Bên tai vang lên âm thanh của Bắc Cung Thiển Vũ:
- Đồ ngốc.
Lý Thiên Mệnh cười hỏi:
- Tỷ thích hắn hả?
Bắc Cung Thiển Vũ nói:
- Đúng rồi, ai đều biết, chỉ có hắn là không hiểu lãng mạn gì cả.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Các ngươi thuộc hai thị tộc lớn, giờ ở bên nhau, với thân phận của các ngươi liệu có ổn không?
Bắc Cung Thiển Vũ nói:
- Không ổn, thậm chí không có chút xíu cơ may nào, nhưng ta thích hắn, nam nhân rất có nghĩa khí, rất khí phách, mà tấm lòng thì vô cùng dịu dàng, đúng không?
Lý Thiên Mệnh cười nói:
- Ha ha, ta ghen tỵ, chúc các ngươi hạnh phúc, mang theo chúc phúc của ta biến giùm!
Trong lúc nói chuyện, thân thể của bọn họ bình ổn lại.
Lý Thiên Mệnh đưa mắt nhìn, đã tới đích đến của bọn họ.
Mọi người vui sướng bất ngờ:
- Không ngờ là Chiểu Trạch Địa Ngục!
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Chiểu Trạch Địa Ngục có chỗ tốt gì?
Bắc Cung Thiển Vũ nói:
- Chiểu Trạch Địa Ngục chỉ có đầm lầy, nguy hiểm từ thiên nhiên hơi ít, hơn nữa dễ ẩn núp, nơi này là tầng chót nhất trong chín tầng Địa Ngục chiến trường, không nằm ở trung tâm chiến trường, chỉ có bên trên liền nhau là Hàn Băng Địa Ngục, khá an toàn.
- Vậy là tốt rồi.
Bắc Cung Thiển Vũ nói:
- Nhưng mà, có chỗ tốt cũng có chỗ hỏng.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Hỏng chỗ nào?
Bắc Cung Thiển Vũ nói:
- Một khi mấy người khác đều biết chúng ta ở Chiểu Trạch Địa Ngục thì sẽ ùa nhau tới, bởi vì chỗ này bị khai thác, có lẽ Địa Ngục Thụ sẽ khá rõ ràng, dễ công khó thủ. Người thì dễ núp, nhưng mấu chốt là không dễ giấu Địa Ngục Thụ! Cho nên ta cảm giác đây không phải là chuyện tốt. Nên trước tiên rời xa chiến trường trung tâm, lén lấy điểm sẽ tốt hơn. Lúc này mọi người đều đang theo dõi chúng ta, trước mắt không ai biết đệ tử của tông môn khác ở tầng Địa Ngục nào, nhưng về sau giao phong nhiều mới là bắt đầu phiền phức. Bất kể như thế nào, nhất định phải bảo vệ Địa Ngục Thụ, nếu không thì trốn vào đầm lầy đều vô dụng.
Lý Thiên Mệnh gật gù:
- Hiểu.
Lúc này, nhóm Hiên Viên Vũ Thành thương nghị rồi nghiêm túc nói:
- Mọi người khoan vui vẻ, bình tĩnh chút. Tuy Chiểu Trạch Địa Ngục ở tầng chót nhất, nhưng nếu bị người biết chúng ta ở đây, ngược lại sẽ càng gian nan. Kế tiếp mọi người nhất định phải đặc biệt cẩn thận ẩn giấu. Làm theo kế hoạch ban đầu, lập tức chia ra ba tiểu đội, tìm Địa Ngục Thụ của chúng ta trước!
- Rõ!
Ba tiểu đội đều có mười lăm, mười sáu người.
Trong đó, Hiên Viên Vũ Thành dẫn dắt mười đệ tử Thái Cổ Hiên Viên thị và mấy đệ tử ngoại tộc hình thành một đội.
Phương Thần Cảnh và Phương Nguyệt Vi mang theo mười lăm đệ tử của Thái Thanh Phương thị hình thành một đội.
Bắc Cung Thiển Vũ mang theo bảy đệ tử Thái Ất Kiếm tộc và đệ tử ngoại tộc khác tổ thành một đội.
Lý Thiên Mệnh tuy rằng là phó thống lĩnh, nhưng đội ngũ chỉ có ba người.
Hiên Viên Vũ Thành khá tín nhiệm năng lực của Lý Thiên Mệnh, sắp xếp hắn và Bắc Cung Thiển Vũ hơi yếu chung một đường.
Ba đội ngũ đều có phân công.
Đội ngũ của Phương Thần Cảnh và Phương Nguyệt Vi bởi vì đều là đệ tử Thái Thanh Phương thị, khá thống nhất nên gần như là sức chiến đấu mạnh nhất, chờ khi tìm được Địa Ngục Thụ, bọn họ sẽ canh giữ bên cạnh cây, chủ yếu làm nhiệm vụ bảo hộ.
Tiểu đội của Hiên Viên Vũ Thành chủ yếu điều tra chiến đấu từ xa, bởi vì bọn họ có quyết tâm mạnh nhất, không sợ chết nhất, có thể ngăn cách chiến đấu ở bên ngoài, không bại lộ vị trí của Địa Ngục Thụ.
Tiểu đội của Bắc Cung Thiển Vũ chủ yếu điều tra chiến đấu từ cự ly gần, ở gần đó thủ vệ Địa Ngục Thụ, kẹp giữa hai đội ngũ khác, tùy thời có thể chi viện trước sau, đồng thời là tầng lá chắn thứ hai của Địa Ngục Thụ.
Sau khi bọn họ phát hiện Địa Ngục Thụ, không thể nào cả đám đều vây quanh cái cây, như vậy thì sẽ không biết bao nhiêu người từ bên ngoài vào, hơn nữa dễ dàng bại lộ vị trí của Địa Ngục Thụ.
Tản ra trận thế theo thứ tự, có thể trước tiên phát hiện kẻ địch, thậm chí dẫn đi.
Trên thực tế, Cửu Cung Quỷ Tông đông người nhất chỉ có hơn tám mươi đệ tử đứng đầu, bọn họ không thể nào tập thể xuất động càn quét, chắc chắn để lại người đóng giữ Địa Ngục Thụ.
Cho nên, chỉ cần Thái Cổ Thần Tông quyết tâm dốc hết sức đóng giữ, không đi Địa Ngục khác săn bắn, chỉ cần không gặp phải vây công, bảo vệ mười ngày thì tương đương với bảo vệ áp lực từ năm Thần Vực, bảo vệ vinh diệu, bảo vệ tôn thần!
Đây là nhiệm vụ của bọn họ!
Chỉ là mười ngày, không phải hoàn toàn không có hy vọng.
Có lẽ rất nhiều người đều cho rằng bọn họ là vật hy sinh, nhưng ít nhất bọn họ không có cảm thấy như vậy.
Ở trong mắt Lý Thiên Mệnh, ít ra hiện giờ đa số bọn họ đều là chiến sĩ!
- Xuất phát!
Ba tiểu đội chia nhau lên đường.
. . .
- Hiện giờ mỗi tông môn đều đang tìm Địa Ngục Thụ của mình, nhưng cũng có tông môn trực tiếp vào Địa Ngục khác tìm Địa Ngục Thụ của người khác, khi bị họ tìm được thì sẽ phá hoại, trực tiếp lấy ba mươi điểm, vừa buộc đối thủ không có chỗ ẩn núp. Đặc biệt là tông môn đông người, ví dụ như Cửu Cung Quỷ Tông, chắc chắn sẽ trực tiếp tản ra!
- Nhất định phải giành giật từng giây!
Lý Thiên Mệnh ngước đầu lên liền có thể trông thấy mây đen cuồn cuộn trên bầu trời.
Trong mây đen có nhiều đường hầm, người ở Địa Ngục bên trên đi xuống tiến công Chiểu Trạch Địa Ngục.
Lý Thiên Mệnh thả Meow Meow và Huỳnh Hỏa ra khỏi không gian bản mệnh.
Thân thể của gà con nhỏ nhắn, ít gây chú ý hơn Ngự Thú Sư. Meow Meow thì bị Lý Thiên Mệnh kêu biến thành Đế Ma Hỗn Độn, hắn cần tốc độ của mèo mun.
- Ta mở đường.
- Chú ý an toàn, phát hiện cái gì thì truyền tín hiệu.
Lý Thiên Mệnh chạy nhanh tới trước, mất hút bóng dáng.
Lý Thiên Mệnh vừa giữ vị trí với đồng đội vừa dùng con mắt thứ ba trên tay nhanh chóng điều tra xung quanh.
Cái gọi là tín hiệu là sử dụng Thiên Văn Thư đột nhiên ánh sáng, nhưng chỉ có mấy người thống lĩnh và phó thống lĩnh biết ý nghĩa cụ thể.
Chiểu Trạch Địa Ngục không nhỏ, tìm tòi mấy đợt mất ba canh giờ.
Tìm được Địa Ngục Thụ là căn bản của cuộc chiến Địa Ngục.
Càng mất nhiều thời gian thì toàn bộ đội ngũ càng nguy hiểm hơn, rất có thể có mấy người khác bước vào Chiểu Trạch Địa Ngục, cũng đang tìm.
- Những người dùng kết giới Thiên Nhãn xem cuộc chiến phỏng chừng đều biết vị trí của Địa Ngục Thụ, càng biết rõ người của tông môn khác ở chỗ nào. Vậy thì xem cuộc chiến với thị giác của bọn họ càng kích thích hơn. Nếu thế thì Địa Ngục Thụ rốt cuộc ở đâu?
Lý Thiên Mệnh đoán không sai, mặc kệ là Tam Nguyên chiến trường tập hợp các cường giả hay khắp nơi trên Viêm Hoàng đại lục đều bị rung động mạnh nhìn bọn họ.
Một số đệ tử tông môn thậm chí đã bắt đầu giao chiến!
Dù sao, trừ Thái Cổ Thần Tông, Kiếp Nguyên chí cao trong Thiên Tinh Cảnh cũng là mục tiêu của tám Thần Vực.
Ba canh giờ, nhiều đội ngũ đã tìm được Địa Ngục Thụ, bắt đầu bố trí phòng thủ.
Lý Thiên Mệnh cùng Meow Meow chạy siêu nhanh trên đầm lầy nước bùn này.
Nói thật lòng, Chiểu Trạch Địa Ngục quá trống trải, đưa mắt nhìn có thể trông thấy rất xa, không có núi cao nào.
Nếu không phải ban đầu cự ly khá xa thì bọn họ đã sớm phát hiện Địa Ngục Thụ.
- Cây kia!
Rốt cuộc, Lý Thiên Mệnh lập công lớn đầu tiên, tìm được Địa Ngục Thụ của Chiểu Trạch Địa Ngục.
Đó là một gốc cây màu đen, không có lá cây, chỉ có nhánh cây khô và thân cây đung đưa, còn có một màn sáng trong suốt bảo hộ.
Màn sáng trong suốt này là một kết giới thiên văn, nghe nói một Ngự Thú Sư Sinh Kiếp tứ trọng cần tấn công ba mươi giây mới có thể phá vỡ nó, sau đó thoải mái phá hủy Địa Ngục Thụ.