Đối với tất cả mọi người thì tranh phong ở Thiên Vân chiến trường chỉ là khởi động làm nóng, vở kịch hay thật sự còn ở phía sau.
Đệ Nhất Thiên Hạ Hội chỉ quyết ra đệ nhất, dù là đệ nhị cũng không có ý nghĩa, chỉ có kẻ mạnh nhất mới có thể lên đỉnh, cho nên, căn bản không cần lo lắng trên Thiên Vân chiến trường xuất hiện cường cường chạm mặt quá sớm.
Đệ tử Phong Đạo Nghĩa của Lục Đạo Kiếm Ma Phong Thanh Ngục đụng phải đệ tử Lý Thiên Mệnh của tôn thần Thái Cổ Thần Vực đã xem như một trận giao phong kích thích nhất.
Thực lực của hai người không xem như đứng đầu Đệ Nhất Thiên Hạ Hội, nhưng thân phận đều rất đặc biệt.
Với thù hận đời đời giữa Lục Đạo Kiếm Tông và Thái Cổ Thần Tông, lần va chạm này cực kỳ thú vị.
Nhiều người đều muốn xem Lý Thiên Mệnh rốt cuộc làm sao dựa vào Cổ Thánh cảnh đánh bại đệ tử Sinh Tử Kiếp.
Hơn nữa, đối thủ Phong Đạo Nghĩa của hắn còn là thiên tài tuyệt đỉnh Sinh Kiếp tam trọng.
Đệ tử như Phong Đạo Nghĩa chịu thiệt về tuổi tác, nếu Đệ Nhất Thiên Hạ Hội tổ chức trễ hơn năm năm thì gã ít nhất lọt tốp hai mươi, thậm chí có Lục Đạo Kiếm Ma dạy dỗ thì dư sức vào tốp mười, có tư cách lên đỉnh Đệ Nhất Thiên Hạ.
Nhưng bây giờ . . .
Phong Đạo Nghĩa bị chém chết ngay tại chỗ, không còn tương lai!
Đệ tử của tôn thần Lý Thiên Mệnh, lần đầu tiên bước ra tầm mắt của toàn bộ Viêm Hoàng đại lục, khiến vô số người thật sự phải nhớ kỹ mình!
. . .
Nhân Nguyên tông, Tam Nguyên chiến trường.
Khu vực thứ năm tính từ bên trái, có mười mấy người ngồi trên ghế khách quý xem cuộc chiến.
Khu vực này thuộc về Lục Đạo Kiếm Tông, người ngồi ở đây đều là nhân vật đỉnh cao của Lục Đạo Kiếm Tông.
Ngồi ở vị trí cao nhất là một nam nhân áo xám.
Thoạt nhìn người này rất trẻ tuổi, thân thể khá nhỏ gầy, mặc kệ là ngũ quan hay khí chất đều khó gây chú ý trong đám đông, vô cùng bình thường phổ thông.
Trước mặt đám tông sư kiếm đạo trong Lục Đạo Kiếm Tông mà vị trí người này ngồi thật sự là tách biệt hẳn.
Gã có một điểm đặc biệt duy nhất, đó là ánh mắt, giống nước suối trong vắt, thuần khiết mà tự nhiên, đơn giản thuần túy, ngây thơ như con nít, không chút tạp chất.
Trên thực tế, bộ dạng này của gã khiến nhiều người gặp mặt lần đầu tiên rất khó tin tưởng đây là Lục Đạo Kiếm Ma Phong Thanh Ngục nổi tiếng lừng lẫy.
Đôi khi, cái gọi là ma khó mà nhìn ra từ vẻ ngoài.
Gã ngồi trên ghế khách quý cao cao, ánh mắt thẫn thờ nhìn kết giới Thiên Nhãn trên chiến trường. Kết giới Thiên Nhãn có rất nhiều thị giác, mà hiện giờ đa số người đều đang xem một hình ảnh lớn nhất trong đó. Có thể trông thấy thiếu niên tóc trắng trong hình ảnh dường như tìm được phương hướng thị giác, chỉ kiếm thẳng vào tất cả người nhìn mình, mắng một châu thô tục.
- Càn rỡ!
Những cao tầng Lục Đạo Kiếm Tông ở sau lưng Phong Thanh Ngục đều mắng chửi um sùm.
- Đúng là thứ không biết sống chết!
- Dám giết cả Phong Đạo Nghĩa?
- Tuy thiên phú của Đạo Nghĩa cao nhưng thực lực chỉ cỡ trên lớp giữa, tiểu tử này càn rỡ như vậy là xem chính mình vô địch trong đó sao?
- Không thấy rõ hiện thực, càng không thấy được số phận bi thảm sắp tới của hắn, vậy mà vẫn kiêu ngạo như thế?
- Đây là Thiên Vân chiến trường, không ai có thể nhằm vào hắn, đến Địa Ngục chiến trường thì hắn sẽ biết chữ chết viết như thế nào.
- Người của Thái Cổ Thần Tông đều ngây thơ lạc quan đến thế sao? Ha ha.
Trong lòng bọn họ có phẫn uất, dù sao bỗng dưng bị mất một thiên tài, còn là đệ tử của tông chủ.
Bọn họ không kiềm được nhìn về hướng người áo xám, chỉ thấy người áo xám chống cằm, thẫn thờ nhìn thiếu niên trong kết giới Thiên Nhãn.
Người áo xám vẫy tay:
- Tiểu Thiến.
Một nữ nhân bao phủ trong vải đen mỏng từ sau lưng người áo xám đi tới, đứng hầu bên cạnh, khẽ hỏi:
- Tông chủ, có gì sai bảo?
Người áo xám hỏi:
- Đạo Nghĩa là hài tử của ngươi, ngươi thấy sao?
Tiểu Thiến trả lời:
- Tông chủ, cứ làm theo kế hoạch ban đầu.
- Được.
Rất nhiều lão già đều không dám tới gần nữ nhân tên Tiểu Thiến này.
Bởi vì . . .
Mọi người đều biết, tông chủ chỉ tu kiếm, không hỏi chuyện giang hồ, các việc lớn nhỏ trong Lục Đạo Kiếm Tông đều do nàng xử lý.
. . .
Lục Đạo Thần Vực, Kiếm Hồn Đế Sơn.
Các ngọn núi như lưỡi kiếm trập trùng, linh khí bàng bạc, long mạch hội tụ trong long mạch, núi cao mây mù, tựa như cảnh tiên.
Đây là chỗ tông môn của Lục Đạo Kiếm Tông.
Trên ngọn kiếm phong cao nhất thẳng tắp có một chiến trường hình cầu, chính giữa chiến trường hình cầu có một kết giới Thiên Nhãn đang bày ra cuộc chiến giữa Phong Đạo Nghĩa và Lý Thiên Mệnh.
Mấy chục vạn đệ tử vây quanh kết giới Thiên Nhãn, bọn họ ý chí chiến đấu sục sôi, hoặc là cười to, hoặc là gầm lên.
- Giết hắn! Giết hắn!
- Cho đệ tử của tôn thần chó chết này đi chết đi!
- Chặt đầu chó của hắn xuống treo trên kiếm, mang về treo trước sơn môn!
- Ha ha!
Tiếng gào chói tai trải rộng chiến trường.
- Phong Đạo Nghĩa, chém hắn!
Khi bọn họ hưng phấn lên đến đỉnh điểm thì cục diện thay đổi trong tích tắc.
Lý Thiên Mệnh dùng Đông Hoàng Kiếm áp chế Hợp Nhất Đạo Kiếm thiên phú Tứ kiếm, thú bản mệnh của Lý Thiên Mệnh vây công, giết Phong Đạo Nghĩa ngay tại chỗ.
Lý Thiên Mệnh xách đầu của Phong Đạo Nghĩa, mỗi người đang xem cuộc chiến qua kết giới Thiên Nhãn đều bị hắn mắng.
Trong một chốc, đệ tử Lục Đạo Kiếm Tông nổi khùng lên.
Ầm ầm ầm!
Toàn bộ chiến trường hình cầu đều rung lắc.
- Giết hắn!!!
- Bầm thây tên này ra vạn mảnh!
- Chặt tất cả đệ tử của Nhất Nguyên Thần Tông thành thịt nát!
Một tông môn to lớn như vậy, tu kiếm, dù cho có người bình tĩnh nhưng bị cảm xúc thù hận cực đoan nhuộm đẫm, tiếng gào thét tức giận kích thích thần kinh của mỗi người, khiến đệ tử bình tĩnh không kiềm được tham gia vào nhóm tức giận gầm rống.
- Hắn tên Lý Thiên Mệnh, hắn chết chắc rồi!
. . .
Nhân Nguyên tông, Tam Nguyên chiến trường.
Phương Thái Thanh, Hiên Viên Đạo, Kiếm Vô Ý, ba người ngó nhau.
- Hay!
Phía sau có người vỗ tay, bọn họ nhìn lại, người vỗ tay là Âu Dương Kiếm Vương.
- Tình cảnh này khiến ta muốn ngâm một bài thơ.
Âu Dương Kiếm Vương hắng giọng:
- Đệ tử tôn thần Lý Thiên Mệnh, kiếm chém cẩu tặc không có tật!
- . . .
Trừ Âu Dương Kiếm Vương ra, mọi người đều đang lén nghị luận.
Kiếm Vô Ý nhắc nhở:
- Đừng thấy Lý Thiên Mệnh ra nổi bật, đệ tử khác đều khó khăn, cục diện rất bị động.
Phương Thái Thanh nói:
- Tiếp tục xem đi.
Hiên Viên Đạo cắn răng, không nói chuyện, chỉ nhìn chằm chằm vào kết giới Thiên Nhãn.
Lý Thiên Mệnh đánh chết Phong Đạo Nghĩa khiến Thái Cổ Thần Tông hò reo rung trời, nhưng đây mới chỉ là bắt đầu.
Tiếp theo, Thái Cổ Thần Tông sẽ đối diện sự thực tàn khốc.
Trong phút chốc, tất cả người Thái Cổ Thần Tông xem cuộc chiến sắc mặt càng ngày càng khó coi.
. . .
Thiên Vân chiến trường.
Lý Thiên Mệnh đã giải quyết hai đối thủ.
Thiên Vân chiến trường còn chưa mở ra, chứng minh cuộc chiến khác chưa kết thúc. Hắn lấy ra một con Gai Độc Thiết Giáp Chiến Trư từ trong nhẫn tu di, nướng cho Tiên Tiên ăn.
Không bao lâu sau, mùi thơm nức mũi tỏa ra bốn phía.
- Ôi, ôi chao!
Tiên Tiên thèm nhễu nước miếng.
Huỳnh Hỏa nói:
- Hoa muội, ăn đồ nhiều mỡ coi chừng biến thành cục tròn.
Tiên Tiên lập tức méc:
- Hu, Kê ca khi dễ ta!
- Mợ nó!
Gà con còn chưa phản ứng lại đã bị Lý Thiên Mệnh chém bay ra ngoài.
Gà con kháng nghị:
- Không có quyền làm gà sao trời?
Tiên Tiên ăn xong, chỉnh sửa cành lá và dây leo của mình, sung sướng vuốt bụng nhỏ.
Lý Thiên Mệnh cho chúng nó trở vào không gian bản mệnh.
Hắn ngồi trên đài mây, nhìn mây trắng trên trời, nghe tiếng động chiến đấu ở phương xa.
- Thái độ của Thần Vực khác như thế nào, cục diện tương lai của Thái Cổ Thần Tông sắp được công bố.
Lý Thiên Mệnh biết rõ, hắn giết sướng tay rồi, nhưng đệ tử Thái Cổ Thần Tông khác rất có thể gặp phải khó khăn, thậm chí khó giữ được tánh mạng.