Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 958 - Chương 958: Giải Cứu

Chương 958: Giải Cứu Chương 958: Giải Cứu

Chương 958: Giải Cứu

"Hợp tác thì có thể, yêu cầu của ta cũng khá đơn giản..."

Sau mấy câu, La Thiên lặng yên không một tiếng động rời đi.

Ánh mắt Lữ Hồng Y hơi trầm xuống.

Nàng và La Thiên cùng tu hành môn thân pháp giống nhau.

Mà đây lại là thân pháp do tổ tiên của nàng - Hư Không Đạo Vương sáng tạo, có lẽ thích hợp với hậu nhân Đạo Vương hơn.

Nhưng Lữ Hồng Y phát hiện La Thiên thi triển Nguyệt Ảnh Độn Thiên còn thuần thục hơn nàng, phải biết rằng tu vi của nàng lại cao hơn La Thiên không ít.

Lữ Hồng Y trước giờ cũng rất tự ngạo, cũng không cảm thấy thiên phú của mình kém hơn La Thiên bao nhiêu, nhưng giờ phút này nàng lại lâm vào trầm tư.

...

Đạo sư Lưu Lục và Hồ Siêu đang chờ, kể cả đám học sinh, cũng ở nguyên tại chỗ lẳng lặng chờ đợi.

Chíu! Bùm!

Bỗng nhiên có một tia sáng màu bạc bắn lên bầu trời, nổ ra, hóa thành một chùm sáng và tổ hợp đồ án hình ngôi sao, đúng là tín hiệu của Vô Cực Thánh Viện!

Bốn Đạo sư sững sờ.

Đây là tín hiệu tiến công, sao lại có thể nhanh như vậy?

Lẻn vào cũng không đơn giản như vậy, La Thiên không phải là đã thất bại, chỉ có thể phát ra tín hiệu chứ?

"Đi."

Hồ Siêu vừa mới chuẩn bị khởi hành, Lưu Lục lại ngăn hắn lại.

"Đừng quá xúc động, La Thiên lẻn vào hành động không có khả năng nhanh như vậy, cẩn thận một chút, không thể xông vào quá nhanh, sẵn sàng lui lại bất cứ lúc nào."

Lưu Lục quát.

Gã nói có lý có cứ.

Nhưng Đạo sư ở trường đều không phải người ngu, ý đồ chân chính của Lưu Lục thì bọn họ đều rõ như ban ngày.

Sưu sưu sưu...

Bốn người Lưu Lục chia nhau mang theo học sinh của mình, triển khai hành động. Chỉ là tốc độ chậm hơn một chút, cả nhóm tỏ ra hết sức cẩn thận.

Tới lúc bọn họ nhìn thấy chiếc Hư Không Thuyền cực lớn kia, cũng không có phát hiện bất cứ dấu hiệu đánh nhau nào.

Mà học sinh của La Thiên, lại đang từ phía sau của bọn họ chạy tới.

"La Thiên bị bắt, hắn ở đằng kia!"

Nữ Đạo sư chỉ về một chiếc thuyền đạo phỉ.

Mọi người ngưng mắt mà nhìn, nhìn thấy hai tay La Thiên bị trói bởi một sợi xiềng xích màu đen.

"Giết!"

Lưu Lục cười lạnh một tiếng, hạ mệnh lệnh.

Kế hoạch thành công rồi!

La Thiên rơi vào tay đạo phỉ, kết quả cuối cùng nhất định là anh dũng hi sinh.

Bọn họ có bốn Đạo sư cộng với nhiều học sinh như vậy, cũng là có thể hoàn thành nhiệm vụ.

"Các ngươi tới quá chậm!"

La Thiên oán giận nói.

"La đạo sư đừng nóng vội, chúng ta là tới cứu ngươi!"

Lưu Lục giả mù sa mưa nói.

Bên cạnh La Thiên, Lữ Hồng Y ngoài ý muốn liếc nhìn hắn.

Thì ra không phải đệ tử mà là Đạo sư Vô Cực Thánh Viện?

"Ngươi vẫn giống như trước, thường xuyên làm cho người khác giật mình."

Lữ Hồng Y truyền âm nói.

Vù!

Lữ Hồng Y đã bay đi ra ngoài, suất lĩnh thủ hạ triển khai chém giết bọn người Lưu Lục.

Ở bên trong một chiếc Hư Không Thuyền lớn khác, sắc mặt thuyền trưởng Huyết Nhận thâm trầm!

"Thuyền trưởng, chuyện này không phải là do Lữ Hồng Y giở trò quỷ chứ?"

Một thủ hạ suy đoán.

Trước kia Lữ Hồng Y nói mình ở Thủy Hợp Giới phát hiện bảo vật cho nên muốn mời thuyền trưởng Huyết Nhận đến đàm hòa, cũng nguyện ý chủ động dâng lên bảo vật.

Nhưng lúc đàm phán chính thức thì tất cả lại không giống với những gì bọn họ tưởng tượng.

Thuyền trưởng Huyết Nhận cũng đang hoài nghi Lữ Hồng Y.

Nhưng Lữ Hồng Y bắt một võ giả Thiên cấp của quân địch, chủ động xông ra chém giết khiến hắn bỏ đi không ít nghi kị.

"Giết sạch kẻ địch!"

Thuyền trưởng Huyết Nhận quát lạnh một tiếng, suất lĩnh thủ hạ giết ra!

Xoẹt!

Thuyền trưởng Huyết Nhận tay cầm một thanh đại đao màu đỏ như máu, chém ra một ánh đao màu đỏ tươi hoa mỹ cực lớn, nhuộm đỏ một mảnh trời.

Lĩnh đội Lưu Lục chủ động đón đánh.

Một mảnh kiếm quang màu xanh không ngớt giảo sát đánh ra.

Ầm! Xoẹt ầm!

Lưu Lục và thuyền trưởng Huyết Nhận, đều là Thiên Trì Cảnh tầng sáu, tu vi cao nhất ở đây!

Một kẻ là quanh năm đao kiếm đổ máu, một người là Đạo sư tinh anh của Thánh Viện.

Hai người đấu nhau không phân cao thấp.

Đạo sư còn lại, cũng triển khai chiến đấu với đám đạo phỉ tinh anh.

Đối thủ của Lữ Hồng Y, chính là nữ Đạo sư kia.

Vù xoẹt!

Lữ Hồng Y cầm trường tiên Tử Tinh trong tay, huy động một quang ảnh màu tím như du long, đánh nát bấy công kích của nữ Đạo sư, quất trúng bộ ngực của nàng.

Nữ Đạo sư lui về phía sau mấy chục mét, áo bào trước ngực bị xé rách, lưu lại một vết máu bên trên da thịt trắng nõn như tuyết bên trong.

"Thật là mạnh!"

Sắc mặt Nữ Đạo sư ngưng trọng.

Hồ Siêu kịp thời tới trợ giúp, tu vi của hắn là Thiên Trì Cảnh tầng năm, nữ Đạo sư là Thiên Trì Cảnh tầng bốn đỉnh phong.

Hai người liên thủ, như trước không thể chiếm được ưu thế.

Trong lúc nhất thời, cục diện Lưu Lục bên này cũng không khá lắm.

Lưu Lục quá tự đại, gã đã đánh giá thấp kẻ địch.

Dưới tình huống bình thường, năm chi đội đồng tâm hiệp lực, đánh bại hai chi đội Hắc Ảnh Đạo Vương Đoàn, không thành vấn đề.

Nhưng hết lần này tới lần khác Lưu Lục muốn hại La Thiên, thiếu đi một vị Thiên cấp có chiến lực cường đại.

Lưu Lục cũng phát hiện điểm này.

Công pháp vũ kỹ của gã, bất luận là phẩm giai hay cảnh giới, đều có ưu thế hơn.

Nhưng ý thức chiến đấu của thuyền trưởng Huyết Nhận mạnh hơn, lại còn hung ác tàn bạo!

"Lão sư, ta tới cứu ngươi."

Bên kia, Lạc Hạ Đình, Quan Hồng Phi giết chết vài tên đạo phỉ, đến đây giải cứu La Thiên.

Không biết vì sao nhưng bọn họ dường như cũng không gặp phải trở ngại lớn gì, gặp kẻ địch cũng cảm giác không phải loại rất mạnh, nhẹ nhõm đã đánh lui.

Trong mắt học sinh của các đạo sư khác thì học sinh của La Thiên từng người đều vô cùng dũng mãnh phi thường.

Xoẹt, keng!

Quan Hồng Phi bổ ra một kiếm khí sắc bén màu trắng lóng lánh, chém lên trên xiềng xích đang trói hai tay La Thiên.

"Keng, phụt" một tiếng, xiềng xích đứt gãy.

"Hả?"

Quan Hồng Phi có chút kinh ngạc, dây trói này giòn đến như vậy sao? Bổ một phát thì tan tành?

Hắn không suy nghĩ nhiều, dù sao cục diện lúc này quá hỗn loạn.

"Lưu Lục, các ngươi quá chậm, La mỗ xuýt chút nữa thì hy sinh."

"Thời điểm mấu chốt còn phải dựa vào ta giải cứu cục diện."

La Thiên chỉ trích Lưu Lục một hồi.

Lưu Lục trước sau vẫn lưu ý tình huống của La Thiên.

La Thiên đã được nhóm học sinh của hắn cứu thoát rồi?

Lưu Lục thiếu chút nữa chửi ầm lên!

Bọn đạo phỉ này đang làm gì vậy? Dễ dàng để cho tù binh được cứu như vậy sao?

Bình Luận (0)
Comment