Chương 847: Một Đường Sinh Cơ
Ba ngày sau, tất cả quyền quý hào kiệt của mấy quận gần đó đều đã tới Phi Long Thánh Phủ, hơn nữa bọn họ đều chuẩn bị quà tặng cho Trịnh Kình Thiên.
“Trịnh phủ chủ, có chuyện tốt gì mà mở tiệc mời chúng ta vậy?”
Một vị quận thủ cười hỏi.
Thân là chủ nhân một quận nhưng hắn ta cũng phải hạ mình trước Trịnh Kình Thiên.
“La Thiên - thiên kiêu chi vương năm xưa sắp tới bái phỏng lão phu.”
“Bổn phủ chủ là người ái tài, được thiên kiêu đến bái phỏng khiến lão phu rất vui nên đã tổ chức tiệc rượu, đồng thời cũng để thiên kiêu chi vương đón gió tẩy trần.”
Trịnh Kình Thiên chậm rãi nói.
La Thiên sắp tới?
Tất cả đại nhân vật ở đây đều biến sắc.
Mấy năm trước, cái tên La Thiên như tiếng sấm bên tai bọn họ.
Xích Long Vương Triều có ân oán rất sâu với La Thiên, những đại nhân vật này đều từng lo lắng sợ hãi hắn, nhưng bây giờ thì không còn như vậy nữa.
Hiện giờ dị tộc xâm lấn, Đông Thần đại loạn.
Xích Long Vương Triều đã ngấm ngầm đi theo dị tộc.
Bọn họ cảm thấy sớm muộn gì Vân Tiêu Tông cũng sẽ bị hủy diệt, La Thiên không có chỗ dựa thì sẽ chẳng là gì cả!
Ngoài ra, rất nhiều đại nhân vật ở đây đều nghe nói thủ hạ của Trịnh Kình Thiên đã chết vì La Thiên!
Năm tiểu quốc là quân cờ của Trịnh Kình Thiên nhưng cũng bị La Thiên đoạt đi.
Chỉ sợ bữa tiệc này không phải để cho La Thiên đón gió tẩy trần mà làm cho mọi người tới xem trò cười của hắn.
Bọn họ đều mong chờ bữa tiệc này.
Năm xưa La Thiên quá mức càn rõ, quang minh chính đại xông vào Xích Long Vương Triều chém giết một vị thân vương, không thèm giải thích bất cứ điều gì mà đã rời đi, bọn họ đã từng rất sợ hắn.
“Phủ chủ, không biết ngươi định đối phó với La Thiên như thế nào?”
Lâm Thân Vương truyền âm, hỏi thẳng vào vấn đề.
Lão và Trịnh Kình Thiên có quan hệ huyết thống. Viêm Thanh – con trai lão chết trong tay La Thiên ở khảo hạch Vân Tiêu Tông, Lâm Thân Vương vẫn luôn muốn báo thù.
“Ha hả, vậy phải xem xem lời xin lỗi của La Thiên có làm ta vừa lòng hay không. Nếu không thì dùng tính mạng hắn để tế linh hồn thành viên hoàng tộc đã chết đi.”
Trịnh Kình Thiên không hề giấu giếm, nói ra mục đích của mình.
Lâm Thân Vương gật đầu, lộ ra ý cười.
Buổi chiều, yến hội bắt đầu, trong đình đài, các quyền quý hào kiệt tề tụ uống rượu mua vui.
Mỹ nhân nhẹ nhàng khiêu vũ, nhạc sư đàn tấu khúc nhạc, cảnh tượng oanh ca yến hót tưng bừng.
“Quân vương giá lâm!”
Bỗng nhiên, nơi xa truyền đến một tiếng thét to!
“Xích Long Quân Vương ư?”
Mọi người đứng dậy, vũ cơ, nhạc sư cũng ngừng lại!
Một người mặc long bào đỏ đậm, đầu đội long quan huyết hồng ngọc được một đám thị vệ vây quanh đi tới.
“Tham kiến quân vương!”
Mọi người hành lễ.
“Không ngờ quân vương lại đích thân tới đây, chiêu đãi không chu toàn, mong người thứ lỗi.”
Trịnh Kình Thiên cười nói.
“Sao lại nói vậy? Kình Thiên huynh khách sáo với ta làm gì?”
Xích Long Quân Vương cười đáp.
Trịnh Kình Thiên không mời Xích Long Quân Vương nhưng đối phương lại chủ động đến đây, điều này chứng tỏ Xích Long Quân Vương cũng rất coi trọng Trịnh Kình Thiên.
Đương nhiên Xích Long Quân Vương cũng muốn xem bộ dáng vẫy đuôi lấy lòng của La Thiên.
Quân vương xuất hiện khiến buổi tiệc rượu càng thêm náo nhiệt.
Trịnh Kình Thiên và quân vương trở thành tồn tại đáng chú ý nhất ở đây, được rất nhiều đại nhân vật thay phiên vuốt mông ngựa.
Trịnh Kình Thiên rất hưởng thụ.
Lão không có chức tước, mặc kệ triều chính, địa vị chỉ đứng sau Xích Long Quân Vương!
Nhưng nơi đây là thế giới thực lực vi tôn!
Khi thực lực lão cực kỳ cường đại thì toàn bộ vương triều sẽ do lão định đoạt, muốn ai làm quân vương cũng được.
“Phủ chủ, La Thiên tới rồi!”
Một vị đạo sư khom lưng bái lạy.
Yến hội an tĩnh lại.
Theo một ý nghĩa nào đó, La Thiên có thể coi như nhân vật trọng yếu của trận yến hội này.
Nếu nói Trịnh Kình Thiên và quân vương là vai chính của yến hội thì La Thiên chính là vai ác trong vở kịch, hắn chắc chắn sẽ thua trong tay vai chính.
“Cho hắn vào.”
Trịnh Kình Thiên thản nhiên mở miệng.
Oanh!
Mây mù tan đi, cuồng phong gào thét!
Một con thuyền lớn xuất hiện trên không!
Mọi người giật mình, không ít người đều bị tạo hình của chiếc Hư Không Thuyền kia dọa ngây người.
Sắc mặt Trịnh Kình Thiên hơi trầm xuống, lời lão còn chưa truyền xuống, sao La Thiên đã lỗ mãng xông tới như thế.
Quá vô lễ!
Trịnh Kình Thiên không vui chút nào.
“Xem ra thiên kiêu chi vương của chúng ta hơi quá nóng vội.”
Trịnh Kình Thiên lạnh giọng nói.
Nếu La Thiên vội vã tới xin lỗi lão thì lão không ngại, điều này còn tùy thuộc vào hành động kế tiếp của La Thiên có làm lão vừa lòng không, nếu không lão sẽ khiến La Thiên phải hối hận đến cuối đời!
“Phủ chủ nói đúng.”
“Chắc La Thiên biết phủ chủ mở tiệc chiêu đãi, không muốn để phủ chủ chờ lâu, quá mức nóng vội nên mới làm vậy.”
Đám người phụ họa.
Bọn họ ngẩng đầu nhìn lên không, chờ đợi La Thiên xuất hiện.
1 tức... 3 tức... 5 tức trôi qua.
Hư Không Thuyền ngừng giữa không trung, không có động tĩnh.
Khi có người đang định mở miệng, từ trên Hư Không Thuyền truyền ra thanh âm lười nhác: “Trịnh Kình Thiên, La mỗ cho ngươi một cơ hội, hiện tại lập tức lên đây nhận lỗi thì Phi Long Thánh Phủ sẽ còn một đường sinh cơ.”
- - -
Truyện cùng dịch giả, mong được các huynh đệ, tỷ muội ủng hộ: Vô Thượng Sát Thần (Dịch) - Tác giả: Tà Tâm Vị Mẫn <3