Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 1025 - Chương 1025 - Chín Tầng Địa Ngục Chiến Trường (Tt)

Chương 1025 - Chín tầng Địa Ngục chiến trường (tt)
Chương 1025 - Chín tầng Địa Ngục chiến trường (tt)

Hôm sau.

Đệ Nhất Thiên Hạ Hội, cuộc chiến Địa Ngục, hơn bốn trăm thiên tài đứng đầu Viêm Hoàng đại lục nhất đụng độ quyết đấu với nhau, chính thức bắt đầu!

Sáng sớm, các phương thế lực vào sân, đi tới Tam Nguyên chiến trường.

Trong đường hầm phía đông, ba vị tông chủ và các phương điện chủ, Tam Nguyên Kiếp Lão của Thái Cổ Thần Tông rơi xuống, đạp vào chiến trường.

Cùng lúc đó, còn có mười mấy người từ phương hướng khác cùng nhau đi đến.

Phương Thái Thanh, Hiên Viên Đạo, Kiếm Vô Ý đều ngừng lại, dừng chân tại cửa, ánh mắt của hai đội ngũ giao nhau.

Ánh lửa từ cấp bậc đỉnh cao nhất trên đại lục này đốt cháy.

Mười mấy người này đến từ Âm Dương Ma Tông.

Hai vị tông chủ Âm Dương Ma Tông cùng nhau đi tới, có thể thấy bọn họ lòng muông dạ thú!

Có hai vị tông chủ, nhưng không hiểu sao ánh mắt của phe Thái Cổ Thần Tông đều rơi xuống một người.

Đó là một nữ tử!

Trên người nàng khoác áo trắng tinh thật dày, tóc dài như thác đổ xuống tận mông, hình dáng thon dài, tóc mai rũ xuống ghim xéo trâm phượng khảm ngọc bích, vừa yêu vừa diễm, hút hồn người, đôi mắt đong đầy nước xuân, một nét nhăn mày một nét cười động hồn người.

Hấp dẫn ánh mắt người nhất là đôi mắt của nàng, có màu hồng nhạt, quyến rũ như cánh hoa đào.

Đôi mắt kia như biết nói, có thể nhìn thấu lòng của bất cứ ai, gợi lên ngọn lửa nguyên thủy nhất.

Đây tuyệt đối là nữ nhân đẹp vượt trên chúng sinh, vẻ đẹp hùng hồn rộng rãi, cảm giác đứng trên đỉnh thương sinh, đây là một nữ hoàng chấp chưởng ức vạn nhân, vô luận là khí chất hay vẻ ngoài đều là tuyệt sắc thiên hạ, có thể dẫn tới chúng sinh quỳ dưới váy dài của nàng.

Thoạt nhìn nàng chỉ cỡ mười sáu xuân xanh, mặc kệ là vẻ ngoài hay da thịt đều như thiếu nữ tuổi xuân phơi phới, nhưng bên trong chứa sức quyến rũ tuyệt đối là yêu tinh tu luyện đã lâu.

Nhưng!

Ở trong mắt đám người Phương Thái Thanh tràn ngập kiêng kỵ, oán hận và cảm giác nguy cơ.

Nói thật lòng, bên Thái Cổ Thần Tông đông người hơn, nhưng lần này gặp mặt, nhan sắc và khí tràng của nữ nhân kia chống dậy cả Âm Dương Ma Tông.

So sánh thì tông chủ nam giới khác đứng cạnh nàng trông thật bình thường.

Dù gã có thể đánh đồng với nhóm Kiếm Vô Ý, nhưng ở trước mặt nữ nhân kia thì có chút mờ nhạt.

Cơ hồ tất cả mọi người đều đang nhìn nàng.

Một nữ nhân như vậy, nàng cũng không phong tao, thấp kém, mà là cao cao tại thượng, dùng ánh mắt đưa tình nhìn ba người Phương Thái Thanh, hé mở môi son nói:

- Nói câu thật lòng, ta không mong muốn trông thấy đệ tử của các ngươi chết sạch.

Đám người Thái Cổ Thần Tông ánh mắt lạnh lùng nhìn nàng, không nói chuyện.

- Bởi vì chết không còn một người thì có lẽ các ngươi sẽ sợ tới mức trực tiếp đầu hàng, dâng tiểu cô nương kia ra tặng đầu người. Người của Cửu Cung Quỷ Tông cảm thấy như vậy bớt việc, nhưng ta thì cho rằng như thế rất chán. Ta khuyên các ngươi, lo mà bảo vệ tôn thần của các ngươi cho kỹ. Biết tại sao không? Bởi vì ta muốn cho người của Nhất Nguyên Thần Tông các ngươi khai chiến, trực tiếp chết hết.

Nói xong bọn họ cười phá lên.

- Người của Cửu Cung Quỷ Tông chắc chắn sẽ giảng đạo lý với các ngươi, thậm chí tăng áp lực cho các ngươi. Nhưng ta tin tưởng cốt khí của ba vị tông chủ, tuyệt đối nhất định đừng đầu hàng, đừng tự tay giết tôn thần của các ngươi. Đặc biệt là ngươi, Phương Thái Thanh, chó săn Thái Thanh Phương thị các ngươi đều phải chết. Ta xin các ngươi nhớ đừng để bị dọa!

Sau khi nói xong, nàng ngẩng cao cổ, mang theo người của Âm Dương Ma Tông nghênh ngang mà đi.

. . .

Nửa canh giờ sau.

Lý Thiên Mệnh và đệ tử Thái Cổ Thần Tông khác dưới sự dẫn dắt của Dịch Tinh Ẩn lần thứ hai đi tới Đệ Nhất Thiên Hạ chiến trường.

- Địa Ngục chiến trường, mở ra!

Dựa theo quy củ, vẫn là đệ tử của Cửu Cung Quỷ Tông đi vào trước.

Đội ngũ của bọn họ quá đông, tổng cộng có hơn tám mươi người, đủ thấy sự mạnh mẽ.

Tứ Tượng Hải Tông ít người nhất, chỉ có hai mươi mấy người, ít hơn Thái Cổ Thần Tông.

Một đám người bước vào chín tầng Địa Ngục chiến trường.

Toàn bộ Viêm Hoàng đại lục, vô số người đi tới trước kết giới Thiên Nhãn, hưng phấn mà kích động.

Đối với đa số người . . .

Đây mới là Đệ Nhất Thiên Hạ Hội thật sự!

. . .

Địa Ngục chiến trường, lối vào.

Lúc này, đệ tử Lục Đạo Kiếm Tông gồm bốn mươi lăm người đang bước vào chiến trường.

Bầu không khí thoải mái, tụm năm tụm ba một tổ, người trẻ tuổi tụ lại với nhau, vui cười đùa giỡn, không nghiêm túc chút nào.

Hai đệ tử trẻ tuổi, một nam một nữ đang ở gần nhau tám chuyện.

- Sư huynh, sư huynh, nhớ đừng quên chuyện đã đồng ý với ta, giúp ta cướp một thanh Kiếp Khí bốn sợi kiếp văn, binh khí của ta hỏng rồi.

- Yên tâm đi, nhưng muội cũng nên có gì đó tỏ vẻ chứ?

- Muốn cái gì nào?

- Ví dụ sau khi Đệ Nhất Thiên Hạ Hội kết thúc, cùng sư huynh đi lên núi xuống biển?

- Ghét quá, lại có ý đồ mờ ám, sư huynh xấu!

- Ha ha, muội đừng nghĩ sai nhé, sư huynh đang nói đi du lịch đơn thuần.

- Vậy ta muốn thêm mấy bảo bối nữa!

- Yên tâm, với người của tông môn khác thì chúng ta cần khách khí một chút, không thể cướp bóc lung tung, nhưng nếu chúng ta đụng phải Nhất Nguyên Thần Tông thì tuyệt đối sẽ giết hết, cướp sạch bọn họ!

- Đang tìm bọn họ đây, ai tìm được trước thì người đó hên.

- Đúng thật. Các trưởng bối nói càng hành bọn họ thảm chừng nào càng tốt, nếu bọn họ nhát, trực tiếp đưa ra cái gọi là tôn thần thì xong việc, nếu cố chống chọi thì càng tốt, khai chiến diệt luôn Thần Tông rách này!

- Đúng đúng, dám đoạt Lục Đạo Ngộ Kiếm Thạch, nhiều năm như vậy, nên khiến bọn họ trả giá đắt.

Sắp vào Địa Ngục chiến trường mà bọn họ còn đang vui cười mắng chửi, châm chọc đệ tử Thái Cổ Thần Tông ở phương xa.

Một thanh niên áo đen dẫn đầu đoàn người.

Gã mặc quần áo mộc mạc, dáng người không cao, thậm chí có chút gầy yếu, thoạt nhìn rất bình phàm, nhưng đệ tử Lục Đạo Kiếm Tông ở xung quanh đặc biệt cung kính với gã, xem gã như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.

Gã dùng mảnh vải đen che mắt, cho nên không thấy được con mắt của gã, chỉ có thể cảm thụ người này giống như trường kiếm bỏ vào vỏ kiếm, đã giấu mũi nhọn.

Trên thực tế, đệ tử tham chiến Đệ Nhất Thiên Hạ Hội hầu như không có ai không biết đến người này.

Tên của gã là Khương Vô Tâm!

Gã là đệ tử đệ nhất Lục Đạo Kiếm Tông, nghĩa tử kiêm đệ tử được Lục Đạo Kiếm Ma Phong Thanh Ngục nhận nuôi, xuất thân thấp kém, vốn có thiên phú cực kém, sau khi cả nhà bị diệt, trôi giạt khắp nơi, ngẫu nhiên được cơ duyên, một đường nổi lên, vào Lục Đạo Kiếm Tông, trong các loại kỳ ngộ và khiêu chiến, dựa vào sức mạnh ý chí khiến người kinh hồn táng đảm đã nổi lên như truyền kỳ, một người không phải Thái A Kiếm tộc mà có địa vị như ngày nay thì đúng là hiếm thấy.

Khương Vô Tâm, người ta gọi là Tiểu Kiếm Ma.

Nguyên nhân có xưng hô như vậy là bởi vì bộ dạng của gã bình phàm, trái tim cứng cỏi, cuồng si với kiếm rất giống Phong Thanh Ngục.

Đương nhiên còn vì một nguyên nhân khác.

Đó là . . .

Gã vì tu kiếm mà tự đâm mù đôi mắt của mình.

Nghe nói Khương Vô Tâm tu luyện là tâm kiếm, cho nên không muốn để ánh mắt quấy nhiễu, không có con mắt, dùng tâm thể hội thế giới, dùng tâm rèn luyện kiếm đạo, khoảng cách giữa gã và kiếm càng gần.

Bình Luận (0)
Comment