Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 93 - Chương 93: Thật Là Đơn Giản!

Chương 93: Thật là đơn giản! Chương 93: Thật là đơn giản!

Ở một chỗ khác trong sơn cốc.

A! A!

Nhạc Tĩnh mơ hồ nghe được hai tiếng kêu thảm thiết, thời gian cách nhau không đến một hơi.

- Là từ bên sơn động phía La Thiên truyền đến.

Trong lòng Nhạc Tĩnh đại hỉ.

Cách đó không xa, con mắt xinh đẹp của Liễu Tử Yên khẽ đảo, cũng nhìn về phía sơn động mà ba người La Thiên tiến vào.

Hai người bèn nhìn nhau cười, trong mắt để lộ ra vẻ tàn nhẫn và lạnh lùng, có cảm giác hưng phấn và khuây khoả như vừa đại công cáo thành chuyện gì đó.

Kế hoạch này là do Nhạc Tĩnh và Liễu Tử Yên liên thủ bày ra.

Nguyên nhân có phần kế hoạch này là do Nhạc Tĩnh đã nhận được một đạo tin tức cơ mật.

Trong tình báo có nói: Xung quanh đây có một đầu Yêu thú Linh cấp lẻn vào lãnh thổ nhân loại, đã bị một gã học viên Diệu Nhật của Trục Nhật Thánh phủ đánh thành trọng thương rồi chạy trốn.

Rồi sau đó, Nhạc Tĩnh phái người truy xét tung tích của đầu Yêu thú Linh cấp bị trọng thương này. Mà hắn cũng tìm được tung tích, cũng khoanh vùng phạm vi đại khái của nó.

Vì vậy, hắn tiếp nhận nhiệm vụ do cao tầng truyền ra ngoài, lấy danh nghĩa nhiệm vụ, mượn cơ hội trừ đi La Thiên.

La Thiên bị Yêu thú Linh cấp giết chết, chuyện này hoàn toàn có thể coi là chuyện ngoài ý muốn, coi như là lão gia hỏa Lâm Đông Phong kia cũng khó có thể truy cứu được.

- Cuối cùng... Cũng đã chết rồi sao?

Liễu Tử Yên khẽ nỉ non, trái tim có một loại khoái cảm vừa bóp chết thiên tài tuyệt đỉnh.

Theo phán đoán của nàng, võ mạch của La Thiên ít nhất cũng là Địa giai thượng phẩm, thậm chí có thể là võ mạch Thiên Giai ở trong truyền thuyết.

Chẳng qua.

Điều làm cho hai người kỳ quái chính là, ở trong sơn động kia lại không truyền tới tiếng kêu thảm thiết thứ ba.

- Có tới ba người tiến vào mà, không có lý nào.

Trên mặt Nhạc Tĩnh hiện lên vẻ kinh nghi.

Cho dù chiến lực của La Thiên mạnh hơn, coi như là một đời thiên kiêu thì cũng vậy. Dùng tu vi Khai mạch lục trọng đối mặt với Yêu thú Linh cấp thì cũng sẽ bị giết chết trong nháy mắt.

- Có lẽ là một người trong đó bỏ mình, ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra nha?

Liễu Tử Yên mỉm cười nói.

Nàng không tin La Thiên có thể còn sống ở dưới công kích của Yêu thú Linh cấp.

...

Trong sơn động.

Khi Yêu thú Linh cấp đánh tới gần.

Vù vù Sưu...!

La Thiên buông lỏng phong ấn trên Yêu Đế cốt của Thiên Thư, phóng ra một cỗ Yêu Đế chi khí, lại vận chuyển Tạo Hóa quyết để mô phỏng.

Trong chốc lát.

Dường như hắn đã hóa thân thành một vị Yêu Tôn vĩ đại đương đại, trên người toả ra một cỗ khí tức Yêu đế viễn cổ kinh khủng.

Cỗ khí tức giả vừa được mô phỏng này, dù là chưa bằng một phần trăm của Yêu đế, thế nhưng cũng đã đủ để làm cho người ta sợ hãi rồi.

Ngao ô o o o!

Trong ánh mắt của Yêu thú Linh cấp hùng hổ, phát ra uy áp kinh người kia hiện lên vẻ sợ hãi, từ chỗ sâu trong huyết mạch phát ra sự run rẩy theo bản năng.

Tứ chi của Yêu thú Linh cấp này còn khụy xuống theo bản năng, gần như muốn quỳ xuống cúng bái.

Lúc này, La Thiên đã toàn lực mô phỏng, so với khí tức trước kia còn cường đại hơn vài lần, thậm chí còn có thể tiết lộ khí tức của Yêu Đế cốt.

- Thuật mô phỏng này thật là mạnh mẽ, có thể lấy giả đánh tráo trong thời gian ngắn.

Trong lòng La Thiên khiếp sợ.

Thiếu chút nữa đầu Yêu thú Linh cấp bị tổn thương nặng này đã quỳ xuống, kỳ thật thực lực của nó có thể giết chết mình trong nháy mắt a.

Chẳng qua, trên mặt của Yêu thú Linh cấp cũng có một tia giãy giụa và lý trí.

- Chết cho ta!

La Thiên rùng mình, nhất định phải nắm lấy một cái chớp mắt ngắn ngủi này để ra tay.

Yêu thú Linh cấp lẻn vào Thương Vân quốc, linh trí đều không thấp, khí tức Yêu Đế giả chỉ có thể trấn áp đối phương một chút mà thôi.

Đầu Yêu thú Linh cấp này có thể tỉnh lại bất kỳ lúc nào.

Thất Tinh Liên Châu!

La Thiên thúc giục Thần mạch chi lực và sát chiêu mạnh nhất của mình.

Sưu...Sưu... SƯU...U...U sưu ——

Phong Tuyết kiếm trong tay của La Thiên huyễn hóa thành ánh sáng màu lam lạnh lẽo, trong nháy mắt đã có bảy đạo Tinh Thần Kiếm chỉ sáng lạn bắn ra, hỗ trợ lẫn nhau. Kiếm sau vượt qua kiếm trước, hình thành một tấm Thất Tinh võng kiếm mênh mông.

Rống!

Khi Thất Tinh Liên Châu của La Thiên đâm đến trước mắt, đầu Yêu thú Linh cấp kia phát ra một tiếng gào thét, kịp phản ứng, lập tức có uy áp kinh khủng truyền đến.

Nhưng mà, nó đã không kịp trốn tránh nữa rồi.

Phốc sưu sưu sưu!

Liên tục có bảy đạo kiếm quang lạnh lẽo sắc bén tỏa ra án sáng sáng lạn toàn bộ đâm vào phần bụng của Yêu thú Linh cấp bị thương.

Lúc kiếm thứ nhất của La Thiên đâm trúng, không ngờ lại cảm thấy có lực cản, mà đây lại là ở phần bụng tương đối yếu ớt, lại còn có vết thương từ trước.

Có thể tưởng tượng ra được.

Dưới tình huống bình thường, La Thiên muốn đột phá phòng ngự của đối phương là chuyện cực kỳ khó khăn.

Cũng may.

Thất Tinh Liên châu là bảy kiếm liên miên không ngừng, uy lực càng ngày càng mạnh, kiếm thứ hai lập tức đâm vào phần bụng của Yêu thú Linh cấp này.

- Chết…

La Thiên quát lạnh một tiếng, bốn năm kiếm sau đó điên cuồng chọc vào bên trong bụng của Yêu thú Linh cấp, cắnt nát lục phủ ngũ tạng ở bên trong.

Dưới loại tình huống này, đối phương hẳn sẽ phải chết không thể nghi ngờ.

Sau khi bảy kiếm đâm trúng bụng Yêu thú Linh cấp.

Thân thể của La Thiên bỗng nhiên lóe lên, di chuyển tới sau lưng của Yêu thú Linh cấp này.

Rống A...!

Yêu thú Linh cấp kia phát ra một tiếng gào rú rung trời, hai mắt đỏ tươi, tràn ngập hận ý.

Trước khi chết, nó dùng một chút khí lực cuối cùng xuất ra một trảo về phía trước, làm cho bên cạnh vách núi cứng rắn xuất hiện một cái hố nhỏ.

Oanh!

Toàn bộ vách núi run rẩy một cái, đất đá bay tán loạn.

- May mắn mà ta phản ứng nhanh!

La Thiên giật mình.

Hắn dùng Linh thức khống chế mỗi một hành động của Yêu thú Linh cấp, lại còn có Tạo Hóa quyết cảm ứng và cảnh báo.

Dưới tình huống như thế, hắn có thể dự đoán trước thời hạn, tránh thoát khỏi một kích ôm hận khi sắp chết của Yêu thú Linh cấp.

Kích này, nếu như đánh vào trên người bất kỳ một vị Võ giả Khai Mạch cảnh thì đối phương cũng sẽ phải chết không thể nghi ngờ.

- Mau qua đó!

- Bên kia có tiếng Yêu thú gào rú, thanh âm rất là đáng sợ.

Chúng đệ tử trong sơn cốc nghe được động tĩnh, từng người nhanh chóng chạy đến.

Thanh âm gào rú trước khi chết của Yêu thú Linh cấp quá lớn, công kích làm cho vách núi chấn động, đương nhiên sẽ kinh động đến tất cả mọi người.

- Đi xem, chuyện gì xảy ra!

Nhạc Tĩnh và Liễu Tử Yên liếc nhìn nhau, nhanh chóng chạy tới.

Dùng thực lực của hai người, đối mặt với đầu Yêu thú Linh cấp đã trọng thương kia, muốn tự bảo vệ mình cũng không thành vấn đề, huống chi còn có nhiều đệ tử như vậy ở xung quanh.

- Xem chừng, đầu Yêu thú Linh cấp kia đã nổi điên lên, La Thiên này thật sự có tài nha.

Trên mặt Nhạc Tĩnh hiện lên vẻ cười nhạo.

Nếu như chạy tới kịp, nói không chừng có thể nhìn thấy hình ảnh tàn nhẫn Yêu thú Linh cấp giết chết La Thiên a.

Nghĩ tới đây Nhạc Tĩnh đã có chút cảm giác không thể chờ đợi được nữa mà toàn lực chạy tới sơn động.

Sưu sưu!

Liễu Tử Yên và Nhạc Tĩnh một trước một sau tiến vào sơn động.

Nhưng mà, hình ảnh máu tanh hiện ra ở trước mắt lại làm cho sắc mặt của hai người đại biến, ánh mắt ngây ngốc, giật mình như đang nằm mơ vậy.

Cách cửa sơn động mười mấy thước.

Thi thể của một đầu Yêu thú Linh cấp cự lang khổng lồ đang lẳng lặng nằm trong vũng máu, phần bụng của nó có từng đạo vết thương từ kiếm, thoạt nhìn nhìn thấy mà giật mình.

Máu tươi chảy ra bên ngoài sơn động, vẫn còn tản ra một tia ấm áp.

Ở bên cạnh thi thể của Yêu thú Linh cấp.

La Thiên đang chậm rãi dùng Phong Tuyết kiếm để lấy ra Yêu Hạch ở bên trong.

Sau đó, ánh mắt của hắn lại rơi xuống hai cái sừng trên đỉnh đầu và hai cặp móng vuốt sắc bén của Yêu thú Linh cấp.

Chi chi!

La Thiên nắm chặt Phong Tuyết kiếm, dường như đang cầm cưa sắt cưa gỗ vậy, mất một hồi mới có thể cưa rời được cặp móng vuốt sắc bén kia xuống.

- Chuyện này... Làm sao có thể!

Khuôn mặt Liễu Tử Yên biến sắc, trái tim rung động một trận.

- Ngươi... Ngươi giết chết được Yêu thú Linh cấp?

Nhạc Tĩnh trợn mắt há hốc mồm, thanh âm có chút cà lăm.

Nhìn từ hiện trường đã thấy được rất rõ ràng, La Thiên đã đánh chết được Yêu thú Linh cấp, hơn nữa còn rất là nhẹ nhõm và bình tĩnh, còn nhanh chóng cắt móng vuốt sắc bén xuống.

- Đúng vậy, ta đã giết chết nó.

La Thiên lạnh nhạt liếc nhìn hai người, lại tiếp tục cắt một cái móng vuốt sắc bén khác xuống.

Tài liệu trên người Yêu thú Linh cấp này cũng có giá trị không thấp.

Xoạt sưu sưu sưu!

Rất nhanh, từng đạo thân thể tiến vào trong sơn động.

Khi bọn hắn nhìn thấy tình cảnh trước mắt, từng người một đều kinh hãi ngây ngốc, so với hai người Liễu Tử Yên còn khoa trương hơn nhiều.

- La Thiên, ngươi đã giết chết Yêu thú Linh cấp sao?

Qua một lúc lâu, những học viên này như mới tỉnh mộng, cả đám ngơ ngác nhìn qua La Thiên.

Vẻ mặt của Nam Cung Ngọc cũng tràn ngập vẻ khiếp sợ.

Tất cả mọi người đều đứng thẳng nhìn về phía thiếu niên tuấn tú kia.

- Là ta giết, các ngươi còn muốn hỏi bao nhiêu lần nữa vậy?

La Thiên không kiên nhẫn hỏi lại.

- Chẳng lẽ các ngươi muốn cướp chiến công của ta. Đầu Yêu thú Linh cấp này là do một mình ta đánh chết đó!

Mọi người ở đây đều muốn ngất xỉu.

Đương nhiên bọn hắn có thể nhìn ra được đầu Yêu thú Linh cấp này là do La Thiên giết chết.

Nhưng bọn hắn vẫn không có cách nào tin tưởng được chuyện làm sao La Thiên có thể giết chết được Yêu thú Linh cấp, không biết quá trình chém giết là như thế sao.

- La Thiên, sao ngươi có thể giết chết được Yêu thú Linh cấp vậy?

Nhạc Tĩnh cưỡng ép cảm giác nghẹn khuất và lửa giận trong lòng, miệng lớn tiếng chất vấn.

Trong lòng hắn có hai loại suy đoán.

Suy đoán thứ nhất, La Thiên che giấu vô cùng sâu, có thực lực đơn giản đánh chết Yêu thú Linh cấp.

Loại suy đoán thứ hai, đó là thương thế của đầu Yêu thú Linh cấp này còn nghiêm trọng hơn so với trong tưởng tượng của hắn. Vì vậy mới bđể La Thiên chiếm được tiện nghi.

Nhạc Tĩnh có khuynh hướng nghiêng về loại suy đoán thứ hai hơn.

- Giết chết thế nào sao? Đương nhiên là bị ta sử dụng kiếm để chọc chết rồi.

La Thiên ra vẻ đương nhiên nói.

Phốc!

Thiếu chút nữa mọi người ở đây đã phun ra một ngụm máu tươi.

Nhạc Tĩnh và Liễu Tử Yên tức giận đến mức giận sôi lên, muốn xông lên phía trước, ném La Thiên vào trong chảo dầu.

- La Thiên, ý của chúng ta là, sao ngươi có thể giết được Yêu thú Linh cấp a!

Nam Cung Ngọc nói thẳng.

- Ài, đám người các ngươi thật là, muốn hỏi thì cứ trực tiếp hỏi, quanh co lòng vòng làm gì.

La Thiên ra vẻ xem thường, lắc đầu thở dài.

- Vì sao ta có thể giết chết Yêu thú Linh cấp sao?

La Thiên một mặt cắt linh kiện trên người của Yêu thú, một mặt trả lời.

Ánh mắt của mọi người đều dừng lại ở trên mặt hắn, trong lòng rất là hiếu kỳ, thậm chí còn có chút không cam lòng.

Dựa vào cái gì!

Khai mạch lục trọng như La Thiên lại có khả năng đánh chết được Yêu thú Linh cấp cơ chứ?

- Nguyên nhân, đương nhiên là đầu Yêu thú Linh cấp này quá yếu! Cứ đứng bất động ở đó, tùy ý để ta giết, quá là đơn giản a.

La Thiên cười ha hả nói.

Yêu thú Linh cấp quá yếu?

Còn đứng bất động ở đó, tùy ý để ngươi giết?

Mọi người ở đây đều trợn mắt nhìn thẳng về phía hắn, nói đùa gì vậy chứ?

- La Thiên, ngươi không được gạt người khác, hai cỗ thi thể bên kia là thế nào?

Một gã học viên Bạch Ngân chất vấn.

Dường như tất cả mọi người cũng vậy.

- Các ngươi không tin sao?

La Thiên nở nụ cười nghiền ngẫm, chỉ vào phần bụng của Yêu thú Linh cấp, nói:

- Ta đứng ở chỗ này, chọc ra bảy kiếm, nó cũng không đánh trả được.

Lời vừa nói ra.

Mọi người không khỏi kinh dị kêu lên một tiếng, nhìn chằm chằm vào phần bụng của Yêu thú Linh cấp.

Không sai.

Quả thực chỗ đó có bảy đạo vết thương từ kiếm, hơn nữa lại ở cùng một vị trí.

Xem tình hình.

Quả thực đầu Yêu thú Linh cấp kia đã đứng bất động ở tại chỗ, bị La Thiên liên tục chọc cho bảy kiếm, hơn nữa còn không có năng lực để đánh trả.

Bằng không, Yêu thú Linh cấp há có thể ngu ngốc như vậy cơ chứ? Để một tiểu tử Khai mạch thất trọng, yếu đuối như con sâu cái kiến đâm ra bảy kiếm nha?

- Ta hiểu rồi!

- Nhất định là do thương thế của đầu Yêu thú Linh cấp này quá nghiêm trọng, sau khi giết chết hai vị học viên Bạch Ngân, ó đã tiêu hao hết một chút lực lượng cuối cùng, đang ở thời điểm tử vong.

Một ít học viên ở đây bảy mồm tám miệng thảo luận ra kết quả được mọi người đồng tình.

La Thiên cũng không phủ nhận mà thu hết tất cả những gì đáng giá.

So với việc tự mình hao tâm tổn trí đi giải thích còn không bằng để cho những người này tự mình phân tích ra một đáp án hợp lý a.

Bình Luận (0)
Comment