Chương 908: Đuổi Đi!
"Kiếm khách Bạch Ngọc, Lê Thanh Phong?"
Cả ba đội ngũ ở đây đều nhìn sang dò xét.
"Chính là tại hạ!"
Lê Thanh Phong lạnh nhạt nói.
"Thì ra là Lê Thanh Phong!"
Thanh niên áo tím tỏ ý kính trọng.
Đồng thời y lạnh lùng liếc La Thiên: "Vận khí thật tốt, rõ ràng được Lê Thanh Phong kịp thời cứu mạng."
"Đa tạ."
La Thiên nói với Lê Thanh Phong.
Cục diện vừa rồi, La Thiên cũng có thể nhẹ nhõm hóa giải, nhưng dù sao cũng là Lê Thanh Phong ra tay giúp.
"Lê Thanh Phong, cho ngươi một cơ hội, gia nhập chúng ta. Bởi vì năm nay, ngươi không có cách nào tham gia khảo hạch Vô Cực thánh viện!"
Đại hán đội sừng trâu đánh ra một quyền bức lui nữ trung niên, nói với Lê Thanh Phong!
Bọn họ ra tay với thiên tài tham gia Vô Cực thánh viện, cũng không chỉ vì giết chóc và cướp đoạt tài vật!
Mà bọn họ còn muốn lôi kéo hoặc bắt đi một vài thiên tài có tiềm lực!
"Ta sẽ đến Vô Cực thánh viện đúng giờ."
Thần sắc Lê Thanh Phong lãnh đạm, ánh mắt kiên định.
"Vậy sao?"
Đại hán đội sừng trâu nhếch miệng, huy động búa bổ về phía Lê Thanh Phong, một ảnh búa mờ ảo cuồng bạo tựa núi đổ xuống.
"Mơ tưởng!"
Nữ trung niên ra sức trợ giúp.
Thiên tài như Lê Thanh Phong, nhất định có thể tiến vào Vô Cực thánh viện, tiền đồ tương lai không thể đo lường.
Dễ dàng kết giao với thiên tài như vậy, sao có thể để đạo phỉ Bá Thiên như ý nguyện!
Bồng!
Nữ trung niên, Lê Thanh Phong và đại hán đội sừng trâu triển khai giao chiến kịch liệt.
Đại hán đội sừng trâu là Thiên Trì cảnh tầng năm, nữ trung niên là Thiên Trì cảnh tầng bốn đỉnh phong, vốn bà sẽ rơi vào thế hạ phong, nhưng nhờ Lê Thanh Phong gia nhập phối hợp với nữ trung niên, hai người đã có thể đánh ngang tay với đại hán đội sừng trâu!
Chuyện này sao không làm người khác giật mình cho được!
Thanh niên mặt lạnh vô cùng cao ngạo, thực sự cảm thấy không bằng.
Nhưng có La Thiên, y lại cảm thấy hài lòng.
La Thiên cũng là Thiên Trì cảnh trẻ tuổi, nhưng lại vô dụng như vậy, ngây ngốc đứng nguyên tại chỗ, vừa rồi chắc chắn đã bị đạo phỉ Bá Thiên làm cho sợ hãi.
So sánh với mình hoặc là Lê Thanh Phong, thật sự là chênh lệch quá xa.
.
"La Thiên, phế vật ngươi còn thất thần làm gì, còn không mau ra tay giết địch? Sớm biết ngươi vô dụng như vậy đã không cho ngươi vào đội."
Thanh niên mặt lạnh coi thường mắng.
Nữ trung niên đang chiến đấu cùng đại hán đội sừng trâu, ánh mắt liếc xéo qua La Thiên, mày nhăn lại.
Mời La Thiên vào đội cũng vì nhìn trúng tiềm lực của đối phương.
Ai biết La Thiên lại vô dụng như thế.
So sánh với thanh niên mặt lạnh hoặc Lê Thanh Phong, thật sự chênh lệch rất lớn.
Chất lượng võ giả Phá Toái Chi Hoàn thật sự quá kém.
"Vậy sao? Ta bây giờ rời khỏi đội ngũ cũng được."
Sắc mặt La Thiên lạnh lùng.
Bây giờ mọi người đã biết lai lịch của hắn.
Thái độ mọi người trong đội ngũ đều thay đổi lớn, nhất là thanh niên mặt lạnh và đội trưởng, bộ dạng ghét bỏ và khinh bỉ.
Ở trong đội ngũ kiểu này, còn không bằng rời đi, nhàn nhã tự tại.
"Rời khỏi đội ngũ?"
Mọi người không nghĩ tới, La Thiên lại có thể ra quyết định can đảm như vậy.
Dù sao một mình hành động cũng nguy hiểm hơn rất nhiều.
Nhưng nếu nghĩ lại, bọn họ cũng đoán được cách nghĩ của La Thiên, chắc chắn là La Thiên cho rằng bọn họ không địch lại đạo phỉ Bá Thiên, cho nên muốn chạy trốn trước.
"Mau cút đi!"
Thanh niên mặt lạnh khinh thường quát lớn.
Ánh mắt La Thiên cũng quá kém, cho dù không có hắn và Mộ Thanh Thanh, hai đội ngũ liên thủ, lại có thiên tài Lê Thanh Phong, không có vấn đề gì quá lớn.
Thanh niên áo tím thấy tình hình này, không khỏi tỏ ra vui vẻ.
Một khi La Thiên rời khỏi đội ngũ, có thể đến được Vô Cực Giới hay không cũng là vấn đề.
Nhưng đúng vào lúc này.
Ầm!
Một tiếng nổ mạnh nặng nề vang lên.
Bên trong sóng bụi hỗn loạn, thân hình nữ trung niên và Lê Thanh Phong bạo lui, khóe miệng cả hai tràn ra máu tươi.
Nhất là nữ trung niên, trên cánh tay còn lưu lại một vết thương rất sâu.
"Chỉ bằng hai người các ngươi cũng muốn ngăn cản ta? Không khỏi quá xem trọng bản thân mình rồi."
Đại hán đội sừng trâu cười lạnh.
Sắc mặt Lê Thanh Phong nghiêm trọng, địch nhân dù sao cũng là Thiên Trì cảnh ngũ trọng.
Mà sắc mặt nữ trung niên càng thêm khó coi, thực lực đại hán đội sừng trâu còn mạnh mẽ hơn vài vị Thiên Trì cảnh ngũ trọng trong tộc của bà!
Đích thật là khinh thường người này rồi!
Có thể gia nhập bốn Đạo Hoàng Đoàn lớn nhất, leo lên đến cấp độ này, có ai là kẻ yếu đâu?
Hô!
Lại một đạo búa ảnh lờ mờ cuồng bạo trảm xuống.
Ngay từ đầu, đại hán đội sừng trâu có ý muốn lôi kéo hoặc bắt giữ Lê Thanh Phong, nên mới nương tay.
Hiện tại, gã vận dụng toàn bộ thực lực.
Nữ trung niên và Lê Thanh Phong nhanh chóng rơi vào thế yếu, những người còn lại lập tức lo lắng.
Bên kia.
La Thiên đã định mang theo Mộ Thanh Thanh rời đi.
"La Thiên, sao ngươi có thể lâm trận lùi bước, vứt bỏ, mặc kệ đồng đội?"
Thanh niên mặt lạnh hô.
Thế cục không ổn, chiến lực La Thiên đoán chừng không quá mạnh, nhưng dù sao cũng không thể để La Thiên trốn một mình.
La Thiên cười ha ha một tiếng, vừa rồi ép mình rời đi, bây giờ thế cục không ổn, lại nói hắn lâm trận lùi bước.
Hắn không thèm quan tâm.
Nhưng lúc này, tên đạo phỉ Bá Thiên cụt tay kia lại cản đường La Thiên.
"Các ngươi không được đi."
Đạo phỉ cụt tay quát lạnh.
Tên đạo phỉ này cũng không biết La Thiên đến từ Phá Toái Chi Hoàn, cảm thấy La Thiên còn trẻ như vậy đã đột phá Thiên Trì cảnh, rất có tiềm lực, muốn lôi kéo gia nhập Bá Thiên Đạo Hoàng Đoàn.
"Chúng ta muốn đi, ngươi không cản được."
La Thiên lạnh nhạt nói.
"Nực cười! Ngươi cho rằng ngươi là Lê Thanh Phong sao?"
Đạo phỉ cụt tay giận dữ mắng.
Vừa rồi bỗng nhiên Lê Thanh Phong giết tới, đả thương y, chặt đứt một tay, tâm tình y bây giờ thật không tốt.
Tiểu tử trước mắt này không biết sống chết, y muốn mượn họ để xả giận!