- Ngươi đừng nói lung tung, trong tông môn của người ta có thượng thần, coi chừng thượng thần kia giận lên, tiểu một bãi tưới ướt ngươi bây giờ.
- Vậy ta sẽ tuột quần của thượng thần bọn họ!
- Ha ha, dâm thế!
Thượng thần trở về, cảnh giới Thiên Ý?
Bọn họ ôm bụng cười to.
- Câm mồm!
Bên Thái Cổ Hiên Viên thị, rất nhiều đệ tử bị chọc giận, nổi khùng lên.
- Khinh nhờn tôn thần, chết chưa hết tội!
Chỉ tiếc, lời nói như vậy ở trong Thái Cổ Thần Tông bị xem như tội chết, nhưng ở trước Đệ Nhất Thiên Hạ Hội, bọn họ không thể quản người ngoài nói cái gì.
Khương Phi Linh là thượng thần của Thái Cổ Thần Vực, nhưng không phải thần của Lưỡng Nghi Ma Tông.
Dịch Tinh Ẩn nói:
- Đừng gây sự.
Mọi người thế này mới không xông tới, trước tiên đánh nhau ở bên ngoài Thiên Vân chiến trường.
Nhưng ngọn lửa thù hận đã gieo sâu ở đáy lòng.
Bao gồm Lý Thiên Mệnh, sát khí điên cuồng lan tràn trong lòng.
Dịch Tinh Ẩn nói:
- Trên thế giới này, chỉ có một thứ có thể bảo vệ tôn nghiêm, đó là thực lực.
Dùng thực lực đi chứng minh là gọn gàng hơn bất kỳ thứ gì khác.
Mọi người gật đầu:
- Biết!
Lúc này, đệ tử Lưỡng Nghi Ma Tông nối đuôi nhau mà vào.
- Đệ tử Nhất Nguyên Thần Tông, tiến vào chịu chết đi!
Những người này vừa la lối vừa đi vào, vô cùng kiêu ngạo.
Nhưng hai Thần Vực bởi vì ân oán lịch sử, mỗi lần trong Đệ Nhất Thiên Hạ Hội đều chém giết túi bụi, đánh nhau sống chết đã là chuyện thường.
Dịch Tinh Ẩn chắp tay sau lưng nói:
- Có thể đi vào, chúc các ngươi may mắn!
Trước sự chú ý của toàn bộ kết giới Thiên Nhãn Viêm Hoàng đại lục, đệ tử của Thái Cổ Thần Tông cuối cùng đạp vào chiến trường!
Khoảnh khắc mọi người đều bước vào chiến trường nghĩa là Thiên Vân chiến trường chính thức khai chiến!
. . .
Thiên Nguyên tông, Tam Nguyên chiến trường.
Trên khán đài Tam Nguyên chiến trường chia ra chín khu vực.
Một chủ tám phó.
Trên khu vực chủ, ba vị tông chủ của Thái Cổ Thần Tông, tám vị chủ của Thần Điện, các vị cường giả cao tầng như Nhị Nguyên Kiếp Lão, Tam Nguyên Kiếp Lão giữ biểu cảm nghiêm nghị, yên tĩnh không tiếng động.
Phương Thái Thanh ngồi giữa, Hiên Viên Đạo ngồi bên trái, Kiếm Vô Ý ngồi bên phải.
Tám khu vực ở trước mắt bọn họ ngồi các nhân vật đứng đầu của tám Thần Vực.
Nghe nói tông chủ của sáu Thần Vực đều xuất hiện.
Nhất Nguyên Thần Tông, Lưỡng Nghi Ma Tông, Tam Tài Tiên Tông, Tứ Tượng Hải Tông, Ngũ Hành Địa Tông, Lục Đạo Kiếm Tông, Thất Tinh Thiên Tông, Bát Quái Tâm Tông, Cửu Cung Quỷ Tông!
Đây là lần long trọng nhất trong mấy chục lần Đệ Nhất Thiên Hạ Hội tới nay.
Những cường giả này tuy không nhiều nhưng có sức chấn nhiếp, nếu tám Thần Vực cộng lại thì đủ sức áp chế tất cả người của Thái Cổ Thần Tông.
Mà giây phút này . . .
Trên Tam Nguyên chiến trường, tất cả cường giả đỉnh cao của Viêm Hoàng đại lục cùng nhìn vào một kết giới Thiên Nhãn.
Trong một chốc, sóng ngầm hùng dũng.
- Trên thực tế, đây là khởi đầu của chiến tranh.
. . .
Thiên Vân chiến trường.
Lý Thiên Mệnh đi theo phía sau đội ngũ bước chân vào Thiên Vân chiến trường.
Hắn giống như chen vào một mảnh bông, đi qua nơi đó, khi đi thì người bên cạnh không ngừng rời đi.
Rất nhanh, bên cạnh hắn chỉ còn lại chính mình.
Ngẩng đầu nhìn lại, khắp nơi đều là mây mù, tầm nhìn không giới hạn, căn bản không thể nhìn thấy Thiên Nguyên chiến trường này có thể chứa một nghìn sáu trăm người.
Giống như toàn bộ thế giới chỉ có chính mình.
Đi tới trước nữa, tuy mây mù ở phía trước hơi mờ nhạt nhưng vẫn không thấy được phương xa, ngược lại mơ hồ có thể trông thấy bóng người.
Ngay sau đó, mây trắng ở dưới chân bỗng nổi lên, thành đài mây hình tròn đường kính ba nghìn thước.
Lý Thiên Mệnh biết đệ tử đi vào thì mỗi người đều có một đài mây như vậy, thoạt nhìn nó tổ hợp từ mây trắng, nhưng thật ra vô cùng cứng rắn, giống như đất liền.
Đài mây là chiến trường của bọn họ!
Tiếp theo, đài mây sẽ mang theo hắn đi tới, ngẫu nhiên đụng vào đối thủ.
Khi đài mây của hai bên va chạm, hòa thành một thì giữa hai người phải quyết ra một người thắng mới có thể đi tiếp.
- Nhảy xuống đài mây là nhận thua, cũng tương đương với quyết ra thắng thua.
- Nhưng đài mây này lớn như vậy, nếu có thực lực nghiền nát đối thủ, trực tiếp giết người, không cho đối thủ có cơ hội nhảy xuống thì cũng không khó khăn.
Đệ Nhất Thiên Hạ chiến trường là chiến trường của Đệ Nhất Thiên Hạ Hội đã vận chuyển ít nhất mấy vạn năm, quy tắc do tiền bối đặt ra, tuy cực kỳ hung hiểm nhưng nó phù hợp với ý nghĩa của Đệ Nhất Thiên Hạ Hội.
Đệ tử chín Thần Vực không phải đến luận bàn, mà đến vì tông môn, cạnh tranh thiên tài địa bảo, thậm chí là lãnh thổ!
Nếu không có hung hiểm sống chết thì Đệ Nhất Thiên Hạ Hội không có ý nghĩa gì.
Nhưng rất hiếm gặp tình huống đệ tử của một tông môn bị nhiều người nhằm vào.
Thiên Vân chiến trường sẽ khiến Lý Thiên Mệnh liên tục đụng phải hai đối thủ, đánh bại người mới có tư cách vào Địa Ngục chiến trường.
Lý Thiên Mệnh khoanh tay đứng trên áng mây, chờ đợi đối thủ xuất hiện.
Hắn mơ hồ nghe thấy bốn phía vang tiếng đánh nhau, đây là mấy trăm trận chiến đấu tiến hành cùng lúc, hiệu suất rất nhanh.
Bùm bùm bùm!
- Không biết sẽ có mấy Thần Vực xuống tay giết đệ tử của chúng ta?
Lý Thiên Mệnh khép mắt lại.
Trên Thiên Vân chiến trường, Lý Thiên Mệnh không giúp được ai, không có cách nào.
- Bên ngoài đồn ta là đệ tử của tôn thần, vậy thì chắc chắn có nhiều kết giới Thiên Nhãn đang nhìn ta? Giờ phút này, có bao nhiêu người trên Viêm Hoàng đại lục đang nhìn ta?
Sắp chiến đấu, Lý Thiên Mệnh trực tiếp cho bốn con thú Huỳnh Hỏa ra khỏi không gian bản mệnh.
Khởi Nguyên Thế Giới Thụ của Tiên Tiên không thể cắm rễ trong mây mù, nhưng rễ cây của nó quấn lấy toàn bộ đài mây, sương khói trên đài mây có thể che giấu thân thể của nó đôi chút.
Cho dù như vậy, thú bản mệnh hệ thực vật khổng lồ xuất hiện vẫn dẫn tới vô số người chú ý.
So sánh thì hình thể to bự của Lam Hoang dường như không khiến người chú ý, càng miễn bàn Huỳnh Hỏa và Meow Meow, giấu trong mây mù thì không ai thấy được chúng nó.
Cả năm chủ nhân và chiến sủng bình tĩnh chờ đối thủ buông xuống.
Không ra dự liệu, Thiên Vân chiến trường rất nhanh sắp xếp đối thủ cho Lý Thiên Mệnh.
Trong sương mù phía trước xuất hiện một đài mây.
Đài mây nhanh chóng đến gần Lý Thiên Mệnh, trước khi hai đài mây hợp thành một thì Lý Thiên Mệnh đã trông thấy đối thủ của mình.
- Âm Dương Ma Tông?
Lý Thiên Mệnh nhận ra ngay:
- Khá may mắn.
Đập vào mắt là một nữ tử.
Nàng có khuôn mặt trái xoan, thân hình yểu điệu động lòng người, tóc dài xõa sau lưng cột hờ với dải lụa màu đỏ hồng, váy hoa, sáng lấp lánh, sau lưng như có khói nhiều màu bao lấy, làn da trắng hơn tuyết, xinh đẹp vô cùng.
Nữ nhân này có hai con thú bản mệnh!
Lúc này nàng đang ngồi trên mình một con trong số đó.
Đó là hai con thú bản mệnh hồ ly trắng như tuyết, có ba trăm sáu mươi đốm sao trở lên, phẩm cấp rất cao.
Hai con thú bản mệnh hồ ly này tên là Thuần Dương Ma Hồ và Huyền Âm Mộng Hồ.
Đệ nhất thị tộc của Âm Dương Ma Tông tên là Âm Dương Ma tộc, toàn tộc đa số đều là Ngự Thú Sư song sinh, hơn nữa phối trí một con đực, một con cái, đực cái bổ sung cho nhau, sức chiến đấu rất kinh người, thậm chí không thua gì Ngự Thú Sư sinh ba.
Bởi vì đặc tính này nên trong quá trình thú bản mệnh của bọn họ trưởng thành đều rất vui vẻ.
Dù sao đây là trời sinh một đôi thật sự.