Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 909 - Chương 909: Xin Lỗi

Chương 909: Xin Lỗi Chương 909: Xin Lỗi

Chương 909: Xin Lỗi

"Nực cười! Ngươi cho rằng ngươi là Lê Thanh Phong sao?"

Đạo phỉ cụt tay giận dữ mắng.

Vừa rồi bỗng nhiên Lê Thanh Phong giết tới, đả thương y, chặt đứt một tay, tâm tình y bây giờ thật không tốt.

Tiểu tử trước mắt này không biết sống chết, y muốn mượn họ để xả giận!

Hưu!

Một luồng kiếm quang đen kịt như rắn độc bỗng nhiên bắn đến, phát ra tiếng rít bén nhọn.

Sắc mặt La Thiên hầu như không dao động, lấy tay đẩy mũi kiếm ra, thúc giục một tia Phong Chi Kiếm Ý!

Xùy bồng!

Một đạo kiếm quang màu bạch kim được ngưng luyện có tầng gió lốc lạnh thấu xương quấn quanh, tốc độ cực nhanh đánh tới!

Trong chốc lát, kiếm chiêu của đạo phỉ cụt tay bị một kiếm này của La Thiên chém nát bấy.

Kiếm quang màu bạch kim lạnh như băng kia tiếp tục chém về phía đầu của đạo phỉ cụt tay!

"Không!"

Mặt đạo phỉ cụt tay lộ vẻ khủng hoảng, điên cuồng lùi về phía sau!

Y sao có thể ngờ, La Thiên ra tay còn đáng sợ hơn Lê Thanh Phong!

Hơn nữa vừa rồi, đồng đội La Thiên không phải đều xem thường hắn, ép buộc hắn đi sao?

Chẳng lẽ là đang diễn kịch?

Xùy phốc!

Đạo phỉ cụt tay cuối cùng do chủ quan, không thể tránh khỏi kiếm này của La Thiên, một vết máu lan từ đỉnh đầu xuống!

Thân thể của y bị một kiếm chém thành hai khúc, rơi xuống dưới!

"Chuyện gì xảy ra?"

"Tên đạo phỉ Thiên Trì cảnh tầng hai chết rồi sao?"

"Ai giết chết y?"

Bốn phía truyền đến một loạt âm thanh giật mình.

Tất cả mọi người đang trong tình trạng ốc còn không mang nổi mình ốc, vừa rồi cũng không có mấy người chú ý tình huống bên La Thiên.

Bọn họ hoàn toàn là bị khí tức một kiếm kia của La Thiên kinh động nên mới nhìn qua!

Xem xét chuyện này, bọn họ dường như chứng kiến đạo phỉ Thiên Trì cảnh tầng hai bị phân thành hai, chết thảm tại chỗ!

Bốn phía, không có võ giả Thiên cấp hùng mạnh nào khác, chỉ có La Thiên!

Là La Thiên giết sao?

"Không có khả năng, đến kiếm của La Thiên cũng vô dụng, một kiếm vừa rồi không thể nào là do hắn thi triển!"

Thanh niên mặt lạnh phủ nhận.

"Hoàn toàn chính xác không có khả năng, võ giả Phá Toái Chi Hoàn đều là phế vật, người vừa ra tay chắc chắn không phải hắn!"

Thanh niên áo tím của Lý gia cũng nói.

La Thiên chẳng muốn giải thích, hắn hiện tại cũng định rời khỏi đội ngũ, còn quan tâm những người này thấy hắn thế nào làm gì?

Chẳng qua là La Thiên muốn đi, nhưng lại có người chặn lại.

"Đồ khốn, giết đệ đệ của ta còn muốn đi?"

Một thanh niên đầu trọc giận dữ, hung ác mắng!

Gã đúng là có vài phần tương tự với đạo phỉ cụt tay vừa chết.

"Ý của ngươi là muốn để ta tiễn ngươi xuống dưới gặp đệ đệ ngươi sao?"

La Thiên hỏi.

"Khốn nạn, ngươi muốn chết đúng không? Hôm nay ta sẽ giết ngươi, thay đệ đệ của ta báo thù!"

Thanh niên đầu trọc tức giận ngập trời, thanh đại đao trong tay chém ra một ánh đao sáng màu máu che lấp trời!

Gã cho rằng, đệ đệ bị Lê Thanh Phong đánh trọng thương, còn chặt đứt một cánh tay, vừa rồi đệ đệ lại muốn bắt sống La Thiên nên mới bị giết.

Mà thực lực của gã mạnh hơn đệ đệ rất nhiều, hơn nữa còn một lòng muốn giết La Thiên!

"Thiên Trì cảnh tầng hai đỉnh phong!"

Có mấy người kinh sợ hô!

"Đao này thật đáng sợ, nếu đổi lại là ta, e là cửu tử nhất sinh."

Thanh niên mặt lạnh nói.

Tu vi của gã là Thiên Trì cảnh tầng một đỉnh phong, nhưng đối mặt với một đao kinh người này, cảm giác cực kỳ bất lực và sợ hãi.

Bây giờ, La Thiên đối mặt một đao kia, nhất định là thập tử vô sinh!

Giờ phút này, có không ít người cũng chú ý đến trận chiến này.

La Thiên không chút hoang mang, kiếm trong tay đột nhiên vẽ một cái, chém ra một kiếm quang phiêu dật, lăng lệ và ác liệt!

Keng!

Ánh đao màu máu ngập trời và kiếm khí gió lốc lạnh băng va chạm, một tầng khí lãng mãnh liệt trùng kích tám phương.

Thanh niên đầu trọc lùi liền mấy bước, bờ vai bị kiếm quang kéo lê một đường máu.

"Thật mạnh!"

Trong lòng gã thất kinh.

Mình đã toàn lực ra tay, vậy mà rõ ràng lại rơi vào thế yếu.

Giờ phút này, không chỉ có gã giật mình, mà mọi người bốn phía cũng đều như vậy!

"Không có khả năng!"

Thanh niên mặt lạnh kêu lên.

La Thiên rõ ràng không thể đối mặt giao thủ với Thiên Trì cảnh tầng hai đỉnh phong!

Nhưng đã tận mắt nhìn thấy, gã không tìm được lý do phản bác.

"Nhận lấy cái chết đi!"

Thanh niên đầu trọc đánh tới lần nữa!

Gã đường đường là Thiên Trì cảnh tầng hai, sao có thể thua trong tay La Thiên?

Gã còn muốn báo thù cho đệ đệ!

Phốc!

La Thiên dùng bàn tay làm kiếm, giao thủ mấy chiêu với thanh niên đầu trọc.

Thanh niên đầu trọc liên tiếp bị đánh lui, trên người lưu lại một đường máu, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi.

Mặt gã lộ vẻ sợ hãi!

Người trẻ tuổi này thật đáng sợ, mình không phải đối thủ của hắn.

Lúc này.

Trong tay La Thiên xuất hiện một thanh lợi kiếm màu xám bạc, hàn quang trên lưỡi kiếm lạnh thấu xương, khí lạnh u ám tỏa ra.

"Không, ta nhận thua!"

Thanh niên đầu trọc quay người bỏ chạy!

Sắc mặt La Thiên lạnh lùng, chém ra một kiếm!

Xùy!

Một ánh kiếm nhanh vô cùng xẹt qua hư không.

Uy lực và tốc độ của một kiếm này mạnh hơn rất nhiều so với kiếm chỉ trước đó của La Thiên!

Phốc!

Thân thể thanh niên đầu trọc phun máu tung tóe, khuôn mặt trắng bệch không màu, thi thể rơi xuống!

Thiên Trì cảnh tầng hai cứ như vậy bị La Thiên chém giết, hoàn toàn không có cơ hội chạy trốn!

Không ít người mắt thấy cảnh này thì không khỏi hít một hơi khí lạnh.

Nhất là đồng đội trước kia xa lánh, coi thường La Thiên.

"Người đến từ Phá Toái Chi Hoàn sao có thể mạnh như vậy?"

Thanh niên mặt lạnh sợ hãi.

Với thực lực của gã, trong tay La Thiên sợ là sống không qua một chiêu.

Xem ra vừa rồi, tên đạo phỉ cụt tay kia cũng là bị La Thiên giết!

Thanh niên áo tím trong đội ngũ Lý gia trừng to mắt, rất lâu không nói ra lời!

Đánh chết người cản đường xong, La Thiên mang theo Mộ Thanh Thanh rời đi!

"La Thiên!"

Nữ trung niên bỗng nhiên hô một tiếng.

"Còn có việc gì?"

La Thiên lãnh đạm hỏi.

Nữ trung niên có chút xấu hổ.

Bà muốn nhờ La Thiên hỗ trợ, dù sao mình và Lê Thanh Phong đã cạn sức khi chiến đấu với đại hán đội sừng trâu, phần thắng rất thấp!

"Không nghĩ tới thực lực của ngươi mạnh như vậy, mau tới hỗ trợ bọn ta đánh lui đạo phỉ Bá Thiên đi."

Nữ trung niên cắn răng nói.

"Có lẽ ta không nên, ta từ Phá Toái Chi Hoàn đến, thực lực yếu ớt, không giúp đỡ được gì."

"Hơn nữa, không phải các ngươi rất hối hận vì cho ta vào đội sao?"

La Thiên thẳng thừng từ chối.

Sắc mặt bọn người nữ trung niên vô cùng khó coi.

Rất rõ ràng, do trước đó bọn họ hơi quá phận, cho nên hiện giờ La Thiên mới không muốn hỗ trợ.

"La Thiên, ta không có nói những lời này."

Nữ trung niên vội vàng trừng mắt nhìn thanh niên mặt lạnh, phóng ra uy áp đáng sợ.

Ý tứ rất rõ ràng, muốn thanh niên mặt lạnh xin lỗi hắn.

Bọn người nữ trung niên vừa rồi đều có ý nghĩ này, nhưng không có ai nói ra, ngoại trừ thanh niên mặt lạnh.

Sắc mặt thanh niên mặt lạnh tái nhợt.

Đội trưởng rõ ràng muốn họ đi xin lỗi La Thiên!

Đang lúc sống chết, thanh niên mặt lạnh chỉ có thể không xấu hổ nói, "La Thiên, trước kia là ta quá lỗ mãng, kính xin ngươi đừng để ở trong lòng. Chúng ta dù sao cũng là cùng đội, ngươi không thể tự ý rời đi, bỏ lại nhóm chúng ta."

Vừa rồi, bọn họ đuổi La Thiên đi, giờ phút này lại cầu La Thiên ở lại.

Chuyện này châm biếm đến mức nào.

Bình Luận (0)
Comment