Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 858 - Chương 858: Tấn Công

Chương 858: Tấn Công Chương 858: Tấn Công

Chương 858: Tấn Công

Người trung niên nhìn về phía lão giả mặt đỏ bên cạnh La Thiên, cảm nhận được một cỗ khí tức Thiên cấp cường đại!

“Người này không đơn giản...”

Người trung niên có tu vi Thiên Trì cảnh nhất trọng đỉnh, gã cứ tưởng rằng cứu binh của La Thiên chỉ là Thiên Trì cảnh nhất trọng, không ngờ hiện giờ gã lại phát hiện ra lão giả mặt đỏ khiến gã cảm thấy bị áp bách.

“Tông chủ, không cần nhiều lời đâu, trực tiếp khai chiến đi.”

La Thiên nói với tông chủ Vân Tiêu Tông.

Tông chủ Vân Tiêu Tông nhìn La Thiên rồi lại nhìn lão giả mặt đỏ.

Vừa rồi khi lão giả mặt đỏ chặn được một kích của người trung niên kia, ông đã nhận ra cục diện hiện giờ đã bất đồng.

Cứu binh La Thiên mang đến rất mạnh, có lẽ Vân Tiêu Tông đủ sức để chiến một trận!

“Truyền lệnh ta, toàn tông xuất kích!”

Tông chủ Vân Tiêu Tông quát!

Tin tức lập tức truyền về Vân Tiêu Tông.

Từ ba ngọn núi lớn, rất nhiều thành viên Vân Tiêu Tông bay ra, hai phe giằng co, không khí giương cung bạt kiếm.

Người trung niên thấy Vân Tiêu Tông trực tiếp khai chiến thì hơi kinh ngạc.

Gã nhìn thoáng qua lão giả mặt đỏ, trong lòng có chút lo lắng.

Đúng lúc này, người trung niên mặc hắc giáp lấy ra một khối lệnh bài lập loè thanh quang, ý niệm khẽ dao động, đọc được tin tức từ phương xa truyền đến.

“Phù trưởng lão, tình huống của các ngươi thế nào? Ta mang theo nhân mã đến chi viện đây.”

Kẻ gửi tin là một vị trưởng lão khác của Thanh Giáp tộc, thực lực tương đương người trung niên mặc hắc giáp.

Vị trưởng lão kia vốn phụ trách chiến trường Bắc Vực, hiện giờ Bắc Vực đã được giải quyết.

Người trung niên nhếch mép truyền tin đi: “Ta không sao, các ngươi mau tới đây đi.”

Ban nãy gã còn có chút băn khoăn, nhưng hiện tại người trung niên đã thấy được cơ hội thắng lợi.

Khi đại quân Bắc Vực đến, thế cục sẽ hoàn toàn định chắc.

“Giết!”

Người trung niên cười lãnh khốc!

Đại quân Thanh Giáp tộc lập tức xông lên.

Vân Tiêu Tông cũng tấn công, hai phe chém giết, tiếng nổ liên tiếp vang lên.

Người trung niên trực tiếp nghênh chiến lão giả mặt đỏ.

Ầm!

Hai người đối chưởng, duy lực bùng nổ, dư uy trùng kích tứ phương!

Người trung niên lui lại hai bước.

“Thiên Trì cảnh nhị trọng?”

Gã giật mình, không ngờ La Thiên lại mời được Thiên Trì cảnh nhị trọng đến giúp đỡ!

Kết cục của một trận đại chiến thường phụ thuộc vào chiến lực cao cấp, giờ phút này Vân Tiêu Tông đang chiếm cứ ưu thế.

Cao tầng Vân Tiêu Tông thấy cảnh này thì lập tức thấy được hy vọng, sĩ khí tăng mạnh!

“La Thiên, may mà lần này có ngươi nên Vân Tiêu Tông mới được cứu, còn thay đổi cục diện chiến trường Đông vực.”

Tông chủ Vân Tiêu Tông cảm kích.

Nhưng người trung niên không hề kinh hoảng, cũng không có ý định lui lại.

Gã có thể ngăn cản Thiên Trì cảnh nhị trọng trong chốc lát, chỉ cần chờ viện quân đến thì thắng lợi vẫn sẽ thuộc về bọn họ.

Đột nhiên, một cỗ khí tức Thiên cấp tới gần.

Người trung niên vốn nghĩ là thái thượng trưởng lão Vân Tiêu Tông, kết quả đó là một người phụ nhân trung niên.

“Toái Ngọc Thanh Ảnh Chưởng!”

Phụ nhân trung niên đánh ra một đạo chưởng quang, lục quang trút xuống như mưa.

Người trung niên mặc hắc giáp ngây người.

Người này là ai? Tu vi người này là Thiên Trì cảnh nhất trọng đỉnh, không phân cao thấp với mình!

Ầm!

Vèo!

Hai vị trưởng lão Mộ gia liên thủ, người trung niên mặc hắc giáp bị đánh bay, liên tiếp lui lại 30-40 mét.

Trên áo giáp của gã có rất nhiều vết lõm, khóe miệng tràn ra vết máu.

“Khốn kiếp, chuyện gì vậy? Sao ngươi không cho ta biết chuyện La Thiên mời được hai Thiên Trì cảnh giúp đỡ?!”

Người trung niên giận tím mặt, chất vấn trưởng lão Bích Thủy Cung.

Nếu vừa rồi gã biết chuyện này thì chắc chắn không dám tiếp tục tiến công mà là lập tức lui lại!

Đám người Bích Thủy Cung kia đúng là ngu như heo!

“Ta… ta cũng không biết!”

Trưởng lão Bích Thủy Cung cảm thấy hít thở không thông, vô cùng kinh hoảng!

Ầm!

Người trung niên mặc hắc giáp đánh ra một chưởng đánh bay tên trưởng lão Bích Thủy Cung này, một cánh tay hắn hoàn toàn dập nát.

“Lui lại!”

Sau khi xả giận, người trung niên hét lớn!

Hiện giờ bọn họ phải hội hợp cùng viện quân thì mới có hy vọng xoay chuyển cục diện, chuyển bại thành thắng!

“Đáng chết.”

Trong lòng người trung niên tràn đầy oán hận!

Nếu La Thiên không mang đến hai võ giả Thiên cấp thì sao gã phải chật vật rút lui như vậy!

“Hả?”

Người trung niên bỗng phát hiện La Thiên đang chạy thẳng về phía mình.

Gã đã thua trận chiến này, nhưng nếu bắt được La Thiên thì cũng không tệ.

Hận ý mãnh liệt trong lòng khiến người trung niên lập tức đưa ra quyết định!

Gã giả vờ kinh hoảng chạy trốn, sau đó đột nhiên ra tay tấn công La Thiên: “Tiểu tử thúi, ngươi cho rằng bổn soái thua chạy, mặc người xâu xé thật sao? Ngươi ngây thơ quá đấy!”

Giải quyết một tên Địa Nguyên Cảnh cửu trọng không phải chuyện dễ như trở bàn tay ư?!

Nhưng La Thiên thấy người trung niên đánh tới thì không có chút kinh hoảng nào, ngược lại hắn lộ ra ý cười.

“Kẻ ngây thơ là ngươi mới đúng!”

.

Người trung niên mặc hắc giáp đột nhiên tấn công La Thiên!

Chỉ cần bắt được La Thiên, dù trận chiến này thua thì gã ta cũng không lỗ.

Viu viu!

Trong hư không, lưu quang màu lục quay cuồng hóa thành một bàn tay khổng lồ ẩn chứa uy áp lớn lao giang đến chỗ La Thiên!

Với tu vi Thiên Trì cảnh nhất trọng đỉnh cua gã, bắt một tên Địa Nguyên Cảnh cửu trọng dễ như trở bàn tay!

Bình Luận (0)
Comment