Hai người từ Hiên Viên Hồ đi Thiên Nguyên Đỉnh trong Thiên Nguyên tông.
Lý Thiên Mệnh lại lần nữa nhìn thấy cái đỉnh to này.
Hiện tại hắn mới biết, thì ra Thiên Nguyên Đỉnh này là do đệ nhất thượng thần Hiên Viên Đại Đế rèn tạo.
- Đi lên với ta.
Hiên Viên Đạo dẫn đầu, Lý Thiên Mệnh theo sát sau đó.
Hắn lại lần nữa trông thấy phù điêu trên Thiên Nguyên Đỉnh, phù điêu này có người, có thú lớn, có kẻ địch ẩn trong sương mù, có lẽ đây là cái gọi là bộ tộc Địa Ngục.
- Hiên Viên Đại Đế, sáng tạo hệ thống tu luyện cộng sinh, khiến nhân tộc nổi lên, diệt tuyệt bộ tộc Địa Ngục, dựng lên thịnh thế hai mươi vạn năm cho nhân tộc!
Trong lúc Lý Thiên Mệnh sóng lòng trào dâng thì đã lên Thiên Nguyên Đỉnh.
Hiên Viên Đạo vừa lên đã nói với Âu Dương Kiếm Vương:
- Âu Dương, đi theo ta, mở Thiên Nguyên Đỉnh.
Âu Dương Kiếm Vương nói:
- Tông chủ, tuy ngươi và ta mỗi người giữ một cây chìa khóa, nhưng chìa khóa của ta thuộc về Độ Kiếp Phong, ta không có quyền lợi.
Hiên Viên Đạo nói:
- Ta muốn cho Lý Thiên Mệnh thử xem có thể phá vỡ Mệnh Tuyền, bước vào Sinh Tử Kiếp cảnh dưới áp lực của Đế Kiếp không.
Âu Dương Kiếm Vương liếc Lý Thiên Mệnh một cái, khép mắt lại:
- Để ta suy nghĩ đã.
Hiên Viên Đạo trừng mắt nạt:
- Tông môn trong phút sống chết, hy vọng cực kỳ bé nhỏ mà ngươi còn suy xét cái khỉ gì?
Âu Dương Kiếm Vương nói:
- Tông chủ, lựa chọn gần đây của ngươi khiến rất nhiều người lén nghị luận, nhưng như vậy biểu hiện sự quyết đoán của ngươi. Mọi người nói Hiên Viên Đạo im lặng và cứng nhắc, tượng trưng cho Thái Cổ Hiên Viên thị xuống dốc, Thần Tông hiện giờ lung lay trong mưa gió, hai vị tông chủ đã giấu mình, chỉ có Hiên Viên Đạo nhà ngươi hiêng ngang không sợ, đứng dậy. Cá nhân ta cực kỳ bội phục ngươi.
- Rồi sao nữa?
Âu Dương Kiếm Vương nhếch môi cười nói:
- Loạt thao tác này của ngươi . . . ta theo.
- Vậy mau lên, đừng lãng phí thời gian!
Hiên Viên Đạo kéo Lý Thiên Mệnh trực tiếp nhảy xuống Thiên Nguyên Đỉnh.
Lý Thiên Mệnh nhìn lại, Âu Dương Kiếm Vương như thanh kiếm bén đâm vào kiếp văn linh tai, theo sát phía sau.
Bọn họ xuyên qua nhiều lớp linh tai, lặn xuống đáy Thiên Nguyên Đỉnh.
Hiên Viên Đạo và Âu Dương Kiếm Vương cùng giật mình:
- Ủa? Sinh Mệnh Mộc Linh đâu rồi?
Lý Thiên Mệnh che mặt, nói:
- Ta trộm rồi.
- . . .
- Lỗ khóa lộ ra luôn rồi.
- Lỗ khóa?
Lý Thiên Mệnh cúi đầu nhìn, chợt trông thấy đáy Thiên Nguyên Đỉnh này có hai chỗ lõm to cỡ nắm tay, thoạt nhìn cũng không bắt mắt.
Trong lúc nói chuyện, Hiên Viên Đạo và Âu Dương Kiếm Vương lấy ra hai cây chìa khóa, một cái màu đen, một cái màu vàng.
Bọn họ nhìn nhau một cái, cắm chìa khóa vào chỗ lõm, cùng vặn.
Trong phút chốc, Thiên Nguyên Đỉnh ở dưới chân chấn động, không ngờ mở ra một cái hang màu đen sâu thẳm.
Lý Thiên Mệnh giờ mới biết thì ra bên dưới kiếp văn linh tai mới là trung tâm thật sự của Thiên Nguyên Đỉnh.
Âu Dương Kiếm Vương nói:
- Các ngươi đi xuống đi, ta ở đây canh chừng.
- Ừm!
Hiên Viên Đạo kêu Lý Thiên Mệnh một tiếng, hai người cùng nhau nhảy xuống đường hầm màu đen này.
- Tông chủ, thứ lỗi cho ta lỗ mãng, nhưng ta muốn hỏi bên trong Thiên Nguyên Đỉnh này rốt cuộc có cái gì?
Lý Thiên Mệnh rơi xuống đất, bốn phía một mảnh tối mờ, nơi này dường như là một mật thất, nhưng hiển nhiên thật lâu không có người đến, khắp nơi đều là tro bụi.
Hiên Viên Đạo kỳ lạ hỏi:
- Ngươi không biết sao?
- Không biết.
Hiên Viên Đạo cười nói:
- Trên thế giới này ít ai không biết bên trong Thiên Nguyên Đỉnh có cái gì.
- Vậy ngươi nói nghe xem.
Hiên Viên Đạo hít sâu một hơi.
Câu nói này rất có sức nặng, gã nói:
- Đây là nơi . . . chứa thân thể của đệ nhất thượng thần Hiên Viên Đại Đế.
Hiên Viên Đạo vừa dứt lời, trong phút chốc mật thất bên trong Thiên Nguyên Đỉnh từ tối đen tĩnh lặng đột nhiên tỏa sáng chói lòa.
Lý Thiên Mệnh cảm giác, dường như có một vật khổng lồ ở sau lưng đang nhìn mình chằm chằm.
Hắn hoảng sợ quay đầu lại.
Đó là một người ngồi ngay ngắn trên ghế rồng.
Hoặc nên nói là một thượng thần.
Người này mặc long bào màu vàng đen, trên đầu đội kim quan khảm đá tím, mặt như trăng trung thu, sắc như hoa mùa xuân, thái dương như gọt bằng dao, chân mày như tranh mực nước, toàn thân toát ra bá khí đế vương tự nhiên, không giận mà uy, bàng bạc khí phái.
Y đã chết hai mươi vạn năm, nhưng thi thể vẫn bất hủ, Lý Thiên Mệnh phỏng chừng là do y có thần thể nghịch thiên, và Thiên Nguyên Đỉnh phong kín.
Y ngồi ở vị trí chính giữa toàn bộ Thiên Nguyên Đỉnh, ánh sáng vàng rực rỡ chói lòa chiếu rọi lên người của y.
Bên cạnh y có năm con rồng thần to lớn.
Năm con rồng thần quay quanh bên cạnh y, thân hình to lớn cơ hồ chen đầy Thiên Nguyên Đỉnh, năm đầu rồng tụ lại bên cạnh Đế Hoàng, chúng nó há miệng rồng, biểu cảm tức giận, dù đã chết vẫn khí thế ngút trời, khiến người rung động chịu phục.
Năm con rồng thần gồm màu vàng, màu xanh, màu lam, màu đỏ và màu nâu, tượng trưng cho ngũ hành kim mộc thủy hỏa thổ.
Không khó suy đoán, chắc đây là Hiên Viên Đại Đế và năm con thú bản mệnh của y.
Hiên Viên Đại Đế có năm con thú bản mệnh, y là Ngự Thú Sư duy nhất có năm con thú bản mệnh trong lịch sử Viêm Hoàng đại lục.
Nghe nói số lượng thú bản mệnh thì năm đã là viên mãn.
Nếu không phải Hiên Viên Đại Đế có thiên phú kinh thiên thì làm sao mở mang thời đại mới được?
Tiền bối đã chết hai mươi vạn năm nhưng ngồi cao cao ở trước mắt mình, bên người có năm con rồng thần vòng quanh, hình ảnh này thoạt nhìn rung động hồn người.
Khoảnh khắc Lý Thiên Mệnh quay đầu lại, trong tâm thần bị đánh sâu vào mãnh liệt.
Trong nháy mắt đó, hắn còn cho rằng chính mình nhìn thấy Hỗn Độn Thần Đế!
Đế Quân kia là người khổng lồ cao nghìn thước, nếu phân biệt kỹ sẽ phát hiện bọn họ khác nhau, có một thứ giống nhau là ý chí Đế Hoàng của họ. Hiên Viên Đại Đế này là người có khí chất giống với Đế Quân nhất mà Lý Thiên Mệnh từng gặp từ trước đến nay.
Y đã không còn trên đời mà có thần uy như vậy, có thể thấy lúc còn sống thì thần uy hùng hồn cỡ nào.
Mở ra thời đại, được tôn làm thủy tổ nhân tộc, tự nhiên là Đế Hoàng tuyệt thế.
Truyền thuyết: Đế ngự ngũ long, kinh thiên nổi lên, diệt tuyệt Địa Ngục, mở ra Thiên Nguyên.
Đây chẳng những là thần thoại của Thái Cổ Hiên Viên thị, càng là thần thoại của toàn bộ Viêm Hoàng đại lục.
Hai chữ Viêm Hoàng là đến từ Hiên Viên Đại Đế.
Ánh mắt Hiên Viên Đạo nóng cháy, trong lồng ngực vô cùng tự hào:
- Trừ tôn thần ra, chỉ có thần thể của thủy tổ chúng ta nhờ vào Thiên Nguyên Đỉnh còn giữ được đến bây giờ. Nơi này là thánh địa của Thái Cổ Hiên Viên thị chúng ta, cũng là thánh địa của Thái Cổ Thần Vực.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Cũng có thể nói là thánh địa của toàn bộ Viêm Hoàng đại lục?
Hiên Viên Đạo cảm khái nói:
- Trước kia thì đúng, hiện tại không có người nghĩ như vậy. Tám Thần Vực lần lượt sinh ra thượng thần, thời gian quá lâu, bọn họ sẽ cố ý quên thủy tổ của chúng ta cống hiến thế giới này, càng quên Thái Cổ Hiên Viên thị chúng ta cho thiên hạ thương sinh từ thế giới Hồng Hoang bộ lạc đi hướng thế giới mới phồn vinh.
Lý Thiên Mệnh cung kính gật đầu:
- Ừm!
- Quỳ lạy theo ta.
- Biết.
Hai người ba quỳ chín lạy hướng thủy tổ nhân tộc để bày tỏ lòng kính ngưỡng.
- Thủy tổ của chúng ta là thượng thần mạnh nhất, chín vị xuất thân không có ai so sánh với y được. Tức là, y là người mạnh nhất Viêm Hoàng đại lục từ xưa đến nay!
Đây là niềm tự hào của Hiên Viên Đạo.
- Vãn bối bội phục.
Lý Thiên Mệnh cực kỳ sùng bái sự tích của Hiên Viên Đại Đế.