Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 1015 - Chương 1015 - Hiên Viên Đại Đế

Chương 1015 - Hiên Viên Đại Đế
Chương 1015 - Hiên Viên Đại Đế

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Tông chủ, nếu nửa tháng thì ta thử vào Cổ Thánh cảnh đệ cửu trọng trước đã?

Hiên Viên Đạo khẽ thở dài:

- Chỉ có thể như vậy, nỗ lực đi, bọn họ không tin một người có thể thay đổi cái gì, nhưng ta tin tưởng ngươi, ta đặt hy vọng vào ngươi, ngươi cõng nhiều trêu đùa và áp lực, đừng để ta thất vọng, hài tử.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Tông chủ, ta không thể bảo đảm, nhưng ta sẽ dốc hết sức.

Hiên Viên Đạo vỗ vai hắn:

- Ừm!

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Tông chủ, ta còn muốn biết, hiện tại rốt cuộc là tình huống gì?

- Ta nói sơ vậy.

Ánh mắt Hiên Viên Đạo lạnh xuống:

- Có năm Thần Vực biểu minh thái độ nhất định phải giải quyết tôn thần của chúng ta. Trong đó Lưỡng Nghi Thần Vực, Lục Đạo Thần Vực cực kỳ muốn trả thù chúng ta, bọn họ muốn lôi kéo càng nhiều người diệt Thái Cổ Thần Tông. Nhưng mục tiêu của Thần Vực khác có lẽ chỉ muốn giết tôn thần, không muốn đấu sống chết với Thái Cổ Thần Vực, không có chỗ tốt, sẽ chết người, hiểu chưa?

- Hiểu!

Cục diện của chín Thần Vực đại khái là như vầy, muốn lôi kéo khai chiến là Lưỡng Nghi Ma Tông và Lục Đạo Kiếm Tông.

Muốn cho Khương Phi Linh chết là cộng thêm Tứ Tượng, Thất Tinh, Cửu Cung.

Lấp lấp lửng lửng, đứng ngoài cuộc là Tam Tài, Ngũ Hành và Bát Quái Thần Vực.

Lý Thiên Mệnh hỏi một vấn đề mẫn cảm:

- Tông chủ, nội bộ Thần Tông thế nào?

- Ngươi muốn biết?

Lý Thiên Mệnh nói:

- Đúng, đặc biệt là Thái Thanh Phương thị.

Hiên Viên Đạo nói:

- Được, ta nói cho ngươi. Phương Thái Thanh và Thái Thanh Phương thị của hắn ở một mức độ nào đó hy vọng tôn thần dẫn dắt bọn họ xưng bá đại lục, mở ra việc long trọng thống nhất thiên hạ, nhưng bọn họ vĩnh viễn không sửa được bản tính ích kỷ, phút then chốt tuyệt đối không trông chờ vào được. Nếu cục diện của chúng ta tốt, Phương Thái Thanh vui vẻ làm anh hùng thủ hộ tôn thần, nếu cục diện xấu thì bọn họ sẽ bỏ đá xuống giếng, thực dụng vậy đấy. Nhưng bọn họ tạm thời tuyệt đối không nói ra ý tưởng thật sự của mình khi ở trước mặt người khác.

- Tại sao Thiên Nguyên tông chủ quyết nghị cử hành Đệ Nhất Thiên Hạ Hội?

Hiên Viên Đạo nói:

- Hắn bảo là cho cả đám các ngươi đi mạo hiểm, sớm ngày thăm dò ra thái độ của Thần Vực khác, hôm nay đã thăm dò ra. Trả giá đau đớn bốn mươi đệ tử, hắn cảm thấy đáng giá.

Lý Thiên Mệnh cười lạnh nói:

- Quả nhiên là muốn khiến chúng ta làm vật hy sinh.

Hiên Viên Đạo nói:

- Có một số việc mọi người không thể nói thẳng ra, nhưng đều ngầm hiểu. Trên thực tế, Phương Thái Thanh càng muốn nhìn xem khi Thái Cổ Thần Tông gặp suy sụp thật sự, bên trong tông môn sẽ có phản ứng gì, có bao nhiêu người ủ rũ, bao nhiêu người kinh sợ. Sự thực chứng minh hắn thành công, hôm nay Thái Cổ Thần Tông rất hỗn loạn, không nhiều người thật sự có cốt khí.

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Hắn định giả vờ giả vịt như vậy, không sợ tương lai tôn thần tìm hắn tính sổ sao? Kẻ khiến người lo lắng như vậy sao có thể mang theo hắn xưng bá đại lục?

Hiên Viên Đạo nói:

- Ít nhất hiện tại hắn không làm gì cả. Hơn nữa Thái Thanh Phương thị thật sự lớn mạnh, là căn cơ của Thần Tông hiện tại. Cộng thêm hắn càng biểu hiện ra quá đáng thì càng nói lên toàn bộ Thái Thanh Phương thị càng lúc càng ôm bi quan với việc tôn thần, trong lòng mọi người đều rõ ràng điều đó, nhưng không có cách nào.

- Tôn thần có biết những chuyện này không?

Hiên Viên Đạo lắc đầu, nói:

- Chúng ta không dám nói lung tung trước mặt nàng, hôm nay đệ tử chết đi cũng có người của Thái Thanh Phương thị, bọn họ cũng cống hiến rồi, có thể nói cái gì?

Nói trắng ra, Phương Thái Thanh vẫn đang hết lòng hết dạ vì Thái Cổ Thần Tông, thậm chí trả giá đắt.

Chỉ có Hiên Viên Đạo cảm thấy trong lòng Phương Thái Thanh lắc lư, chưa thật sự chắc chắn.

Hiên Viên Đạo nói:

- Còn một điều khiến Thái Thanh Phương thị rất khó giải quyết.

- Việc gì?

Hiên Viên Đạo nói:

- Người của Âm Dương Ma Tông hận bọn họ thấu xương, ước gì diệt tộc Thái Thanh Phương thị, điều này khiến Phương Thái Thanh rất khó thoát khỏi Thái Cổ Thần Tông, nếu không thì toàn tộc nguy nan.

- Hiểu rồi.

Lý Thiên Mệnh biết cục diện hiện tại hỗn loạn nhất, suy nghĩ của mỗi người khác nhau.

Tội nghiệp cho Khương Phi Linh, tuy thân phận của nàng là tôn thần, nhưng ở trong mắt các phương thế lực thì nàng giống như là một món báu vật của Thái Cổ Thần Tông.

Nói diệt liền diệt, nói buông bỏ liền từ bỏ.

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Thái Ất Kiếm tộc thì sao?

Hiên Viên Đạo nói:

- Bọn họ và Lục Đạo Kiếm Tông có thù hận, chắc sẽ đứng chung thuyền với tông môn. Nhưng con người của Kiếm Vô Ý luôn giỏi che giấu bản thân, không bao giờ nổi bật, ai mà biết hắn chịu bỏ ra bao nhiêu sức lực?

Lý Thiên Mệnh gật đầu, nói:

- Tông chủ, có mấy vị trưởng bối Độ Kiếp Phong có quan hệ không tệ với ta.

Hiên Viên Đạo hỏi:

- Là nhóm Dịch Tinh Ẩn và Âu Dương Kiếm Vương đúng không?

- Vâng.

Hiên Viên Đạo nói:

- Bọn họ là anh hùng hào kiệt, vì có người khí khái như bọn họ ở nên Thần Tông mới có thể truyền thừa đến hiện tại, chứ không phải dựa vào cỏ đầu tường và sâu mọt! Cỏ đầu tường dù mạnh đến đâu vẫn chỉ là cọng cỏ!

Hiên Viên Đạo dằn xuống uất hận trong lòng, nói:

- Ngươi yên tâm đi, gần đây ta có tiếp xúc với bọn họ.

Thật ra Thái Cổ Hiên Viên thị rất cao ngạo, hiện nay gió thảm mưa sầu, Hiên Viên Đạo đứng dậy.

Ánh mắt Lý Thiên Mệnh nóng cháy hỏi:

- Tông chủ, ngươi có sợ không?

- Sợ cái gì? Con người rồi sẽ chết, chúng sinh đều không thể thoát khỏi Sinh Tử Kiếp, ta đã sống đủ, đời này không tiếc nuối. Vì thủ hộ tôn thần, Thái Cổ Hiên Viên thị ta chết muôn lần không chối từ!

- Thiên Mệnh, ngươi không sinh ra trong bộ tộc chúng ta, ngươi sẽ không biết thượng thần có ý vị như thế nào với chúng ta. Thái Cổ Hiên Viên thị chúng ta bởi vì từng sinh ra hai vị thượng thần mới có thể nổi lên từ thời đại Thái Cổ, truyền thừa đến nay. Mọi thứ của chúng ta đều là thượng thần ban cho, nếu không thì một thị tộc ti tiện như vậy đã sớm tan biến trong sông dài lịch sử, cũng sẽ không có con cháu hậu duệ.

- Tuy tôn thần không mang lại cái gì cho chúng ta, nhưng nàng hai mươi tuổi thành thần là vinh diệu và kỳ tích vĩnh hằng của bộ tộc chúng ta, chúng ta nguyện ý thủ hộ nàng, cho nàng tìm về mọi thứ đã mất, một lần nữa chứng minh bản thân. Chỉ cần cho nàng mười năm, nàng nhất định sẽ là kỳ tích xưa nay chưa từng có trên Viêm Hoàng đại lục, không thần nào có thể so sánh! Nàng có thể cho Thái Cổ Hiên Viên thị chúng ta lần thứ hai trở thành thị tộc đệ nhất thiên hạ, truyền thừa trăm vạn năm!

Ánh mắt Hiên Viên Đạo cuồng nhiệt, trong mắt tràn đầy quyết tuyệt thấy chết không sờn.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Tông chủ, nếu nàng có ngày đó, nhất định sẽ không cô phụ Thái Cổ Hiên Viên thị.

Khương Phi Linh không phải Hiên Viên Hi, nhưng bây giờ dường như không thể phân biệt nữa.

Ánh mắt Hiên Viên Đạo sùng kính nói:

- Đương nhiên rồi, nàng là tổ tiên của chúng ta!

Lý Thiên Mệnh nói:

- Tông chủ, ta đi Trạm Tinh Cổ Lộ đây.

Hiên Viên Đạo nói:

- Đợi tin tốt của ngươi.

Bình Luận (0)
Comment