Chương 846: Thu Xếp Tiệc Rượu
“Có vẻ hành động tiêu diệt ngũ quốc của ngươi đã chọc giận Trịnh Kình Thiên.”
Lý Vân Tú lộ vẻ ưu tư.
Trong Xích Long Vương Triều có tất cả mười Thánh Phủ, mỗi tòa Thánh Phủ đều có quy mô vượt xa Tằng Thiên Thánh Phủ, mà Trịnh Kình Thiên là phủ chủ của đệ nhất Thánh Phủ.
Gã mặc kệ chuyện triều chính, nhưng gã vốn là hoàng tộc, thực lực còn cao cường nên có địa vị cực cao, quan viên triều đình đều kính sợ gã.
Ngay cả quân vương của Xích Long Vương Triều cũng vô cùng khách khí khi nói chuyện cùng Trịnh Kình Thiên.
Ở Xích Long Vương Triều, nếu quân vương không ra mặt thì Trịnh Kình Thiên có thể một tay che trời.
“Quốc quân, thuộc hạ cáo lui.”
Sau khi thị vệ báo tin liền vội vàng lui ra, trong lòng hắn vô cùng thấp thỏm.
Ở Thương Vân Quốc, La Thiên được nhiều người kính bái như thần linh, nhưng hắn đã đắc tội với Trịnh Kình Thiên của Xích Long Vương Triều, chỉ sợ chuyện này không dễ giải quyết.
Có lẽ thế cục Thương Vân Quốc sẽ lại thay đổi.
“La đại ca, phải làm sao bây giờ?”
Lý Vân Tú lo lắng hỏi, nàng không có cách nào nhúng tay vào chuyện này.
So với Xích Long Vương Triều, Thương Vân Quốc quá mức nhỏ yếu, dù hiện giờ lãnh thổ khuếch trương gấp năm lần nhưng vẫn cần thời gian để ổn định, hơn nữa trước đây ngũ quốc đã đầu phục Xích Long Vương Triều.
Chỉ sợ khi Trịnh Kình Thiên ra lệnh một tiếng, cường giả ngũ quốc sẽ phản chiến đối đầu với bọn họ.
“Đúng lúc lắm, ta cũng định đến nói chuyện với hắn.”
La Thiên bình tĩnh đáp.
Lý Vân Tú ngây người, La Thiên muốn nói chuyện gì với Trịnh Kình Thiên?
“Hành vi của hắn khiến ta không thoải mái, hắn phải xin lỗi!”
La Thiên nói tiếp.
Lý Vân Tú không biết lão nhân đi cùng Hắc Phong Yêu Vương đến hoàng cung ngày ấy là thủ hạ đắc lực của Trịnh Kình Thiên!
Thậm chí việc ngũ quốc chèn ép Thương Vân Quốc có lẽ là mưu kế của vị Trịnh Kình Thiên này, còn nguyên nhân ra sao thì La Thiên lười nghĩ nhiều.
Cứ quét sạch tất cả địch nhân là được!
“La đại ca, ngươi đừng xúc động.”
Lý Vân Tú vội vàng khuyên can.
La Thiên bắt địch nhân xin lỗi đến nghiện rồi à? Sao bây giờ lại nói vậy nữa.
E rằng nếu lần này La Thiên tùy tiện tìm tới cửa thì kết thúc sẽ là một đi không trở lại!
“Cô bé, ngươi đừng lo lắng, chỗ tị nạn... Trong đại lục này, người có thể đấu với hắn không có mấy người đâu.”
Lúc này, hai gã trưởng lão Mộ gia đi tới, lão giả mặt đỏ cười nói.
Lý Vân Tú hồ nghi liếc hai người.
Hai người này là bảo tiêu của La Thiên nhưng bọn họ không hề đi theo trong những lần hành động trước của La Thiên, thật vô trách nhiệm.
“Vân Tú, ta đi đây.”
La Thiên trực tiếp lấy Hư Không Thuyền ra.
Hư Không Thuyền dài đến hơn 60 mét, thân thuyền sáng bóng chắc chắn, trông như một con cá mập lớn, tản ra uy áp vô hình.
Lý Vân Tú ngây người.
Oanh!
Hư Không Thuyền khởi động, nó bay lên không trung rồi nhanh chóng biến mất.
Lý Vân Tú đứng yên tại chỗ.
Hư Không Thuyền khổng lồ tốc độ nhanh kinh người như vậy chắc chắn không phải thứ người bình thường có thể có được.
La Thiên còn thần bí cường đại hơn nàng tưởng tượng, có lẽ hắn thật sự không cần sợ hãi Trịnh Kình Thiên.
...
Lộ trình đến Xích Long Vương Triều vô cùng xa xôi, La Thiên để Hư Không Thuyền tự chạy, còn mình thì đi bế quan tu hành.
Trở về Đông Thần đại lục đã sắp nửa năm, La Thiên không dành hết thời gian tu luyện như trước nhưng cũng chưa từng lơ là.
Đông Thần đại lục linh khí loãng, tu luyện ở đây cóp hiệu quả rất kém, nhưng chỉ cần có tài nguyên dư thừa thì chuyện này không còn là vấn đề.
Vấn đề duy nhất là từ khi rời khỏi Thái Nguyên Tông, gia sản của La Thiên liền nhanh chóng tiêu hao.
La Thiên lại lấy ra rất nhiều linh tài và Linh Nguyên Tệ, sau đó vận chuyển Thiên Nguyên Ngưng Thủy Quyết, thúc giục U Long Thần Mạch bắt đầu tu luyện.
...
Nửa tháng sau, Xích Long Vương Triều, Phi Long Thánh Phủ!
Trong một tòa đại điện đẹp đẽ quý giá, một lão giả cường tráng ngồi ngay ngắn, hai mắt vẩn đục lập loè u quang, tản ra cảm giác áp bách cực mạnh!
Lão chính là Trịnh Kình Thiên, phủ chủ của Phi Long Thánh Phủ.
Trịnh Kình Thiên nhập một ngụm trà, lạnh nhạt nói: “La Thiên đã xuất phát chưa?”
“Bẩm phủ chủ, sau khi tiểu tử kia biết tin liền lập tức xuất phát, có lẽ mấy ngày nữa sẽ đến Xích Long Vương Triều.”
Một trưởng lão cúi đầu nói.
“Phủ chủ đã tự mình mở miệng, tiểu tử kia sao dám trì hoãn, chắc chắn sẽ tới đây trong thời gian ngắn nhất rồi dập đầu xin lỗi.”
Một trưởng lão khác nịnh hót.
“Nghe nói trước khi người này gia nhập Vân Tiêu Tông đã từng giết nhi tử của Lâm Thân Vương. Sau đó hắn còn chạy tới giết Trịnh Thân Vương!”
Sắc mặt Trịnh Kình Thiên trầm xuống.
Trừ Trịnh Uy –con trai Trịnh Thân Vương, La Thiên ở giết thế tử Viêm Thanh trong khảo hạch Vân Tiêu Tông, người này chính là nhi tử của Lâm Thân Vương.
Khoảng thời gian trước Trịnh Kình Thiên còn biết Hồ Phỉ đã chết trong tay La Thiên, vậy nên lão không ưa La Thiên chút nào!
Lúc này, lão sẽ cho La Thiên biết rằng thân phận đệ tử Vân Tiêu Tông cũng chẳng có gì ghê gớm cả!
Lão muốn La Thiên quỳ lấy lòng mình như một con chó!
“Người đâu, phát thiệp mời cho Lâm Thân Vương, mời hắn tới phủ đệ ta làm khách.”
Trịnh Kình Thiên ra lệnh.
“Phủ chủ, đã mời khách rồi thì nên mời nhiều một chút.”
Một người trưởng lão đề nghị.
Trịnh Kình Thiên trầm ngâm ngẫm nghĩ.
“Phủ chủ, ta nghe nói La Thiên còn có thù oán với bọn họ...”
Tên trưởng lão này truyền âm.
Trịnh Kình Thiên nghe xong thì chấn động: “Thực sự như thế ư?”
Tên trưởng lão này trịnh trọng gật đầu!
“Được, vậy lão phu sẽ tổ chức tiệc rượu chiêu đãi quyền quý hào kiệt vương triều, còn nữa, ngươi hãy tự mình đi đưa thiệp mời cho các vị đại nhân kia.”
Trịnh Kình Thiên đưa ra quyết định.
“Vâng!”
Tên trưởng lão này liên tục gật đầu.
Làm trưởng lão của Phi Long Thánh Phủ, người được lão ta tự mình đưa thiệp mời chứng tỏ thân phận địa vị đối phương không hề tầm thường.
“Bẩm phủ chủ, La Thiên đã xuất hiện ở biên cảnh Xích Long Vương Triều!”
Một thị vệ đi đến quỳ trên mặt đất.
“Đã biết!”
“Nhanh chóng thu xếp tiệc rượu đi!”
Trịnh Kình Thiên gật đầu rồi quát!
Toàn bộ trưởng lão và đạo sư của Phi Long Thánh Phủ trở nên bận rộn.
- - -
Truyện cùng dịch giả, mong được các huynh đệ, tỷ muội ủng hộ: Vô Thượng Sát Thần (Dịch) - Tác giả: Tà Tâm Vị Mẫn <3