ đen kia hấp dẫn.

Không đến nửa canh giờ.

La Thiên đã đánh chết được ba bốn đầu phi cầm cao giai, Yêu cầm trung giai cũng có vài chục đầu, tất cả đều là điểm cống hiến trân quý.

- Làm sao có thể! Tiểu tử kia...

Nhìn qua một người một chim vui vẻ thu hoạch chiến công, vẻ mặt Nhạc Tĩnh âm tình bất định, có cảm giác nghẹn khuất rất rõ ràng.

Tốc độ phi cầm xuất hiện không kịp tốc độ chém giết của La Thiên.

Từ xa nhìn lại, một người một chim kia như đang canh gác khu vực có tỷ lệ tử vong cao nhất là Tây Bắc vậy, ở trong mắt của các Võ giả không rõ chân tướng lại có cảm giác như là anh hùng một đi không trở lại, rất là bi tráng, có thể lây nhiễm cảm xúc của mọi người.

Bình Luận (0)
Comment