Khi đến gần Thiên Vân chiến trường này, Lý Thiên Mệnh trông thấy phương hướng Thiên Nguyên Thần Điện có tổng cộng tám đội ngũ, hơn một nghìn bốn trăm người, đệ tử tám Thần Vực từ Sinh Kiếp nhị trọng trở lên cùng nhau đi về phía Thiên Vân chiến trường.
Tuy bọn họ không chung đường nhưng tụ hợp cùng nhau vẫn tạo ra thanh thế to lớn.
Thái độ thoải mái, trêu tức của bọn họ tạo áp lực rất lớn cho đệ tử Thái Cổ Thần Tông biểu cảm nghiêm nghị.
Tiếp theo, chín đội ngũ hội tụ lại với nhau.
Trong lòng đệ tử Thái Cổ Thần Tông có một loại ảo giác, đó là chính mình dường như không hợp với tám đội ngũ này.
Đối phương chuyện trò vui vẻ, không kiêng nể gì nhìn bọn họ, thậm chí nhướng mày nháy mắt, âm thầm cười nhạt, nếu nói thái độ của bọn họ không có trưởng bối xúi giục thì chắc chắn không thể nào, chẳng qua có người lộ rõ ra mặt, có người thì thầm giấu đi.
Lục Ly liếc mắt qua, đám đệ tử Thần Vực này có ý đối địch với đệ tử Thái Cổ Thần Vực khá mạnh, rõ rành rành.
Làm chủ nhà vốn nên có uy ngiêm nhất, nhưng bọn họ tâm trạng nặng nề, người khác thì thoải mái ự nhiên, giống như đến Thái Cổ Thần Tông du lịch vậy.
Mỗi đội ngũ đều có cường giả cấp bậc như Dịch Tinh Ẩn mang đội, bọn họ không để gây sự, dẫn đoàn người các phương đi thẳng tới phía trước Thiên Vân chiến trường.
Đệ tử chín Thần Vực xếp hàng ngang bên ngoài Thiên Vân chiến trường, xếp hàng vào sân.
Làm chủ nhà, Thái Cổ Thần Vực xếp ở cuối cùng.
Đây là vấn đề về lễ nghi, dù sao thứ tự vào sân không ảnh hưởng kết quả cuộc chiến.
Đội ngũ vào sân đầu tiên có số lượng đông nhất.
Lý Thiên Mệnh nhìn thoáng qua, phỏng chừng nhóm người này nhiều cỡ gần bốn trăm, gần gấp đôi Thái Cổ Thần Tông.
Có nhiều đệ tử Sinh Kiếp nhị trọng như vậy, chứng minh thực lực của tông môn bọn họ rất có thể là mạnh nhất chín Thần Vực.
Lý Thiên Mệnh nhủ thầm một câu:
- Đây là Cửu Cung Quỷ Tông?
Cửu Cung Thần Vực là Thần Vực cuối cùng.
Mọi người đều biết, tuy Hiên Viên Hi là thượng thần cuối cùng, nhưng nàng không mang đến cái gì cho Thái Cổ Thần Vực. Trong lịch sử Viêm Hoàng đại lục, thượng thần cuối cùng mang theo con cháu hậu duệ xưng bá Viêm Hoàng đại lục, thống nhất thiên hạ là thượng thần thứ chín, cũng chỉ có Cửu Cung Quỷ Thần.
Hiện giờ cho dù qua mười vạn năm, thực lực của Cửu Cung Thần Vực hơi hạ thấp, hậu duệ của tám Thần Vực khác liên tiếp mở mang Thần Vực, phân chia lãnh thổ của họ, nhưng bọn họ bất luận là cường giả hay thiên tài của họ đều xếp vào hàng đệ nhất chín Thần Vực!
Sau lưng Lý Thiên Mệnh bỗng vang lên người đáp lời:
- Ngươi nói đúng.
Lý Thiên Mệnh quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một nam nhân vóc dáng vạm vỡ đứng sau lưng hắn.
Trên mặt nam nhân có chút râu ria, thoạt nhìn khá thô ráp, khí chất giang hồ hơi nặng, vị trí giữa chân mày có một con mắt dựng đứng màu đen chứng minh thân phận Tam Nhãn Chân Long Mạch của người này.
Lý Thiên Mệnh đương nhiên biết người này, lần đầu tiên hắn vào Tà Ma địa cung, người này cũng có mặt, gã là đại ca của Mộc Tuyết, Hiên Viên Vũ Thành, hiện là đệ nhất Thiên Nguyên bảng.
Nếu tính tuổi thì Hiên Viên Vũ Thành già nhất trong tất cả người tham chiến của Thái Cổ Thần Tông, thực lực cũng mạnh nhất.
Đây là một nam nhân nói là làm, là lão đại ca trong lòng đệ tử Thái Cổ Hiên Viên thị, cho nên có rất nhiều người phục gã, răm rắp nghe theo.
Nhưng Hiên Viên Vũ Thành không xem như thống soái của hai trăm người, bởi vì đệ tử của Thái Thanh Phương thị và Thái Ất Kiếm tộc sẽ không nghe lời của gã, trừ đệ tử Thiên Nguyên thuộc ba thị tộc lớn ra, những người khác càng là năm bè bảy mảng.
Giọng của Hiên Viên Vũ Thành trầm thấp, cực kỳ dày nặng:
- Lý Thiên Mệnh, nghe Mộc Tuyết nói ngươi biết tám Thần Vực sẽ có rất nhiều đệ tử muốn đầu của ngươi phải không?
Lý Thiên Mệnh đáp:
- Đúng vậy!
Ánh mắt Hiên Viên Vũ Thành nóng cháy nói:
- Trong tình huống như vậy mà ngươi còn dám tiến vào, ta tin tưởng ngươi sẵn sàng liều mạng vì tôn thần, đã như vậy, chúng ta là người chung chí hướng. Nếu ngươi có thể thông qua Thiên Vân chiến trường, bước vào Địa Ngục chiến trường, đến lúc đó các đệ tử Thái Cổ Hiên Viên thị chúng ta chấp nhận cho ngươi trở thành một phần tử của chúng ta, cùng chúng ta thẳng thắn với nhau!
Lý Thiên Mệnh nói:
- Không có vấn đề, không màu mè.
- Được!
Khi Hiên Viên Vũ Thành nói chuyện thì đệ tử của Thái Cổ Hiên Viên thị khác đều ở cạnh gã.
Không ai phản đối, nghĩa là tiếp nhận Lý Thiên Mệnh.
Hiên Viên Vũ Thành hỏi:
- Ta nghe Mộc Tuyết nói ngươi lại có tiến bộ?
- Được một chút.
Hiên Viên Vũ Thành nói:
- Vậy tranh thủ vào Địa Ngục chiến trường, hôm nay Thiên Vân chiến trường sẽ ngẫu nhiên ghép hai đối thủ, liên tục đánh gục hai người là sẽ có tư cách vào Địa Ngục chiến trường, hy vọng ngươi may mắn đừng đụng phải đệ tử đứng đầu của Thần Vực khác.
Cái gọi là đứng đầu tức là cỡ như Hiên Viên Vũ Thành, vượt qua Tử Kiếp tam trọng!
Trên cơ bản tốp năm Thiên Nguyên bảng trình độ thấp nhất đều là cỡ này.
Thiên Nguyên bảng là xếp hạng sức chiến đấu của đệ tử Thiên Nguyên, không xem tuổi và thiên phú, đám đệ tử đứng đầu hầu hết đều có mặt ở đây, chẳng qua bọn họ không giống như Hiên Viên Vũ Thành có hứng thú tìm Lý Thiên Mệnh nói chuyện.
Thí dụ như Phương Nguyệt Vi của Thái Thanh Phương thị, hạng bốn Thiên Nguyên bảng, hai mươi bảy tuổi.
Nàng là tỷ tỷ ruột của Phương Tinh Khuyết, thấy tận mắt cái chết của gã!
Đội ngũ bên ngoài Thiên Vân chiến trường thưa dần.
Trong đội ngũ thứ hai đếm ngược vào chiến trường ước chừng có hai trăm người, số người ngang bằng Thái Cổ Thần Tông.
Bọn họ là đệ tử Lưỡng Nghi Ma Tông!
Lưỡng Nghi Ma Tông hay còn gọi là Âm Dương Ma Tông.
Nghe nói ân oán chủ yếu giữa Lưỡng Nghi Ma Tông và Thái Cổ Thần Tông là do Thái Cực Phong Hồ.
Sau khi Cửu Cung Quỷ Thần chết tám vạn năm thì Thái Cổ Thần Tông công chiếm Thái Cực Phong Hồ, buộc Lưỡng Nghi Ma Tông rời đi. Ngay lúc đó tiểu tộc Thái Thanh Phương thị trong Lưỡng Nghi Ma Tông làm phản, cho Âm Dương Ma Tông một kích trí mạng, hiện giờ Thái Thanh Phương thị ngược lại thành đệ nhất thị tộc của Thái Cổ Thần Tông, Âm Dương Ma Tông oán hận Thái Cổ Thần Tông đã sớm viết vào pháp quy của tông môn.
Hai Thần Vực cổ xưa nhất đã giao phong vô số lần, lịch sử có ghi lại ân oán qua nhiều đời này.
Bọn họ căm thù Thái Cổ Thần Tông, càng căm hận Thái Thanh Phương thị hơn, cho nên đệ tử của Lưỡng Nghi Ma Tông không thèm che giấu địch ý của mình.
Trước khi đi vào Thiên Vân chiến trường, bọn họ không kiêng nể gì vui cười, thỉnh thoảng cười nhạt nhìn chỗ nhóm Lý Thiên Mệnh, ánh mắt âm trầm khát máu, lộ rõ rành rành tâm tư.
- Các vị huynh đệ Nhất Nguyên Thần Tông, đừng đụng phải chúng ta nhé.
- Nếu không thì sẽ cho các ngươi cảm thụ thử cái gì gọi là tuyệt vọng.
- Đừng hù bọn họ, các ngươi nhìn đi, cả đám run cầm cập, nếu như bị sợ tới mức lập tức quay về, đụng trận bỏ chạy thì chúng ta biết tìm ai chơi?
- Chắc không đâu, đã đến đây rồi chẳng lẽ như cháu nhỏ xám xịt bò về?
- Nói đến thì đây là truyền thống của Nhất Nguyên Thần Tông.
- Ha ha!
Bọn họ hùa nhau cười.