Đại khái qua nửa canh giờ, cuộc chiến Thiên Vân vòng thứ nhất trong Đệ Nhất Thiên Hạ Hội chính thức kết thúc.
Đài mây mà Lý Thiên Mệnh ngồi tan biến, hắn cũng biến mất theo.
Trên Đệ Nhất Thiên Hạ chiến trường, rớt xuống cùng lúc với Lý Thiên Mệnh đều là đệ tử thông qua vòng thứ nhất.
Người hoặc xác chết rớt xuống trước đều đã bị loại.
Lý Thiên Mệnh ở trên trời nhìn thấy vị trí của Dịch Tinh Ẩn, vì thế đến gần chỗ của gã.
Đệ tử của Thần Vực khác tự quay về đội ngũ của mình.
Biểu cảm của Lý Thiên Mệnh nghiêm túc, hắn cách thật xa liền trông thấy hình ảnh máu me.
Bên cạnh Dịch Tinh Ẩn nằm la liệt xác chết.
Trùm vải trắng chứng minh họ đã chết.
Trong đó có người, cũng có thú bản mệnh, hoàn toàn mất đi tiếng động, rời khỏi thế giới này.
Lý Thiên Mệnh vừa đáp xuống đất đã có nhiều người lướt qua hắn, nhào tới ôm lấy xác chết dưới đất, khóc rống.
Lý Thiên Mệnh thẫn thờ nhìn.
Khắp nơi đều là xác chết, những sinh mệnh trẻ tuổi rời khỏi thế giới này với tư thái không chút sức sống, không còn bò dậy nổi nữa.
- Hu hu . . .
Tiếng khóc như ma âm vòng quanh bên tai.
Đó là đau khổ xé nát tim gan.
Nhiều người đã chết.
Quả nhiên là tình huống tệ nhất mà Hiên Viên Mộc Tuyết nói.
Ở trước mắt Lý Thiên Mệnh, Phương Nguyệt Vi của Thái Thanh Phương thị ôm xác chết một bằng hữu nữ thân thiết với mình, bả vai run run, lệ rơi ròng ròng.
Dịch Tinh Ẩn nhìn thấy Lý Thiên Mệnh thì thở phào một hơi, vẫy tay ngoắc hắn:
- Thiên Mệnh, lại đây.
- Điện chủ, tổn thất . . .
Vành mắt Dịch Tinh Ẩn đỏ hoe, khi nói chuyện thì giọng khàn khàn:
- Có hơn bốn mươi hài tử đi rồi, còn có mười mấy bị phế.
Mấy chục người chết!
Cuộc chiến Thiên Vân đã chết gần như một phần tư đệ tử.
Tổng cộng có hơn một trăm năm mươi bị loại, có tám, chín mươi người không chết, có thể giữ được tánh mạng, bảo vệ căn bản đã xem như may mắn.
Lý Thiên Mệnh rùng mình, mắt đỏ máu.
Dịch Tinh Ẩn nói:
- Tám Thần Vực, có tổng cộng năm Thần Vực vừa gặp mặt liền xuống tay, căn bản không chừa đường sống, chuyên môn nhằm vào đệ tử chúng ta.
- Gồm có Thần Vực nào?
Dịch Tinh Ẩn trả lời:
- Lưỡng Nghi, Tứ Tượng, Lục Đạo, Thất Tinh, Cửu Cung!
Lưỡng Nghi và Lục Đạo thì không ngoài dự đoán, Tứ Tượng Thần Vực, Thất Tinh Thần Vực, Cửu Cung Thần Vực tính lấy phương thức này tuyên bố gia nhập trận doanh thí thần, tạo áp lực cho Thái Cổ Thần Tông.
Chỉ còn lại Tam Tài Tiên Tông, Ngũ Hành Địa Tông và Bát Quái Tâm Tông.
Bọn họ và Thái Cổ Thần Tông vẫn luôn có quan hệ không tệ, đặc biệt là Tam Tài Tiên Tông từng được Thái Cổ Thần Vực một tay nâng đỡ lại lần nữa mở ra Thần Vực, mới có hôm nay.
- Năm Thần Vực!
Lý Thiên Mệnh nhớ kỹ.
Hắn nhìn những xác chết trẻ tuổi mất hồn tại đây, nhìn huynh đệ tỷ muội và bằng hữu của bọn họ mắt ngấn lệ, khó chịu khóc rống, nhìn thấy tuyệt vọng trong mắt những người sống.
Trong lồng ngực của Lý Thiên Mệnh như có núi lửa phun trào, dung nham lao vào đầu óc, đốt khí huyết của hắn sôi sục, máu nóng dồn lên não, trong đôi mắt tràn ngập tử khí dày đặc.
- Bọn họ chết vì Thái Cổ Thần Vực, là chết vì tôn thần!
Nếu có thể lựa chọn, Khương Phi Linh không thèm làm tôn thần, có lẽ đây là số phận sắp đặt.
- Thù này không báo, ta thề không làm người!!!
Hắn nhìn hướng phương xa, các đệ tử của năm Thần Vực đã ra tay tuy bị thương nhưng chỉ có khoảng mười mấy người.
Vết thương như vậy không ảnh hưởng đa số người chuyện trò vui vẻ, thậm chí chế nhạo khiêu khích.
Đệ tử của Tứ Tượng Thần Vực, Thất Tinh Thần Vực và Cửu Cung Thần Vực lúc này không thèm che giấu nữa, trưởng bối đã chỉ thị cho bọn họ, bọn họ đến vì mục tiêu này.
- Đừng khóc chứ, bây giờ khóc thì hơi sớm.
- Đúng đúng, mới chỉ là món khai vị, Địa Ngục chiến trường mới là món chính, đến lúc đó, những người đã qua cửa của các ngươi sẽ không một tên nào chạy thoát.
- Nói đúng, những người này mới là cá lớn, hôm nay chết mấy chục tôm tép mà thôi, giữ sức đi, để lần sau khóc.
- Ha ha!
Người nói chuyện đều đứng ở phương xa, xen lẫn trong đoàn người, càng lúc càng nhiều người vui cười, căn bản không biết chính xác ai đang trêu cợt.
- Nhất Nguyên Thần Tông? Không thấy rõ hiện thực, còn nằm mơ được tôn thần che chở, sớm muộn gì tự chuốc lấy khổ.
- Phụ thân của ta bảo ta nói cho các ngươi, người thông minh phải biết làm chuyện thông minh, một thần chỉ có cảnh giới Thánh, tùy tay có thể đập chết, tuyệt đối đừng máu nóng dồn lên não, tự mình cảm động mà hại chết cả nhà nhé!
- Đừng khuyên, chờ bọn họ nhà tan cửa nát sẽ biết mình ngu đến cỡ nào.
Nếu chỉ có một người nói như vậy thì còn dễ xử, nhưng đệ tử của năm Thần Vực đều nói như vậy, căn bản không biết tìm ai tính sổ.
Trời nổi gió lốc, gió to thổi đến.
Trừ năm Thần Vực này ra, còn có đệ tử của ba Thần Vực, bọn họ đứng xa nhìn, quay sang ngó nhau rồi vội vàng rời đi.
Có lẽ các trưởng bối không cho chỉ thị, bản thân bọn họ không biết nên làm sao.
Sau khi bọn họ rời đi, trong gió tuyết chỉ còn hơn một trăm đệ tử Thái Cổ Thần Tông còn sống thống khổ đứng ở đây.
Bão tuyết dần đóng băng máu nóng chảy trong thân thể của bọn họ.
- Xong rồi . . .
Một tiếng tuyệt vọng nói ra tiếng lòng của bao nhiêu người.
Nhiều người nhìn về phương hướng Hiên Viên Hồ.
Lúc này có nhiều cường giả của Thần Tông từ khắp nơi tụ lại.
Bọn họ ôm con cái của mình, hoặc ôm xác chết của con mình.
Xác chết lạnh như băng và tiếng khóc tuyệt vọng vẽ nên hiện thực tàn khốc.
Lý Thiên Mệnh chứng kiến tất cả điều này.
Hắn híp đôi mắt đỏ máu, xoay người rời đi.
. . .
Nhân Nguyên tông, Tam Nguyên chiến trường.
Trước khi trận chiến này kết thúc, đã hiêu rõ thái độ của các Thần Vực là thế nào.
- Đám súc sinh Tứ Tượng Hải Tông! Lấy báu vật rồi, cũng lấy lãnh thổ rồi, còn chẳng biết xấu hổ!
- Thất Tinh Thiên Tông cũng vậy thôi. Ta nói từ trước rồi, bọn họ ngoài mặt khách khí, nhận lời chúng ta, bây giờ thấy có thể trục lời, đám tồi tệ đó sao có thể không đến đục nước béo cò?
- Tất cả đừng ngây thơ! Ta phỏng chừng ba Thần Vực còn lại cũng là cá mè một lứa, chẳng qua bọn họ ngại tình cảm nên không dám ra tay.
- Đừng nói lung tung! Tam Tài, Ngũ Hành và Bát Quái phần lớn là huynh đệ cùng rễ cùng gốc với chúng ta!
Đám Kiếp Lão lao nhao rối loạn.
- Phiền phức là Cửu Cung Quỷ Tông gia nhập, thế lực của bọn họ quá mạnh, cách chúng ta không xa, nếu bọn họ phát động chiến tranh Thần Vực thì uy hiếp lớn còn hơn Lưỡng Nghi Ma Tông và Lục Đạo Kiếm Tông cộng lại!
- Đừng bi quan vậy chứ? Hiện tại bọn họ không trực tiếp xuất binh là vì kiêng kỵ, bọn họ cũng có ân oán với nhau, thậm chí không chết không ngừng, nếu chúng ta thề sống chết thủ vệ tôn thần, mặc kệ bao nhiêu người kéo đến cũng phải lột da, ai mà không sợ quân lực của mình tiêu hao, để người khác nhặt món ngon?
- Nói trắng ra là có thể thông qua Đệ Nhất Thiên Hạ Hội ép chúng ta đi vào khuôn khổ thì bọn họ thoải mái nhất, không mất mát chút gì liền có thể trừ bỏ uy hiếp mà tôn thần mang lại cho bọn họ.
- Ba Thần Vực còn lại, tuy chưa chắc bọn họ sẽ xuất binh, nhưng thái độ của bọn họ cũng là muốn khiến chúng ta bỏ cuộc.
- Lần này nhiều đệ tử chết như vậy, nếu Địa Ngục chiến trường lần sau cũng chết một đám thì tương lai sẽ mất một thế hệ truyền thừa.
- Ta đã sớm nói đừng tổ chức Đệ Nhất Thiên Hạ Hội này, dù sao thời kỳ đặc biệt . . .
- Tất cả câm miệng hết cho ta!!!
Một tiếng quát hùng hồn vang lên, đám Kiếp Lão ngước đầu nhìn, nói chuyện không phải Thiên Nguyên tông chủ Phương Thái Thanh, mà là Địa Nguyên tông chủ Hiên Viên Đạo.