Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 1010 - Chương 1010 - Chết Hết Cho Lão Tử

Chương 1010 - Chết hết cho lão tử
Chương 1010 - Chết hết cho lão tử

Lý Thiên Mệnh và bốn con thú bản mệnh tụ lại với nhau, nhìn đằng trước.

Linh thể của Tiên Tiên chạy qua lại trên đầu Lý Thiên Mệnh, chui xuống ôm cổ hắn, làm nũng nói:

- Nửa cha, Tiên Tiên đói.

Lý Thiên Mệnh cười nói:

- Đừng có xạo, ta thấy rõ ngươi không gãy một nhánh cây nào.

Bé lăn lộn ăn vạ:

- Không biết đâu, bụng đói!

- Ăn ăn ăn!

Lý Thiên Mệnh lấy ra thịt nướng chuẩn bị sẵn cho Tiên Tiên từ trong nhẫn tu di, cho bé ăn ngấu nghiến ở trước mắt bao người.

Meow Meow thấy thế, mắt sáng lên, thừa dịp đưa ra yêu cầu:

- Có phải Meow cũng có thể thanh thủ ngủ một giấc không?

Lý Thiên Mệnh bóp cổ nó xách lên:

- Ngủ cái con mắt!

Meow Meow bực bội càu nhàu:

- Ta không phục, ngươi trọng nữ khinh nam, không có mèo quyền!

- Không phục thì nghẹn.

- Hic, Meow cũng muốn làm nũng!

- Ngậm miệng lại!

Lý Thiên Mệnh giơ tay bóp miệng của Meow Meow, mặc nó giương nanh múa vuốt trong tay mình, dù sao hắn dùng tay trái, không sợ móng vuốt mèo của nó.

- Ha ha!

Huỳnh Hỏa vui sướng khi người gặp họa, chống nạnh cười to.

- Ngươi cũng vậy!

Một bàn tay khác của Lý Thiên Mệnh bóp mỏ chim, Huỳnh Hỏa trợn tròng mắt, vẫy cánh trên không trung như bị đuối nước.

Chủ nhân và các chiến sủng chơi vui vẻ, nhưng trên Viêm Hoàng đại lục thì không biết có bao nhiêu người thông qua kết giới Thiên Nhãn mắt lạnh nhìn bọn họ.

Có lẽ những người khác cho rằng giết một Đổng Tinh Tinh có gì mà đắc ý?

Một nghìn sáu trăm đệ tử này có nhiều cường giả.

Nếu xui xẻo gặp phải đệ tử đứng đầu thật sự, hiện tại bị giết ném xuống dưới sẽ là Lý Thiên Mệnh.

Trong tiếng bàn tán xôn xao, Lý Thiên Mệnh chờ đến đối thủ thứ hai trong ngày hôm nay của mình.

Chỉ còn người cuối cùng!

Đài mây của Lý Thiên Mệnh hợp nhất với đài mây của Đổng Tinh Tinh, phạm vi mở rộng gấp đôi, hiện giờ dung hợp thêm đài mây mới, diện tích to hơn ban đầu gấp bốn lần.

Tranh phong trên Thiên Vân chiến trường là đưa một nghìn sáu trăm người, bốn vào một, chắt lọc thành bốn trăm người.

Lý Thiên Mệnh quan sát đối thủ thứ hai của mình.

Đây là một người trẻ tuổi mặc áo xanh, cột tóc, đi chân trân, cả người giống như một thanh kiếm sắc bén cắm trên áng mây, giơ tay nhấc chân, kiếm khí hùng dũng.

Thoạt nhìn người này còn khá trẻ, phỏng chừng lớn hơn Hiên Viên Vũ Hành vài tuổi, xấp xỉ với Lý Thiên Mệnh, tuổi thực cỡ hai mươi ba.

Lứa tuổi này mà có thực lực như vậy, chứng minh đối thủ này thuộc mẫu thiên phú hơn người, ít nhất cỡ như Hiên Viên Vũ Hành.

Khi người này thấy Lý Thiên Mệnh thì biểu cảm lạnh lùng như lưỡi kiếm, nói:

- Lý Thiên Mệnh, giết ngươi, là có thể trực tiếp lấy một Thiên Địa Kiếp Nguyên cấp sáu, ngươi nói xem có lời không?

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Lục Đạo Kiếm Tông? Thái A Kiếm tộc?

Đối phương báo tên:

- Đúng vậy! Thái A Kiếm tộc, Phong Đạo Nghĩa.

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Thân phận không thấp nhỉ?

- Kém xa đệ tử của tôn thần, không đáng giá nhắc đến.

Khi Phong Đạo Nghĩa nói chuyện thì lấy ra một thanh kiếm:

- Cầm đầu của ngươi vào Địa Ngục chiến trường, rất hoàn mỹ.

Lý Thiên Mệnh thản nhiên nói:

- Có phải muốn cảm khái ngươi khá may mắn không?

- Đúng rồi, sao ngươi biết?

Lý Thiên Mệnh đáp:

- Người cảm khái giống như ngươi đã xuống địa ngục trước rồi.

Xuống địa ngục và Địa Ngục chiến trường là hai chuyện khác nhau.

Một là chết thật, một là sống.

Phong Đạo Nghĩa hờ hững nói:

- Có gan dạ, đáng tiếc, hai trăm người các ngươi cuối cùng còn năm mươi người sống tiếp đã xem như các ngươi may mắn.

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Xem ra ngươi biết chút tình hình bên trong?

Phong Đạo Nghĩa cười khẩy nói:

- Cái đó thì không, chẳng qua cái gọi là tôn thần mà cảnh giới Thánh vốn nên bị mỗi người tru, lần này chúng ta đến cũng vì muốn chém chết cái gọi là tôn thần của các ngươi đấy thôi. Lý Thiên Mệnh, đáng tiếc là, ngươi không thể thấy tận mắt cảnh tượng đó.

- Ngươi cũng không thấy được.

Ánh mắt hai người giao nhau như lưỡi kiếm va chạm.

Ầm ầm!

Không ngờ Phong Đạo Nghĩa có bốn con thú bản mệnh.

Đó là một con hùng ưng, có bốn loại thuộc tính phong, hỏa, lôi, kim.

Đốm sao của mỗi con hùng ưng đều trên ba trăm chín mươi!

Có đốm sao nhiều như vậy thì bối cảnh của Phong Đạo Nghĩa trong Lục Đạo Kiếm Tông chắc chắn không thấp, trưởng bối phụ mẫu của gã ít nhất có người là cấp bậc Dịch Tinh Ẩn.

Thái A Kiếm tộc là bộ tộc phân nhánh từ Thái Ất Kiếm tộc.

Phong Đạo Nghĩa giống như Kiếm Lăng Thần, là người thiên phú tứ kiếm, bốn con thú bản mệnh hùng ưng của gã đều có thể chuyển hóa thành Kiếm Thú, năm hợp nhất chiến đấu, kiếm có thể thi triển chiến quyết, thần thông.

Kiếm của Kiếm Thú Mạch mạnh kinh thiên!

Phong Đạo Nghĩa là loại người ác nghiệt, hắn không tiếp tục nói nhiều, rút ra Hợp Nhất Đạo Kiếm có năm sợi kiếp văn, khiến bốn con thú bản mệnh hội tụ lại hóa thành Kiếm Thú dung hợp vào trường kiếm.

Trong phút chốc, Hợp Nhất Đạo Kiếm trắng tinh như đá quý có bốn sắc màu, một thanh kiếm chia ra bốn khúc, vị trí mũi kiếm lấp lánh ánh sáng vàng, thân kiếm gió bão gào rít giận dữ, lửa cháy bỏng, chuôi kiếm thì có sét chạy dọc.

Phong Đạo Nghĩa giơ cao trường kiếm đâm lên trời, trong một chốc kiếm khí chém rách mây cao, trên trời phong vân biến động, mái tóc dài bay rối, tựa như Kiếm Ma.

- Lực lượng của Sinh Kiếp?

Lý Thiên Mệnh qua đó suy đoán ra cảnh giới của Phong Đạo Nghĩa, hẳn là cỡ Sinh Kiếp tam trọng hoặc tứ trọng.

Đệ tử Kiếm Thú Mạch nếu lựa chọn Kiếm Thú bám vào kiếm thì đi con đường tăng cường sức sát thương đơn thể của Ngự Thú Sư, từ bỏ vây công.

Phương thức này có lợi và hại, lợi ở chỗ kiếm của bọn họ có thể bộc phát ra thần thông của thú bản mệnh, uy lực một kiếm tương đương với năm hợp một, đối thủ đơn thể cùng cảnh giới rất khó ngăn cản.

Bây giờ Phong Đạo Nghĩa đang cầm Hợp Nhất Đạo Kiếm, sát khí bùng nổ.

- Chó của Thái Cổ Thần Tông, mở mắt to xem rõ ràng, Lục Đạo Kiếm Tông ta mới có thể sinh ra thần thật sự, chứ không phải một nữ quỷ đã chết mười vạn năm, âm hồn không tán!

Phong Đạo Nghĩa cầm kiếm, sáng chói mắt xông tới.

Chiến quyết Sinh Tử Nhất Nguyên Tứ Cực Phong Vân Kiếm!

Đệ nhất cực: Phong Sát Kiếm!

Một kiếm chém ra, bão tố rít gào, tùy theo kiếm thế múa, thần uy của mấy con thú bản mệnh ẩn chứa trong kiếm thế.

Ầm ầm!

Vô số gió bão kiếm khí lưỡi dao gió rậm rạp giăng khắp đài mây, sau đó hội tụ lại với nhau đâm về phía Lý Thiên Mệnh.

- Sinh Kiếp tam trọng!

Điều này nghĩa là, Lý Thiên Mệnh có sức chiến một trận!

- Các huynh đệ!!!

Lý Thiên Mệnh nghe bọn họ nhục nhã Khương Phi Linh nhiều như vậy, trong lồng ngực sớm tức giận đến nổ tung.

- Giết hắn!!

Răng rắc một tiếng, Đông Hoàng Kiếm trong tay tách làm hai.

Thiên Kiếp Kiếm Khí bạo loạn rít gào trong Đông Hoàng Kiếm, Trạm Tinh Cổ Thần Thể của Lý Thiên Mệnh tỏa ánh sáng rực rỡ trong kiếm khí lưỡi dao gió gầm rống.

Ầm ầm ầm!

Meow Meow vô ảnh xuyên qua, nhanh như điện chớp, Địa Ngục Truy Hồn Điện đã đâm vào thân thể của Phong Đạo Nghĩa.

Meow Meow không cần tiến lên, một chiêu thần thông Hồn Thiên Điện Ngục hình thành vòng xoáy kinh thiên, đầu tiên là chắn ở phía trước Phong Sát Kiếm, dù có kiếm khí lưỡi dao gió xuyên qua nghiền nát rắn điện cũng sẽ bị dây leo thánh quang của Tiên Tiên hợp thành tấm chắn màu trắng ngăn lại.

Phong Đạo Nghĩa khinh miệt cười nhạt, đổi kiếm chiêu.

Đệ nhị cực: Phong Hỏa Long Quyển!

Tứ Cực Phong Vân Kiếm này ít nhất phải đến Sinh Kiếp tứ trọng mới có thể lĩnh ngộ, ngộ tính kiếm đạo của Phong Đạo Nghĩa đã khá cao.

Kiếm thứ hai chém ra, gió bão cuốn, lửa đi theo, xen lẫn thần thông của thú bản mệnh hùng ưng lửa, có lửa ngập trời hòa vào trong kiếm khí.

Bình Luận (0)
Comment