Chương 879: Tái Kiến
Chiến tranh Đông Thần đã kết thúc, chỉ còn lại rất ít dư nghiệt Thanh Giáp tộc chạy trốn khắp nơi, không dám lộ diện.
Thế lực Đông Thần có thể xử lý chút việc nhỏ này.
Mà La Thiên cũng đã ở lại Đông Thần đủ lâu rồi, đã đến lúc hắn nên rời đi!
Tông chủ Vân Tiêu Tông biết tin thì tổ chức tiệc rượu tiễn đưa La Thiên cùng hai vị trưởng lão Mộ gia.
Sau khi việc này truyền ra, rất nhiều đại nhân vật Nam Vực, Tây Vực, Bắc Vực cùng với Trung vực sôi nổi rời núi, từ ngàn dặm xa xôi đi tới tiễn đưa La Thiên!
Vân Tiêu Tông bị vây chật như nêm cối!
Chỉ có một vài Địa Nguyên Cảnh đỉnh giai hoặc là thân phận địa vị phi phàm mới có cơ hội tiến vào thượng tông, tham gia yến tiệc đưa tiễn.
Trong buổi tiệc, La Thiên cùng hai vị trưởng lão Mộ gia trở thành tiêu điểm của toàn trường, được mọi người tranh nhau kính rượu.
La Thiên thoải mái tự nhiên, tận tình ngoạn nhạc.
Có lẽ sau lần rời đi này, hắn sẽ không còn cơ hội trở về nữa.
Sau bữa tiệc, tông chủ mang theo La Thiên và hai vị trưởng lão Mộ gia đi đến một tòa cổ điện bí ẩn sau núi.
“La Thiên, ngươi đã gia nhập vào thế lực nào ở ngoại giới?”
Tông chủ Vân Tiêu Tông hỏi.
Lúc trước, ông mới chỉ hỏi La Thiên tình hình của Trình Vạn Lý, Diệp Phong và Dịch Tĩnh Văn, còn tình huống của La Thiên ra sao thì chưa kịp hỏi đã bị người ta ngắt lời.
Hiện tại, cuối cùng tông chủ Vân Tiêu Tông mới nhớ tới.
“Thái Nguyên Tông.”
La Thiên đơn giản đáp.
“Với thiên tư của ngươi, tiến vào Thái Nguyên Tông cũng là chuyện bình thường.”
Tông chủ Vân Tiêu Tông không cảm thấy kinh ngạc với kết quả này, ông cười nói: “Vạn Lý mà ưu tú như ngươi thì ta đã an tâm rồi.”
Tuy Trình Vạn Lý và La Thiên đều ở Thái Nguyên Tông nhưng tông chủ cảm thấy Trình Vạn Lý không tiến bộ nhiều như La Thiên.
“Ha ha ha, e rằng không có khả năng đâu, ở Thái Nguyên Tông, La Thiên cũng là tuyệt thế thiên tài, là đệ tử chân truyền được tông môn coi trọng nhất!”
Lão giả mặt đỏ bật cười.
Đông Thần đại lục nho nhỏ này có thể sinh ra một tuyệt thế thiên tài như La Thiên đúng là một kỳ tích.
Trong Phá Toái Tinh Vực cũng chẳng có mấy người có thể so sánh với La Thiên.
Nếu ai ai cũng ưu tú như hắn thì thế giới này sẽ loạn mất.
Tông chủ Vân Tiêu Tông nghe vậy thì lập tức hít sâu một hơi, lộ vẻ hoảng sợ.
Hình như Trình Vạn Lý tiến vào Thái Nguyên Tông với tư cách bàng thính, địa vị thấp kém, vậy mà La Thiên lại là đệ tử chân truyền của Thái Nguyên Tông ư?!
Thân là tông chủ, ông có thể hiểu chênh lệch giữa hai người lớn ra sao.
Ông lập tức kiềm nén nỗi khiếp sợ trong lòng.
Có điều chuyện này không phải là rất hợp lý ư?
Chỉ là ông tầm mắt quá thấp, coi thường La Thiên mà thôi.
Ba người La Thiên đi đến trận pháp ở trung tâm đại điện.
“Tái kiến.”
La Thiên nói khẽ.
Đây là lời hắn muốn nói với tông chủ và cả Vân Tiêu Tông lẫn Đông Thần đại lục.
Ong!
Trận pháp dưới chân bộc phát ra cột sáng huyễn bạc mỹ lệ chiếu thẳng lên trời.
Ba người La Thiên biến mất!
...
Ba người La Thiên rời khỏi Đông Thần, đi tới hư không ngoại giới.
Nơi đây vẫn đen nhánh yên tĩnh, trong hư không có cơn gió nhẹ thổi qua.
Đông Thần đại lục đang gần ngay trước mắt, nhưng nếu không quan sát cẩn thận thì căn bản không thể phát hiện.
Đông Thần đại lục là một bí cảnh ẩn nấp trong hư không, vị trí không chừng thay đổi.
Thanh Giáp tộc xâm lấn Đông Thần đã bị tiêu diệt, chỉ còn lại rất ít dư nghiệt, không thể làm nên chuyện gì, cũng không có năng lực gọi viện binh.
Nói cách khác, hiện giờ, Thanh Giáp tộc trong vũ trụ muốn phái binh đến đây thì sẽ phải tốn rất nhiều thời gian và công sức để tìm kiếm một lần nữa.
La Thiên không nghĩ rằng Thanh Giáp tộc còn đủ khả năng làm vậy, bọn họ đã không còn đáng sợ nữa.
Mấu chốt vẫn là Hải Ma Cung!
Thanh Giáp tộc chỉ là thế lực phụ thuộc Hải Ma Cung, phụng mệnh tới tấn công Đông Thần. Còn có rất nhiều thế lực phụ thuộc giống như Thanh Giáp tộc.
“Nhưng mục tiêu của Hải Ma Cung là ta, bọn họ sẽ không chấp nhất với Đông Thần...”
La Thiên hiểu rõ chuyện này.
Mối nguy hiểm của Đông Thần đại lục đã cơ bản được giải trừ.
Nhưng La Thiên vẫn bị Hải Ma Cung nhắm đến, có khả năng bị tập kích bất cứ lúc nào.
Vậy nên La Thiên càng cảm thấy việc rời khỏi đây, đi đến Thương Bạch Chi Hoàn là một lựa chọn không tồi, nhưng trước đó La Thiên cần làm một chuyện trước.
“Các ngươi trở về đi, chúng ta không cùng đường.”
La Thiên nói với hai vị trưởng lão Mộ gia, sau đó lấy ra một ít linh tài từ đạo cụ trữ vật.
Nhìn thấy linh tài, hai vị trưởng lão Mộ gia sáng mắt, lập tức tiếp nhận.
Một nửa thù lao còn lại đã trả xong.
“Về sau nếu La tiểu hữu có nhu cầu gì thì có thể tìm chúng ta bất cứ lúc nào.”
Lão giả mặt đỏ cười nói.
Lần này đi một chuyến cùng La Thiên tốn gần hai năm, không có nguy hiểm gì quá lớn mà thu hoạch lại rất khả quan! Bọn họ ước gì có thêm vài lần gặp chuyện tốt như vậy nữa. Nhưng 2 người cũng hiểu rằng khả năng này là rất khó.
Hiện tại, lão giả mặt đỏ chưa chắc đã đánh thắng được La Thiên, vậy thì La Thiên còn cần mời bọn họ làm bảo tiêu sao?
Sau khi chia tay, La Thiên lấy ra một chiếc Hư Không Thuyền tương đối đơn sơ, bắt đầu hành trình.
Hai tháng rưỡi sau, hắn đi vào Võ Thị Linh Điện do Thượng điện chủ quản lý.
“La Thiên, ngươi đã đến rồi!”
Thượng điện chủ nhiệt tình tiếp đón.
Lần trước, sau khi biết được thân phận La Thiên, ông còn chưa kịp khoản đãi cảm tạ thì La Thiên đã vội vàng rời đi, tuy nhiên lần này Thượng điện chủ cũng không có cơ hội thực hiện điều đó.
“Thượng điện chủ, ngươi biết chuyện ta bị Hải Ma Cung truy nã mà, ta chỉ tới đây để mua hai thứ rồi sẽ lập tức rời đi...”
La Thiên cự tuyệt lời mời của Thượng điện chủ.
“La tiểu hữu cứ nói đi.”
Thượng điện chủ gật đầu.
Thân là thiên tài tuyệt thế thì cũng phải có nguy hiểm tương ứng rình rập.
E rằng không chỉ có Hải Ma Cung muốn tính mạng La Thiên mà cả Man Vương Điện cũng có khả năng nhắm đến hắn.
“Một chiếc Hư Không Thuyền tốc độ đạt tới Thiên cấp, một viên Thiên Nguyên Đan!”
“Được, để ta đi phân phó.”
Thượng điện chủ cười nói, ngay sau đó sắc mặt ông cứng đờ, lộ vẻ kinh ngạc: “Thiên Nguyên Đan?”
Đây chính là linh đan trợ giúp đột phá Thiên Trì cảnh, giá cả sang quý, bị rất nhiều người tranh đoạt!
La Thiên muốn mua sắm đan dược này để trùng kích Thiên Trì cảnh ư?
Mới bao lâu chứ? La Thiên còn trẻ như vậy mà đã định đột phá Thiên Trì cảnh?
Thượng điện chủ không hỏi nhiều, lập tức phái thủ hạ đi làm.
Ba ngày sau, mọi chuyện đã làm thỏa đáng.