Hiên Viên Đạo hỏi:
- Thiên Mệnh, nếu ngươi đã sẵn sàng thì bắt đầu nhé?
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Tông chủ, làm như thế nào?
Hiên Viên Đạo nói:
- Thần nhãn của thủy tổ mở ra sẽ bắn ra một Đế Kiếp chiếu vào người của ngươi, xé mở Mệnh Tuyền của ngươi, một nửa là sống, một nửa là chết, nếu ngươi có thể ổn định lực lượng mà không chết liền có thể đạp vào Sinh Tử Kiếp cảnh. Quá trình này rất dễ dàng dẫn đến Mệnh Tuyền vỡ nát, thậm chí nổ tan xác mà chết. Cho dù ngươi chịu đựng được, ổn định lực lượng thì thú bản mệnh của ngươi sẽ có nguy hiểm tử vong. Đương nhiên, ngươi là Ngự Thú Sư, Mệnh Tuyền nhiều hơn, tỷ lệ chết khá cao.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Nghe hơi bị rùng rợn.
Hiên Viên Đạo nói:
- Ừ, Đế Kiếp là món quà cuối cùng thủy tổ để lại cho con cháu chúng ta, trong lịch sử có nhiều đệ tử trẻ dựa vào Đế Kiếp bước vào Sinh Tử Kiếp cảnh.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Hơn hai mươi vạn năm mà lực lượng trên người y vẫn còn? Thần kỳ thế sao?
Hiên Viên Đạo nói:
- Không biết nữa, có lẽ vì có Thiên Nguyên Đỉnh, bây giờ ngươi bắt đầu chưa?
Lý Thiên Mệnh gật đầu:
- Rồi.
- Được rồi, hãy sẵn sàng.
- Có cần cho thú bản mệnh đi ra không?
- Cần.
Vì thế Lý Thiên Mệnh gọi chúng nó đi ra, đặc biệt là Tiên Tiên, bản thể sắp lấp đầy không gian trong này, nhiều cành lá và dây leo không có chỗ sắp đặt.
Tiên Tiên nói:
- Chật quá.
Chúng nó co cụm lại với nhau, lấm la lấm lét nhìn bốn phía.
Huỳnh Hỏa đá lông nheo nói:
- Tiên Tiên, nhìn thấy không? Đây là quỷ sống.
- Tiên Tiên sợ quá!
Bé cây luống cuống, cành lá bay tứ tung.
Huỳnh Hỏa chống nạnh cười to:
- Cạc cạc!
Meow Meow như ma chui ra, sâu kín nói:
- Kê ca, sau lưng ngươi có bóng người.
Huỳnh Hỏa rùng mình, vội chui xuống bụng Lam Hoang.
Tiên Tiên hỏi:
- Kê ca, ngươi cũng sợ hả?
Huỳnh Hỏa ho khan một tiếng hóa giải lúng túng:
- Đừng nói nhảm, ca ca sao có thể là kẻ nhát gan được?
Lý Thiên Mệnh nói:
- Nghiêm túc giùm, các vị, đang trong phút sống chết.
Huỳnh Hỏa vỗ bụng nói:
- Nào, cho cương thi già này mở thần nhãn của hắn ra đi, Kê gia đây hùng dũng, không . . . không . . . không . . . không sợ!
Giọng bé rùa bự vang dội hỏi:
- Kê ca, nếu ngươi hiên ngang không sợ thì tại sao nói chuyện mà giọng run vậy?
- Im . . . im . . . im mồm!
Đám thú lộn xộn khiến không khí thoải mái hơn nhiều.
Lý Thiên Mệnh đau đầu, bên ngoài Thánh Cung của hắn có Tử Phủ Tháp.
Có vật thần này bảo vệ, Đế Kiếp của Phệ Huyết Kiếm Vũ có thể xuyên thấu vào, xé rách bốn Mệnh Tuyền của hắn được không?
“Không biết có thể thu Tử Phủ Tháp vào được không?”
Lý Thiên Mệnh mới nghĩ như vậy thì Tử Phủ Tháp ở bên ngoài Thánh Cung tự nhiên biến mất, trở vào bên trong Thái Nhất Tháp.
Lý Thiên Mệnh thử nghiệm, xác nhận chính mình có quyền điều khiển Tử Phủ Tháp.
Sau khi thu Tử Phủ Tháp vào, Lý Thiên Mệnh gật đầu với Hiên Viên Đạo ra hiệu có thể bắt đầu.
Kết quả là, Hiên Viên Đạo quỳ ở trước mặt Hiên Viên Đại Đế, bắt đầu nhỏ giọng niệm tụng kinh văn.
Dường như không phải ngôn ngữ tầm thường mà là ngôn ngữ cổ xưa, Lý Thiên Mệnh hoàn toàn nghe không hiểu Hiên Viên Đạo đọc cái gì, chỉ nghe ù ù, hơn nữa âm thanh liên tục vang dội, khiến hắn chóng mặt.
Giống như là chú ngữ!
Trong quá trình này, phát sinh sự tình kỳ diệu mà rung động.
Hiên Viên Đại Đế ngồi ngay ngắn trên ngai rồng giống như sống lại, đôi mắt vẫn nhắm, nhưng con mắt thứ ba ở giữa hai chân mày bỗng mở.
Đó là một con mắt năm màu.
Năm màu sắc, kim mộc thủy hỏa thổ một thể.
Đây là thủy tổ của Tam Nhãn Chân Long Mạch, huyết mạch mạnh nhất thật sự.
Con mắt năm màu, chấn động xưa và nay.
Lý Thiên Mệnh còn chưa phản ứng lại, từ con mắt năm màu đột nhiên bắn ra tia sáng năm màu, cơ hồ là trong khoảnh khắc đã xỏ xuyên vào Thánh Cung của Lý Thiên Mệnh.
Ngay sau đó, ánh sáng kia ở trong Thánh Cung chia thành năm luồng.
Một luồng sáng ở lại Thánh Cung của Lý Thiên Mệnh, bốn luồng nhỏ hơn một chút thì tản ra, thẳng hướng Mệnh Tuyền của bốn con thú nhóm Huỳnh Hỏa.
Trong phút chốc, Lý Thiên Mệnh và bốn con thú bản mệnh tương đương với bị ánh sáng năm màu kết nối với nhau.
Lý Thiên Mệnh không rảnh chú ý, giúp đỡ chúng nó, dù sao hắn có bốn Mệnh Tuyền, phải chịu đựng Đế Kiếp đánh sâu vào mạnh nhất.
Sau khi đến Cổ Thánh cảnh đệ cửu trọng, Thánh Thú Mệnh Tuyền của nhóm Huỳnh Hỏa mở rộng đến cực độ, kích cỡ của một Mệnh Tuyền cơ hồ to gấp ba lần Lý Thiên Mệnh.
Thánh Nguyên của chúng nó tăng vọt.
Nhưng nếu bàn về tổng sản lượng thì Lý Thiên Mệnh nhiều hơn, bốn Mệnh Tuyền của hắn cần xé ra, thành tám Mệnh Tuyền, bốn sống bốn chết.
Ánh sáng năm màu của Đế Kiếp tựa như thanh kiếm bén chạy trong Thánh Cung của Lý Thiên Mệnh, đây là thứ khá nguy hiểm.
Nó giống như là vật sống nhằm vào Luyện Ngục Mệnh Tuyền của Lý Thiên Mệnh.
- Đến rồi!
Lý Thiên Mệnh và Huỳnh Hỏa đã chuẩn bị sẵn công pháp tu luyện Vĩnh Hằng Luyện Ngục Kinh.
Sinh Tử Kiếp cảnh có phương thức tu luyện đặc biệt của nó, đây là căn bản để ổn cố cảnh giới sau khi Mệnh Tuyền bị xé rách, nếu như chống đỡ không được thì Mệnh Tuyền không thể thật sự thành hình, nó sẽ tan thành mây khói.
Giây sau, Đế Kiếp đâm vào Luyện Ngục Mệnh Tuyền.
- Ui!
Lý Thiên Mệnh hút ngụm khí lạnh.
Kiếm của hắn từng xuyên thấu Thánh Cung của người khác, xé rách Mệnh Tuyền của người ta, rạch nát bét, hiện giờ loại cảm giác này giống như nạn nhân từng bị hắn phế.
Chẳng qua Đế Kiếp cưỡng ép tách Luyện Ngục Mệnh Tuyền ra thành sống và chết, trực tiếp chém thành hai nửa.
Luyện Ngục Mệnh Tuyền không có cảm giác đau, thống khổ thật sự là Thánh Nguyên bạo loạn, rít gào vận chuyển trong người, trướng nứt Thú Mạch, đánh vào nội tạng, cắt đứt xương gân, khiến máu thịt nổ tung.
Chỉ riêng Luyện Ngục Mệnh Tuyền xé rách đã đủ loạn.
Tốc độ của Đế Kiếp không vì vậy mà ngừng, nó chuyển hướng Hỗn Độn Mệnh Tuyền, tách ao sét làm hai phần, tách rời Âm Lôi và Dương Lôi ra, lôi đình hùng dũng chớp mắt chạy khắp người, lôi đình quấn quanh toàn thân Lý Thiên Mệnh như sắp bùng nổ.
Ngay sau đó, Hồng Mông Mệnh Tuyền, Khởi Nguyên Mệnh Tuyền đều lần lượt chia làm hai nửa.
Đế Kiếp xé rách đều nhau, đã xem như rất ổn định.
Nhưng dù là vậy, đối với Ngự Thú Sư sinh bốn Lý Thiên Mệnh mà nói, bốn loại lực lượng hỗn loạn, hỗn hợp, bài xích đều là ác mộng!
Dùng Đế Kiếp vào Sinh Tử Kiếp cảnh, nói thật lòng, Ngự Thú Sư chỉ có một con thú bản mệnh bình thường sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Bây giờ Thánh Cung của Lý Thiên Mệnh thật sự quá hỗn loạn.
Đế Kiếp hoàn thành nhiệm vụ, bắt đầu tiêu tan, nhưng Thánh Cung hỗn loạn, Mệnh Tuyền vỡ nát rất dễ dàng khiến hắn thất bại trong gang tấc!
Cứ tiếp tục như vậy, sơ sẩy một cái rất có thể nổ tan xác ngay lập tức.
Dù sao Thánh Nguyên của Lý Thiên Mệnh là Thánh Nguyên mạnh nhất từ xưa đến nay, đủ sức đối kháng Sinh Tử Kiếp.
Nhưng vào phút nguy nan này, óc Lý Thiên Mệnh lóe tia sáng.
- Tử Phủ Tháp, trở về!
Tử Phủ Tháp mới bị rút ra bây giờ trở về, chỉ cần Lý Thiên Mệnh muốn đóng kín, Tử Phủ Tháp chẳng những có thể ngăn trở lực lượng từ bên ngoài, càng có thể ngăn cản lực lượng của bốn Mệnh Tuyền khuếch tán ra ngoài.