Kiếm thế của Phong Đạo Nghĩa xác thực rất mạnh, dung hợp sức mạnh thần thông buộc Khởi Nguyên Thế Giới Thụ của Tiên Tiên hơi khó ra ngoài.
Trong trận chiến này, Huỳnh Hỏa và Meow Meow động tác nhanh chóng mãnh liệt chiếm ưu thế khá lớn.
Chúng nó một trái một phải, lôi hỏa thổi quét, Lý Thiên Mệnh từ chính diện lao tới, Thiên Kiếp Kiếm Khí từ Đông Hoàng Kiếm trong hai tay chém vòi rồng phong hỏa thành hai nửa.
- Thủ đoạn tạm được!
Phong Đạo Nghĩa chạy trong Phệ Huyết Kiếm Vũ đầy trời, còn dư sức chặt đứt dây leo thánh quang của Tiên Tiên, sự linh hoạt của Kiếm Thú Mạch là ưu thế to lớn của bọn họ.
Tiếng cười nhẹ tênh của Lý Thiên Mệnh giống như ma âm đến từ địa ngục:
- Chỉ tạm được thôi sao?
- Đúng vậy, tạm được!
Biểu cảm của Phong Đạo Nghĩa âm u lạnh lẽo, Hợp Nhất Đạo Kiếm lại chém, uy lực càng mạnh.
Đệ tam cực: Thiên Chi Kiếp kiếm!
Lần này là ba thần thông phong, hỏa, lôi dung hợp vào trong kiếm ý rồi bùng nổ.
Khi Phong Đạo Nghĩa thi triển, Luyện Ngục Hỏa Ảnh của Huỳnh Hỏa từ phía sau đâm tới, năm trăm Thiên Kiếp Kiếm Khí mang theo Thông Thiên cương khí. Ở trước mắt Phong Đạo Nghĩa là thần thông Vạn Cực Điện Võng của Meow Meow.
Ầm ầm ầm!
Trong chém giết thảm liệt, còn có Hồng Mông Âm Ba của Lam Hoang bỗng chấn động vào màng tai của Phong Đạo Nghĩa.
Thiên phú của chúng nó thật sự quá nhiều!
Tuy không khủng bố bằng lực lượng năm hợp một, nhưng vây công kiểu này cũng là một loại ưu thế!
Trừ Lý Thiên Mệnh ra, không ai có thể ngay mặt đón đỡ Phong Đạo Nghĩa đánh sâu vào, nhưng chúng nó không e ngại.
- Vậy thì chặt đứt kiếm của ngươi trước!
Bốn con Kiếm Thú bám vào kiếm khiến Hợp Nhất Đạo Kiếm vô cùng mạnh mẽ, chặt đứt Kiếp Khí dễ như chơi.
Ngự Thú Sư như bọn họ thường sẽ giết Ngự Thú Sư khác trước tiên.
Ánh kiếm bắn ra từ mắt của Phong Đạo Nghĩa, bày ra tự tin mãnh liệt.
Trường kiếm quét ngang, bốn con Kiếm Thú một thể, lực lượng khủng bố hội tụ vào người.
- Kiếm chỉ hướng nào, yêu ma quỷ quái thành tro bụi!
Kiếm ý của gã như ngọn núi, hội tụ lực lượng Tử Cực, một kiếm đâm xuyên qua.
Đệ tứ cực: Tứ Kiếm Quy Nhất!
Uy lực của đường kiếm này xác thực rất khủng bố.
Lực lượng của Sinh Kiếp nằm ở chỗ liên tục không ngừng, ba cái Sinh Chi Kiếp Hoàn cộng thêm hai cái Tử Chi Kiếp Hoàn, lực lượng Sinh Kiếp ẩn chứa lực lượng Tử Kiếp đủ hình thành bùng nổ kinh thiên.
Đối diện kiếm thế cuồng bạo như vậy, biểu cảm của Lục Ly vẫn luôn lạnh băng.
- Ngươi so kiếm với ta?!
Đối phương rất kiêu ngạo, rất tự tin về mặt này.
Nhưng Phong Đạo Nghĩa đụng phải Lý Thiên Mệnh!
Đông Hoàng Kiếm, thêm vào kiếm quyết đệ nhất Viêm Hoàng!
Trong áng mây phong vân biến ảo này, Lý Thiên Mệnh càng có thể lĩnh hội ý nghĩa của Nhân Đạo Chúng Sinh kiếm.
Lục Đạo Kiếm Thần vẫn luôn cho rằng đường kiếm này của mình kém một chút, nhưng phút giây này, đối diện thiên tài kiếm đạo của Thái A Kiếm tộc, Lý Thiên Mệnh nhìn thấu kiếm thế của gã.
Lý Thiên Mệnh nhìn thấy khuyết điểm của mình từ trên người kẻ địch.
Ngộ đạo một phút, thông hiểu trong khoảnh khắc.
“Hồn của kiếm không nằm ở tru sát mà là bảo vệ. Kẻ giết người là trái với Thiên Đạo, người thủ hộ thì có đại nghĩa thương sinh! Người mà kiếm của ta bảo vệ dù cho không nhiều, chỉ có một mình Linh Nhi, nhưng đó chỉ là bắt đầu, cường giả cần vai chịu trách nhiệm, có một ngày ta sẽ giơ ngang kiếm, đối diện muôn vàn kẻ ác!”
“Lực lượng của kiếm đến từ chúng sinh!!!”
Đây là Nhân Đạo Chúng Sinh kiếm muốn nói ra ý nghĩa của chính mình.
Chỉ khi bảo vệ một người, một việc mới thể hội từ trái tim được.
Từ việc nhỏ thấy được việc lớn!
Có kiếm nhỏ mới có kiếm lớn, càng có thương sinh chi kiếm, vạn dân chi kiếm!
Giữa nhân đạo, sát kiếp chúng sinh!
Ánh mắt Lý Thiên Mệnh lạnh lùng, giống như Thần Linh, Thiên Kiếp Kiếm Khí hội tụ, Lục Đạo Sinh Tử Kiếm chém ra.
Thần uy một kiếm oanh động thiên hạ!
Khi Đông Hoàng Kiếm màu vàng của Lý Thiên Mệnh va chạm với Phong Đạo Nghĩa, bốn con thú bản mệnh của hắn không nhàn rỗi.
Phệ Huyết Kiếm Vũ của Tiên Tiên sớm đâm vào lưng của Phong Đạo Nghĩa, Địa Ngục Truy Hồn Điện của Meow Meow càng phát huy lực lượng, chạy trong huyết mạch, ảnh hưởng tốc độ của Phong Đạo Nghĩa.
Còn Huỳnh Hỏa thì nó cũng có Lục Đạo Sinh Tử Kiếm.
Khi Phong Đạo Nghĩa và Lý Thiên Mệnh va chạm từng đường kiếm, con gà vàng này lại xuất hiện, một nhát Luyện Ngục Mệnh Hỏa đâm xuống chân của Phong Đạo Nghĩa.
Ầm!
Luyện Ngục Mệnh Hỏa nổ tung, hai chân của Phong Đạo Nghĩa nổ nát bấy.
Máu phun tung tóe.
Đương nhiên, nếu không phải bị Lục Đạo Sinh Tử Kiếm của Lý Thiên Mệnh áp chế thì Huỳnh Hỏa không có cơ hội như vậy.
Đau đớn khi hai chân nổ nát khiến Phong Đạo Nghĩa từ dạt dào tự tin khoảnh khắc rơi xuống địa ngục, sắc mặt tái nhợt.
- Đây là loại kiếm gì . . .!
Phong Đạo Nghĩa liên tục giao phong ba lần nhưng không thể chặt đứt Đông Hoàng Kiếm của Lý Thiên Mệnh, trong lòng đã chấn động.
- Kiếm diệt ngươi!!!
Đông Hoàng Kiếm màu đen Tử Chi Kiếm chém xuống, Đế Hoàng giận dữ, máu chảy thành sông!
Keng!
Hợp Nhất Đạo Kiếm, gãy vụn.
Không ai ngờ rằng Hợp Nhất Đạo Kiếm sẽ bị gãy.
Kiếm Thú ở trong kiếm có thể đẩy mức độ cứng rắn của Hợp Nhất Đạo Kiếm này lên mấy cấp bậc.
Nhưng hôm nay, nó gãy.
Điều này có ý vị như thế nào?
Kiếm Thú chết chắc!
Ầm ầm!
Khi Hợp Nhất Đạo Kiếm vỡ nát, bốn con Kiếm Thú nổ thành thịt vụn mưa máu đầy trời, bắn tung tóe ra ngoài.
Bốn con Kiếm Thú nát bấy tại chỗ, chết sạch.
Đây là uy lực của Lục Đạo Sinh Tử Kiếm chồng lên Thiên Kiếp Kiếm Khí.
Bùm!
Một tiếng nổ vang, ý vị Phong Đạo Nghĩa đã thành phế vật từ giây phút này.
- A!!!
Phong Đạo Nghĩa hét thảm một tiếng, phun ra búng máu, mắt phun lửa, trút lửa giận lên Lý Thiên Mệnh.
- Ngươi chết chắc rồi, sư tôn Lục Đạo Kiếm Ma của ta . . .
Phong Đạo Nghĩa còn chưa nói xong, Đông Hoàng Kiếm màu vàng của Lý Thiên Mệnh đã xuyên qua, đâm thủng đầu của gã.
- Suỵt, ngậm mõm lại.
Lý Thiên Mệnh rút kiếm ra.
Bùm!
Phong Đạo Nghĩa xoe tròn mắt, ngửa mặt ngã trên đài mây.
Mưa máu đầy trời vẫn đang rơi, tí tách tưới ướt một người bốn thú.
- Hic hic, muốn ăn vụng một miếng!
Tiên Tiên nhìn món ngon quanh mình, vẻ mặt khó chịu, nhưng bé vẫn đi theo Lý Thiên Mệnh, treo trên cổ của hắn.
Trong đống thịt nát Kiếm Thú, toàn thân Lý Thiên Mệnh nhuộm máu, cầm một đôi Đông Hoàng Kiếm.
Lý Thiên Mệnh đi vài bước.
Hắn biết, giây phút này có rất nhiều người chắc chắn cùng nhìn chăm chú vào mình.
Vì thế, Lý Thiên Mệnh nâng lên Đông Hoàng Kiếm màu vàng chém xuống đầu của Phong Đạo Nghĩa, hất lên.
Phập!
Đông Hoàng Kiếm màu đen bên tay kia lại đâm thủng qua gã.
Sau đó Lý Thiên Mệnh chỉ kiếm lên trời, trừng mắt bầu trời:
- Nghe kỹ đây, bố tiên sư cha nhà các ngươi, chết hết cho lão tử!!!